古诗词

陆文圭

满江红·己巳二月二十二日游北门,有感

陆文圭

试检春光,都不在,槿篱茅屋。shì jiǎn chūn guāng,dōu bù zài,jǐn lí máo wū。
荒城外,牯眠衰草,鸦啼枯木。huāng chéng wài,gǔ mián shuāi cǎo,yā tí kū mù。
黄染菜花无意绪,青描柳叶浑粗俗。huáng rǎn cài huā wú yì xù,qīng miáo liǔ yè hún cū sú。
忆繁华,不似少年游,伤心目。yì fán huá,bù shì shǎo nián yóu,shāng xīn mù。
棠坞锦,梨园玉。táng wù jǐn,lí yuán yù。
燕衣舞,莺簧曲。yàn yī wǔ,yīng huáng qū。
艳阳天,输与午桥金谷。yàn yáng tiān,shū yǔ wǔ qiáo jīn gǔ。
行处绮罗香不断,归时弦管声相逐。xíng chù qǐ luó xiāng bù duàn,guī shí xián guǎn shēng xiāng zhú。
怕夕阳,影散近黄昏,烧银烛。pà xī yáng,yǐng sàn jìn huáng hūn,shāo yín zhú。

四月八日偕张菊村邓匪石洪乐闲游城西诸寺以山高水长分韵得长字

陆文圭

门外青山寺,西行半里强。mén wài qīng shān sì,xī xíng bàn lǐ qiáng。
童分泉茗洁,僧供饭蔬香。tóng fēn quán míng jié,sēng gōng fàn shū xiāng。
地僻红尘静,心闲白日长。dì pì hóng chén jìng,xīn xián bái rì zhǎng。
少年馀气习,棋酒愧疏狂。shǎo nián yú qì xí,qí jiǔ kuì shū kuáng。

春雨叹

陆文圭

山城春强半,雨脚乱如麻。shān chéng chūn qiáng bàn,yǔ jiǎo luàn rú má。
润麦还伤麦,催花又落花。rùn mài hái shāng mài,cuī huā yòu luò huā。
闲来忧岁事,老去惜年华。xián lái yōu suì shì,lǎo qù xī nián huá。
卧听空檐滴,应无梦到家。wò tīng kōng yán dī,yīng wú mèng dào jiā。

骤雨

陆文圭

绛帐虚堂设,檐牙雨骤倾。jiàng zhàng xū táng shè,yán yá yǔ zhòu qīng。
已过惊蛰日,未听候虫声。yǐ guò jīng zhé rì,wèi tīng hòu chóng shēng。
向晚飞蚊出,偏工傍耳鸣。xiàng wǎn fēi wén chū,piān gōng bàng ěr míng。
山灵戏穷士,邀喝夜相迎。shān líng xì qióng shì,yāo hē yè xiāng yíng。

立冬

陆文圭

早久何当雨,秋深渐入冬。zǎo jiǔ hé dāng yǔ,qiū shēn jiàn rù dōng。
黄花犹带露,红叶已随风。huáng huā yóu dài lù,hóng yè yǐ suí fēng。
边思吹寒角,村歌相晚舂。biān sī chuī hán jiǎo,cūn gē xiāng wǎn chōng。
篱门日高卧,衰懒愧无功。lí mén rì gāo wò,shuāi lǎn kuì wú gōng。

夏港道中

陆文圭

微暖背曝日,轻寒面受风。wēi nuǎn bèi pù rì,qīng hán miàn shòu fēng。
人行官路侧,鹊起野田中。rén xíng guān lù cè,què qǐ yě tián zhōng。
细草陈根绿,疏林病叶红。xì cǎo chén gēn lǜ,shū lín bìng yè hóng。
故人云水隔,来往愧衰翁。gù rén yún shuǐ gé,lái wǎng kuì shuāi wēng。

高邮宝应道中

陆文圭

长淮昔战争,废地少人耕。zhǎng huái xī zhàn zhēng,fèi dì shǎo rén gēng。
野壁三家市,官亭十里程。yě bì sān jiā shì,guān tíng shí lǐ chéng。
田夫时识字,水鸟不知名。tián fū shí shí zì,shuǐ niǎo bù zhī míng。
薄暮宿何处,孤云又一城。báo mù sù hé chù,gū yún yòu yī chéng。

客中度岁

陆文圭

历遍青徐路,东风送入京。lì biàn qīng xú lù,dōng fēng sòng rù jīng。
车中守残岁,道上拜新正。chē zhōng shǒu cán suì,dào shàng bài xīn zhèng。
椒酒今谁献,桃符旧未更。jiāo jiǔ jīn shuí xiàn,táo fú jiù wèi gèng。
故园梅正发,不见玉峥嵘。gù yuán méi zhèng fā,bù jiàn yù zhēng róng。

喜雨上理同知

陆文圭

苍苍虽莫测,诚意尽能回。cāng cāng suī mò cè,chéng yì jǐn néng huí。
履草穿云去,炉香带雨来。lǚ cǎo chuān yún qù,lú xiāng dài yǔ lái。
神龙如有喜,旱魃不成灾。shén lóng rú yǒu xǐ,hàn bá bù chéng zāi。
四野车声歇,欢声却似雷。sì yě chē shēng xiē,huān shēng què shì léi。

贽王容溪

陆文圭

劲竹持高节,馀花表晚香。jìn zhú chí gāo jié,yú huā biǎo wǎn xiāng。
一瓢颜子巷,六籍郑公乡。yī piáo yán zi xiàng,liù jí zhèng gōng xiāng。
后学师圭行,先天发宝藏。hòu xué shī guī xíng,xiān tiān fā bǎo cáng。
空携经世具,独立暮山苍。kōng xié jīng shì jù,dú lì mù shān cāng。

和宋春卿寄诗韵二首

陆文圭

练江诗酒社,聚散十年春。liàn jiāng shī jiǔ shè,jù sàn shí nián chūn。
君作并州客,身为绛县人。jūn zuò bìng zhōu kè,shēn wèi jiàng xiàn rén。
一牛甘送老,五马未全贫。yī niú gān sòng lǎo,wǔ mǎ wèi quán pín。
出处嗟殊异,相思意却真。chū chù jiē shū yì,xiāng sī yì què zhēn。

和宋春卿寄诗韵二首

陆文圭

壮游不知倦,老境怕逢春。zhuàng yóu bù zhī juàn,lǎo jìng pà féng chūn。
自分无知己,何堪从避人。zì fēn wú zhī jǐ,hé kān cóng bì rén。
飞花空有恨,巢燕不嫌贫。fēi huā kōng yǒu hèn,cháo yàn bù xián pín。
独忆延陵客,风流似季真。dú yì yán líng kè,fēng liú shì jì zhēn。

和谊斋惠诗

陆文圭

鸮室徒劳甚,鸠居奈拙何。xiāo shì tú láo shén,jiū jū nài zhuō hé。
田园空岁晚,梅柳得春多。tián yuán kōng suì wǎn,méi liǔ dé chūn duō。
径合思除蔓,墉高许附萝。jìng hé sī chú màn,yōng gāo xǔ fù luó。
呼儿净扫地,恐有故人过。hū ér jìng sǎo dì,kǒng yǒu gù rén guò。

和心渊雷雨地震诗

陆文圭

天公恶作剧,翻手变炎凉。tiān gōng è zuò jù,fān shǒu biàn yán liáng。
海运三山动,江高数尺彊。hǎi yùn sān shān dòng,jiāng gāo shù chǐ jiàng。
震雷惊失匕,漏雨苦移床。zhèn léi jīng shī bǐ,lòu yǔ kǔ yí chuáng。
不虑填沟壑,真成老更狂。bù lǜ tián gōu hè,zhēn chéng lǎo gèng kuáng。

奉和子华秋怀四首

陆文圭

九日秋怀恶,那禁暑气隆。jiǔ rì qiū huái è,nà jìn shǔ qì lóng。
苦吟愁作祟,多病药无功。kǔ yín chóu zuò suì,duō bìng yào wú gōng。
有客来相访,扃门弗为通。yǒu kè lái xiāng fǎng,jiōng mén fú wèi tōng。
怕谈当世事,遗患及孩童。pà tán dāng shì shì,yí huàn jí hái tóng。

奉和子华秋怀四首

陆文圭

况值艰难日,那当老病身。kuàng zhí jiān nán rì,nà dāng lǎo bìng shēn。
后生欺旧辈,俗吏笑高人。hòu shēng qī jiù bèi,sú lì xiào gāo rén。
易扫张超雾,难清庾亮尘。yì sǎo zhāng chāo wù,nán qīng yǔ liàng chén。
盐梅正相得,鼎鼐盍调新。yán méi zhèng xiāng dé,dǐng nài hé diào xīn。

奉和子华秋怀四首

陆文圭

痛饮消愁酒,愁城未肯降。tòng yǐn xiāo chóu jiǔ,chóu chéng wèi kěn jiàng。
阴风吹北户,斜日上西窗。yīn fēng chuī běi hù,xié rì shàng xī chuāng。
艰食悬禾亩,苛征及苇江。jiān shí xuán hé mǔ,kē zhēng jí wěi jiāng。
何曾入官府,深愧鹿门庞。hé céng rù guān fǔ,shēn kuì lù mén páng。

奉和子华秋怀四首

陆文圭

得志瘳民瘼,何期与愿违。dé zhì chōu mín mò,hé qī yǔ yuàn wéi。
青灯疏简册,黄土污征衣。qīng dēng shū jiǎn cè,huáng tǔ wū zhēng yī。
道路嗟于役,山川赋式微。dào lù jiē yú yì,shān chuān fù shì wēi。
秋风动鲈兴,应不践危机。qiū fēng dòng lú xīng,yīng bù jiàn wēi jī。

和唐人闲字韵诗卷

陆文圭

鼎鼎百年内,何由一日闲。dǐng dǐng bǎi nián nèi,hé yóu yī rì xián。
冲冠无怒发,揽镜已苍颜。chōng guān wú nù fā,lǎn jìng yǐ cāng yán。
未易桴浮海,应难屐上山。wèi yì fú fú hǎi,yīng nán jī shàng shān。
春逢甲子雨,愁听溜潺潺。chūn féng jiǎ zi yǔ,chóu tīng liū chán chán。

赠游士艾介翁

陆文圭

三江怀故国,七泽吊孤臣。sān jiāng huái gù guó,qī zé diào gū chén。
有客诗招隐,何心赋问钧。yǒu kè shī zhāo yǐn,hé xīn fù wèn jūn。
明时无弃士,晚节少全人。míng shí wú qì shì,wǎn jié shǎo quán rén。
游子归何日,农工已及春。yóu zi guī hé rì,nóng gōng yǐ jí chūn。
5601234567»