古诗词

魏了翁

和靖州判官陈子从山水图十韵溪上赋诗

魏了翁

莫作溪流看,天命无穷已。mò zuò xī liú kàn,tiān mìng wú qióng yǐ。
诗人若知得,千古可坐致。shī rén ruò zhī dé,qiān gǔ kě zuò zhì。

和靖州判官陈子从山水图十韵林下避暑

魏了翁

散发避炎暑,炎暑苦相寻。sàn fā bì yán shǔ,yán shǔ kǔ xiāng xún。
云何对大宾,不见汗沾襟。yún hé duì dà bīn,bù jiàn hàn zhān jīn。

和靖州判官陈子从山水图十韵载酒寻梅

魏了翁

松竹贯寒暑,而梅时往来。sōng zhú guàn hán shǔ,ér méi shí wǎng lái。
不知姤复意,随人谩徨徊。bù zhī gòu fù yì,suí rén mán huáng huái。

和靖州判官陈子从山水图十韵雪中访友

魏了翁

怀人得清晤,此乐浩无期。huái rén dé qīng wù,cǐ lè hào wú qī。
剡溪兴尽返,未喻伐木诗。shàn xī xīng jǐn fǎn,wèi yù fá mù shī。

和史少庄登山韵三首

魏了翁

剩喜向前坡,人情奈怯何。shèng xǐ xiàng qián pō,rén qíng nài qiè hé。
君今高著步,直与陟嶒峨。jūn jīn gāo zhù bù,zhí yǔ zhì céng é。

和史少庄登山韵三首

魏了翁

田间逢醉尉,人道误谁何。tián jiān féng zuì wèi,rén dào wù shuí hé。
世路日杲杲,冥行宜见呵。shì lù rì gǎo gǎo,míng xíng yí jiàn hē。

和史少庄登山韵三首

魏了翁

毋谓支山险,此山能几何。wú wèi zhī shān xiǎn,cǐ shān néng jǐ hé。
崎嵚十年梦,知历几蹉跎。qí qīn shí nián mèng,zhī lì jǐ cuō tuó。

赠术士龚恢乙

魏了翁

龚生来过我,极意论先天。gōng shēng lái guò wǒ,jí yì lùn xiān tiān。
自得环中趣,无言已十年。zì dé huán zhōng qù,wú yán yǐ shí nián。

次韵李参政

魏了翁

山色醉痕边,溪声客枕前。shān sè zuì hén biān,xī shēng kè zhěn qián。
山溪元自旧,人已别经年。shān xī yuán zì jiù,rén yǐ bié jīng nián。

次韵李参政

魏了翁

天公富万有,秋事不曾贫。tiān gōng fù wàn yǒu,qiū shì bù céng pín。
静阅岁时信,动观天地仁。jìng yuè suì shí xìn,dòng guān tiān dì rén。

次韵李参政

魏了翁

莫使儿辈觉,从渠青紫纷。mò shǐ ér bèi jué,cóng qú qīng zǐ fēn。
马前金罢亚,鸟外玉奫沦。mǎ qián jīn bà yà,niǎo wài yù yūn lún。

次韵李参政

魏了翁

世事从头数,时机触眼奇。shì shì cóng tóu shù,shí jī chù yǎn qí。
山灵莫留客,大厦要人枝。shān líng mò liú kè,dà shà yào rén zhī。

和王太博

魏了翁

晴轻风憗冻,寒重日生烟。qíng qīng fēng yìn dòng,hán zhòng rì shēng yān。
谩道中和节,天颜正愀然。mán dào zhōng hé jié,tiān yán zhèng qiǎo rán。

次韵史少庄竹醉日移竹

魏了翁

艳艳洒妆斗姚魏,冥冥花影逢石丁。yàn yàn sǎ zhuāng dòu yáo wèi,míng míng huā yǐng féng shí dīng。
醉生梦死何如竹,三百五十九日醒。zuì shēng mèng sǐ hé rú zhú,sān bǎi wǔ shí jiǔ rì xǐng。

次韵史少庄竹醉日移竹

魏了翁

清如杜叟日卓午,直似姜公诗作丁。qīng rú dù sǒu rì zhuó wǔ,zhí shì jiāng gōng shī zuò dīng。
冰雪容颜俨相值,霸陵醉尉也须醒。bīng xuě róng yán yǎn xiāng zhí,bà líng zuì wèi yě xū xǐng。

次韵史少庄竹醉日移竹

魏了翁

平生自许岁寒操,醉日移来三十丁。píng shēng zì xǔ suì hán cāo,zuì rì yí lái sān shí dīng。
底事此君亦移转,连明风雨唤教醒。dǐ shì cǐ jūn yì yí zhuǎn,lián míng fēng yǔ huàn jiào xǐng。

次韵史少庄竹醉日移竹

魏了翁

猩屐常为醉魂役,骊珠适与睡时丁。xīng jī cháng wèi zuì hún yì,lí zhū shì yǔ shuì shí dīng。
外物移人每如此,人心可使不长醒。wài wù yí rén měi rú cǐ,rén xīn kě shǐ bù zhǎng xǐng。

题石兴宗

魏了翁

岩头橘树经百黄,三少不生诸老亡。yán tóu jú shù jīng bǎi huáng,sān shǎo bù shēng zhū lǎo wáng。
只馀石间元祐脚,谷虚尽日鸣当当。zhǐ yú shí jiān yuán yòu jiǎo,gǔ xū jǐn rì míng dāng dāng。

次韵李彭州

魏了翁

只嫌湫隘近城居,无着名山万卷书。zhǐ xián jiǎo ài jìn chéng jū,wú zhe míng shān wàn juǎn shū。
不道八荒皆我宇,独于此处认吾庐。bù dào bā huāng jiē wǒ yǔ,dú yú cǐ chù rèn wú lú。

次韵李彭州

魏了翁

古剡溪头寄短椽,山阴胜韵更谁传。gǔ shàn xī tóu jì duǎn chuán,shān yīn shèng yùn gèng shuí chuán。
似闻昨夜高轩过,人怪儒衣住檐肩。shì wén zuó yè gāo xuān guò,rén guài rú yī zhù yán jiān。