古诗词

高明

西湖葛岭玛瑙寺僧芳洲有古琴二一名石上枯一名蕤宾铁为赋诗二首

高明

葛仙岭上瞿昙宫,老僧雪眉覆双瞳。gé xiān lǐng shàng qú tán gōng,lǎo sēng xuě méi fù shuāng tóng。
奇琴久蓄款识古,云是零陵水边石上之枯桐。qí qín jiǔ xù kuǎn shí gǔ,yún shì líng líng shuǐ biān shí shàng zhī kū tóng。
忆昔蛟龙宅其涘,霹雳斩龙树亦死。yì xī jiāo lóng zhái qí sì,pī lì zhǎn lóng shù yì sǐ。
道人作琴傍水弹,几夜湘江泣帝子。dào rén zuò qín bàng shuǐ dàn,jǐ yè xiāng jiāng qì dì zi。
迩来居我玛瑙坡,声价压倒伽陀罗。ěr lái jū wǒ mǎ nǎo pō,shēng jià yā dào gā tuó luó。
嵇心羊体妙相得,有耳不听西湖歌。jī xīn yáng tǐ miào xiāng dé,yǒu ěr bù tīng xī hú gē。
松窗茶屋梦初醒,别鹤凄凄怨烟岭。sōng chuāng chá wū mèng chū xǐng,bié hè qī qī yuàn yān lǐng。
隔水逋仙夜不眠,听尽梅花山月影。gé shuǐ bū xiān yè bù mián,tīng jǐn méi huā shān yuè yǐng。

西湖葛岭玛瑙寺僧芳洲有古琴二一名石上枯一名蕤宾铁为赋诗二首

高明

师琴名以蕤宾铁,岂是七丝专一律。shī qín míng yǐ ruí bīn tiě,qǐ shì qī sī zhuān yī lǜ。
古来声律商与宫,一百四十四调终于一。gǔ lái shēng lǜ shāng yǔ gōng,yī bǎi sì shí sì diào zhōng yú yī。
又闻古铁能解音,何况圣人所作之雅琴。yòu wén gǔ tiě néng jiě yīn,hé kuàng shèng rén suǒ zuò zhī yǎ qín。
琵琶才闻铁自跃,万物岂不通琴心。pí pá cái wén tiě zì yuè,wàn wù qǐ bù tōng qín xīn。
忆昔重华为民鼓,拂拂薰风吹下土。yì xī zhòng huá wèi mín gǔ,fú fú xūn fēng chuī xià tǔ。
九官佩玉和铿锵,凤凰来仪百兽舞。jiǔ guān pèi yù hé kēng qiāng,fèng huáng lái yí bǎi shòu wǔ。
无情相感若有情,蜀山欲破铜先鸣。wú qíng xiāng gǎn ruò yǒu qíng,shǔ shān yù pò tóng xiān míng。
从今却笑陶渊明,胡为不取弦中声。cóng jīn què xiào táo yuān míng,hú wèi bù qǔ xián zhōng shēng。
禅关万竹净尘垢,月出西湖照窗牖。chán guān wàn zhú jìng chén gòu,yuè chū xī hú zhào chuāng yǒu。
此时请师为鼓一再行,试听还有铁声否?cǐ shí qǐng shī wèi gǔ yī zài xíng,shì tīng hái yǒu tiě shēng fǒu?

题画虎

高明

秦宫紫玉忽变神,似来浔阳访石人。qín gōng zǐ yù hū biàn shén,shì lái xún yáng fǎng shí rén。
黄公赤刀制不得,吼怒惊倒裴将军。huáng gōng chì dāo zhì bù dé,hǒu nù jīng dào péi jiāng jūn。
固知两胁横乙骨,莫令双耳多生缺。gù zhī liǎng xié héng yǐ gǔ,mò lìng shuāng ěr duō shēng quē。
黄芦风紧杀气寒,啸声撼动秋山月。huáng lú fēng jǐn shā qì hán,xiào shēng hàn dòng qiū shān yuè。
山空月冷不可留,人间苛政皆尔俦。shān kōng yuè lěng bù kě liú,rén jiān kē zhèng jiē ěr chóu。
踟蹰亦欲渡河去,刘昆宋均今有否?chí chú yì yù dù hé qù,liú kūn sòng jūn jīn yǒu fǒu?

题萧翼赚兰亭图

高明

客舟夜渡中泠水,空山不见羲之鬼。kè zhōu yè dù zhōng líng shuǐ,kōng shān bù jiàn xī zhī guǐ。
骊珠飞去龙亦惊,月落空梁僧独起。lí zhū fēi qù lóng yì jīng,yuè luò kōng liáng sēng dú qǐ。
银钩茧纸归长安,蓬莱宫里人争看。yín gōu jiǎn zhǐ guī zhǎng ān,péng lái gōng lǐ rén zhēng kàn。
一朝风雨暗园寝,玉柙捶碎昭陵寒。yī cháo fēng yǔ àn yuán qǐn,yù xiá chuí suì zhāo líng hán。
龙眠画手元晖笔,当时曾笑萧郎失。lóng mián huà shǒu yuán huī bǐ,dāng shí céng xiào xiāo láng shī。
至今二子亦何在,久与兰亭共芜没。zhì jīn èr zi yì hé zài,jiǔ yǔ lán tíng gòng wú méi。
人生万事空浮沤,走舸复壁皆堪羞。rén shēng wàn shì kōng fú ōu,zǒu gě fù bì jiē kān xiū。
不如煮茗卧禅榻,笑看门外长江流。bù rú zhǔ míng wò chán tà,xiào kàn mén wài zhǎng jiāng liú。

白纻篇送顾仲明

高明

吴中二八深闺女,生来不学唱《金缕》。wú zhōng èr bā shēn guī nǚ,shēng lái bù xué chàng jīn lǚ。
纤纤素手青灯前,织得寒机成白纻。xiān xiān sù shǒu qīng dēng qián,zhī dé hán jī chéng bái zhù。
裁缝熨贴为君衣,春天衣著生光辉。cái fèng yùn tiē wèi jūn yī,chūn tiān yī zhù shēng guāng huī。
明珠为珰璧为佩,同此素色无相违。míng zhū wèi dāng bì wèi pèi,tóng cǐ sù sè wú xiāng wéi。
一朝送君江上别,岁晚关河积风雪。yī cháo sòng jūn jiāng shàng bié,suì wǎn guān hé jī fēng xuě。
生知白纻不胜寒,但喜君身常皎洁。shēng zhī bái zhù bù shèng hán,dàn xǐ jūn shēn cháng jiǎo jié。
君不见东邻少妇织锦工,织作步障围春风。jūn bù jiàn dōng lín shǎo fù zhī jǐn gōng,zhī zuò bù zhàng wéi chūn fēng。
春风一去花草歇,金谷寒蛩怨秋月。chūn fēng yī qù huā cǎo xiē,jīn gǔ hán qióng yuàn qiū yuè。
何如洁白长相守,尊中有酒为君寿。hé rú jié bái zhǎng xiāng shǒu,zūn zhōng yǒu jiǔ wèi jūn shòu。
人生温饱不足多,莫羡东家着绮罗。rén shēng wēn bǎo bù zú duō,mò xiàn dōng jiā zhe qǐ luó。

采莲曲送越中吴本中

高明

越江芙蓉开若云,越中儿女红襦新。yuè jiāng fú róng kāi ruò yún,yuè zhōng ér nǚ hóng rú xīn。
年年采莲江浦口,扁舟遥唱江南春。nián nián cǎi lián jiāng pǔ kǒu,biǎn zhōu yáo chàng jiāng nán chūn。
凝情倚棹送行客,折得芙蓉赠行色。níng qíng yǐ zhào sòng xíng kè,zhé dé fú róng zèng xíng sè。
南风吹作满袖香,令人别后长相忆。nán fēng chuī zuò mǎn xiù xiāng,lìng rén bié hòu zhǎng xiāng yì。
君心如花不污泥,亭亭洁立当清漪。jūn xīn rú huā bù wū ní,tíng tíng jié lì dāng qīng yī。
花容不逐秋风老,知君交态无荣衰。huā róng bù zhú qiū fēng lǎo,zhī jūn jiāo tài wú róng shuāi。
人生百年几回别,莫惜芳菲为君折。rén shēng bǎi nián jǐ huí bié,mò xī fāng fēi wèi jūn zhé。
芙蓉落尽秋江空,千里相思共明月。fú róng luò jǐn qiū jiāng kōng,qiān lǐ xiāng sī gòng míng yuè。

送徐方舟之岳阳

高明

布帆高挂发吴歌,巴陵到时秋思多。bù fān gāo guà fā wú gē,bā líng dào shí qiū sī duō。
凉风渐落君山木,明月正满洞庭波。liáng fēng jiàn luò jūn shān mù,míng yuè zhèng mǎn dòng tíng bō。
丈夫壮游有如此,人生清事能几何?zhàng fū zhuàng yóu yǒu rú cǐ,rén shēng qīng shì néng jǐ hé?
想见题诗搜景物,夜深风雨泣湘娥。xiǎng jiàn tí shī sōu jǐng wù,yè shēn fēng yǔ qì xiāng é。
47123