古诗词

揭傒斯

重饯李九时毅赋得南楼月

揭傒斯

娟娟临古戍,晃晃辞烟树。juān juān lín gǔ shù,huǎng huǎng cí yān shù。
寒通云梦深,白映苍祠暮。hán tōng yún mèng shēn,bái yìng cāng cí mù。
胡床看逾近,楚酒愁难驻。hú chuáng kàn yú jìn,chǔ jiǔ chóu nán zhù。
雁背欲成霜,林梢初泫露。yàn bèi yù chéng shuāng,lín shāo chū xuàn lù。
故人明夜泊,相望定何处?gù rén míng yè pō,xiāng wàng dìng hé chù?
且照东湖归,行送归舟去。qiě zhào dōng hú guī,xíng sòng guī zhōu qù。

题邢先辈西壁山水图

揭傒斯

邢家苍苍西屋壁,万壑千峰动寒色。xíng jiā cāng cāng xī wū bì,wàn hè qiān fēng dòng hán sè。
大江忽转天地回,浮云孤飞日月白。dà jiāng hū zhuǎn tiān dì huí,fú yún gū fēi rì yuè bái。
参差楼观照林红,松桧凄迷起朔风。cān chà lóu guān zhào lín hóng,sōng guì qī mí qǐ shuò fēng。
昆仑蓬莱不可到,赤城白帝遥相通。kūn lún péng lái bù kě dào,chì chéng bái dì yáo xiāng tōng。
贱子平生尚奇伟,南极衡湘北幽冀。jiàn zi píng shēng shàng qí wěi,nán jí héng xiāng běi yōu jì。
复从大驾卜滦京,始投邢君多意气。fù cóng dà jià bo luán jīng,shǐ tóu xíng jūn duō yì qì。
君昔扈从戎马间,少壮不知行路难。jūn xī hù cóng róng mǎ jiān,shǎo zhuàng bù zhī xíng lù nán。
月明饮马长城窟,雪深射虎祁连山。yuè míng yǐn mǎ zhǎng chéng kū,xuě shēn shè hǔ qí lián shān。
万里归来太平日,坐我江山忧百失。wàn lǐ guī lái tài píng rì,zuò wǒ jiāng shān yōu bǎi shī。
平明万骑出天门,又驾官车就行役。píng míng wàn qí chū tiān mén,yòu jià guān chē jiù xíng yì。

送玄上人

揭傒斯

清江古镇封溪道,灵峰寺中玉泉好。qīng jiāng gǔ zhèn fēng xī dào,líng fēng sì zhōng yù quán hǎo。
灵峰上人天上归,亲见六龙天上飞。líng fēng shàng rén tiān shàng guī,qīn jiàn liù lóng tiān shàng fēi。
涌金门外潮来去,曾是钱塘江上住。yǒng jīn mén wài cháo lái qù,céng shì qián táng jiāng shàng zhù。
十里松风六月寒,梦寐犹思径山路。shí lǐ sōng fēng liù yuè hán,mèng mèi yóu sī jìng shān lù。
自参天目老禅师,始信灵峰路不迷。zì cān tiān mù lǎo chán shī,shǐ xìn líng fēng lù bù mí。
却被无端徵诏起,等闲来往不曾知。què bèi wú duān zhēng zhào qǐ,děng xián lái wǎng bù céng zhī。
黄河万里从西下,吕梁百步如奔马。huáng hé wàn lǐ cóng xī xià,lǚ liáng bǎi bù rú bēn mǎ。
归去山中问玉泉,应向海门深处泻。guī qù shān zhōng wèn yù quán,yīng xiàng hǎi mén shēn chù xiè。

梦两雏

揭傒斯

阿英十二能辟纑,阿牛五岁贪读书。ā yīng shí èr néng pì lú,ā niú wǔ suì tān dú shū。
辟纑成缕无人织,读书有志令人惜。pì lú chéng lǚ wú rén zhī,dú shū yǒu zhì lìng rén xī。
汝父飘零汝母休,吾亲虽健俱白头。rǔ fù piāo líng rǔ mǔ xiū,wú qīn suī jiàn jù bái tóu。
雨声断道风惊屋,阿婆独抱诸孙哭。yǔ shēng duàn dào fēng jīng wū,ā pó dú bào zhū sūn kū。

大信晚泊呈舟中诸公

揭傒斯

千家杨柳江当门,东梁西梁两岸蹲。qiān jiā yáng liǔ jiāng dāng mén,dōng liáng xī liáng liǎng àn dūn。
连樯大舰集日昏,摐金伐鼓海上闻。lián qiáng dà jiàn jí rì hūn,chuāng jīn fá gǔ hǎi shàng wén。
小江更出采石后,前人立功后人守。xiǎo jiāng gèng chū cǎi shí hòu,qián rén lì gōng hòu rén shǒu。
大信花,采石酒,陌上相逢莫回首。dà xìn huā,cǎi shí jiǔ,mò shàng xiāng féng mò huí shǒu。

题陈所翁双龙图

揭傒斯

爱龙画擘玄渊开,万物颠倒随云雷。ài lóng huà bāi xuán yuān kāi,wàn wù diān dào suí yún léi。
龙公被发向空下,身是真龙非画者。lóng gōng bèi fā xiàng kōng xià,shēn shì zhēn lóng fēi huà zhě。
铁作须鬣玉作鳞,电出两目云绕身。tiě zuò xū liè yù zuò lín,diàn chū liǎng mù yún rào shēn。
偶然会合此何处?仰面向天天不嗔。ǒu rán huì hé cǐ hé chù?yǎng miàn xiàng tiān tiān bù chēn。
世间眩转空形影,倏忽变化那能省。shì jiān xuàn zhuǎn kōng xíng yǐng,shū hū biàn huà nà néng shěng。
高僧说法夜来听,谁道相逢非梦境。gāo sēng shuō fǎ yè lái tīng,shuí dào xiāng féng fēi mèng jìng。
牛斗苍苍风雨暮,泉阿岂识延平路。niú dòu cāng cāng fēng yǔ mù,quán ā qǐ shí yán píng lù。
当时纵无雷焕与张华,未必终藏不飞去。dāng shí zòng wú léi huàn yǔ zhāng huá,wèi bì zhōng cáng bù fēi qù。

秋雁

揭傒斯

寒向江南暖,饥向江南饱。hán xiàng jiāng nán nuǎn,jī xiàng jiāng nán bǎo。
莫道江南恶,须道江南好。mò dào jiāng nán è,xū dào jiāng nán hǎo。

题鼯鼠食瓜图

揭傒斯

种瓜中园,予亦勤止。zhǒng guā zhōng yuán,yǔ yì qín zhǐ。
瓜长而实,汝则残止。guā zhǎng ér shí,rǔ zé cán zhǐ。
虽则残止,予敢汝仇。suī zé cán zhǐ,yǔ gǎn rǔ chóu。
天实汝生,予将何仇。tiān shí rǔ shēng,yǔ jiāng hé chóu。
汝食之甘,既肆既闲。rǔ shí zhī gān,jì sì jì xián。
实之食矣,无伤予根。shí zhī shí yǐ,wú shāng yǔ gēn。
根存而微,惟予之穷。gēn cún ér wēi,wéi yǔ zhī qióng。
根盛而实,惟乃之功。gēn shèng ér shí,wéi nǎi zhī gōng。

孔林图诗

揭傒斯

峨峨尼山,蔽于鲁邦。é é ní shān,bì yú lǔ bāng。
笃生圣人,维民之纲。dǔ shēng shèng rén,wéi mín zhī gāng。
尼山之下,有洙有泗。ní shān zhī xià,yǒu zhū yǒu sì。
有蔚孔林,在泗之涘。yǒu wèi kǒng lín,zài sì zhī sì。
维彼圣人,教之诱之。wéi bǐ shèng rén,jiào zhī yòu zhī。
凡厥有民,则而效之。fán jué yǒu mín,zé ér xiào zhī。
维彼圣人,覆之载之。wéi bǐ shèng rén,fù zhī zài zhī。
凡厥有民,敬而爱之。fán jué yǒu mín,jìng ér ài zhī。
既诵其言,亦被其服。jì sòng qí yán,yì bèi qí fú。
孰秣其马?shú mò qí mǎ?
于林之侧。yú lín zhī cè。
既诵其言,亦履其武。jì sòng qí yán,yì lǚ qí wǔ。
孰秣其马?shú mò qí mǎ?
于林之下。yú lín zhī xià。
六辔既同,周侯之东。liù pèi jì tóng,zhōu hóu zhī dōng。
荐之侑之,圣人之宫。jiàn zhī yòu zhī,shèng rén zhī gōng。
其音洋洋,其趋跄跄。qí yīn yáng yáng,qí qū qiāng qiāng。
其临皇皇,圣人允臧。qí lín huáng huáng,shèng rén yǔn zāng。
商氏图之,式昭其敬。shāng shì tú zhī,shì zhāo qí jìng。
载瞻载思,罔不由圣。zài zhān zài sī,wǎng bù yóu shèng。

我我亭诗

揭傒斯

我游于袁,于龙之干。wǒ yóu yú yuán,yú lóng zhī gàn。
有辟闲闲,有环言言。yǒu pì xián xián,yǒu huán yán yán。
有构桓桓,维集之安。yǒu gòu huán huán,wéi jí zhī ān。
我居我处,我笑我语。wǒ jū wǒ chù,wǒ xiào wǒ yǔ。
有翼其所,而敢予侮。yǒu yì qí suǒ,ér gǎn yǔ wǔ。
我植孔嘉,我构孔华。wǒ zhí kǒng jiā,wǒ gòu kǒng huá。
曾莫之迎,而莫我多。céng mò zhī yíng,ér mò wǒ duō。
彼驰者子,亦孔劳矣。bǐ chí zhě zi,yì kǒng láo yǐ。
既我觏矣,亦莫我逑矣。jì wǒ gòu yǐ,yì mò wǒ qiú yǐ。
嗟殷氏之老,犹弗桓是友。jiē yīn shì zhī lǎo,yóu fú huán shì yǒu。
我不我友,将谁归咎。wǒ bù wǒ yǒu,jiāng shuí guī jiù。
温温其和,浏浏其清。wēn wēn qí hé,liú liú qí qīng。
蔼蔼其芳,焕焕其明。ǎi ǎi qí fāng,huàn huàn qí míng。
嗟维古之人,尚或予听。jiē wéi gǔ zhī rén,shàng huò yǔ tīng。

过何得之先生故居三首

揭傒斯

可怜古井门外,依旧钟楼屋西。kě lián gǔ jǐng mén wài,yī jiù zhōng lóu wū xī。
何处高吟痛饮,黄华翠竹都迷。hé chù gāo yín tòng yǐn,huáng huá cuì zhú dōu mí。

过何得之先生故居三首

揭傒斯

轧轧机声日暮,依依杨柳春柔。yà yà jī shēng rì mù,yī yī yáng liǔ chūn róu。
膝下中郎小女,曾听唱我《高邮》。xī xià zhōng láng xiǎo nǚ,céng tīng chàng wǒ gāo yóu。

过何得之先生故居三首

揭傒斯

头上乌纱分赠,箧中缟楮相酬。tóu shàng wū shā fēn zèng,qiè zhōng gǎo chǔ xiāng chóu。
不道别时长别,谁知愁是真愁。bù dào bié shí zhǎng bié,shuí zhī chóu shì zhēn chóu。

梦武昌

揭傒斯

黄鹤楼前鹦鹉洲,梦中浑似昔时游。huáng hè lóu qián yīng wǔ zhōu,mèng zhōng hún shì xī shí yóu。
苍山斜入三湘路,落日平铺七泽流。cāng shān xié rù sān xiāng lù,luò rì píng pù qī zé liú。
鼓角沉雄遥动地,帆樯高下乱维舟。gǔ jiǎo chén xióng yáo dòng dì,fān qiáng gāo xià luàn wéi zhōu。
故人虽在多分散,独向南池看白鸥。gù rén suī zài duō fēn sàn,dú xiàng nán chí kàn bái ōu。
114123456