古诗词

陆文圭

丁酉春识庆上人于钱塘邓君善之索余同赋孝僧诗余请以二十字尽记其实既成善之喜而书之不知何人持去后二年上人访余江上复书以遗之

陆文圭

襁褓已离乳,干戈复异居。qiǎng bǎo yǐ lí rǔ,gàn gē fù yì jū。
关河行欲尽,母子遂如初。guān hé xíng yù jǐn,mǔ zi suì rú chū。
卓行先贤传,前缘释氏书。zhuó xíng xiān xián chuán,qián yuán shì shì shū。
悲欢知已极,赞咏欲何如。bēi huān zhī yǐ jí,zàn yǒng yù hé rú。

赠潘道士祈雨

陆文圭

日者旱太甚,天乎祷有诸。rì zhě hàn tài shén,tiān hū dǎo yǒu zhū。
震雷惊破柱,骤雨喜随车。zhèn léi jīng pò zhù,zhòu yǔ xǐ suí chē。
精意通无间,神功敛不居。jīng yì tōng wú jiān,shén gōng liǎn bù jū。
鲁侯明德颂,好接有年书。lǔ hóu míng dé sòng,hǎo jiē yǒu nián shū。

送刘青璧湖北道按察

陆文圭

飘然南去客,使者趣扬舲。piāo rán nán qù kè,shǐ zhě qù yáng líng。
白帝秋云滑,黄牛暮雨腥。bái dì qiū yún huá,huáng niú mù yǔ xīng。
寻诗行楚甸,问酒宿巴汀。xún shī xíng chǔ diān,wèn jiǔ sù bā tīng。
北道人多朴,无词到讼庭。běi dào rén duō pǔ,wú cí dào sòng tíng。

送班同知

陆文圭

专城镇西土,世禄食南方。zhuān chéng zhèn xī tǔ,shì lù shí nán fāng。
纨裤洗馀习,簪缨袭旧芳。wán kù xǐ yú xí,zān yīng xí jiù fāng。
高风仰乔木,遗爱指甘棠。gāo fēng yǎng qiáo mù,yí ài zhǐ gān táng。
他日循良传,应留姓字香。tā rì xún liáng chuán,yīng liú xìng zì xiāng。

送杨伯可赴省

陆文圭

秋水芙蓉幕,时闻啸诺歌。qiū shuǐ fú róng mù,shí wén xiào nuò gē。
簿书精力尽,台省故人多。bù shū jīng lì jǐn,tái shěng gù rén duō。
别酒禁愁得,交情奈久何。bié jiǔ jìn chóu dé,jiāo qíng nài jiǔ hé。
怀君四德备,廉正复谦和。huái jūn sì dé bèi,lián zhèng fù qiān hé。

题张招讨墓碑

陆文圭

轻兵戒深入,险寇勿穷追。qīng bīng jiè shēn rù,xiǎn kòu wù qióng zhuī。
失势因鱼服,留名有豹皮。shī shì yīn yú fú,liú míng yǒu bào pí。
空归先轸面,竟裹伏波尸。kōng guī xiān zhěn miàn,jìng guǒ fú bō shī。
庙食真无愧,嵯峨死节碑。miào shí zhēn wú kuì,cuó é sǐ jié bēi。

题孔平山墓铭

陆文圭

东鲁家犹在,尼山道最尊。dōng lǔ jiā yóu zài,ní shān dào zuì zūn。
教能行万世,福不庇诸孙。jiào néng xíng wàn shì,fú bù bì zhū sūn。
薄宦三千里,遗铭数百言。báo huàn sān qiān lǐ,yí míng shù bǎi yán。
不埋防墓侧,空吊雨花魂。bù mái fáng mù cè,kōng diào yǔ huā hún。

挽闲闲真人父司徒

陆文圭

堂堂遗一老,五福寿而康。táng táng yí yī lǎo,wǔ fú shòu ér kāng。
系出安仁谱,身居荣禄乡。xì chū ān rén pǔ,shēn jū róng lù xiāng。
春山樵独隐,晚圃菊尤香。chūn shān qiáo dú yǐn,wǎn pǔ jú yóu xiāng。
有子知何憾,骑龙下大荒。yǒu zi zhī hé hàn,qí lóng xià dà huāng。

挽朱自斋总管

陆文圭

郡绂虽重绾,斋铭只自修。jùn fú suī zhòng wǎn,zhāi míng zhǐ zì xiū。
阴功淮海积,遗爱浙江留。yīn gōng huái hǎi jī,yí ài zhè jiāng liú。
世事桑田水,人生薤露秋。shì shì sāng tián shuǐ,rén shēng xiè lù qiū。
盖棺奚复憾,箫鼓咽原头。gài guān xī fù hàn,xiāo gǔ yàn yuán tóu。

挽吴朝奉

陆文圭

幼时桑梓敬,耆旧惜凋残。yòu shí sāng zǐ jìng,qí jiù xī diāo cán。
萧诫师吾俭,庞言遗以安。xiāo jiè shī wú jiǎn,páng yán yí yǐ ān。
天乎非不寿,命也亦何叹。tiān hū fēi bù shòu,mìng yě yì hé tàn。
谁笔延陵墓,呜呼永不刊。shuí bǐ yán líng mù,wū hū yǒng bù kān。

挽许士元州判

陆文圭

有数应前定,浮生难豫期。yǒu shù yīng qián dìng,fú shēng nán yù qī。
为亲尝药去,俄自载丧归。wèi qīn cháng yào qù,é zì zài sàng guī。
循吏堪为传,遗民议立祠。xún lì kān wèi chuán,yí mín yì lì cí。
灵輀无路送,老泪不胜挥。líng ér wú lù sòng,lǎo lèi bù shèng huī。

李君美夫妇挽诗二首

陆文圭

君家全盛日,父子佩金鱼。jūn jiā quán shèng rì,fù zi pèi jīn yú。
太母尝甘旨,曾孙列起居。tài mǔ cháng gān zhǐ,céng sūn liè qǐ jū。
荣华既消歇,忧患却乘除。róng huá jì xiāo xiē,yōu huàn què chéng chú。
执绋门生老,何堪数挽车。zhí fú mén shēng lǎo,hé kān shù wǎn chē。

李君美夫妇挽诗二首

陆文圭

一死人谁免,如君独可哀。yī sǐ rén shuí miǎn,rú jūn dú kě āi。
离鸾不忍诀,止鵩并成灾。lí luán bù rěn jué,zhǐ fú bìng chéng zāi。
从吏联翩去,丧车寂寞回。cóng lì lián piān qù,sàng chē jì mò huí。
渊明本无疾,早岁赋归来。yuān míng běn wú jí,zǎo suì fù guī lái。

挽孔东冈

陆文圭

此老典刑在,粹然瞻德容。cǐ lǎo diǎn xíng zài,cuì rán zhān dé róng。
百年守经学,一邑号儒宗。bǎi nián shǒu jīng xué,yī yì hào rú zōng。
泗水乾别派,泰山摧小峰。sì shuǐ qián bié pài,tài shān cuī xiǎo fēng。
孝哉庐墓子,滴泪死青松。xiào zāi lú mù zi,dī lèi sǐ qīng sōng。

挽沈梅溪

陆文圭

未游通德里,曾识谢家儿。wèi yóu tōng dé lǐ,céng shí xiè jiā ér。
乡邑推先辈,山林养令姿。xiāng yì tuī xiān bèi,shān lín yǎng lìng zī。
梅花记开落,江水阅兴衰。méi huā jì kāi luò,jiāng shuǐ yuè xīng shuāi。
耆旧凋零尽,西风老泪垂。qí jiù diāo líng jǐn,xī fēng lǎo lèi chuí。

挽赵石居

陆文圭

地望抡魁重,冰衔博士清。dì wàng lūn kuí zhòng,bīng xián bó shì qīng。
弃官为隐计,因谤得诗名。qì guān wèi yǐn jì,yīn bàng dé shī míng。
水竹方成趣,松楸忽怆情。shuǐ zhú fāng chéng qù,sōng qiū hū chuàng qíng。
乡中耆旧尽,老泪洒铭旌。xiāng zhōng qí jiù jǐn,lǎo lèi sǎ míng jīng。

挽李德夫

陆文圭

一种金籯业,相传五世馀。yī zhǒng jīn yíng yè,xiāng chuán wǔ shì yú。
贫同司马壁,富有善和书。pín tóng sī mǎ bì,fù yǒu shàn hé shū。
四子供甘旨,诸生问起居。sì zi gōng gān zhǐ,zhū shēng wèn qǐ jū。
典刑无复在,丹旐泣随车。diǎn xíng wú fù zài,dān zhào qì suí chē。

挽柴青山

陆文圭

衣冠百世祀,齿德一时尊。yī guān bǎi shì sì,chǐ dé yī shí zūn。
白马朝京客,青山负郭门。bái mǎ cháo jīng kè,qīng shān fù guō mén。
废兴疑有数,生死复何言。fèi xīng yí yǒu shù,shēng sǐ fù hé yán。
空有怀贤泪,西风滴古原。kōng yǒu huái xián lèi,xī fēng dī gǔ yuán。

挽何汉卿

陆文圭

被服安儒素,行藏任性真。bèi fú ān rú sù,xíng cáng rèn xìng zhēn。
终于太平世,夺我老成人。zhōng yú tài píng shì,duó wǒ lǎo chéng rén。
乔木苍苍古,孙枝奕奕新。qiáo mù cāng cāng gǔ,sūn zhī yì yì xīn。
西邻闻夜笛,衰泪一沾巾。xī lín wén yè dí,shuāi lèi yī zhān jīn。

挽朱南伯

陆文圭

爵齿不逾德,天乎夺此君。jué chǐ bù yú dé,tiān hū duó cǐ jūn。
官才称主簿,郎已转修文。guān cái chēng zhǔ bù,láng yǐ zhuǎn xiū wén。
玉质埋黄壤,葩辞散彩云。yù zhì mái huáng rǎng,pā cí sàn cǎi yún。
从今书带草,不独郑公坟。cóng jīn shū dài cǎo,bù dú zhèng gōng fén。
5601234567»