古诗词

魏了翁

制置丁少卿生日

魏了翁

皓皓陵霄独鹤飞,九芙蓉里烂生辉。hào hào líng xiāo dú hè fēi,jiǔ fú róng lǐ làn shēng huī。
青阳少府旧弓冶,白石先生新杼机。qīng yáng shǎo fǔ jiù gōng yě,bái shí xiān shēng xīn zhù jī。
阅尽世纷磨不磷,听渠公论是邪非。yuè jǐn shì fēn mó bù lín,tīng qú gōng lùn shì xié fēi。
恭惟陛下方亲政,小却犹应伴紫薇。gōng wéi bì xià fāng qīn zhèng,xiǎo què yóu yīng bàn zǐ wēi。

制置丁少卿生日

魏了翁

蜀道今行第几回,天西玉帐又宏开。shǔ dào jīn xíng dì jǐ huí,tiān xī yù zhàng yòu hóng kāi。
鹤归华表人如旧,龟放长河独再来。hè guī huá biǎo rén rú jiù,guī fàng zhǎng hé dú zài lái。
屈处观伸霜后菊,消中见息雪前梅。qū chù guān shēn shuāng hòu jú,xiāo zhōng jiàn xī xuě qián méi。
泸江不解西流去,引领长空酌斗魁。lú jiāng bù jiě xī liú qù,yǐn lǐng zhǎng kōng zhuó dòu kuí。

寄题李季衡东楼

魏了翁

前年呼舫下玻瓈,突兀新楼闯目围。qián nián hū fǎng xià bō lí,tū wù xīn lóu chuǎng mù wéi。
雁影已随流水去,鹤归空感昔人非。yàn yǐng yǐ suí liú shuǐ qù,hè guī kōng gǎn xī rén fēi。
曩游历历梦中似,往事茫茫知者稀。nǎng yóu lì lì mèng zhōng shì,wǎng shì máng máng zhī zhě xī。
幸有季衡风味肖,何当倚槛语朝晖。xìng yǒu jì héng fēng wèi xiào,hé dāng yǐ kǎn yǔ cháo huī。

题王巴州

魏了翁

牣庋充厨书满家,到无言处柰书何。rèn guǐ chōng chú shū mǎn jiā,dào wú yán chù nài shū hé。
六经文字未曾有,三代圣贤如许多。liù jīng wén zì wèi céng yǒu,sān dài shèng xián rú xǔ duō。
直自语言空布满,却嗟人物转消磨。zhí zì yǔ yán kōng bù mǎn,què jiē rén wù zhuǎn xiāo mó。
有来订古谈经者,试把斯言为切磋。yǒu lái dìng gǔ tán jīng zhě,shì bǎ sī yán wèi qiè cuō。

恭和闻喜宴御制

魏了翁

祖宗德泽被生民,列服山川各效神。zǔ zōng dé zé bèi shēng mín,liè fú shān chuān gè xiào shén。
几见高冈鸣凤集,又看层浪化鱼新。jǐ jiàn gāo gāng míng fèng jí,yòu kàn céng làng huà yú xīn。
升歌幸听三章雅,佩印行纡五两纶。shēng gē xìng tīng sān zhāng yǎ,pèi yìn xíng yū wǔ liǎng lún。
圣世宾贤如此厚,致君忍负不赀身。shèng shì bīn xián rú cǐ hòu,zhì jūn rěn fù bù zī shēn。

韩主簿挽诗

魏了翁

当年门列三株树,马足骎骎桐木韩。dāng nián mén liè sān zhū shù,mǎ zú qīn qīn tóng mù hán。
谁谓平生萤雪事,姳名盘古榜中看。shuí wèi píng shēng yíng xuě shì,mǐng míng pán gǔ bǎng zhōng kàn。
不趋益守杜国辅,醉伴邻翁王庆源。bù qū yì shǒu dù guó fǔ,zuì bàn lín wēng wáng qìng yuán。
一代风流盖棺了,空馀翁仲惨青原。yī dài fēng liú gài guān le,kōng yú wēng zhòng cǎn qīng yuán。

冯校书挽诗

魏了翁

高志峥嵘局九州,直从人表着先筹。gāo zhì zhēng róng jú jiǔ zhōu,zhí cóng rén biǎo zhe xiān chóu。
青囊书在鬼神泣,黄绢辞高冰雪羞。qīng náng shū zài guǐ shén qì,huáng juàn cí gāo bīng xuě xiū。
槐里但知矜折角,兰台无复问长头。huái lǐ dàn zhī jīn zhé jiǎo,lán tái wú fù wèn zhǎng tóu。
玉棺夜入青云去,山是人非白鹤愁。yù guān yè rù qīng yún qù,shān shì rén fēi bái hè chóu。

郭孺人挽诗

魏了翁

一性根原匪自今,厥生异甚理难寻。yī xìng gēn yuán fěi zì jīn,jué shēng yì shén lǐ nán xún。
因思出腹恩难称,不恤伤肤念极深。yīn sī chū fù ēn nán chēng,bù xù shāng fū niàn jí shēn。
雷殷饥肠旋敛蛰,春温好语解移阴。léi yīn jī cháng xuán liǎn zhé,chūn wēn hǎo yǔ jiě yí yīn。
华堂命服蕃孙子,天报还渠一片心。huá táng mìng fú fān sūn zi,tiān bào hái qú yī piàn xīn。

廖巴州挽诗

魏了翁

区区白屋一生酸,落落朱轓两鬓班。qū qū bái wū yī shēng suān,luò luò zhū fān liǎng bìn bān。
篆水秋成苍氏富,字江春暖玉人闲。zhuàn shuǐ qiū chéng cāng shì fù,zì jiāng chūn nuǎn yù rén xián。
二千石禄人常有,九秩年华天所悭。èr qiān shí lù rén cháng yǒu,jiǔ zhì nián huá tiān suǒ qiān。
手种芝兰香满室,堂堂归去住青山。shǒu zhǒng zhī lán xiāng mǎn shì,táng táng guī qù zhù qīng shān。

史制干晦甫挽诗

魏了翁

菑川元自属公孙,竟策词场第一勋。zāi chuān yuán zì shǔ gōng sūn,jìng cè cí chǎng dì yī xūn。
理有是非宁挠夺,官无大小只忧勤。lǐ yǒu shì fēi níng náo duó,guān wú dà xiǎo zhǐ yōu qín。
纷纷白地皆滩濑,豁豁青天亡片云。fēn fēn bái dì jiē tān lài,huō huō qīng tiān wáng piàn yún。
满腹诗书竟何用,泉台暧暧日西曛。mǎn fù shī shū jìng hé yòng,quán tái ài ài rì xī xūn。

崇庆通判杨君

魏了翁

长佩高冠集翠裾,华途落落仅题舆。zhǎng pèi gāo guān jí cuì jū,huá tú luò luò jǐn tí yú。
官无小大皆行己,理有是非宁问渠。guān wú xiǎo dà jiē xíng jǐ,lǐ yǒu shì fēi níng wèn qú。
赋似长杨犹悔作,材如雄剑独藏馀。fù shì zhǎng yáng yóu huǐ zuò,cái rú xióng jiàn dú cáng yú。
方相掩泪催归去,遗稿空存子政书。fāng xiāng yǎn lèi cuī guī qù,yí gǎo kōng cún zi zhèng shū。

罗承事挽诗

魏了翁

人为浮名若挂钩,夫君知命独休休。rén wèi fú míng ruò guà gōu,fū jūn zhī mìng dú xiū xiū。
寒乌落日风林晚,老雁长云夜壑秋。hán wū luò rì fēng lín wǎn,lǎo yàn zhǎng yún yè hè qiū。
宝剑装留松影里,黄金籯在架签头。bǎo jiàn zhuāng liú sōng yǐng lǐ,huáng jīn yíng zài jià qiān tóu。
便随丹旐堂堂去,宰木号寒起伏牛。biàn suí dān zhào táng táng qù,zǎi mù hào hán qǐ fú niú。

张隆州

魏了翁

行马门阑宰胄巍,高冠长佩独委蛇。xíng mǎ mén lán zǎi zhòu wēi,gāo guān zhǎng pèi dú wěi shé。
紫微自有申公学,太史还从从祖知。zǐ wēi zì yǒu shēn gōng xué,tài shǐ hái cóng cóng zǔ zhī。
静嘿无非蒙力处,功夫全在不欺时。jìng hēi wú fēi méng lì chù,gōng fū quán zài bù qī shí。
故家遗俗寥寥甚,忍听虞歌薤露悲。gù jiā yí sú liáo liáo shén,rěn tīng yú gē xiè lù bēi。

致政宋君挽诗

魏了翁

窗寒研冷一生酸,坎止流行百念宽。chuāng hán yán lěng yī shēng suān,kǎn zhǐ liú xíng bǎi niàn kuān。
剑骑已荒江北草,简编归伴室中兰。jiàn qí yǐ huāng jiāng běi cǎo,jiǎn biān guī bàn shì zhōng lán。
孰痴孰觉从渠看,真是真非只我观。shú chī shú jué cóng qú kàn,zhēn shì zhēn fēi zhǐ wǒ guān。
掩泪方相人已矣,广平遗录仅留残。yǎn lèi fāng xiāng rén yǐ yǐ,guǎng píng yí lù jǐn liú cán。

程节推挽诗

魏了翁

入官当是学优时,政学尤知念昨非。rù guān dāng shì xué yōu shí,zhèng xué yóu zhī niàn zuó fēi。
釜实剖争真识变,宝刀佩信解知几。fǔ shí pōu zhēng zhēn shí biàn,bǎo dāo pèi xìn jiě zhī jǐ。
人谋是处虽同好,天理当然识者希。rén móu shì chù suī tóng hǎo,tiān lǐ dāng rán shí zhě xī。
易箦遗言无一愧,死能如此庶全归。yì zé yí yán wú yī kuì,sǐ néng rú cǐ shù quán guī。

雅州教授杜君

魏了翁

衣冠不但数城南,百世诗书味孔甘。yī guān bù dàn shù chéng nán,bǎi shì shī shū wèi kǒng gān。
夜半辞金知畏四,璞中有玉刖宁三。yè bàn cí jīn zhī wèi sì,pú zhōng yǒu yù yuè níng sān。
宦情本与秋俱薄,旅梦每惊春未酣。huàn qíng běn yǔ qiū jù báo,lǚ mèng měi jīng chūn wèi hān。
已矣参军谁喜愠,一陂绿水镇涵涵。yǐ yǐ cān jūn shuí xǐ yùn,yī bēi lǜ shuǐ zhèn hán hán。

杨夫人

魏了翁

行应珩璜女子师,荐修蘋藻大夫妻。xíng yīng háng huáng nǚ zi shī,jiàn xiū píng zǎo dà fū qī。
礼门总是行持地,宦海元非爱欲泥。lǐ mén zǒng shì xíng chí dì,huàn hǎi yuán fēi ài yù ní。
翚翟相传犹白凤,鹓雏可伏胜黄鸡。huī dí xiāng chuán yóu bái fèng,yuān chú kě fú shèng huáng jī。
柳州念妹嗟何及,令德章章银笔题。liǔ zhōu niàn mèi jiē hé jí,lìng dé zhāng zhāng yín bǐ tí。

唐昌文

魏了翁

重葩殗叶露华浓,不忝家声得似公。zhòng pā yè yè lù huá nóng,bù tiǎn jiā shēng dé shì gōng。
休息生灵牙颊里,转移事变笑谭中。xiū xī shēng líng yá jiá lǐ,zhuǎn yí shì biàn xiào tán zhōng。
却将仕宦四千石,换取宽闲五百弓。què jiāng shì huàn sì qiān shí,huàn qǔ kuān xián wǔ bǎi gōng。
岁路今归仙寿里,春来原上纸钱风。suì lù jīn guī xiān shòu lǐ,chūn lái yuán shàng zhǐ qián fēng。

罗监庙挽诗

魏了翁

春风擢擢秀阶庭,岁晚悠然物外身。chūn fēng zhuó zhuó xiù jiē tíng,suì wǎn yōu rán wù wài shēn。
不把簪缨伤野趣,肯迂剑骑拂天真。bù bǎ zān yīng shāng yě qù,kěn yū jiàn qí fú tiān zhēn。
种成坟上一枝桂,空老堂前百岁椿。zhǒng chéng fén shàng yī zhī guì,kōng lǎo táng qián bǎi suì chūn。
乡里善人今已矣,龙门送客一酸辛。xiāng lǐ shàn rén jīn yǐ yǐ,lóng mén sòng kè yī suān xīn。

樊仲恂母太硕人李氏挽诗

魏了翁

梁君遁世偕妻孟,崔母祈天为妇唐。liáng jūn dùn shì xié qī mèng,cuī mǔ qí tiān wèi fù táng。
身是六朝人物旧,眼看三世子孙昌。shēn shì liù cháo rén wù jiù,yǎn kàn sān shì zi sūn chāng。
人知翕翕味方隽,谁识耽耽意最长。rén zhī xī xī wèi fāng juàn,shuí shí dān dān yì zuì zhǎng。
犹恨年龄不满百,仅成三万五千场。yóu hèn nián líng bù mǎn bǎi,jǐn chéng sān wàn wǔ qiān chǎng。