古诗词

揭傒斯

春日杂言二首

揭傒斯

幂历杨柳枝,蒙茸春草齐。mì lì yáng liǔ zhī,méng rōng chūn cǎo qí。
夭夭谁家妇,采桑临路岐。yāo yāo shuí jiā fù,cǎi sāng lín lù qí。
零露沾其裳,蛛丝卷其衣。líng lù zhān qí shang,zhū sī juǎn qí yī。
树高身苦弱,蚕饥行复迟。shù gāo shēn kǔ ruò,cán jī xíng fù chí。
辛苦事姑嫜,宿昔减容辉。xīn kǔ shì gū zhāng,sù xī jiǎn róng huī。
见者皆叹息,此心知独谁。jiàn zhě jiē tàn xī,cǐ xīn zhī dú shuí。
良人日暮至,醉问尔何为?liáng rén rì mù zhì,zuì wèn ěr hé wèi?

春日杂言二首

揭傒斯

五岁能读书,十岁能赋诗。wǔ suì néng dú shū,shí suì néng fù shī。
十五事远游,三十无所为。shí wǔ shì yuǎn yóu,sān shí wú suǒ wèi。
既乖俯仰责,复为邻里欺。jì guāi fǔ yǎng zé,fù wèi lín lǐ qī。
生计日已疏,世态多瑕疵。shēng jì rì yǐ shū,shì tài duō xiá cī。
煌煌金张门,徒隶皆光辉。huáng huáng jīn zhāng mén,tú lì jiē guāng huī。
日晏宾客集,轩车如风驰。rì yàn bīn kè jí,xuān chē rú fēng chí。
一笑掷千金,片言委黄泥。yī xiào zhì qiān jīn,piàn yán wěi huáng ní。
齐生独抱瑟,来往何逶迤。qí shēng dú bào sè,lái wǎng hé wēi yí。

寄题冯掾东皋园亭

揭傒斯

时雨散繁绿,绪风满平原。shí yǔ sàn fán lǜ,xù fēng mǎn píng yuán。
兴言慕君子,退食在丘园。xīng yán mù jūn zi,tuì shí zài qiū yuán。
出应当世务,入咏幽人言。chū yīng dāng shì wù,rù yǒng yōu rén yán。
池流澹无声,畦蔬蔚葱芊。chí liú dàn wú shēng,qí shū wèi cōng qiān。
高林丽阳景,群山若浮烟。gāo lín lì yáng jǐng,qún shān ruò fú yān。
好鸟应候鸣,新音和且闲。hǎo niǎo yīng hòu míng,xīn yīn hé qiě xián。
时与文士俱,消摇农圃春。shí yǔ wén shì jù,xiāo yáo nóng pǔ chūn。
理达自知简,情忘可避喧。lǐ dá zì zhī jiǎn,qíng wàng kě bì xuān。
庶云保贞和,岁暮委周旋。shù yún bǎo zhēn hé,suì mù wěi zhōu xuán。

游麻姑山五首云关

揭傒斯

君子荷初服,恩至若无荣。jūn zi hé chū fú,ēn zhì ruò wú róng。
穆穆芳雨散,悠悠苍山行。mù mù fāng yǔ sàn,yōu yōu cāng shān xíng。
危关拥雾黑,飞术缘云青。wēi guān yōng wù hēi,fēi shù yuán yún qīng。
苔藓滑如积,杉松窅冥冥。tái xiǎn huá rú jī,shān sōng yǎo míng míng。
时逢负苓翁,忽闻流水声。shí féng fù líng wēng,hū wén liú shuǐ shēng。
举足向益高,矫然欲遐征。jǔ zú xiàng yì gāo,jiǎo rán yù xiá zhēng。
徒隶各忘倦,矧彼高人情。tú lì gè wàng juàn,shěn bǐ gāo rén qíng。

游麻姑山五首云关

揭傒斯

神工掷天绅,挂之两崖间。shén gōng zhì tiān shēn,guà zhī liǎng yá jiān。
万古输不尽,谁能测其端。wàn gǔ shū bù jǐn,shuí néng cè qí duān。
势割山石愁,气挟草木寒。shì gē shān shí chóu,qì xié cǎo mù hán。
安得天风吹,系彼日月还。ān dé tiān fēng chuī,xì bǐ rì yuè hái。
麻姑绿云发,黝黝长不残。má gū lǜ yún fā,yǒu yǒu zhǎng bù cán。

游麻姑山五首云关

揭傒斯

泉源出地底,仰向云中行。quán yuán chū dì dǐ,yǎng xiàng yún zhōng xíng。
擘厓泻千丈,乱石皆腾狞。bāi yá xiè qiān zhàng,luàn shí jiē téng níng。
风霆日夜急,雨雪虚空明。fēng tíng rì yè jí,yǔ xuě xū kōng míng。
不有神物扶,兹山应久倾。bù yǒu shén wù fú,zī shān yīng jiǔ qīng。
喷薄侧飞鸟,砰訇愁百灵。pēn báo cè fēi niǎo,pēng hōng chóu bǎi líng。
仙家信为好,喧聒何由平。xiān jiā xìn wèi hǎo,xuān guā hé yóu píng。

游麻姑山五首云关

揭傒斯

两山束飞桥,下堑不测渊。liǎng shān shù fēi qiáo,xià qiàn bù cè yuān。
谁开万寻铁?逗此无穷泉。shuí kāi wàn xún tiě?dòu cǐ wú qióng quán。
淙淙辊空曲,汹汹投奔川。cóng cóng gǔn kōng qū,xiōng xiōng tóu bēn chuān。
阳光下照之,忽作龙腾天。yáng guāng xià zhào zhī,hū zuò lóng téng tiān。
常恐桑田变,中有瞿塘船。cháng kǒng sāng tián biàn,zhōng yǒu qú táng chuán。

游麻姑山五首云关

揭傒斯

嵯峨仙都观,遥望丹霞天。cuó é xiān dōu guān,yáo wàng dān xiá tiān。
后有千岁松,前有百顷田。hòu yǒu qiān suì sōng,qián yǒu bǎi qǐng tián。
风日夏飒沓,烟云昼葱芊。fēng rì xià sà dá,yān yún zhòu cōng qiān。
群彦一时集,安知非列仙。qún yàn yī shí jí,ān zhī fēi liè xiān。
持觞起相酬,罢琴抗高言。chí shāng qǐ xiāng chóu,bà qín kàng gāo yán。
天道信悠邈,人情何拘挛。tiān dào xìn yōu miǎo,rén qíng hé jū luán。
灵君不可致,落景讵少延。líng jūn bù kě zhì,luò jǐng jù shǎo yán。
仰虽惭冥冥,俯实忧元元。yǎng suī cán míng míng,fǔ shí yōu yuán yuán。
主人顾坐客,此中可忘年。zhǔ rén gù zuò kè,cǐ zhōng kě wàng nián。

春暮闲居寄城西程汉翁十五韵

揭傒斯

迢迢层城阿,峨峨凤皇山。tiáo tiáo céng chéng ā,é é fèng huáng shān。
下有隐沦士,能为淮汉言。xià yǒu yǐn lún shì,néng wèi huái hàn yán。
两日一寓音,五日一承颜。liǎng rì yī yù yīn,wǔ rì yī chéng yán。
每谈经济事,恒及离乱间。měi tán jīng jì shì,héng jí lí luàn jiān。
言辞多忼忾,文字少凋残。yán cí duō kāng kài,wén zì shǎo diāo cán。
不叹东逝川,但忆南山田。bù tàn dōng shì chuān,dàn yì nán shān tián。
宁与无心游,不受众目怜。níng yǔ wú xīn yóu,bù shòu zhòng mù lián。
褰衣必峻崿,散步亦名园。qiān yī bì jùn è,sàn bù yì míng yuán。
舒卷信在襟,萧寂固所安。shū juǎn xìn zài jīn,xiāo jì gù suǒ ān。
经春窘疾痗,抚时增懦孱。jīng chūn jiǒng jí mèi,fǔ shí zēng nuò càn。
群书乱药裹,高卧掩荆关。qún shū luàn yào guǒ,gāo wò yǎn jīng guān。
蹇余属久要,朝诣常暮还。jiǎn yú shǔ jiǔ yào,cháo yì cháng mù hái。
丑劣愧高情,焉知君所观。chǒu liè kuì gāo qíng,yān zhī jūn suǒ guān。
日出众鸟语,苍岑满楼端。rì chū zhòng niǎo yǔ,cāng cén mǎn lóu duān。
申章写深谊,谫薄何由宣。shēn zhāng xiě shēn yì,jiǎn báo hé yóu xuān。

长风沙夜泊

揭傒斯

长风沙,风沙不断行人嗟。zhǎng fēng shā,fēng shā bù duàn xíng rén jiē。
行人嗟,奈君何。xíng rén jiē,nài jūn hé。
南风正高北风起,大船初湾小船喜。nán fēng zhèng gāo běi fēng qǐ,dà chuán chū wān xiǎo chuán xǐ。
移船更近大船头,不独风沙夜可忧。yí chuán gèng jìn dà chuán tóu,bù dú fēng shā yè kě yōu。
但祝行人好心事,长江何处是安流。dàn zhù xíng rén hǎo xīn shì,zhǎng jiāng hé chù shì ān liú。
茅屋参差数株柳,时平尚置官军守。máo wū cān chà shù zhū liǔ,shí píng shàng zhì guān jūn shǒu。
青裙老妪诧鲜鱼,白发残兵卖私酒。qīng qún lǎo yù chà xiān yú,bái fā cán bīng mài sī jiǔ。
鱼贱可买酒可沽,他人心事知何如!yú jiàn kě mǎi jiǔ kě gū,tā rén xīn shì zhī hé rú!

雨述三篇

揭傒斯

江南腊月天未雪,居者单衣行苦热。jiāng nán là yuè tiān wèi xuě,jū zhě dān yī xíng kǔ rè。
连山郡邑瘴尽行,岂独岭南与闽越。lián shān jùn yì zhàng jǐn xíng,qǐ dú lǐng nán yǔ mǐn yuè。
逋民穰穰度闽山,十人不见一人还。bū mín ráng ráng dù mǐn shān,shí rén bù jiàn yī rén hái。
明知地恶去未已,可怜生死相追攀。míng zhī dì è qù wèi yǐ,kě lián shēng sǐ xiāng zhuī pān。

雨述三篇

揭傒斯

近闻闽中瘴大作,不间村原与城郭。jìn wén mǐn zhōng zhàng dà zuò,bù jiān cūn yuán yǔ chéng guō。
全家十口一朝空,忍饥种稻无人穫。quán jiā shí kǒu yī cháo kōng,rěn jī zhǒng dào wú rén huò。
共言海上列城好,地冷风清若蓬岛。gòng yán hǎi shàng liè chéng hǎo,dì lěng fēng qīng ruò péng dǎo。
不见前年东海头,一夜潮来迹如扫。bù jiàn qián nián dōng hǎi tóu,yī yè cháo lái jì rú sǎo。

雨述三篇

揭傒斯

冬来一晴四十日,三日南风当有雪。dōng lái yī qíng sì shí rì,sān rì nán fēng dāng yǒu xuě。
不知闽岭今何如?念我故人书断绝。bù zhī mǐn lǐng jīn hé rú?niàn wǒ gù rén shū duàn jué。
剑南判官心所亲,瓯宁大夫政有神。jiàn nán pàn guān xīn suǒ qīn,ōu níng dà fū zhèng yǒu shén。
腐儒多事浪忧喜,安得贻书两故人。fǔ rú duō shì làng yōu xǐ,ān dé yí shū liǎng gù rén。

何郎失镜词

揭傒斯

团团如月不曾亏,家人亲置枕中时。tuán tuán rú yuè bù céng kuī,jiā rén qīn zhì zhěn zhōng shí。
朝朝将正头上帻,时时携镊鬓边丝。cháo cháo jiāng zhèng tóu shàng zé,shí shí xié niè bìn biān sī。
古文宛转何人造,失来始觉今难讨。gǔ wén wǎn zhuǎn hé rén zào,shī lái shǐ jué jīn nán tǎo。
街头不直半缗钱,古铜终较今铜好。jiē tóu bù zhí bàn mín qián,gǔ tóng zhōng jiào jīn tóng hǎo。
向人不敢再三寻,客里空疑同舍心。xiàng rén bù gǎn zài sān xún,kè lǐ kōng yí tóng shě xīn。
万里相随一朝别,夜夜还瞻天上月。wàn lǐ xiāng suí yī cháo bié,yè yè hái zhān tiān shàng yuè。

渔父

揭傒斯

夫前撒网如车轮,妇后摇橹青衣裙。fū qián sā wǎng rú chē lún,fù hòu yáo lǔ qīng yī qún。
全家托命烟波里,扁舟为屋鸥为邻。quán jiā tuō mìng yān bō lǐ,biǎn zhōu wèi wū ōu wèi lín。
生男已解安贫贱,生女已得供炊爨。shēng nán yǐ jiě ān pín jiàn,shēng nǚ yǐ dé gōng chuī cuàn。
天生网罟作田园,不教衣食看人面。tiān shēng wǎng gǔ zuò tián yuán,bù jiào yī shí kàn rén miàn。
男大还娶渔家女,女大还作渔家妇。nán dà hái qǔ yú jiā nǚ,nǚ dà hái zuò yú jiā fù。
朝朝骨肉在眼前,年年生计大江边。cháo cháo gǔ ròu zài yǎn qián,nián nián shēng jì dà jiāng biān。
更愿官中减征赋,有钱沽酒供醉眠。gèng yuàn guān zhōng jiǎn zhēng fù,yǒu qián gū jiǔ gōng zuì mián。
虽无馀羡无不足,何用世上千钟禄。suī wú yú xiàn wú bù zú,hé yòng shì shàng qiān zhōng lù。

京城闲居杂言四首

揭傒斯

朝从猎城南,暮从猎城北。cháo cóng liè chéng nán,mù cóng liè chéng běi。
白马喻飞翰,轻裘如膏泽。bái mǎ yù fēi hàn,qīng qiú rú gāo zé。
尘起知兽骇,风高验鸟疾。chén qǐ zhī shòu hài,fēng gāo yàn niǎo jí。
只箭落双鹙,千金出俄刻。zhǐ jiàn luò shuāng qiū,qiān jīn chū é kè。
归来拜恩宠,乐饮过一石。guī lái bài ēn chǒng,lè yǐn guò yī shí。
僮奴增意气,宾客改颜色。tóng nú zēng yì qì,bīn kè gǎi yán sè。
常恐文法士,轻薄多瑕擿。cháng kǒng wén fǎ shì,qīng báo duō xiá tī。
高门临广衢,秋风上荆棘。gāo mén lín guǎng qú,qiū fēng shàng jīng jí。

京城闲居杂言四首

揭傒斯

朔土高且厚,民生劲而彊。shuò tǔ gāo qiě hòu,mín shēng jìn ér jiàng。
榆柳虽弱质,生植益繁昌。yú liǔ suī ruò zhì,shēng zhí yì fán chāng。
桃李大于拳,枣栗充糇粮。táo lǐ dà yú quán,zǎo lì chōng hóu liáng。
谁谓苦寒地,百物莫得伤。shuí wèi kǔ hán dì,bǎi wù mò dé shāng。
青青云梦竹,宿昔傲雪霜。qīng qīng yún mèng zhú,sù xī ào xuě shuāng。
移植于此庭,不如芥与杨。yí zhí yú cǐ tíng,bù rú jiè yǔ yáng。
竹性岂有改,由来非本乡。zhú xìng qǐ yǒu gǎi,yóu lái fēi běn xiāng。

京城闲居杂言四首

揭傒斯

眇眇寒门士,客游燕蓟城。miǎo miǎo hán mén shì,kè yóu yàn jì chéng。
上无公卿故,下无旧友朋。shàng wú gōng qīng gù,xià wú jiù yǒu péng。
裘褐不自蔽,藿食空营营。qiú hè bù zì bì,huò shí kōng yíng yíng。
四顾灾沴馀,但闻号哭声。sì gù zāi lì yú,dàn wén hào kū shēng。
日负道德懿,敢怀轩冕荣。rì fù dào dé yì,gǎn huái xuān miǎn róng。
节食慎所欲,聊以厚我生。jié shí shèn suǒ yù,liáo yǐ hòu wǒ shēng。

京城闲居杂言四首

揭傒斯

高步览九州,谁独无与亲。gāo bù lǎn jiǔ zhōu,shuí dú wú yǔ qīn。
同室不相喻,矧彼途路人。tóng shì bù xiāng yù,shěn bǐ tú lù rén。
诱诎更驱迫,巧诈日眩真。yòu qū gèng qū pò,qiǎo zhà rì xuàn zhēn。
共美为善乐,莫知与善邻。gòng měi wèi shàn lè,mò zhī yǔ shàn lín。
未足保厥躬,已谓贻子孙。wèi zú bǎo jué gōng,yǐ wèi yí zi sūn。
一言易为义,一恩易为仁。yī yán yì wèi yì,yī ēn yì wèi rén。
世无鲁东叟,何以慰心神。shì wú lǔ dōng sǒu,hé yǐ wèi xīn shén。

高邮城

揭傒斯

高邮城,城何长。gāo yóu chéng,chéng hé zhǎng。
城上种麦,城下种桑。chéng shàng zhǒng mài,chéng xià zhǒng sāng。
昔日铁不如,今为耕种场。xī rì tiě bù rú,jīn wèi gēng zhǒng chǎng。
但愿千万年,尽四海外为封疆。dàn yuàn qiān wàn nián,jǐn sì hǎi wài wèi fēng jiāng。
桑阴阴,麦茫茫,终古不用城与隍。sāng yīn yīn,mài máng máng,zhōng gǔ bù yòng chéng yǔ huáng。
114123456