古诗词

高明

石门山

高明

舣舟悬砭入苍扉,满地秋云冷湿衣。yǐ zhōu xuán biān rù cāng fēi,mǎn dì qiū yún lěng shī yī。
万古石门扃不合,半空瀑布雪常飞。wàn gǔ shí mén jiōng bù hé,bàn kōng pù bù xuě cháng fēi。
猿收松子和烟落,鹤伴琴童带月归。yuán shōu sōng zi hé yān luò,hè bàn qín tóng dài yuè guī。
独有谢公诗句好,至今山色纪馀辉。dú yǒu xiè gōng shī jù hǎo,zhì jīn shān sè jì yú huī。

题孟宗振惠麓小隐

高明

汴水东边杨柳花,春风散入五侯家。biàn shuǐ dōng biān yáng liǔ huā,chūn fēng sàn rù wǔ hóu jiā。
繁华一去江南远,闲汲山泉自煮茶。fán huá yī qù jiāng nán yuǎn,xián jí shān quán zì zhǔ chá。

题柯敬仲竹石

高明

珊瑚树倚碧琅玕,曾入西清画里看。shān hú shù yǐ bì láng gān,céng rù xī qīng huà lǐ kàn。
今日五云仙阁远,梦回烟雨楚江寒。jīn rì wǔ yún xiān gé yuǎn,mèng huí yān yǔ chǔ jiāng hán。

暮春即事

高明

杨柳楼前白鼻騧,金鞍被了唤名娃。yáng liǔ lóu qián bái bí guā,jīn ān bèi le huàn míng wá。
重帘深处无风雨,肯信春寒瘦杏花。zhòng lián shēn chù wú fēng yǔ,kěn xìn chūn hán shòu xìng huā。

喜晴

高明

刺桐花开山雨晴,绿树上有黄鹂鸣。cì tóng huā kāi shān yǔ qíng,lǜ shù shàng yǒu huáng lí míng。
杖藜出门看山色,恰见小池新水生。zhàng lí chū mén kàn shān sè,qià jiàn xiǎo chí xīn shuǐ shēng。

题青山白云图

高明

昨夜山中宿雨晴,白云绿树最分明。zuó yè shān zhōng sù yǔ qíng,bái yún lǜ shù zuì fēn míng。
茅堂早起无他事,去看溪南新水生。máo táng zǎo qǐ wú tā shì,qù kàn xī nán xīn shuǐ shēng。

送张从善

高明

四海张公子,才华重缙绅。sì hǎi zhāng gōng zi,cái huá zhòng jìn shēn。
早从枢府辟,已践属车尘。zǎo cóng shū fǔ pì,yǐ jiàn shǔ chē chén。
通籍联清禁,严更列近臣。tōng jí lián qīng jìn,yán gèng liè jìn chén。
周庐金帐晓,岩室玉墀春。zhōu lú jīn zhàng xiǎo,yán shì yù chí chūn。
马湩挏官酒,熊胹少府珍。mǎ dòng dòng guān jiǔ,xióng ér shǎo fǔ zhēn。
青冥多雨露,黄道焕星辰。qīng míng duō yǔ lù,huáng dào huàn xīng chén。
往事疑皆梦,浮名笑此身。wǎng shì yí jiē mèng,fú míng xiào cǐ shēn。
冯唐虽磊落,颜驷竟逡巡。féng táng suī lěi luò,yán sì jìng qūn xún。
岁月黄尘老,关河白发新。suì yuè huáng chén lǎo,guān hé bái fā xīn。
还家见江总,举事识陈遵。hái jiā jiàn jiāng zǒng,jǔ shì shí chén zūn。
春水桃花鳜,西风笠泽莼。chūn shuǐ táo huā guì,xī fēng lì zé chún。
扁舟五湖客,阳羡一归人。biǎn zhōu wǔ hú kè,yáng xiàn yī guī rén。
我惜交游晚,相期意气真。wǒ xī jiāo yóu wǎn,xiāng qī yì qì zhēn。
冥鸿何杳杳,斥鴳自踆踆。míng hóng hé yǎo yǎo,chì yàn zì cūn cūn。
斜日横江路,寒云隔水滨。xié rì héng jiāng lù,hán yún gé shuǐ bīn。
何时谋一壑,卜筑愿相亲。hé shí móu yī hè,bo zhù yuàn xiāng qīn。

宿先公房晓起偶成

高明

晓雨池上来,微风动寒绿。xiǎo yǔ chí shàng lái,wēi fēng dòng hán lǜ。
幽人睡初起,开窗见修竹。yōu rén shuì chū qǐ,kāi chuāng jiàn xiū zhú。
西山带层云,隐隐出林木。xī shān dài céng yún,yǐn yǐn chū lín mù。
境寂尘自空,虑澹趣常足。jìng jì chén zì kōng,lǜ dàn qù cháng zú。
独坐无晤言,流泉下深谷。dú zuò wú wù yán,liú quán xià shēn gǔ。

题兰

高明

美人在空谷,娟娟抱幽芳。měi rén zài kōng gǔ,juān juān bào yōu fāng。
长林自荆棘,安能敝馨芗。zhǎng lín zì jīng jí,ān néng bì xīn xiāng。
借君水苍玉,与我纫佩纕。jiè jūn shuǐ cāng yù,yǔ wǒ rèn pèi rǎng。
愿结善人交,岁晚无相忘。yuàn jié shàn rén jiāo,suì wǎn wú xiāng wàng。

夏夜独坐简胡无逸二首

高明

夜静坐前轩,明月方皎皎。yè jìng zuò qián xuān,míng yuè fāng jiǎo jiǎo。
大火既西行,凉风在木杪。dà huǒ jì xī xíng,liáng fēng zài mù miǎo。
庭际促织鸣,凉露下芳草。tíng jì cù zhī míng,liáng lù xià fāng cǎo。
缅怀羁旅人,重感岁时老。miǎn huái jī lǚ rén,zhòng gǎn suì shí lǎo。
安得跻空同,一问广成道。ān dé jī kōng tóng,yī wèn guǎng chéng dào。

夏夜独坐简胡无逸二首

高明

夜久群动息,境寂无炎蒸。yè jiǔ qún dòng xī,jìng jì wú yán zhēng。
凉飙散浮云,惟见河汉明。liáng biāo sàn fú yún,wéi jiàn hé hàn míng。
缅怀尘纷劳,喜际夜气清。miǎn huái chén fēn láo,xǐ jì yè qì qīng。
安得舍所趋,白日澹无营。ān dé shě suǒ qū,bái rì dàn wú yíng。
仰看斗柄移,耿耿低玉绳。yǎng kàn dòu bǐng yí,gěng gěng dī yù shéng。
天运亦有常,吾生何时宁!tiān yùn yì yǒu cháng,wú shēng hé shí níng!

赋幽慵斋

高明

闭门春草长,荒庭积雨馀。bì mén chūn cǎo zhǎng,huāng tíng jī yǔ yú。
青苔无人扫,永日谢轩车。qīng tái wú rén sǎo,yǒng rì xiè xuān chē。
清风忽南来,吹堕几上书。qīng fēng hū nán lái,chuī duò jǐ shàng shū。
梦觉闻啼鸟,云山满吾庐。mèng jué wén tí niǎo,yún shān mǎn wú lú。
安得嵇中散,尊酒相与娱。ān dé jī zhōng sàn,zūn jiǔ xiāng yǔ yú。

杨季常约至山中既而不果因以诗寄三首

高明

仙人海上来,驾言游苍冥。xiān rén hǎi shàng lái,jià yán yóu cāng míng。
乃逢浮丘伯,驻之紫霞城。nǎi féng fú qiū bó,zhù zhī zǐ xiá chéng。
凤凰不可招,梧桐何青青。fèng huáng bù kě zhāo,wú tóng hé qīng qīng。
焉知碧山月,期子待吹笙。yān zhī bì shān yuè,qī zi dài chuī shēng。

杨季常约至山中既而不果因以诗寄三首

高明

天寒木叶下,短景凄其清。tiān hán mù yè xià,duǎn jǐng qī qí qīng。
幽居有所思,振衣临《黄庭》。yōu jū yǒu suǒ sī,zhèn yī lín huáng tíng。
仰观冥鸿飞,竟与浮云迎。yǎng guān míng hóng fēi,jìng yǔ fú yún yíng。
怅望不可见,空山暮雨生。chàng wàng bù kě jiàn,kōng shān mù yǔ shēng。

杨季常约至山中既而不果因以诗寄三首

高明

秋菊有馀色,可以慰幽情。qiū jú yǒu yú sè,kě yǐ wèi yōu qíng。
岂无一樽酒,泛此黄金英。qǐ wú yī zūn jiǔ,fàn cǐ huáng jīn yīng。
美人久不来,岁晏霜露零。měi rén jiǔ bù lái,suì yàn shuāng lù líng。
坐感芳草歇,佳期怅未能。zuò gǎn fāng cǎo xiē,jiā qī chàng wèi néng。

王节妇诗

高明

清清慈溪水,蘋藻被涯涘。qīng qīng cí xī shuǐ,píng zǎo bèi yá sì。
昔年修妇职,采撷荐明祀。xī nián xiū fù zhí,cǎi xié jiàn míng sì。
殷勤执豆笾,斋肃事君子。yīn qín zhí dòu biān,zhāi sù shì jūn zi。
一朝双鸳鸯,别离隔生死。yī cháo shuāng yuān yāng,bié lí gé shēng sǐ。
死者无还期,生者当同归。sǐ zhě wú hái qī,shēng zhě dāng tóng guī。
奈何姑嫜老,重以膝下儿。nài hé gū zhāng lǎo,zhòng yǐ xī xià ér。
升堂奉甘脆,篝灯训书诗。shēng táng fèng gān cuì,gōu dēng xùn shū shī。
庶以未亡人,慰彼泉下思。shù yǐ wèi wáng rén,wèi bǐ quán xià sī。
溪水彼可竭,妾身不改节。xī shuǐ bǐ kě jié,qiè shēn bù gǎi jié。
溪水有停污,妾心但明洁。xī shuǐ yǒu tíng wū,qiè xīn dàn míng jié。
荧荧瑶台镜,玄发今已雪。yíng yíng yáo tái jìng,xuán fā jīn yǐ xuě。
孤鸾虽不舞,寒影自澄澈。gū luán suī bù wǔ,hán yǐng zì chéng chè。
溪水常流东,馀波总相从。xī shuǐ cháng liú dōng,yú bō zǒng xiāng cóng。
结发为夫妇,永别何由逢!jié fā wèi fū fù,yǒng bié hé yóu féng!
青山有玄寂,百岁须当同。qīng shān yǒu xuán jì,bǎi suì xū dāng tóng。
愿言合欢树,化作垄上松。yuàn yán hé huān shù,huà zuò lǒng shàng sōng。
茑萝更缠绵,相依无终穷。niǎo luó gèng chán mián,xiāng yī wú zhōng qióng。

昭君出塞图

高明

竟宁阏氏出塞城,鼙婆声断凄龙庭。jìng níng è shì chū sāi chéng,pí pó shēng duàn qī lóng tíng。
边云竟与汉月隔,野草空作春风青。biān yún jìng yǔ hàn yuè gé,yě cǎo kōng zuò chūn fēng qīng。
汉庭公卿无远举,却使娇姿嫁□□。hàn tíng gōng qīng wú yuǎn jǔ,què shǐ jiāo zī jià。
岂知刘白与杨樊,复把丹青罔人主。qǐ zhī liú bái yǔ yáng fán,fù bǎ dān qīng wǎng rén zhǔ。
当时国计不足论,佳人失节尤可叹。dāng shí guó jì bù zú lùn,jiā rén shī jié yóu kě tàn。
一从雕陶莫皋立,回首不念稽侯栅。yī cóng diāo táo mò gāo lì,huí shǒu bù niàn jī hóu zhà。
纲常紊乱乃至此,千载玉颜犹可耻。gāng cháng wěn luàn nǎi zhì cǐ,qiān zài yù yán yóu kě chǐ。
蛾眉傥不嫁单于,灭火安知非此水。é méi tǎng bù jià dān yú,miè huǒ ān zhī fēi cǐ shuǐ。
良工妙画不必观,勿因一女讥汉元。liáng gōng miào huà bù bì guān,wù yīn yī nǚ jī hàn yuán。
宫闱制驭苟失道,肘腋变起非一端。gōng wéi zhì yù gǒu shī dào,zhǒu yè biàn qǐ fēi yī duān。
君不见玉环自被胡雏污,岂是丹青解相误。jūn bù jiàn yù huán zì bèi hú chú wū,qǐ shì dān qīng jiě xiāng wù。

题支离叟

高明

钱塘门里支离叟,短发萧疏色黧垢。qián táng mén lǐ zhī lí sǒu,duǎn fā xiāo shū sè lí gòu。
雪霜岁晚结轮囷,风雨年深增老丑。xuě shuāng suì wǎn jié lún qūn,fēng yǔ nián shēn zēng lǎo chǒu。
挫箴糊繲总无能,欲与冥灵齐上寿。cuò zhēn hú xiè zǒng wú néng,yù yǔ míng líng qí shàng shòu。
天公怒此怪且懒,敕遣灵官下搜取。tiān gōng nù cǐ guài qiě lǎn,chì qiǎn líng guān xià sōu qǔ。
勾娄吉利忽飞来,虎倒龙颠尽灰朽。gōu lóu jí lì hū fēi lái,hǔ dào lóng diān jǐn huī xiǔ。
女萝飘腾白鹤去,琥珀迸裂青羊走。nǚ luó piāo téng bái hè qù,hǔ pò bèng liè qīng yáng zǒu。
繁阴已逐谢仙车,枯干徒存韦偃手。fán yīn yǐ zhú xiè xiān chē,kū gàn tú cún wéi yǎn shǒu。
迩来好事犹痛惜,叹息形模无复有。ěr lái hǎo shì yóu tòng xī,tàn xī xíng mó wú fù yǒu。
宁知百年皆梦幻,静看万变互纷糅。níng zhī bǎi nián jiē mèng huàn,jìng kàn wàn biàn hù fēn róu。
荣枯相寻无已时,成坏有数原非偶。róng kū xiāng xún wú yǐ shí,chéng huài yǒu shù yuán fēi ǒu。
南山谁信梓化特,昆仑俄惊柳生肘。nán shān shuí xìn zǐ huà tè,kūn lún é jīng liǔ shēng zhǒu。
朝菌何曾阅晦朔,棫朴那知避薪槱。cháo jūn hé céng yuè huì shuò,yù pǔ nà zhī bì xīn yǒu。
全躯孰似栎社树,絜之百围今在否?quán qū shú shì lì shè shù,jié zhī bǎi wéi jīn zài fǒu?
人生根蒂不可牢,况为草木计近久。rén shēng gēn dì bù kě láo,kuàng wèi cǎo mù jì jìn jiǔ。
野客空叹倚江楠,老奴谩泣琅琊柳。yě kè kōng tàn yǐ jiāng nán,lǎo nú mán qì láng yá liǔ。
寒烟落日西湖边,衰草荒庐园数亩。hán yān luò rì xī hú biān,shuāi cǎo huāng lú yuán shù mǔ。
不见当时铁门限,春蚓秋蛇徒蚴蟉。bù jiàn dāng shí tiě mén xiàn,chūn yǐn qiū shé tú yòu liú。
玄云飞尽墨池空,直寄亭前谁酹酒。xuán yún fēi jǐn mò chí kōng,zhí jì tíng qián shuí lèi jiǔ。

题画

高明

秋山积雨清浮埃,晓日照耀金银开。qiū shān jī yǔ qīng fú āi,xiǎo rì zhào yào jīn yín kāi。
草堂阴深冷竹树,石梁滑澾攲莓苔。cǎo táng yīn shēn lěng zhú shù,shí liáng huá tà qī méi tái。
千峰苍翠净如拭,白云不放枫叶赤。qiān fēng cāng cuì jìng rú shì,bái yún bù fàng fēng yè chì。
何人艇子出清江,水落山高如赤壁。hé rén tǐng zi chū qīng jiāng,shuǐ luò shān gāo rú chì bì。
昨夜天寒霜露零,山人不归猿鹤惊。zuó yè tiān hán shuāng lù líng,shān rén bù guī yuán hè jīng。
孤松三径依旧在,僮仆正迟陶渊明。gū sōng sān jìng yī jiù zài,tóng pū zhèng chí táo yuān míng。

题画龙

高明

何人咒缩昆明水,一夜溪边红叶起。hé rén zhòu suō kūn míng shuǐ,yī yè xī biān hóng yè qǐ。
银河卷上洞庭峰,橘树寒烟秋色里。yín hé juǎn shàng dòng tíng fēng,jú shù hán yān qiū sè lǐ。
恍如陵阳窦子明,又疑句曲茅初成。huǎng rú líng yáng dòu zi míng,yòu yí jù qū máo chū chéng。
淋漓元气无青冥,马发摇动天瓢倾。lín lí yuán qì wú qīng míng,mǎ fā yáo dòng tiān piáo qīng。
乾坤万里苏旱暍,草木无言生意悦。qián kūn wàn lǐ sū hàn yē,cǎo mù wú yán shēng yì yuè。
归来高卧碧潭云,独抱神珠弄明月。guī lái gāo wò bì tán yún,dú bào shén zhū nòng míng yuè。
47123