古诗词

王冕

送噩长老

王冕

张公洞口云翻海,扬子江头雪打球。zhāng gōng dòng kǒu yún fān hǎi,yáng zi jiāng tóu xuě dǎ qiú。
君去兴怀殊不恶,我行风雨奈何愁。jūn qù xīng huái shū bù è,wǒ xíng fēng yǔ nài hé chóu。
疏狂久负刘伶榼,飘薄空余季子裘。shū kuáng jiǔ fù liú líng kē,piāo báo kōng yú jì zi qiú。
直待明年二三月,看花骑马过中州。zhí dài míng nián èr sān yuè,kàn huā qí mǎ guò zhōng zhōu。

庚辰元旦

王冕

试题春帖纪新年,霭霭青云起砚田。shì tí chūn tiē jì xīn nián,ǎi ǎi qīng yún qǐ yàn tián。
展卷不知山是画,举头恰喜屋如船。zhǎn juǎn bù zhī shān shì huà,jǔ tóu qià xǐ wū rú chuán。
梅花雪后开无数,杨柳风前困欲眠。méi huā xuě hòu kāi wú shù,yáng liǔ fēng qián kùn yù mián。
怅望关河无限恨,呼儿沽酒且陶然。chàng wàng guān hé wú xiàn hèn,hū ér gū jiǔ qiě táo rán。

立春日

王冕

葭吹六管动飞灰,便觉春从地底回。jiā chuī liù guǎn dòng fēi huī,biàn jué chūn cóng dì dǐ huí。
草木一时生意动,关河万里冻云开。cǎo mù yī shí shēng yì dòng,guān hé wàn lǐ dòng yún kāi。
宁须生菜传纤手,且引春风入瓦杯。níng xū shēng cài chuán xiān shǒu,qiě yǐn chūn fēng rù wǎ bēi。
天北天南问音信,故人何处寄寒梅?tiān běi tiān nán wèn yīn xìn,gù rén hé chù jì hán méi?

九日书怀

王冕

玉露霏凉木渐酡,每逢佳节惜年华。yù lù fēi liáng mù jiàn tuó,měi féng jiā jié xī nián huá。
青山叠叠多归梦,白发萧萧不在家。qīng shān dié dié duō guī mèng,bái fā xiāo xiāo bù zài jiā。
触景漫思千古事,无钱空对一篱花。chù jǐng màn sī qiān gǔ shì,wú qián kōng duì yī lí huā。
相知相见情何已,石鼎山泉且煮茶。xiāng zhī xiāng jiàn qíng hé yǐ,shí dǐng shān quán qiě zhǔ chá。

水竹居

王冕

小桥流水路萦纡,竹里茅茨是隐居。xiǎo qiáo liú shuǐ lù yíng yū,zhú lǐ máo cí shì yǐn jū。
慷慨不同时俗辈,清高多读古人书。kāng kǎi bù tóng shí sú bèi,qīng gāo duō dú gǔ rén shū。
好山入屋情无限,明月穿帘兴有馀。hǎo shān rù wū qíng wú xiàn,míng yuè chuān lián xīng yǒu yú。
我亦山阴旧溪曲,一庭潇洒正相如。wǒ yì shān yīn jiù xī qū,yī tíng xiāo sǎ zhèng xiāng rú。

送本中上人

王冕

上人飞锡何方去,笑指东南咫尺间。shàng rén fēi xī hé fāng qù,xiào zhǐ dōng nán zhǐ chǐ jiān。
黄叶落时行细路,白云生处看青山。huáng yè luò shí xíng xì lù,bái yún shēng chù kàn qīng shān。
欲求古道殊难得,怅望高风或可攀。yù qiú gǔ dào shū nán dé,chàng wàng gāo fēng huò kě pān。
朋旧相逢还道我,梅花清苦鬓斑斑。péng jiù xiāng féng hái dào wǒ,méi huā qīng kǔ bìn bān bān。

秋兴二首

王冕

万里山河一局棋,旷怀真感独伤悲。wàn lǐ shān hé yī jú qí,kuàng huái zhēn gǎn dú shāng bēi。
石麟夜雨生新恨,铜雀春风属旧时。shí lín yè yǔ shēng xīn hèn,tóng què chūn fēng shǔ jiù shí。
雪卷流沙驮信远,天沈辽海鹤书迟。xuě juǎn liú shā tuó xìn yuǎn,tiān shěn liáo hǎi hè shū chí。
五陵年少俱零落,回首故园空梦思。wǔ líng nián shǎo jù líng luò,huí shǒu gù yuán kōng mèng sī。

秋兴二首

王冕

鼙鼓嘈嘈夜撼山,《霓裳》歌舞入人间。pí gǔ cáo cáo yè hàn shān,ní shang gē wǔ rù rén jiān。
云围环佩沈斜谷,风敛旌旗入剑关。yún wéi huán pèi shěn xié gǔ,fēng liǎn jīng qí rù jiàn guān。
矍铄野翁掀雉尾,跳踃山鬼觌龙颜。jué shuò yě wēng xiān zhì wěi,tiào xiāo shān guǐ dí lóng yán。
书生豪放成何事,徒步归来供奉班。shū shēng háo fàng chéng hé shì,tú bù guī lái gōng fèng bān。

太平兴国寺锁翠轩

王冕

当轩种竹一万个,清荫满林生绿苔。dāng xuān zhǒng zhú yī wàn gè,qīng yīn mǎn lín shēng lǜ tái。
六月不知天气热,长年只觉雨声来。liù yuè bù zhī tiān qì rè,zhǎng nián zhǐ jué yǔ shēng lái。
岂惟凤鸟不食实?qǐ wéi fèng niǎo bù shí shí?
又见龙孙渐脱胎。yòu jiàn lóng sūn jiàn tuō tāi。
计我岁寒为伴侣,屋头更着几株梅。jì wǒ suì hán wèi bàn lǚ,wū tóu gèng zhe jǐ zhū méi。

山中答客问

王冕

人间尘土苦歊烦,林下清风六月寒。rén jiān chén tǔ kǔ xiāo fán,lín xià qīng fēng liù yuè hán。
夜半酒醒方脱屐,日高眠起不簪冠。yè bàn jiǔ xǐng fāng tuō jī,rì gāo mián qǐ bù zān guān。
坐看游蚁巡危磴,静听闲花落古坛。zuò kàn yóu yǐ xún wēi dèng,jìng tīng xián huā luò gǔ tán。
老我自无轩冕意,寻常岂是傲时官。lǎo wǒ zì wú xuān miǎn yì,xún cháng qǐ shì ào shí guān。

过?陵

王冕

泥马南飞王气消,大梁昌运委蓬蒿。ní mǎ nán fēi wáng qì xiāo,dà liáng chāng yùn wěi péng hāo。
两宫旒冕沈沙漠,三国旌旗接羽毛。liǎng gōng liú miǎn shěn shā mò,sān guó jīng qí jiē yǔ máo。
卫下将军尚颇牧,关中丞相失萧曹。wèi xià jiāng jūn shàng pǒ mù,guān zhōng chéng xiāng shī xiāo cáo。
东南多有青松树,争奈春风种不牢。dōng nán duō yǒu qīng sōng shù,zhēng nài chūn fēng zhǒng bù láo。

次答王敬助

王冕

束书归住水南村,且把犁锄教子孙。shù shū guī zhù shuǐ nán cūn,qiě bǎ lí chú jiào zi sūn。
垒石旋成蒸药灶,插篱将就种瓜园。lěi shí xuán chéng zhēng yào zào,chā lí jiāng jiù zhǒng guā yuán。
谈挥麈尾风生座,醉倒垆头月满轩。tán huī zhǔ wěi fēng shēng zuò,zuì dào lú tóu yuè mǎn xuān。
富贵功名只如此,何须多梦过侯门?fù guì gōng míng zhǐ rú cǐ,hé xū duō mèng guò hóu mén?

听雪轩

王冕

飞来便与雨声别,坐久甚忧天下寒。fēi lái biàn yǔ yǔ shēng bié,zuò jiǔ shén yōu tiān xià hán。
清极自然梅有韵,夜阑却喜竹平安。qīng jí zì rán méi yǒu yùn,yè lán què xǐ zhú píng ān。
洛阳处士门深闭,剡曲先生琴不弹。luò yáng chù shì mén shēn bì,shàn qū xiān shēng qín bù dàn。
想在此时情思好,煮茶可笑老陶酸。xiǎng zài cǐ shí qíng sī hǎo,zhǔ chá kě xiào lǎo táo suān。

次韵全忠斋

王冕

十年孤影寄天涯,冷笑傍人论左车。shí nián gū yǐng jì tiān yá,lěng xiào bàng rén lùn zuǒ chē。
白雪阳春应有价,清风明月不须赊。bái xuě yáng chūn yīng yǒu jià,qīng fēng míng yuè bù xū shē。
交游渐喜诗成垒,定省惟凭梦到家。jiāo yóu jiàn xǐ shī chéng lěi,dìng shěng wéi píng mèng dào jiā。
休道焰光推不出,却愁烧杀杏园花。xiū dào yàn guāng tuī bù chū,què chóu shāo shā xìng yuán huā。

湖上书所见

王冕

东南富贵是神仙,日日西湖坐画船。dōng nán fù guì shì shén xiān,rì rì xī hú zuò huà chuán。
绣帽拥云笼翠羽,紫牙宣响出红莲。xiù mào yōng yún lóng cuì yǔ,zǐ yá xuān xiǎng chū hóng lián。
香风宛转珠帘动,纤手亲传玉鲙鲜。xiāng fēng wǎn zhuǎn zhū lián dòng,xiān shǒu qīn chuán yù kuài xiān。
最是好情消不得,醉挪花片撒金钱。zuì shì hǎo qíng xiāo bù dé,zuì nuó huā piàn sā jīn qián。

送颐上人归日本

王冕

上人住近扶桑国,我家亦在蓬莱丘。shàng rén zhù jìn fú sāng guó,wǒ jiā yì zài péng lái qiū。
洪涛逼屋作山立,白云绕床如水流。hóng tāo bī wū zuò shān lì,bái yún rào chuáng rú shuǐ liú。
问信不知谁是客?wèn xìn bù zhī shuí shì kè?
多情忘却故园秋。duō qíng wàng què gù yuán qiū。
明朝相别思无限,万里海天飞白鸥。míng cháo xiāng bié sī wú xiàn,wàn lǐ hǎi tiān fēi bái ōu。

偶成

王冕

青山绿水从人爱,野鹤孤云与我同。qīng shān lǜ shuǐ cóng rén ài,yě hè gū yún yǔ wǒ tóng。
所适不须论丑好,相逢漫尔说英雄。suǒ shì bù xū lùn chǒu hǎo,xiāng féng màn ěr shuō yīng xióng。
乐游花木萧萧雨,梓泽亭台澹澹风。lè yóu huā mù xiāo xiāo yǔ,zǐ zé tíng tái dàn dàn fēng。
兴废故无今昔异,几回搔首月明中。xīng fèi gù wú jīn xī yì,jǐ huí sāo shǒu yuè míng zhōng。

偶成

王冕

二月江亭野色明,杨花飞散雪盈盈。èr yuè jiāng tíng yě sè míng,yáng huā fēi sàn xuě yíng yíng。
盐烟半入海气白,风雨忽来溪树鸣。yán yān bàn rù hǎi qì bái,fēng yǔ hū lái xī shù míng。
离思厌听孤燕语,客情无奈乱山青。lí sī yàn tīng gū yàn yǔ,kè qíng wú nài luàn shān qīng。
明朝又上长安道,却望咸阳旧帝京。míng cháo yòu shàng zhǎng ān dào,què wàng xián yáng jiù dì jīng。

送钦上人

王冕

石头城下五更秋,高挂云帆得顺流。shí tóu chéng xià wǔ gèng qiū,gāo guà yún fān dé shùn liú。
铁瓮缘江即东府,璚花隔岸是扬州。tiě wèng yuán jiāng jí dōng fǔ,qióng huā gé àn shì yáng zhōu。
作家相见本无语,在客别离殊有愁。zuò jiā xiāng jiàn běn wú yǔ,zài kè bié lí shū yǒu chóu。
后夜相思好明月,老夫乘兴独登楼。hòu yè xiāng sī hǎo míng yuè,lǎo fū chéng xīng dú dēng lóu。

答贾太初

王冕

知己相逢贫亦好,去家未久梦来多。zhī jǐ xiāng féng pín yì hǎo,qù jiā wèi jiǔ mèng lái duō。
读书万卷今何有?dú shū wàn juǎn jīn hé yǒu?
美酒数杯颜已酡。měi jiǔ shù bēi yán yǐ tuó。
越上山移新得信,江南秋老漫奔波。yuè shàng shān yí xīn dé xìn,jiāng nán qiū lǎo màn bēn bō。
故人割俸情何厚,白粲赤松从我过。gù rén gē fèng qíng hé hòu,bái càn chì sōng cóng wǒ guò。