古诗词

王庭筠

采莲曲

王庭筠

南北湖亭竞采莲,吴娃娇小得人怜。nán běi hú tíng jìng cǎi lián,wú wá jiāo xiǎo dé rén lián。
临行折得新荷叶,却障斜阳入画船。lín xíng zhé dé xīn hé yè,què zhàng xié yáng rù huà chuán。

大江东去癸巳暮冬小雪家集作

王庭筠

山堂晚色,满疏篱寒雀,烟横高树。shān táng wǎn sè,mǎn shū lí hán què,yān héng gāo shù。
小雪轻盈如解舞,故故穿帘入户。xiǎo xuě qīng yíng rú jiě wǔ,gù gù chuān lián rù hù。
扫地烧香,团栾一笑,不道因风絮。sǎo dì shāo xiāng,tuán luán yī xiào,bù dào yīn fēng xù。
冰凘生砚,问谁先得佳句。bīng sī shēng yàn,wèn shuí xiān dé jiā jù。
有梦不到长安,此心安稳,只有归耕去。yǒu mèng bù dào zhǎng ān,cǐ xīn ān wěn,zhǐ yǒu guī gēng qù。
试问雪溪无恙否,十里淇园佳处。shì wèn xuě xī wú yàng fǒu,shí lǐ qí yuán jiā chù。
修竹林边,寒梅树底,准拟全家住。xiū zhú lín biān,hán méi shù dǐ,zhǔn nǐ quán jiā zhù。
柴门新月,小桥谁扫归路。chái mén xīn yuè,xiǎo qiáo shuí sǎo guī lù。

谒金门

王庭筠

双喜鹊。shuāng xǐ què。
几报归期浑错。jǐ bào guī qī hún cuò。
尽做旧愁都忘却。jǐn zuò jiù chóu dōu wàng què。
新愁何处著。xīn chóu hé chù zhù。
瘦雪一痕墙角。shòu xuě yī hén qiáng jiǎo。
青子已妆残萼。qīng zi yǐ zhuāng cán è。
不道枝头无可落。bù dào zhī tóu wú kě luò。
东风犹作恶。dōng fēng yóu zuò è。

凤栖梧

王庭筠

衰柳疏疏苔满地。shuāi liǔ shū shū tái mǎn dì。
十二栏干,故国三千里。shí èr lán gàn,gù guó sān qiān lǐ。
南去北来人老矣。nán qù běi lái rén lǎo yǐ。
短亭依旧残阳里。duǎn tíng yī jiù cán yáng lǐ。
紫蟹黄柑真解事。zǐ xiè huáng gān zhēn jiě shì。
似倩西风,劝我归欤未。shì qiàn xī fēng,quàn wǒ guī yú wèi。
王粲登临寥落际。wáng càn dēng lín liáo luò jì。
雁飞不断天连水。yàn fēi bù duàn tiān lián shuǐ。

菩萨蛮·回文三首

王庭筠

断肠人恨馀香换。duàn cháng rén hèn yú xiāng huàn。
尘暗锁窗春。chén àn suǒ chuāng chūn。
小花檐月晓。xiǎo huā yán yuè xiǎo。
屏掩半山青。píng yǎn bàn shān qīng。

菩萨蛮·回文三首

王庭筠

客愁枫叶秋江隔。kè chóu fēng yè qiū jiāng gé。
行远望高城。xíng yuǎn wàng gāo chéng。
故人新恨苦。gù rén xīn hèn kǔ。
斜日晚啼鸦。xié rì wǎn tí yā。

菩萨蛮·回文三首

王庭筠

白云孤映遥山碧。bái yún gū yìng yáo shān bì。
楼倚一天秋。lóu yǐ yī tiān qiū。
断肠随雁断。duàn cháng suí yàn duàn。
来雁与书回。lái yàn yǔ shū huí。

清平乐·赋杏花

王庭筠

今年春早。jīn nián chūn zǎo。
到处花开了。dào chù huā kāi le。
只有此枝春恰到。zhǐ yǒu cǐ zhī chūn qià dào。
月底轻颦浅笑。yuè dǐ qīng pín qiǎn xiào。
风流全似梅花。fēng liú quán shì méi huā。
承当疏影横斜。chéng dāng shū yǐng héng xié。
梦想双溪南北,竹篱茅舍人家。mèng xiǎng shuāng xī nán běi,zhú lí máo shě rén jiā。

乌夜啼

王庭筠

淡烟疏雨新秋。dàn yān shū yǔ xīn qiū。
不禁愁。bù jìn chóu。
记得青帘江上、酒家楼。jì dé qīng lián jiāng shàng jiǔ jiā lóu。
人不住。rén bù zhù。
花无语。huā wú yǔ。
水空流。shuǐ kōng liú。
只有一双樯燕、肯相留。zhǐ yǒu yī shuāng qiáng yàn kěn xiāng liú。

诉衷情

王庭筠

夜凉清露滴梧桐。yè liáng qīng lù dī wú tóng。
庭树又西风。tíng shù yòu xī fēng。
薰笼旧香犹在,晓帐暖芙蓉。xūn lóng jiù xiāng yóu zài,xiǎo zhàng nuǎn fú róng。
云淡薄,月朦胧。yún dàn báo,yuè méng lóng。
小帘栊。xiǎo lián lóng。
江湖残梦,半在南楼,画角声中。jiāng hú cán mèng,bàn zài nán lóu,huà jiǎo shēng zhōng。

清平乐·应制

王庭筠

琼枝瑶月。qióng zhī yáo yuè。
帘卷黄金阙。lián juǎn huáng jīn quē。
宫鬓蛾儿双翠叶。gōng bìn é ér shuāng cuì yè。
点缀离南闹雪。diǎn zhuì lí nán nào xuě。
东风扇影低还。dōng fēng shàn yǐng dī hái。
红云不隔天颜。hóng yún bù gé tiān yán。
夜夜华灯万树,年年碧海三山。yè yè huá dēng wàn shù,nián nián bì hǎi sān shān。

水调歌头

王庭筠

秋风秃林叶,却与鬓生华。qiū fēng tū lín yè,què yǔ bìn shēng huá。
十年长短亭里,落日冷边笳。shí nián zhǎng duǎn tíng lǐ,luò rì lěng biān jiā。
飞雁白云千里,况是登山临水,无赖客思家。fēi yàn bái yún qiān lǐ,kuàng shì dēng shān lín shuǐ,wú lài kè sī jiā。
独鹤归何晚,已后满林鸦。dú hè guī hé wǎn,yǐ hòu mǎn lín yā。
望蓬山,云海阔,浩无涯。wàng péng shān,yún hǎi kuò,hào wú yá。
安期玉舄何处,袖有枣如瓜。ān qī yù xì hé chù,xiù yǒu zǎo rú guā。
一笑那知许事,且看尊前故态,耳热眼生花。yī xiào nà zhī xǔ shì,qiě kàn zūn qián gù tài,ěr rè yǎn shēng huā。
肝肺出芒角,漱墨作枯楂。gān fèi chū máng jiǎo,shù mò zuò kū zhā。

谒金门·赋玉簪

王庭筠

秋萧索。qiū xiāo suǒ。
灯火新凉帘幕。dēng huǒ xīn liáng lián mù。
翠被不禁临晓薄。cuì bèi bù jìn lín xiǎo báo。
南楼闻画角。nán lóu wén huà jiǎo。
想见玉壶冰萼。xiǎng jiàn yù hú bīng è。
一夜西风开却。yī yè xī fēng kāi què。
梦觉乌啼残月落。mèng jué wū tí cán yuè luò。
幽香无处著。yōu xiāng wú chù zhù。

书西斋壁

王庭筠

世事云千变,浮生梦一场。shì shì yún qiān biàn,fú shēng mèng yī chǎng。
偶然携柱杖,来此据胡床。ǒu rán xié zhù zhàng,lái cǐ jù hú chuáng。
有雨夜更静,无风花自香。yǒu yǔ yè gèng jìng,wú fēng huā zì xiāng。
出门多道路,何处觅亡羊。chū mén duō dào lù,hé chù mì wáng yáng。

中秋

王庭筠

虚空流玉洗,世界纳冰壶。xū kōng liú yù xǐ,shì jiè nà bīng hú。
明月几时有,清光何处无。míng yuè jǐ shí yǒu,qīng guāng hé chù wú。
人心但秋物,天下近庭梧。rén xīn dàn qiū wù,tiān xià jìn tíng wú。
好在黄华寺,山空夜鹤孤。hǎo zài huáng huá sì,shān kōng yè hè gū。

秋郊

王庭筠

瘦马踏晴沙,微风度陇斜。shòu mǎ tà qíng shā,wēi fēng dù lǒng xié。
西风八九月,疏树两三家。xī fēng bā jiǔ yuè,shū shù liǎng sān jiā。
寒草留归犊,夕阳送去鸦。hán cǎo liú guī dú,xī yáng sòng qù yā。
邻村有新酒,篱畔看黄花。lín cūn yǒu xīn jiǔ,lí pàn kàn huáng huā。

示赵彦和

王庭筠

四柳危亭坐晚阴,殷勤鸡黍故人心。sì liǔ wēi tíng zuò wǎn yīn,yīn qín jī shǔ gù rén xīn。
儿孙满眼田园乐,花木成阴年岁深。ér sūn mǎn yǎn tián yuán lè,huā mù chéng yīn nián suì shēn。
十亩苍烟秋放鹤,一帘凉月夜横琴。shí mǔ cāng yān qiū fàng hè,yī lián liáng yuè yè héng qín。
家山活计良如此,归兴秋风已不禁。jiā shān huó jì liáng rú cǐ,guī xīng qiū fēng yǐ bù jìn。

送士选山东外台判官

王庭筠

秋天寥廓使星明,光动山东七十城。qiū tiān liáo kuò shǐ xīng míng,guāng dòng shān dōng qī shí chéng。
玉署文章厌闲冷,绣衣风采试澄清。yù shǔ wén zhāng yàn xián lěng,xiù yī fēng cǎi shì chéng qīng。
人随白雁霜前到,诗绕青山马上成。rén suí bái yàn shuāng qián dào,shī rào qīng shān mǎ shàng chéng。
才力如君君未老,只愁无地避功名。cái lì rú jūn jūn wèi lǎo,zhǐ chóu wú dì bì gōng míng。

超化寺

王庭筠

隔竹微闻钟磬音,墙头修绿冷阴阴。gé zhú wēi wén zhōng qìng yīn,qiáng tóu xiū lǜ lěng yīn yīn。
山迎初日花枝靓,寺里清潭塔影深。shān yíng chū rì huā zhī jìng,sì lǐ qīng tán tǎ yǐng shēn。
吾道萧条三已仕,此行衰病独登临。wú dào xiāo tiáo sān yǐ shì,cǐ xíng shuāi bìng dú dēng lín。
简书催得匆匆去,暗记风烟拟梦寻。jiǎn shū cuī dé cōng cōng qù,àn jì fēng yān nǐ mèng xún。

被责南归至中山

王庭筠

短辕长路兀呻吟,行李迟迟日益南。duǎn yuán zhǎng lù wù shēn yín,xíng lǐ chí chí rì yì nán。
亲老家贫官职重,恩多责薄泪痕深。qīn lǎo jiā pín guān zhí zhòng,ēn duō zé báo lèi hén shēn。
向人柳色浑相识,着雨花枝半不禁。xiàng rén liǔ sè hún xiāng shí,zhe yǔ huā zhī bàn bù jìn。
回首觚棱云气隔,六年侍从小臣心。huí shǒu gū léng yún qì gé,liù nián shì cóng xiǎo chén xīn。
54123