古诗词

王寂

送张希召

王寂

见说东人苦倒悬,正须老子与安然。jiàn shuō dōng rén kǔ dào xuán,zhèng xū lǎo zi yǔ ān rán。
豫知和气千门溢,想见先声万口传。yù zhī hé qì qiān mén yì,xiǎng jiàn xiān shēng wàn kǒu chuán。
坐使游民羞佩剑,断无奸吏浪催钱。zuò shǐ yóu mín xiū pèi jiàn,duàn wú jiān lì làng cuī qián。
笑谈了却公家事,莫惜新诗寄百篇。xiào tán le què gōng jiā shì,mò xī xīn shī jì bǎi piān。

上咸平帅耶律寿

王寂

勋业凌烟鬓未华,门森霜戟拥高牙。xūn yè líng yān bìn wèi huá,mén sēn shuāng jǐ yōng gāo yá。
汉朝剑履元臣后,辽国貂蝉太后家。hàn cháo jiàn lǚ yuán chén hòu,liáo guó diāo chán tài hòu jiā。
黄阁已闻虚鼎席,朱衣行引上堤沙。huáng gé yǐ wén xū dǐng xí,zhū yī xíng yǐn shàng dī shā。
吹箫况是神仙侣,知看蟠桃几度花。chuī xiāo kuàng shì shén xiān lǚ,zhī kàn pán táo jǐ dù huā。

咏虱

王寂

鬅鬙鹤发坐搔头,破碎鹑衣不奈秋。péng sēng hè fā zuò sāo tóu,pò suì chún yī bù nài qiū。
缓带笑侬时诡遇,处裈嗟尔亦良谋。huǎn dài xiào nóng shí guǐ yù,chù kūn jiē ěr yì liáng móu。
裹章想倦嵇中散,披褐幸容秦武侯。guǒ zhāng xiǎng juàn jī zhōng sàn,pī hè xìng róng qín wǔ hóu。
犹胜元封□定远,枕戈无暇解兜鍪。yóu shèng yuán fēng dìng yuǎn,zhěn gē wú xiá jiě dōu móu。

题香山寺

王寂

平生居士爱香山,百岁神游定此闲。píng shēng jū shì ài xiāng shān,bǎi suì shén yóu dìng cǐ xián。
黄卷既能探妙理,青衫安用拭馀潸。huáng juǎn jì néng tàn miào lǐ,qīng shān ān yòng shì yú shān。
樱桃笑日艳樊素,杨柳舞风娇小蛮。yīng táo xiào rì yàn fán sù,yáng liǔ wǔ fēng jiāo xiǎo mán。
尚想夜深携满老,幅巾来听水潺潺。shàng xiǎng yè shēn xié mǎn lǎo,fú jīn lái tīng shuǐ chán chán。

时元瑜以筇杖为吾亲寿

王寂

国士凭谁致此君,罗浮知见几云孙。guó shì píng shuí zhì cǐ jūn,luó fú zhī jiàn jǐ yún sūn。
生成鹤膝挺高节,断去龙须露老根。shēng chéng hè xī tǐng gāo jié,duàn qù lóng xū lù lǎo gēn。
应与蒲萄随汉使,羞同涩勒暗蛮村。yīng yǔ pú táo suí hàn shǐ,xiū tóng sè lēi àn mán cūn。
我翁两脚犹强健,要看莲峰玉女盆。wǒ wēng liǎng jiǎo yóu qiáng jiàn,yào kàn lián fēng yù nǚ pén。

郭惠叔双封堂

王寂

渊源忠孝出汾阳,天子嘉之畀宠光。yuān yuán zhōng xiào chū fén yáng,tiān zi jiā zhī bì chǒng guāng。
素发迎将两翁媪,彩衣罗拜几郎娘。sù fā yíng jiāng liǎng wēng ǎo,cǎi yī luó bài jǐ láng niáng。
传看瑞草文犀轴,笑捧金花古锦囊。chuán kàn ruì cǎo wén xī zhóu,xiào pěng jīn huā gǔ jǐn náng。
我亦同君预荣幸,追怀风树涕淋浪。wǒ yì tóng jūn yù róng xìng,zhuī huái fēng shù tì lín làng。

上大人通奉寿三首

王寂

举世鸥盟多反覆,我翁强健果投簪。jǔ shì ōu méng duō fǎn fù,wǒ wēng qiáng jiàn guǒ tóu zān。
三薰三沐荡尘虑,一咏一觞偿宿心。sān xūn sān mù dàng chén lǜ,yī yǒng yī shāng cháng sù xīn。
柱下相君能漱石,颍滨遗老悟休阴。zhù xià xiāng jūn néng shù shí,yǐng bīn yí lǎo wù xiū yīn。
天公报寿岂无意,要识三槐种德深。tiān gōng bào shòu qǐ wú yì,yào shí sān huái zhǒng dé shēn。

上大人通奉寿三首

王寂

月旦人材口不谈,市朝冰炭饱经谙。yuè dàn rén cái kǒu bù tán,shì cháo bīng tàn bǎo jīng ān。
平生拙宦鱼千里,投老退休僧一庵。píng shēng zhuō huàn yú qiān lǐ,tóu lǎo tuì xiū sēng yī ān。
细数行年今九九,了知得髓后三三。xì shù xíng nián jīn jiǔ jiǔ,le zhī dé suǐ hòu sān sān。
圣朝文物方求备,会补遗书访济南。shèng cháo wén wù fāng qiú bèi,huì bǔ yí shū fǎng jì nán。

上大人通奉寿三首

王寂

每年禊饮饮须醉,尽日送穷穷奈何。měi nián xì yǐn yǐn xū zuì,jǐn rì sòng qióng qióng nài hé。
子侄篮舆随靖节,天人方丈问维摩。zi zhí lán yú suí jìng jié,tiān rén fāng zhàng wèn wéi mó。
归心寸草梦危枕,争道楸枰惊烂柯。guī xīn cùn cǎo mèng wēi zhěn,zhēng dào qiū píng jīng làn kē。
愿与罗浮竹尊者,时看铜狄笑摩挲。yuàn yǔ luó fú zhú zūn zhě,shí kàn tóng dí xiào mó sā。

上韩运使寿用上萧帅诗韵

王寂

建节十年鬓未华,印悬如斗拥高牙。jiàn jié shí nián bìn wèi huá,yìn xuán rú dòu yōng gāo yá。
晚生幸识荆州面,异世犹尊吏部家。wǎn shēng xìng shí jīng zhōu miàn,yì shì yóu zūn lì bù jiā。
向昔神仙得石髓,至今铅鼎养丹砂。xiàng xī shén xiān dé shí suǐ,zhì jīn qiān dǐng yǎng dān shā。
人闲游戏知多少,眼有方瞳顶聚花。rén xián yóu xì zhī duō shǎo,yǎn yǒu fāng tóng dǐng jù huā。

哭二舍弟

王寂

才猷事业未一试,叹恨若人沈九原。cái yóu shì yè wèi yī shì,tàn hèn ruò rén shěn jiǔ yuán。
折简见呼徵汝梦,赋诗成谶兆予言。zhé jiǎn jiàn hū zhēng rǔ mèng,fù shī chéng chèn zhào yǔ yán。
二千客路未归榇,八十老亲犹倚门。èr qiān kè lù wèi guī chèn,bā shí lǎo qīn yóu yǐ mén。
谁为临风歌九辨,睢阳高处与招魂。shuí wèi lín fēng gē jiǔ biàn,suī yáng gāo chù yǔ zhāo hún。

哭田去华

王寂

此老初无适俗韵,请归田里傲南窗。cǐ lǎo chū wú shì sú yùn,qǐng guī tián lǐ ào nán chuāng。
平时谁送杨临贺,死日共知张曲江。píng shí shuí sòng yáng lín hè,sǐ rì gòng zhī zhāng qū jiāng。
人果赎兮身可百,士能如此国无双。rén guǒ shú xī shēn kě bǎi,shì néng rú cǐ guó wú shuāng。
佳城一闭风流尽,尚想修文对漆缸。jiā chéng yī bì fēng liú jǐn,shàng xiǎng xiū wén duì qī gāng。

送张仲谋使三韩

王寂

照海旌幢出乐浪,过家上冢路生光。zhào hǎi jīng chuáng chū lè làng,guò jiā shàng zhǒng lù shēng guāng。
鸭江桃叶朝迎渡,岊岭松花夜煮汤。yā jiāng táo yè cháo yíng dù,jié lǐng sōng huā yè zhǔ tāng。
恩诏肃将芝检重,醉鞭低袅玉鞘长。ēn zhào sù jiāng zhī jiǎn zhòng,zuì biān dī niǎo yù qiào zhǎng。
遗民笑指天车道,酷似南阳异姓王。yí mín xiào zhǐ tiān chē dào,kù shì nán yáng yì xìng wáng。

黄桃花

王寂

应嗔国色朝酣酒,赐与羽衣如太真。yīng chēn guó sè cháo hān jiǔ,cì yǔ yǔ yī rú tài zhēn。
道士厌看千树老,令君别换一城新。dào shì yàn kàn qiān shù lǎo,lìng jūn bié huàn yī chéng xīn。
缃梅拂额更不俗,栗玉削肌殊可人。xiāng méi fú é gèng bù sú,lì yù xuē jī shū kě rén。
想得乞浆寻旧约,东风不似去年春。xiǎng dé qǐ jiāng xún jiù yuē,dōng fēng bù shì qù nián chūn。

哭僧义和二首

王寂

瘦权平昔事风骚,痛矣吟魂不可招。shòu quán píng xī shì fēng sāo,tòng yǐ yín hún bù kě zhāo。
庙里香炉从此去,杖头明月更谁挑。miào lǐ xiāng lú cóng cǐ qù,zhàng tóu míng yuè gèng shuí tiāo。
云披山顶浮螺髻,风鼓松声振海潮。yún pī shān dǐng fú luó jì,fēng gǔ sōng shēng zhèn hǎi cháo。
他日东坡作真供,石泉槐火忆参寥。tā rì dōng pō zuò zhēn gōng,shí quán huái huǒ yì cān liáo。

哭僧义和二首

王寂

竹杖芒鞋上翠微,山川良是昔人非。zhú zhàng máng xié shàng cuì wēi,shān chuān liáng shì xī rén fēi。
无心野鹤穿云去,洗钵山童带月归。wú xīn yě hè chuān yún qù,xǐ bō shān tóng dài yuè guī。
醉墨旧书云老壁,胜游常扣赞公扉。zuì mò jiù shū yún lǎo bì,shèng yóu cháng kòu zàn gōng fēi。
老人手种堂前柏,不见苍皮四十围。lǎo rén shǒu zhǒng táng qián bǎi,bù jiàn cāng pí sì shí wéi。

奉题少保张公曲阿别墅二首

王寂

休沐时时散马蹄,绿阴如染转长堤。xiū mù shí shí sàn mǎ tí,lǜ yīn rú rǎn zhuǎn zhǎng dī。
帝城和气融春圃,相国馀波到雨溪。dì chéng hé qì róng chūn pǔ,xiāng guó yú bō dào yǔ xī。
无数龟鱼欣作主,不言桃李自成蹊。wú shù guī yú xīn zuò zhǔ,bù yán táo lǐ zì chéng qī。
圣时正要传衣事,贺监从渠老会稽。shèng shí zhèng yào chuán yī shì,hè jiān cóng qú lǎo huì jī。

奉题少保张公曲阿别墅二首

王寂

钟湖亭下水淙淙,绿野平泉未易双。zhōng hú tíng xià shuǐ cóng cóng,lǜ yě píng quán wèi yì shuāng。
十里藕花红步障,一轩松荫碧油幢。shí lǐ ǒu huā hóng bù zhàng,yī xuān sōng yīn bì yóu chuáng。
洛中独乐有司马,天下不名知曲江。luò zhōng dú lè yǒu sī mǎ,tiān xià bù míng zhī qū jiāng。
纸尾欲烦贤宅相,雨蓑添我坐篷窗。zhǐ wěi yù fán xián zhái xiāng,yǔ suō tiān wǒ zuò péng chuāng。

宿僧寺

王寂

解鞅招提日已西,强将懒脚污丹梯。jiě yāng zhāo tí rì yǐ xī,qiáng jiāng lǎn jiǎo wū dān tī。
深藏舍利天龙护,高出枝撑野鹤栖。shēn cáng shě lì tiān lóng hù,gāo chū zhī chēng yě hè qī。
尚忆云章留素壁,岂期俗物扫黄泥。shàng yì yún zhāng liú sù bì,qǐ qī sú wù sǎo huáng ní。
低徊搔首无人会,风树萧萧鸟自啼。dī huái sāo shǒu wú rén huì,fēng shù xiāo xiāo niǎo zì tí。

秋白梨

王寂

医巫珍果惟秋白,经岁色香殊不衰。yī wū zhēn guǒ wéi qiū bái,jīng suì sè xiāng shū bù shuāi。
霜落盘盂批玉卵,风生齿颊碎冰凘。shuāng luò pán yú pī yù luǎn,fēng shēng chǐ jiá suì bīng sī。
故侯瓜好真相敌,丞相梅酸谩自欺。gù hóu guā hǎo zhēn xiāng dí,chéng xiāng méi suān mán zì qī。
向使马卿知此味,莫年消渴不须医。xiàng shǐ mǎ qīng zhī cǐ wèi,mò nián xiāo kě bù xū yī。