古诗词

王冕

隐居偶成

王冕

几日不见青山面,今日青山树色多。jǐ rì bù jiàn qīng shān miàn,jīn rì qīng shān shù sè duō。
风花落水似濯锦,野鸟隔帘如唱歌。fēng huā luò shuǐ shì zhuó jǐn,yě niǎo gé lián rú chàng gē。
年老无成真可笑,世情不合奈之何!nián lǎo wú chéng zhēn kě xiào,shì qíng bù hé nài zhī hé!
柴门本自无车马,昏晓时闻响玉轲。chái mén běn zì wú chē mǎ,hūn xiǎo shí wén xiǎng yù kē。

次申屠子迪韵

王冕

红尘车马事纷纷,高眼何曾有见闻?hóng chén chē mǎ shì fēn fēn,gāo yǎn hé céng yǒu jiàn wén?
竹屋夜深时听雨,石床秋冷不生云。zhú wū yè shēn shí tīng yǔ,shí chuáng qiū lěng bù shēng yún。
归来每爱陶彭泽,漂泊谁怜郑广文?guī lái měi ài táo péng zé,piāo pō shuí lián zhèng guǎng wén?
门径年年芳草绿,拟将兹意问东君。mén jìng nián nián fāng cǎo lǜ,nǐ jiāng zī yì wèn dōng jūn。

即事

王冕

五色云开见太平,九天风露一时清。wǔ sè yún kāi jiàn tài píng,jiǔ tiān fēng lù yī shí qīng。
燕雀飞飞自得乐,草木欣欣俱向荣。yàn què fēi fēi zì dé lè,cǎo mù xīn xīn jù xiàng róng。
渭川何时起尚父,宣室安能召贾生?wèi chuān hé shí qǐ shàng fù,xuān shì ān néng zhào jiǎ shēng?
田间野老罢癃甚,忍死愿观风化成。tián jiān yě lǎo bà lóng shén,rěn sǐ yuàn guān fēng huà chéng。

有感

王冕

昨夜秋风吹草堂,客中气象太凄凉。zuó yè qiū fēng chuī cǎo táng,kè zhōng qì xiàng tài qī liáng。
饥来一字不可煮,虚过半生徒尔狂。jī lái yī zì bù kě zhǔ,xū guò bàn shēng tú ěr kuáng。
亲老每惭疏菽水,儿痴安忍诳灰囊?qīn lǎo měi cán shū shū shuǐ,ér chī ān rěn kuáng huī náng?
孤桐破碎蒯缑脱,坐对夕阳歌慨慷。gū tóng pò suì kuǎi gōu tuō,zuò duì xī yáng gē kǎi kāng。

送五台长老

王冕

我有慈亲年老已,便欲送君难远行。wǒ yǒu cí qīn nián lǎo yǐ,biàn yù sòng jūn nán yuǎn xíng。
道边持草或解意,天外见云无限情。dào biān chí cǎo huò jiě yì,tiān wài jiàn yún wú xiàn qíng。
九堰潮平船过稳,五台海近月多明。jiǔ yàn cháo píng chuán guò wěn,wǔ tái hǎi jìn yuè duō míng。
故人若见烦相问,头发于今白几茎。gù rén ruò jiàn fán xiāng wèn,tóu fā yú jīn bái jǐ jīng。

寄题梅

王冕

山中昨夜雪三尺,窗前梅花参差开。shān zhōng zuó yè xuě sān chǐ,chuāng qián méi huā cān chà kāi。
卧看枝上月初满,梦到江南春已回。wò kàn zhī shàng yuè chū mǎn,mèng dào jiāng nán chūn yǐ huí。
可笑阿娇伫金屋,却怜姑射下瑶台。kě xiào ā jiāo zhù jīn wū,què lián gū shè xià yáo tái。
故人知我有清兴,携取双鱼斗酒来。gù rén zhī wǒ yǒu qīng xīng,xié qǔ shuāng yú dòu jiǔ lái。

偶成七首

王冕

人言栗里是吾家,问信东皋事已讹。rén yán lì lǐ shì wú jiā,wèn xìn dōng gāo shì yǐ é。
残岁都闻呼盗贼,良宵谁复望星河?cán suì dōu wén hū dào zéi,liáng xiāo shuí fù wàng xīng hé?
门迎野水垂杨柳,屋枕云山带荔萝。mén yíng yě shuǐ chuí yáng liǔ,wū zhěn yún shān dài lì luó。
沽酒陶情作闲梦,岂知冰冻合滹沱?gū jiǔ táo qíng zuò xián mèng,qǐ zhī bīng dòng hé hū tuó?

偶成七首

王冕

万里长山走蓟门,崭然天险中路分。wàn lǐ zhǎng shān zǒu jì mén,zhǎn rán tiān xiǎn zhōng lù fēn。
高风吹雨作飞雪,老树积烟成冻云。gāo fēng chuī yǔ zuò fēi xuě,lǎo shù jī yān chéng dòng yún。
武帐驻兵谈亚父,毡城无语及昭君。wǔ zhàng zhù bīng tán yà fù,zhān chéng wú yǔ jí zhāo jūn。
夜深谁渡桑干水?yè shēn shuí dù sāng gàn shuǐ?
呜咽笳声不忍闻。wū yàn jiā shēng bù rěn wén。

偶成七首

王冕

山郭方迎五日春,飞飞风雪欲愁人。shān guō fāng yíng wǔ rì chūn,fēi fēi fēng xuě yù chóu rén。
老年作客殊无策,适兴吟诗似有神。lǎo nián zuò kè shū wú cè,shì xīng yín shī shì yǒu shén。
溪上梅花谁可共?xī shàng méi huā shuí kě gòng?
天涯鸥鸟漫相亲。tiān yá ōu niǎo màn xiāng qīn。
酒阑细看柴桑论,始觉桃源不避秦。jiǔ lán xì kàn chái sāng lùn,shǐ jué táo yuán bù bì qín。

偶成七首

王冕

云消巫峡蜀波来,天近崆峒北斗回。yún xiāo wū xiá shǔ bō lái,tiān jìn kōng dòng běi dòu huí。
人事故于今日别,梅花却胜去年开。rén shì gù yú jīn rì bié,méi huā què shèng qù nián kāi。
好游不负青春约,得意那愁白发催。hǎo yóu bù fù qīng chūn yuē,dé yì nà chóu bái fā cuī。
行旅居家无异致,开怀且覆掌中杯。xíng lǚ jū jiā wú yì zhì,kāi huái qiě fù zhǎng zhōng bēi。

偶成七首

王冕

去年今日雨潇潇,今日天晴雪尚消。qù nián jīn rì yǔ xiāo xiāo,jīn rì tiān qíng xuě shàng xiāo。
杖履谁来看花柳,江湖何处得渔樵?zhàng lǚ shuí lái kàn huā liǔ,jiāng hú hé chù dé yú qiáo?
徒叨食饮居安土,未有功劳补圣朝。tú dāo shí yǐn jū ān tǔ,wèi yǒu gōng láo bǔ shèng cháo。
入夜遥遥瞻北斗,紫云团盖上青霄。rù yè yáo yáo zhān běi dòu,zǐ yún tuán gài shàng qīng xiāo。

偶成七首

王冕

玉漏无声落草庐,荒村遥夜石灯孤。yù lòu wú shēng luò cǎo lú,huāng cūn yáo yè shí dēng gū。
开门探雪三尺许,举眼看山一寸无。kāi mén tàn xuě sān chǐ xǔ,jǔ yǎn kàn shān yī cùn wú。
谁闵将军穷窟穴?shuí mǐn jiāng jūn qióng kū xué?
空多公子梦氍毹。kōng duō gōng zi mèng qú shū。
老吾不作功名想,只欲扁舟泛五湖。lǎo wú bù zuò gōng míng xiǎng,zhǐ yù biǎn zhōu fàn wǔ hú。

偶成七首

王冕

出门无侣杖藜轻,溪上梅花相笑迎。chū mén wú lǚ zhàng lí qīng,xī shàng méi huā xiāng xiào yíng。
独鹤远从天际下,老夫如在画中行。dú hè yuǎn cóng tiān jì xià,lǎo fū rú zài huà zhōng xíng。
千峰日出流云气,万壑松鸣杂水声。qiān fēng rì chū liú yún qì,wàn hè sōng míng zá shuǐ shēng。
巾袂不知苍翠重,看山直过越王城。jīn mèi bù zhī cāng cuì zhòng,kàn shān zhí guò yuè wáng chéng。

寄陆高士

王冕

山阴道士久不见,无奈秋天风雨何。shān yīn dào shì jiǔ bù jiàn,wú nài qiū tiān fēng yǔ hé。
畴昔烧丹曾化鹤,近来书字不因鹅。chóu xī shāo dān céng huà hè,jìn lái shū zì bù yīn é。
黄花开到东篱下,白日何妨拄杖过。huáng huā kāi dào dōng lí xià,bái rì hé fáng zhǔ zhàng guò。
更约登高成浩饮,得诗还胜去年多。gèng yuē dēng gāo chéng hào yǐn,dé shī hái shèng qù nián duō。

清明后日

王冕

旅游忽过清明节,百感中来与愿违。lǚ yóu hū guò qīng míng jié,bǎi gǎn zhōng lái yǔ yuàn wéi。
杨柳亭台春寂寂,杏花村落雨霏霏。yáng liǔ tíng tái chūn jì jì,xìng huā cūn luò yǔ fēi fēi。
青山对面人何在?qīng shān duì miàn rén hé zài?
白发倚门身未归。bái fā yǐ mén shēn wèi guī。
薄暮登高重惆怅,岂因萧飒故山薇?báo mù dēng gāo zhòng chóu chàng,qǐ yīn xiāo sà gù shān wēi?

三茅观

王冕

层峦开径隐空青,勃窣盘跚眼力生。céng luán kāi jìng yǐn kōng qīng,bó sū pán shān yǎn lì shēng。
萝蹬痴岚留宿雨,石林寒竹动秋声。luó dēng chī lán liú sù yǔ,shí lín hán zhú dòng qiū shēng。
城隍下瞰红尘海,楼阁高悬白玉京。chéng huáng xià kàn hóng chén hǎi,lóu gé gāo xuán bái yù jīng。
夜静何人吹凤管?yè jìng hé rén chuī fèng guǎn?
碧桃千树月华明。bì táo qiān shù yuè huá míng。

悼白云

王冕

浊世儒名多浪得,先生高隐冠当今。zhuó shì rú míng duō làng dé,xiān shēng gāo yǐn guān dāng jīn。
注书已发程朱蕴,讲道重明孔孟心。zhù shū yǐ fā chéng zhū yùn,jiǎng dào zhòng míng kǒng mèng xīn。
白日山林增气象,清风江海振希音。bái rì shān lín zēng qì xiàng,qīng fēng jiāng hǎi zhèn xī yīn。
少微一陨天为黑,望入东南泪满襟。shǎo wēi yī yǔn tiān wèi hēi,wàng rù dōng nán lèi mǎn jīn。

送人北上

王冕

早买北关门外船,载书应上九重天。zǎo mǎi běi guān mén wài chuán,zài shū yīng shàng jiǔ zhòng tiān。
风云步武君可羡,世事乖违吾独怜。fēng yún bù wǔ jūn kě xiàn,shì shì guāi wéi wú dú lián。
黄阁大官归厚禄,红楼美酒不多钱。huáng gé dà guān guī hòu lù,hóng lóu měi jiǔ bù duō qián。
逢人可话江南景,春水流花满石田。féng rén kě huà jiāng nán jǐng,chūn shuǐ liú huā mǎn shí tián。

湖上闲步

王冕

断云零乱雨初晴,古客游行眼倍明。duàn yún líng luàn yǔ chū qíng,gǔ kè yóu xíng yǎn bèi míng。
可喜一湖杨柳色,不禁三月杜鹃声。kě xǐ yī hú yáng liǔ sè,bù jìn sān yuè dù juān shēng。
青山历历添新寺,白塔亭亭枕旧京。qīng shān lì lì tiān xīn sì,bái tǎ tíng tíng zhěn jiù jīng。
回首东南重凄感,岂因兴废独关情?huí shǒu dōng nán zhòng qī gǎn,qǐ yīn xīng fèi dú guān qíng?

喜白发

王冕

眉间黄色未为奇,好是梳头满面丝。méi jiān huáng sè wèi wèi qí,hǎo shì shū tóu mǎn miàn sī。
从古其谁能脱略,于今得此可愉怡。cóng gǔ qí shuí néng tuō lüè,yú jīn dé cǐ kě yú yí。
绝怜雪色照明镜,更喜霜花衬接䍦。jué lián xuě sè zhào míng jìng,gèng xǐ shuāng huā chèn jiē lí。
万事为他最公道,老来镊白是儿痴。wàn shì wèi tā zuì gōng dào,lǎo lái niè bái shì ér chī。