古诗词

段克己

红梅用诚之弟韵

段克己

梅花香里倚蒲团,万事人间总不干。méi huā xiāng lǐ yǐ pú tuán,wàn shì rén jiān zǒng bù gàn。
醉梦每怜春意浅,诗魂长绕夜枝寒。zuì mèng měi lián chūn yì qiǎn,shī hún zhǎng rào yè zhī hán。
记曾上苑溪边见,又向前村雪里看。jì céng shàng yuàn xī biān jiàn,yòu xiàng qián cūn xuě lǐ kàn。
回首青蕤已如豆,齿牙衰朽怯微酸。huí shǒu qīng ruí yǐ rú dòu,chǐ yá shuāi xiǔ qiè wēi suān。

红梅用诚之弟韵

段克己

小梅初破月团团,戏蝶游蜂未敢干。xiǎo méi chū pò yuè tuán tuán,xì dié yóu fēng wèi gǎn gàn。
醉脸不禁经宿雨,芳心似欲诉朝寒。zuì liǎn bù jìn jīng sù yǔ,fāng xīn shì yù sù cháo hán。
乍惊别后容华换,更与樽前仔细看。zhà jīng bié hòu róng huá huàn,gèng yǔ zūn qián zǎi xì kàn。
便好栽培近东阁,免教风味一生酸。biàn hǎo zāi péi jìn dōng gé,miǎn jiào fēng wèi yī shēng suān。

癸卯春二月有五日卫生袭之诞日也座中生捧卮酒乞言因用景纯寿日诗韵以答盛意兼谢不敏

段克己

压倒诗人白与元,淋漓醉墨出佳篇。yā dào shī rén bái yǔ yuán,lín lí zuì mò chū jiā piān。
心澄寒玉泉中水,衣惹霜岩顶上烟。xīn chéng hán yù quán zhōng shuǐ,yī rě shuāng yán dǐng shàng yān。
岁晚相依清士瘦,穷途渐觉曲生贤。suì wǎn xiāng yī qīng shì shòu,qióng tú jiàn jué qū shēng xián。
黄冠野服从人笑,自断此生休问天。huáng guān yě fú cóng rén xiào,zì duàn cǐ shēng xiū wèn tiān。

自讼

段克己

无将大车尘冥冥,无迩宵人恶易形。wú jiāng dà chē chén míng míng,wú ěr xiāo rén è yì xíng。
吏部有书惭荐李,莱公当轴谬推丁。lì bù yǒu shū cán jiàn lǐ,lái gōng dāng zhóu miù tuī dīng。
慎交已昧书中戒,悔过聊书座右铭。shèn jiāo yǐ mèi shū zhōng jiè,huǐ guò liáo shū zuò yòu míng。
自是昌阳堪引寿,不须辛苦进猪苓。zì shì chāng yáng kān yǐn shòu,bù xū xīn kǔ jìn zhū líng。

彦衡丧子乡社诸君皆有诗以慰其哀余忝交游之长乌能无言因赋此以赠之

段克己

昔年曾读乐天诗,晚岁情钟玉雪儿。xī nián céng dú lè tiān shī,wǎn suì qíng zhōng yù xuě ér。
今日为君重感叹,片时何意便乖离。jīn rì wèi jūn zhòng gǎn tàn,piàn shí hé yì biàn guāi lí。
迎门犹记牵衣笑,抚榻空怀涨乳悲。yíng mén yóu jì qiān yī xiào,fǔ tà kōng huái zhǎng rǔ bēi。
梦里不知生死隔,旧嬉游处细寻推。mèng lǐ bù zhī shēng sǐ gé,jiù xī yóu chù xì xún tuī。

丁未新正与诗社诸公园亭宴集彦衡有诗众皆属和一时樽酒宾席之胜殆可乐也余虽老顾不可虚盛意勉为赋此

段克己

秋去冬来春又催,昆明信有劫馀灰。qiū qù dōng lái chūn yòu cuī,kūn míng xìn yǒu jié yú huī。
心游碧落丝千尺,梦绕琼林日几回。xīn yóu bì luò sī qiān chǐ,mèng rào qióng lín rì jǐ huí。
处世只宜同鹿豕,和羹谁复忆盐梅。chù shì zhǐ yí tóng lù shǐ,hé gēng shuí fù yì yán méi。
老来笔力犹强健,一首新诗酒一杯。lǎo lái bǐ lì yóu qiáng jiàn,yī shǒu xīn shī jiǔ yī bēi。

九日山园小宴取五柳公采菊东篱下为韵赋诗侑觞

段克己

世无李元礼,谁容孔北海。shì wú lǐ yuán lǐ,shuí róng kǒng běi hǎi。
长歌归去来,篱菊无人采。zhǎng gē guī qù lái,lí jú wú rén cǎi。

九日山园小宴取五柳公采菊东篱下为韵赋诗侑觞

段克己

古来贤哲人,饿死填空谷。gǔ lái xián zhé rén,è sǐ tián kōng gǔ。
清杯幸不空,且醉篱边菊。qīng bēi xìng bù kōng,qiě zuì lí biān jú。

九日山园小宴取五柳公采菊东篱下为韵赋诗侑觞

段克己

风雨山城暮,黄花自满丛。fēng yǔ shān chéng mù,huáng huā zì mǎn cóng。
幽怀若为写,正要玉西东。yōu huái ruò wèi xiě,zhèng yào yù xī dōng。

九日山园小宴取五柳公采菊东篱下为韵赋诗侑觞

段克己

爱酒陶元亮,持杯对菊枝。ài jiǔ táo yuán liàng,chí bēi duì jú zhī。
醉时催客去,犹复有藩篱。zuì shí cuī kè qù,yóu fù yǒu fān lí。

九日山园小宴取五柳公采菊东篱下为韵赋诗侑觞

段克己

饥餐秋菊英,采采不盈把。jī cān qiū jú yīng,cǎi cǎi bù yíng bǎ。
日落四山昏,独坐衡门下。rì luò sì shān hūn,dú zuò héng mén xià。

楸花

段克己

楸树馨香见未曾,墙西碧盖耸孤棱。qiū shù xīn xiāng jiàn wèi céng,qiáng xī bì gài sǒng gū léng。
会须雨洗尘埃尽,看吐高花一万层。huì xū yǔ xǐ chén āi jǐn,kàn tǔ gāo huā yī wàn céng。

仲冬之初家弟诚之自芹溪得红梅数枝作三诗以见意夜归枕上次韵简山中二三子

段克己

十月梅花春未知,竹闲璀璨出斜枝。shí yuè méi huā chūn wèi zhī,zhú xián cuǐ càn chū xié zhī。
耐寒巧作新妆面,绝胜含章檐下时。nài hán qiǎo zuò xīn zhuāng miàn,jué shèng hán zhāng yán xià shí。

仲冬之初家弟诚之自芹溪得红梅数枝作三诗以见意夜归枕上次韵简山中二三子

段克己

颜色馨香几个知,丛篁深处见横枝。yán sè xīn xiāng jǐ gè zhī,cóng huáng shēn chù jiàn héng zhī。
孤标祇得诗人爱,花样而今不入时。gū biāo qí dé shī rén ài,huā yàng ér jīn bù rù shí。

仲冬之初家弟诚之自芹溪得红梅数枝作三诗以见意夜归枕上次韵简山中二三子

段克己

梅格孤高只自知,耻随桃李斗新枝。méi gé gū gāo zhǐ zì zhī,chǐ suí táo lǐ dòu xīn zhī。
天寒翠袖依修竹,却在橙黄橘绿时。tiān hán cuì xiù yī xiū zhú,què zài chéng huáng jú lǜ shí。

卢希颜草虫横披

段克己

半李黄芦相并枝,秋虫萧洒弄幽姿。bàn lǐ huáng lú xiāng bìng zhī,qiū chóng xiāo sǎ nòng yōu zī。
画师老笔生新意,写出无声七月诗。huà shī lǎo bǐ shēng xīn yì,xiě chū wú shēng qī yuè shī。

暮春有感

段克己

忙携歌酒趁清欢,桃李多能几日看。máng xié gē jiǔ chèn qīng huān,táo lǐ duō néng jǐ rì kàn。
欲识诗人愁绝处,落花时节一凭栏。yù shí shī rén chóu jué chù,luò huā shí jié yī píng lán。

暮春有感

段克己

春到芜菁事已非,杜鹃看又唤春归。chūn dào wú jīng shì yǐ fēi,dù juān kàn yòu huàn chūn guī。
幽香一点无寻处,燕蹴飞红染客衣。yōu xiāng yī diǎn wú xún chù,yàn cù fēi hóng rǎn kè yī。

暮春有感

段克己

及时行乐不应迟,管领风光更有谁。jí shí xíng lè bù yīng chí,guǎn lǐng fēng guāng gèng yǒu shuí。
花落花开春又去,都能消得几篇诗。huā luò huā kāi chūn yòu qù,dōu néng xiāo dé jǐ piān shī。

翠微上人病闲

段克己

叹息维摩老病身,散花丈室久无人。tàn xī wéi mó lǎo bìng shēn,sàn huā zhàng shì jiǔ wú rén。
呼儿却问文殊疾,公案而今脱地新。hū ér què wèn wén shū jí,gōng àn ér jīn tuō dì xīn。
1431234567»