古诗词

段克己

岁己酉春正月十有一日吾友张君汉臣下世家贫不能葬乡邻办丧事诸君皆有吊章且邀余同赋每一忖思辄神情错乱秉笔复罢今忽四旬矣欲绝不言无以表其哀因作古意四篇虽比兴之不足观者足知予志之所在则进知吾汉臣也无疑

段克己

艺兰当清秋,生育胡不早。yì lán dāng qīng qiū,shēng yù hú bù zǎo。
西风发微香,能得几时好。xī fēng fā wēi xiāng,néng dé jǐ shí hǎo。
飞霜半夜来,灭没先百草。fēi shuāng bàn yè lái,miè méi xiān bǎi cǎo。
真宰独何心,吞声不复道。zhēn zǎi dú hé xīn,tūn shēng bù fù dào。

岁己酉春正月十有一日吾友张君汉臣下世家贫不能葬乡邻办丧事诸君皆有吊章且邀余同赋每一忖思辄神情错乱秉笔复罢今忽四旬矣欲绝不言无以表其哀因作古意四篇虽比兴之不足观者足知予志之所在则进知吾汉臣也无疑

段克己

驱车上太行,中道车轴折。qū chē shàng tài xíng,zhōng dào chē zhóu zhé。
停车卧辕下,骨断筋力折。tíng chē wò yuán xià,gǔ duàn jīn lì zhé。
抚膺呼苍天,淫淫涕如雪。fǔ yīng hū cāng tiān,yín yín tì rú xuě。
古往与今来,此憾何时绝。gǔ wǎng yǔ jīn lái,cǐ hàn hé shí jué。

同封仲坚采鹭鸶藤因而成咏录寄家弟诚之兼简李卫二生

段克己

有藤名鹭鸶,天生匪人育。yǒu téng míng lù sī,tiān shēng fěi rén yù。
金花闲银蕊,翠蔓自成簇。jīn huā xián yín ruǐ,cuì màn zì chéng cù。
褰裳涉春溪,采采渐盈掬。qiān shang shè chūn xī,cǎi cǎi jiàn yíng jū。
药物时所须,非为事口腹。yào wù shí suǒ xū,fēi wèi shì kǒu fù。
牛溲与马勃,良医犹并蓄。niú sōu yǔ mǎ bó,liáng yī yóu bìng xù。
况此香色奇,两通鼻与目。kuàng cǐ xiāng sè qí,liǎng tōng bí yǔ mù。
尤善疗疮疡,先贤讲之熟。yóu shàn liáo chuāng yáng,xiān xián jiǎng zhī shú。
世俗不知爱,弃置在空谷。shì sú bù zhī ài,qì zhì zài kōng gǔ。
作诗与题评,使异凡草木。zuò shī yǔ tí píng,shǐ yì fán cǎo mù。

赠答封仲坚

段克己

念昔始读书,志本期王佐。niàn xī shǐ dú shū,zhì běn qī wáng zuǒ。
时哉不我与,触事多坎坷。shí zāi bù wǒ yǔ,chù shì duō kǎn kě。
归来濯尘缨,羸装聊解驮。guī lái zhuó chén yīng,léi zhuāng liáo jiě tuó。
午芹多奇峰,流水出其左。wǔ qín duō qí fēng,liú shuǐ chū qí zuǒ。
誓求十亩田,于此养慵惰。shì qiú shí mǔ tián,yú cǐ yǎng yōng duò。
种椒盈百区,栽竹仅万个。zhǒng jiāo yíng bǎi qū,zāi zhú jǐn wàn gè。
自谓得所依,心口默相贺。zì wèi dé suǒ yī,xīn kǒu mò xiāng hè。
经营久未成,韫椟乏奇货。jīng yíng jiǔ wèi chéng,yùn dú fá qí huò。
低徊不能去,借宅便高卧。dī huái bù néng qù,jiè zhái biàn gāo wò。
始构茆三闲,榱桷久摧挫。shǐ gòu máo sān xián,cuī jué jiǔ cuī cuò。
暑雨畏霖潦,霜风苦掀簸。shǔ yǔ wèi lín lǎo,shuāng fēng kǔ xiān bǒ。
岂无富贵人,粟布救寒饿。qǐ wú fù guì rén,sù bù jiù hán è。
耻随肥马尘,拥鼻不敢唾。chǐ suí féi mǎ chén,yōng bí bù gǎn tuò。
淹延岁月深,十手指庸懦。yān yán suì yuè shēn,shí shǒu zhǐ yōng nuò。
尘埋剑锋?,弹铗悲无那。chén mái jiàn fēng,dàn jiá bēi wú nà。
时当春之仲,桂魄月半破。shí dāng chūn zhī zhòng,guì pò yuè bàn pò。
丁丁闻啄门,有客来相过。dīng dīng wén zhuó mén,yǒu kè lái xiāng guò。
探怀出新作,高唱成寡和。tàn huái chū xīn zuò,gāo chàng chéng guǎ hé。
清辞丽卿云,齐梁那复课。qīng cí lì qīng yún,qí liáng nà fù kè。
蹇余鞭不前,踯躅蚁旋磨。jiǎn yú biān bù qián,zhí zhú yǐ xuán mó。
枯肠藜苋苦,奇字厌搜罗。kū cháng lí xiàn kǔ,qí zì yàn sōu luó。
君乎真可人,沽酒酌通播。jūn hū zhēn kě rén,gū jiǔ zhuó tōng bō。
酒酣胆气粗,狂言惊四座。jiǔ hān dǎn qì cū,kuáng yán jīng sì zuò。
旧游渺何许,行路方轗轲。jiù yóu miǎo hé xǔ,xíng lù fāng kǎn kē。
作诗寄同声,别离伤老大。zuò shī jì tóng shēng,bié lí shāng lǎo dà。

寿寇兴祖

段克己

飘飘关辅客,逸气薄云霄。piāo piāo guān fǔ kè,yì qì báo yún xiāo。
承学有源委,持论生风飙。chéng xué yǒu yuán wěi,chí lùn shēng fēng biāo。
束发侍玉阶,香名满天朝。shù fā shì yù jiē,xiāng míng mǎn tiān cháo。
射策不一中,雄文深自韬。shè cè bù yī zhōng,xióng wén shēn zì tāo。
嘉遁思居洛,歌诗祇和陶。jiā dùn sī jū luò,gē shī qí hé táo。
生涯足文史,踪迹混渔樵。shēng yá zú wén shǐ,zōng jì hùn yú qiáo。
蹭蹬三十年,壮志殊未凋。cèng dēng sān shí nián,zhuàng zhì shū wèi diāo。
人称寇公后,遇鼎复能调。rén chēng kòu gōng hòu,yù dǐng fù néng diào。
才大时不容,坐使双鬓焦。cái dà shí bù róng,zuò shǐ shuāng bìn jiāo。
朅来汾上水,吾见秋虫号。qiè lái fén shàng shuǐ,wú jiàn qiū chóng hào。
西风下木叶,天气正泬寥。xī fēng xià mù yè,tiān qì zhèng jué liáo。
劝君一杯酒,能令百忧消。quàn jūn yī bēi jiǔ,néng lìng bǎi yōu xiāo。
开怀且痛饮,勿令乡关遥。kāi huái qiě tòng yǐn,wù lìng xiāng guān yáo。

寄张弟器之

段克己

爱酒陶彭泽,映世清节耀。ài jiǔ táo péng zé,yìng shì qīng jié yào。
乞食赋新诗,不复事边徼。qǐ shí fù xīn shī,bù fù shì biān jiǎo。
士生多坎坷,异代或同调。shì shēng duō kǎn kě,yì dài huò tóng diào。
东山不可作,敢望磻溪钓。dōng shān bù kě zuò,gǎn wàng pán xī diào。
壶觞聊自倾,登高一舒啸。hú shāng liáo zì qīng,dēng gāo yī shū xiào。
但恐污世尘,永为达人笑。dàn kǒng wū shì chén,yǒng wèi dá rén xiào。
山堂久岑寂,宴坐度昏晓。shān táng jiǔ cén jì,yàn zuò dù hūn xiǎo。
倚壁一蒲团,幽人活计了。yǐ bì yī pú tuán,yōu rén huó jì le。
日高鼎茶鸣,风细炉烟袅。rì gāo dǐng chá míng,fēng xì lú yān niǎo。
曳杖步庭除,看云头屡矫。yè zhàng bù tíng chú,kàn yún tóu lǚ jiǎo。
安得谪仙人,神游八极表。ān dé zhé xiān rén,shén yóu bā jí biǎo。

兴上人驻锡姑射之麓他日邀余所居之净乐斋勉为赋此

段克己

我爱兴上人,闲处先著脚。wǒ ài xīng shàng rén,xián chù xiān zhù jiǎo。
虽有买山钱,难寻一丘壑。suī yǒu mǎi shān qián,nán xún yī qiū hè。
向来栖息地,龙象久寂寞。xiàng lái qī xī dì,lóng xiàng jiǔ jì mò。
重寻林下径,竹石苦纷薄。zhòng xún lín xià jìng,zhú shí kǔ fēn báo。
溪水恣交流,岩花自开落。xī shuǐ zì jiāo liú,yán huā zì kāi luò。
却扫丈室中,一瓶还一钵。què sǎo zhàng shì zhōng,yī píng hái yī bō。
净乐题其颜,尘缘聊解缚。jìng lè tí qí yán,chén yuán liáo jiě fù。
寥寥千载下,此理谁发药。liáo liáo qiān zài xià,cǐ lǐ shuí fā yào。
我今为拈出,未免一重错。wǒ jīn wèi niān chū,wèi miǎn yī zhòng cuò。
有净必有垢,无苦亦无乐。yǒu jìng bì yǒu gòu,wú kǔ yì wú lè。
浑沌元不死,七窍刚自凿。hún dùn yuán bù sǐ,qī qiào gāng zì záo。
郑重庵中人,万法本无著。zhèng zhòng ān zhōng rén,wàn fǎ běn wú zhù。
独有太古心,油然满寥廓。dú yǒu tài gǔ xīn,yóu rán mǎn liáo kuò。

陈君百禄隐居河汾世以医名家临财廉取予又性喜谐虽外若宽纵内实重慎而有常心真善学医者也辛丑之秋余痁作君调护周至既获勿药欲酬而不可姑以诗答其勤

段克己

我来汾沮洳,汾滨君所居。wǒ lái fén jǔ rù,fén bīn jūn suǒ jū。
岂期牢落际,有子可与娱。qǐ qī láo luò jì,yǒu zi kě yǔ yú。
遗我以方药,投我以素书。yí wǒ yǐ fāng yào,tóu wǒ yǐ sù shū。
往来八九年,问难更起余。wǎng lái bā jiǔ nián,wèn nán gèng qǐ yú。
妙处自心得,论说乃其馀。miào chù zì xīn dé,lùn shuō nǎi qí yú。
众议递持执,辞语费百车。zhòng yì dì chí zhí,cí yǔ fèi bǎi chē。
君以一言蔽,如乱发得梳。jūn yǐ yī yán bì,rú luàn fā dé shū。
丹砂与赤箭,应用并贮储。dān shā yǔ chì jiàn,yīng yòng bìng zhù chǔ。
困穷尤所重,视之骨肉如。kùn qióng yóu suǒ zhòng,shì zhī gǔ ròu rú。
孰谓斯世中,乃见古人且。shú wèi sī shì zhōng,nǎi jiàn gǔ rén qiě。
我不为世用,以道而卷舒。wǒ bù wèi shì yòng,yǐ dào ér juǎn shū。
子胡自隐晦,而不干名誉。zi hú zì yǐn huì,ér bù gàn míng yù。
闻君有令子,万里今权舆。wén jūn yǒu lìng zi,wàn lǐ jīn quán yú。
于公多阴德,预使高门闾。yú gōng duō yīn dé,yù shǐ gāo mén lǘ。
请君事斯语,勿谓吾计疏。qǐng jūn shì sī yǔ,wù wèi wú jì shū。

丁酉春雪

段克己

几日东风吹冻雪,麦苗乾死埋沙尘。jǐ rì dōng fēng chuī dòng xuě,mài miáo qián sǐ mái shā chén。
客床敧枕睡不稳,寒气偏寻老病身。kè chuáng jī zhěn shuì bù wěn,hán qì piān xún lǎo bìng shēn。
沈沈夜色涵窗白,却讶微云弄山月。shěn shěn yè sè hán chuāng bái,què yà wēi yún nòng shān yuè。
开门澹荡雪满空,拂面犹疑柳花湿。kāi mén dàn dàng xuě mǎn kōng,fú miàn yóu yí liǔ huā shī。
二气交感天地通,千林玉立天无风。èr qì jiāo gǎn tiān dì tōng,qiān lín yù lì tiān wú fēng。
蓬莱宫阙堕人世,三日不见车马踪。péng lái gōng quē duò rén shì,sān rì bù jiàn chē mǎ zōng。
??燮燮殊未已,此瑞应知同万里。sī sī xiè xiè shū wèi yǐ,cǐ ruì yīng zhī tóng wàn lǐ。
远客休歌蜀道难,农夫剩有丰年喜。yuǎn kè xiū gē shǔ dào nán,nóng fū shèng yǒu fēng nián xǐ。
买牛便好事春耕,况复新来官长清。mǎi niú biàn hǎo shì chūn gēng,kuàng fù xīn lái guān zhǎng qīng。
田家衣食无美恶,不困追胥死亦乐。tián jiā yī shí wú měi è,bù kùn zhuī xū sǐ yì lè。

送李山人之燕

段克己

与君把臂临黄河,缺壶声里度悲歌。yǔ jūn bǎ bì lín huáng hé,quē hú shēng lǐ dù bēi gē。
玉缸酒半离筵起,千里东风射马耳。yù gāng jiǔ bàn lí yán qǐ,qiān lǐ dōng fēng shè mǎ ěr。
孰能忍饥学夷齐,看人鼻孔吹虹蜺。shú néng rěn jī xué yí qí,kàn rén bí kǒng chuī hóng ní。
莫道书生成事少,男儿盖棺事乃了。mò dào shū shēng chéng shì shǎo,nán ér gài guān shì nǎi le。
雄心虽壮未能伸,客舍萧条逢暮春。xióng xīn suī zhuàng wèi néng shēn,kè shě xiāo tiáo féng mù chūn。
卢沟河上千株柳,满地杨花愁杀人。lú gōu hé shàng qiān zhū liǔ,mǎn dì yáng huā chóu shā rén。

赠刘润之

段克己

平生不愿万户侯,但愿一识刘荆州。píng shēng bù yuàn wàn hù hóu,dàn yuàn yī shí liú jīng zhōu。
荆州已远不可见,裔孙今幸从吾游。jīng zhōu yǐ yuǎn bù kě jiàn,yì sūn jīn xìng cóng wú yóu。
慨然议论吐肝胆,腰闲古剑鸣蛟虬。kǎi rán yì lùn tǔ gān dǎn,yāo xián gǔ jiàn míng jiāo qiú。
酒酣醉墨出险怪,笔势惝恍令人愁。jiǔ hān zuì mò chū xiǎn guài,bǐ shì chǎng huǎng lìng rén chóu。
世人争欲得一诺,黄金不用如山邱。shì rén zhēng yù dé yī nuò,huáng jīn bù yòng rú shān qiū。
结交以义不以利,乐人之乐忧其忧。jié jiāo yǐ yì bù yǐ lì,lè rén zhī lè yōu qí yōu。
自从管鲍死,此道今悠悠。zì cóng guǎn bào sǐ,cǐ dào jīn yōu yōu。
岂忆流落中,忽见古人俦。qǐ yì liú luò zhōng,hū jiàn gǔ rén chóu。
古来贤哲士不达,饥寒不解为身谋。gǔ lái xián zhé shì bù dá,jī hán bù jiě wèi shēn móu。
纷纷眼底知音少,几向西风叹白头。fēn fēn yǎn dǐ zhī yīn shǎo,jǐ xiàng xī fēng tàn bái tóu。

乙巳清明游青阳峡

段克己

东山气象太猛悍,万马骎骎来楚甸。dōng shān qì xiàng tài měng hàn,wàn mǎ qīn qīn lái chǔ diān。
中分不肯割鸿沟,锻砺戈矛期一战。zhōng fēn bù kěn gē hóng gōu,duàn lì gē máo qī yī zhàn。
西山折北如西汉,独馀绛灌奔而殿。xī shān zhé běi rú xī hàn,dú yú jiàng guàn bēn ér diàn。
谁为刘项决雌雄,赖有韩彭力相援。shuí wèi liú xiàng jué cí xióng,lài yǒu hán péng lì xiāng yuán。
卢沟直下两山合,泯泯暗流通一线。lú gōu zhí xià liǎng shān hé,mǐn mǐn àn liú tōng yī xiàn。
突为瀑布出山口,流沫成轮浪成漩。tū wèi pù bù chū shān kǒu,liú mò chéng lún làng chéng xuán。
前逾百步落石瓮,黛蓄膏渟那敢眄。qián yú bǎi bù luò shí wèng,dài xù gāo tíng nà gǎn miǎn。
沈沈南去若白虹,为屿为泜互隐现。shěn shěn nán qù ruò bái hóng,wèi yǔ wèi zhī hù yǐn xiàn。
凿开混沌几千秋,世俗虽见如不见。záo kāi hùn dùn jǐ qiān qiū,shì sú suī jiàn rú bù jiàn。
今人谁有笔如椽,为写佳名传宇县。jīn rén shuí yǒu bǐ rú chuán,wèi xiě jiā míng chuán yǔ xiàn。
人闲佳节重清明,呼儿折简招诸彦。rén xián jiā jié zhòng qīng míng,hū ér zhé jiǎn zhāo zhū yàn。
一生能著几两屐,佳处每欲经行遍。yī shēng néng zhù jǐ liǎng jī,jiā chù měi yù jīng xíng biàn。
山灵着意劝人游,吞吐烟霞生万变。shān líng zhe yì quàn rén yóu,tūn tǔ yān xiá shēng wàn biàn。
山阿玉女跪焚香,岩畔仙人一笑倩。shān ā yù nǚ guì fén xiāng,yán pàn xiān rén yī xiào qiàn。
居者俨若帝王尊,剑佩雍容侍开宴。jū zhě yǎn ruò dì wáng zūn,jiàn pèi yōng róng shì kāi yàn。
植者磊落如钜人,聚立广庭议封禅。zhí zhě lěi luò rú jù rén,jù lì guǎng tíng yì fēng chán。
拱者矫矫如勇夫,执戈夹戺著綦弁。gǒng zhě jiǎo jiǎo rú yǒng fū,zhí gē jiā shì zhù qí biàn。
平滩浅濑乍可揭,溪路曲折随峰转。píng tān qiǎn lài zhà kě jiē,xī lù qū zhé suí fēng zhuǎn。
葛屦偏宜苔藓滑,行襟时被蔷薇罥。gé jù piān yí tái xiǎn huá,xíng jīn shí bèi qiáng wēi juàn。
当面烟岚舞翠蛟,出岫闲云飘素练。dāng miàn yān lán wǔ cuì jiāo,chū xiù xián yún piāo sù liàn。
群行不复事拘检,眼正明时脚还倦。qún xíng bù fù shì jū jiǎn,yǎn zhèng míng shí jiǎo hái juàn。
班荆共坐溪上石,粔籹浊醪具时馔。bān jīng gòng zuò xī shàng shí,jù nǚ zhuó láo jù shí zhuàn。
良辰无奈夕阳催,羽觞正要清歌荐。liáng chén wú nài xī yáng cuī,yǔ shāng zhèng yào qīng gē jiàn。
醒心况复有寒泉,玉池遄返成三咽。xǐng xīn kuàng fù yǒu hán quán,yù chí chuán fǎn chéng sān yàn。
三分春色二分休,风外飞花时一片。sān fēn chūn sè èr fēn xiū,fēng wài fēi huā shí yī piàn。
古人行乐欲及时,半百之年犹掣电。gǔ rén xíng lè yù jí shí,bàn bǎi zhī nián yóu chè diàn。
唯有爱山缘未断,梦寐孱颜添健羡。wéi yǒu ài shān yuán wèi duàn,mèng mèi càn yán tiān jiàn xiàn。
一穷到骨不自治,虚负胸中书万卷。yī qióng dào gǔ bù zì zhì,xū fù xiōng zhōng shū wàn juǎn。
漫向山林老却人,生来不识荆州面。màn xiàng shān lín lǎo què rén,shēng lái bù shí jīng zhōu miàn。
肝胆槎枒须酒浇,顾我非狂亦非狷。gān dǎn chá yā xū jiǔ jiāo,gù wǒ fēi kuáng yì fēi juàn。
纷纷世无真是非,弃置从渠若秋扇。fēn fēn shì wú zhēn shì fēi,qì zhì cóng qú ruò qiū shàn。
归来新月偃林梢,寂寞衡门掩深院。guī lái xīn yuè yǎn lín shāo,jì mò héng mén yǎn shēn yuàn。

戊申四月游禹门有感

段克己

黄河一线天上来,两山突兀屏风开。huáng hé yī xiàn tiān shàng lái,liǎng shān tū wù píng fēng kāi。
天生圣人为万世,惊涛拍岸鸣春雷。tiān shēng shèng rén wèi wàn shì,jīng tāo pāi àn míng chūn léi。
冷云直上三千丈,石颠古庙高崔巍。lěng yún zhí shàng sān qiān zhàng,shí diān gǔ miào gāo cuī wēi。
断碑岁月不可考,丹书剥落空莓苔。duàn bēi suì yuè bù kě kǎo,dān shū bō luò kōng méi tái。
嗟乎去古盖已远,荒辞漫汗相惊猜。jiē hū qù gǔ gài yǐ yuǎn,huāng cí màn hàn xiāng jīng cāi。
安居平土果谁力,愚民耳目诚可哀。ān jū píng tǔ guǒ shuí lì,yú mín ěr mù chéng kě āi。
一声渔笛起何处,沧洲雅兴还悠哉。yī shēng yú dí qǐ hé chù,cāng zhōu yǎ xīng hái yōu zāi。

正月十六日夜雪

段克己

正月望夜夜气交,长空月辉生白毫。zhèng yuè wàng yè yè qì jiāo,zhǎng kōng yuè huī shēng bái háo。
东风澹荡振林木,春云滃郁翻惊涛。dōng fēng dàn dàng zhèn lín mù,chūn yún wēng yù fān jīng tāo。
望中已觉没河汉,坐中不见群山高。wàng zhōng yǐ jué méi hé hàn,zuò zhōng bù jiàn qún shān gāo。
打窗雪片大如手,苍髯噤痒磔猬毛。dǎ chuāng xuě piàn dà rú shǒu,cāng rán jìn yǎng zhé wèi máo。
我意天心厌诛戮,净洗战血除腥臊。wǒ yì tiān xīn yàn zhū lù,jìng xǐ zhàn xuè chú xīng sāo。
方今廊庙已备具,左有夔龙右有皋。fāng jīn láng miào yǐ bèi jù,zuǒ yǒu kuí lóng yòu yǒu gāo。
爱民亲贤急先务,朱轮皂盖驰英豪。ài mín qīn xián jí xiān wù,zhū lún zào gài chí yīng háo。
遗黎幸脱疮痍阨,讴吟圣世心坚牢。yí lí xìng tuō chuāng yí è,ōu yín shèng shì xīn jiān láo。
驱牛负耒过门户,至死不复远遁逃。qū niú fù lěi guò mén hù,zhì sǐ bù fù yuǎn dùn táo。
白头老儒最无用,天才鲁钝非时髦。bái tóu lǎo rú zuì wú yòng,tiān cái lǔ dùn fēi shí máo。
日月消磨两蓬鬓,天地飘零一缊袍。rì yuè xiāo mó liǎng péng bìn,tiān dì piāo líng yī yūn páo。
诗书自足教稚子,藜藿犹能饫老饕。shī shū zì zú jiào zhì zi,lí huò yóu néng yù lǎo tāo。
清晨喜有蔬圃润,而可暂息抱瓮劳。qīng chén xǐ yǒu shū pǔ rùn,ér kě zàn xī bào wèng láo。
兰芽含甲未出土,萧艾覆陇已可薅。lán yá hán jiǎ wèi chū tǔ,xiāo ài fù lǒng yǐ kě hāo。
闲中事业澹无味,佳趣才如食蟹螯。xián zhōng shì yè dàn wú wèi,jiā qù cái rú shí xiè áo。
兴来歌咏适情性,背痒似得麻姑搔。xīng lái gē yǒng shì qíng xìng,bèi yǎng shì dé má gū sāo。
芹山冈崒寒玉瘦,芹水澄澈春蒲桃。qín shān gāng zú hán yù shòu,qín shuǐ chéng chè chūn pú táo。
直缘山水久留恋,日向溪头醉浊醪。zhí yuán shān shuǐ jiǔ liú liàn,rì xiàng xī tóu zuì zhuó láo。
青云富贵岂不愿,蟠木轮囷宁自韬。qīng yún fù guì qǐ bù yuàn,pán mù lún qūn níng zì tāo。
结构大厦要梁栋,操割清庙须鸾刀。jié gòu dà shà yào liáng dòng,cāo gē qīng miào xū luán dāo。
功名傥可跂契稷,跳梁里巷夸儿曹。gōng míng tǎng kě qí qì jì,tiào liáng lǐ xiàng kuā ér cáo。
君不见昔在周王师吕望,快若逢尹弯乌号。jūn bù jiàn xī zài zhōu wáng shī lǚ wàng,kuài ruò féng yǐn wān wū hào。
大人虎变固莫测,运命由来有所遭。dà rén hǔ biàn gù mò cè,yùn mìng yóu lái yǒu suǒ zāo。
蓬莱方丈在何处,我将入海恣游遨。péng lái fāng zhàng zài hé chù,wǒ jiāng rù hǎi zì yóu áo。
天风飘飘鲸背稳,下视尘世空嘈嘈。tiān fēng piāo piāo jīng bèi wěn,xià shì chén shì kōng cáo cáo。

寿家弟诚之二首

段克己

赠君以湘山桃竹之杖,酌君以昆邱玉液之泉。zèng jūn yǐ xiāng shān táo zhú zhī zhàng,zhuó jūn yǐ kūn qiū yù yè zhī quán。
泉以益肺腑之清气,杖以扶贞节于暮年。quán yǐ yì fèi fǔ zhī qīng qì,zhàng yǐ fú zhēn jié yú mù nián。
乃命童子敬设几筵。nǎi mìng tóng zi jìng shè jǐ yán。
抽中山秋兔之豪,舒浣花五色之笺。chōu zhōng shān qiū tù zhī háo,shū huàn huā wǔ sè zhī jiān。
涤端溪彘肝之研,磨伊川老松之烟。dí duān xī zhì gān zhī yán,mó yī chuān lǎo sōng zhī yān。
遂含情而抒思,写棣萼之新篇。suì hán qíng ér shū sī,xiě dì è zhī xīn piān。
请君听我歌,歌声咽塞而不传。qǐng jūn tīng wǒ gē,gē shēng yàn sāi ér bù chuán。
玉堂金马在何处,姑山汾水空连绵。yù táng jīn mǎ zài hé chù,gū shān fén shuǐ kōng lián mián。
世人所后我所先。shì rén suǒ hòu wǒ suǒ xiān。
此生安得不屯邅。cǐ shēng ān dé bù tún zhān。
但能道义追渊骞。dàn néng dào yì zhuī yuān qiān。
何妨坐客寒无毡。hé fáng zuò kè hán wú zhān。
鸟栖深林鱼泳渊。niǎo qī shēn lín yú yǒng yuān。
膏以其明还自煎。gāo yǐ qí míng hái zì jiān。
文字点勘费丹铅。wén zì diǎn kān fèi dān qiān。
朝夕胡为粥与饘。cháo xī hú wèi zhōu yǔ zhān。
百年飘忽如流川。bǎi nián piāo hū rú liú chuān。
今日已觉昨日贤。jīn rì yǐ jué zuó rì xián。
青州从事殊可怜。qīng zhōu cóng shì shū kě lián。
径须呼至黄花前。jìng xū hū zhì huáng huā qián。
一酌入口百忧捐。yī zhuó rù kǒu bǎi yōu juān。
与君曝背同醉眠。yǔ jūn pù bèi tóng zuì mián。

寿家弟诚之二首

段克己

朝采西山芹。cháo cǎi xī shān qín。
暮卧西山云。mù wò xī shān yún。
十年混迹鹿豕群。shí nián hùn jì lù shǐ qún。
闭户不出避世纷。bì hù bù chū bì shì fēn。
胸中泾渭外不分。xiōng zhōng jīng wèi wài bù fēn。
鹤以声自闻。hè yǐ shēng zì wén。
薰以香自焚。xūn yǐ xiāng zì fén。
续经不用如河汾。xù jīng bù yòng rú hé fén。
教子读书事耕耘。jiào zi dú shū shì gēng yún。
伫期道化行汝坟。zhù qī dào huà xíng rǔ fén。
敲门载酒来数君。qiāo mén zài jiǔ lái shù jūn。
径呼大白与策勋。jìng hū dà bái yǔ cè xūn。
令徵前事兼论文。lìng zhēng qián shì jiān lùn wén。
奇语闲出张吾军。qí yǔ xián chū zhāng wú jūn。
不觉庭柯眄夕曛。bù jué tíng kē miǎn xī xūn。
烂醉西风乐我真。làn zuì xī fēng lè wǒ zhēn。
雄国有狗方听听。xióng guó yǒu gǒu fāng tīng tīng。

景纯浩然见过径饮成醉夜中雨作比近五鼓月色满空晓起书长语赠二子

段克己

退之方北归,见蠍即成喜。tuì zhī fāng běi guī,jiàn xiē jí chéng xǐ。
东坡还泗上,铎声欣入耳。dōng pō hái sì shàng,duó shēng xīn rù ěr。
而况羁旅中,解后遇知己。ér kuàng jī lǚ zhōng,jiě hòu yù zhī jǐ。
东风淡荡百草芳,游丝飞絮白日长。dōng fēng dàn dàng bǎi cǎo fāng,yóu sī fēi xù bái rì zhǎng。
一杯相祝对流水,白酒微带溪芹香。yī bēi xiāng zhù duì liú shuǐ,bái jiǔ wēi dài xī qín xiāng。
渔歌樵唱竟相属,不觉半山无夕阳。yú gē qiáo chàng jìng xiāng shǔ,bù jué bàn shān wú xī yáng。
醉卧山堂听山雨,冰雪对床挥夜语。zuì wò shān táng tīng shān yǔ,bīng xuě duì chuáng huī yè yǔ。
一镫照壁映悠悠,恰似孤舟泛青楚。yī dèng zhào bì yìng yōu yōu,qià shì gū zhōu fàn qīng chǔ。
梦回酒醒明月高,风雨向来无处所。mèng huí jiǔ xǐng míng yuè gāo,fēng yǔ xiàng lái wú chù suǒ。
人生哀乐本皆空,莫令身世如飞蓬。rén shēng āi lè běn jiē kōng,mò lìng shēn shì rú fēi péng。

赠医者呼延生

段克己

君不见南齐潘聚师,禁耳出箭镝。jūn bù jiàn nán qí pān jù shī,jìn ěr chū jiàn dī。
又不见唐人孙甑生,祝石使相击。yòu bù jiàn táng rén sūn zèng shēng,zhù shí shǐ xiāng jī。
祝溪溪不流,徐登先破的。zhù xī xī bù liú,xú dēng xiān pò de。
以树徙痈疽,伯宗多伟绩。yǐ shù xǐ yōng jū,bó zōng duō wěi jì。
后来便说呼延生,神异一时无匹敌。hòu lái biàn shuō hū yán shēng,shén yì yī shí wú pǐ dí。
誓言拯众疾,犹己有饥溺。shì yán zhěng zhòng jí,yóu jǐ yǒu jī nì。
吐气作云霓,掉舌飞霹雳。tǔ qì zuò yún ní,diào shé fēi pī lì。
炎凉随手变,众苦已荡涤。yán liáng suí shǒu biàn,zhòng kǔ yǐ dàng dí。
百谢不一顾,黄金同瓦砾。bǎi xiè bù yī gù,huáng jīn tóng wǎ lì。
饮酒过百觚,醉不遗涓滴。yǐn jiǔ guò bǎi gū,zuì bù yí juān dī。
归来掩关卧,瑶琴闲挂壁。guī lái yǎn guān wò,yáo qín xián guà bì。
所至汉义合,无莫亦无适。suǒ zhì hàn yì hé,wú mò yì wú shì。
衡门时见过,笑语慰岑寂。héng mén shí jiàn guò,xiào yǔ wèi cén jì。
却愁仙籍告功成,便恐人闲无处觅。què chóu xiān jí gào gōng chéng,biàn kǒng rén xián wú chù mì。

癸丑仲秋之夕与诸君会饮山中感时怀旧情见乎辞

段克己

少年着意作中秋,手卷珠帘上玉钩。shǎo nián zhe yì zuò zhōng qiū,shǒu juǎn zhū lián shàng yù gōu。
明月欲上海波阔,瑞光万丈东南浮。míng yuè yù shàng hǎi bō kuò,ruì guāng wàn zhàng dōng nán fú。
楼高一望八千里,翠色一点认瀛洲。lóu gāo yī wàng bā qiān lǐ,cuì sè yī diǎn rèn yíng zhōu。
桂华徘徊初泛滟,冷溢杯盘河汉流。guì huá pái huái chū fàn yàn,lěng yì bēi pán hé hàn liú。
一时宾客尽豪逸,拥鼻不作商声讴。yī shí bīn kè jǐn háo yì,yōng bí bù zuò shāng shēng ōu。
无何陵谷忽迁变,杀气黯惨缠九州。wú hé líng gǔ hū qiān biàn,shā qì àn cǎn chán jiǔ zhōu。
生民冤血流未尽,白骨堆积如山邱。shēng mín yuān xuè liú wèi jǐn,bái gǔ duī jī rú shān qiū。
比来几见中秋月,悲风鬼哭声啾啾。bǐ lái jǐ jiàn zhōng qiū yuè,bēi fēng guǐ kū shēng jiū jiū。
遗黎纵复脱刀机,忧思离散谁与鸠。yí lí zòng fù tuō dāo jī,yōu sī lí sàn shuí yǔ jiū。
回思少年事,刺促生百忧。huí sī shǎo nián shì,cì cù shēng bǎi yōu。
良辰不可再,金尊空相对。liáng chén bù kě zài,jīn zūn kōng xiāng duì。
明月恨更多,故使浮云碍。míng yuè hèn gèng duō,gù shǐ fú yún ài。
照见古人多少愁,懒与今人照兴废。zhào jiàn gǔ rén duō shǎo chóu,lǎn yǔ jīn rén zhào xīng fèi。
今人古人俱可怜,百年忽忽如流川。jīn rén gǔ rén jù kě lián,bǎi nián hū hū rú liú chuān。
三军鞍马闲未得,镜中不觉摧朱颜。sān jūn ān mǎ xián wèi dé,jìng zhōng bù jué cuī zhū yán。
我欲排云叫阊阖,再拜玉皇香案前。wǒ yù pái yún jiào chāng hé,zài bài yù huáng xiāng àn qián。
不求羽化为飞仙,不愿双持将相权。bù qiú yǔ huà wèi fēi xiān,bù yuàn shuāng chí jiāng xiāng quán。
愿天早赐太平福,年年人月长团圆。yuàn tiān zǎo cì tài píng fú,nián nián rén yuè zhǎng tuán yuán。

史伯友好礼斋

段克己

禹门山壁石巃嵷,惊涛拍岸石疑动。yǔ mén shān bì shí lóng sǒng,jīng tāo pāi àn shí yí dòng。
奔腾西去疾于飞,千里一折不旋踵。bēn téng xī qù jí yú fēi,qiān lǐ yī zhé bù xuán zhǒng。
山水不得独当奇,异气钟人生将种。shān shuǐ bù dé dú dāng qí,yì qì zhōng rén shēng jiāng zhǒng。
乃翁阴德及后昆,墓木而今犹未拱。nǎi wēng yīn dé jí hòu kūn,mù mù ér jīn yóu wèi gǒng。
大儿膂力号绝人,挟槊弯弧贾馀勇。dà ér lǚ lì hào jué rén,xié shuò wān hú jiǎ yú yǒng。
小儿精神大于身,野鹤乘风欲高耸。xiǎo ér jīng shén dà yú shēn,yě hè chéng fēng yù gāo sǒng。
人物风流此一时,坐使山河价增重。rén wù fēng liú cǐ yī shí,zuò shǐ shān hé jià zēng zhòng。
读书已能了大义,稼穑还知依亩陇。dú shū yǐ néng le dà yì,jià sè hái zhī yī mǔ lǒng。
孰谓人闲杞梓林,肯与樗栎同拥肿。shú wèi rén xián qǐ zǐ lín,kěn yǔ chū lì tóng yōng zhǒng。
良心一发不可遏,油然而上若泉涌。liáng xīn yī fā bù kě è,yóu rán ér shàng ruò quán yǒng。
悦亲诚身固有道,不得乎友深自悚。yuè qīn chéng shēn gù yǒu dào,bù dé hū yǒu shēn zì sǒng。
一豪骄气不可作,好礼名斋心益悚。yī háo jiāo qì bù kě zuò,hǎo lǐ míng zhāi xīn yì sǒng。
敷陈几席待佳士,却扫门庭谢凡冗。fū chén jǐ xí dài jiā shì,què sǎo mén tíng xiè fán rǒng。
善言急闻闻必拜,未之能行后惟恐。shàn yán jí wén wén bì bài,wèi zhī néng xíng hòu wéi kǒng。
结袜何尝愧古人,亲诣仍能越常奉。jié wà hé cháng kuì gǔ rén,qīn yì réng néng yuè cháng fèng。
慎恭勇智咸有节,人伪不私无所壅。shèn gōng yǒng zhì xián yǒu jié,rén wěi bù sī wú suǒ yōng。
汝之所得亦已多,更须道义相切磋。rǔ zhī suǒ dé yì yǐ duō,gèng xū dào yì xiāng qiè cuō。
佳时劝客金叵罗,主人起舞客齐歌。jiā shí quàn kè jīn pǒ luó,zhǔ rén qǐ wǔ kè qí gē。
遁庵野叟鬓已皤,坐中不觉衰颜酡。dùn ān yě sǒu bìn yǐ pó,zuò zhōng bù jué shuāi yán tuó。
六龙冉冉奔羲和,年年事业毋蹉跎。liù lóng rǎn rǎn bēn xī hé,nián nián shì yè wú cuō tuó。
君其为我疾挥鲁阳戈,我亦浼君颠倒挽黄河。jūn qí wèi wǒ jí huī lǔ yáng gē,wǒ yì měi jūn diān dào wǎn huáng hé。
他时策杖重来过,更名此里为鸣珂,名与西山俱不磨。tā shí cè zhàng zhòng lái guò,gèng míng cǐ lǐ wèi míng kē,míng yǔ xī shān jù bù mó。
143«2345678