古诗词

杨维桢

衮马图

杨维桢

唐家内厩三万匹,画史缣缃都熟识。táng jiā nèi jiù sān wàn pǐ,huà shǐ jiān xiāng dōu shú shí。
绿蛇连卷骨初蜕,一团旋风五花色。lǜ shé lián juǎn gǔ chū tuì,yī tuán xuán fēng wǔ huā sè。
湿云乍洗乌龙池,金索掣断愁欲飞。shī yún zhà xǐ wū lóng chí,jīn suǒ chè duàn chóu yù fēi。
奚官独立柳阴下,手把玉鞭将赠谁?xī guān dú lì liǔ yīn xià,shǒu bǎ yù biān jiāng zèng shuí?

雷海青

杨维桢

雷乐工,先王使侍华清宫。léi lè gōng,xiān wáng shǐ shì huá qīng gōng。
营州羯奴作天子,梨园弟子群相从。yíng zhōu jié nú zuò tiān zi,lí yuán dì zi qún xiāng cóng。
雷乐工,投乐器,恸哭西风双血泪。léi lè gōng,tóu lè qì,tòng kū xī fēng shuāng xuè lèi。
凝碧池头刀谩攒,试马柱前詈不畏。níng bì chí tóu dāo mán zǎn,shì mǎ zhù qián lì bù wèi。
于乎,雷乐工,既解此,何不筑中置一匕?yú hū,léi lè gōng,jì jiě cǐ,hé bù zhù zhōng zhì yī bǐ?

饮马图

杨维桢

佛郎新来双象龙,鼻端生火耳生风。fú láng xīn lái shuāng xiàng lóng,bí duān shēng huǒ ěr shēng fēng。
临流饮水如饮虹,波光倒吸王良宫。lín liú yǐn shuǐ rú yǐn hóng,bō guāng dào xī wáng liáng gōng。
吁嗟青海头,白碛尾,渴乌一失金井水,长城窟远腥风起。xū jiē qīng hǎi tóu,bái qì wěi,kě wū yī shī jīn jǐng shuǐ,zhǎng chéng kū yuǎn xīng fēng qǐ。

正面黄

杨维桢

鼎湖乘黄忽已仙,龙池霹雳飞青天。dǐng hú chéng huáng hū yǐ xiān,lóng chí pī lì fēi qīng tiān。
玉台万里在足下,青丝挽住春风前。yù tái wàn lǐ zài zú xià,qīng sī wǎn zhù chūn fēng qián。
嶷如长鹤静不骞,仗下肯受庸奴鞭。yí rú zhǎng hè jìng bù qiān,zhàng xià kěn shòu yōng nú biān。
主恩一顾百金重,不辞正面当君怜。zhǔ ēn yī gù bǎi jīn zhòng,bù cí zhèng miàn dāng jūn lián。

题子昂五花马图

杨维桢

赵公马癖如邓公,曾骑赐马真龙骢。zhào gōng mǎ pǐ rú dèng gōng,céng qí cì mǎ zhēn lóng cōng。
沤波亭上风日静,想像天厩图真龙。ōu bō tíng shàng fēng rì jìng,xiǎng xiàng tiān jiù tú zhēn lóng。
乌云满身云满足,紫焰珠光夺双目。wū yún mǎn shēn yún mǎn zú,zǐ yàn zhū guāng duó shuāng mù。
九花风细虬欲飞,五色波清锦初浴。jiǔ huā fēng xì qiú yù fēi,wǔ sè bō qīng jǐn chū yù。
只今买骨黄金台,圉家豢牧皆驽材。zhǐ jīn mǎi gǔ huáng jīn tái,yǔ jiā huàn mù jiē nú cái。
将军临阵托生死,照陵石马空遗哀。jiāng jūn lín zhèn tuō shēng sǐ,zhào líng shí mǎ kōng yí āi。
此图年深神亦化,后来何人夸笔亚。cǐ tú nián shēn shén yì huà,hòu lái hé rén kuā bǐ yà。
不见真龙空见画,犹得千金索高价。bù jiàn zhēn lóng kōng jiàn huà,yóu dé qiān jīn suǒ gāo jià。

背立骊

杨维桢

首昂渴乌胯山峙,拂阶一把银丝委。shǒu áng kě wū kuà shān zhì,fú jiē yī bǎ yín sī wěi。
金羁脱兔势无前,踣铁盘攒忽如掎。jīn jī tuō tù shì wú qián,bó tiě pán zǎn hū rú jǐ。
浅髋大脰方争涂,忍使骊龙老垂耳。qiǎn kuān dà dòu fāng zhēng tú,rěn shǐ lí lóng lǎo chuí ěr。
倚风背立非背恩,驮锦秋高为君起。yǐ fēng bèi lì fēi bèi ēn,tuó jǐn qiū gāo wèi jūn qǐ。

题谢氏一勺轩

杨维桢

一勺水,不满斗。yī sháo shuǐ,bù mǎn dòu。
我吸之,勺在手。wǒ xī zhī,sháo zài shǒu。
上连天津尾,下泄海焦口。shàng lián tiān jīn wěi,xià xiè hǎi jiāo kǒu。
主人饮,小池凿;吾蔀青,天纳牖。zhǔ rén yǐn,xiǎo chí záo;wú bù qīng,tiān nà yǒu。
吾铁崖道人韪之曰:有人悟此环,云梦吞八九。wú tiě yá dào rén wěi zhī yuē yǒu rén wù cǐ huán,yún mèng tūn bā jiǔ。

黥面奴

杨维桢

黥面奴,花作骨,锦作肠,行年十四善文章。qíng miàn nú,huā zuò gǔ,jǐn zuò cháng,xíng nián shí sì shàn wén zhāng。
君臣赋诗及妃后,黥奴代诗毫捷走。jūn chén fù shī jí fēi hòu,qíng nú dài shī háo jié zǒu。
狎臣夺爵知几筹?黥奴兼才夸八斗。xiá chén duó jué zhī jǐ chóu?qíng nú jiān cái kuā bā dòu。
桑阴既引武家郎,小崔更入中书堂。sāng yīn jì yǐn wǔ jiā láng,xiǎo cuī gèng rù zhōng shū táng。
春宫节悯痛至骨,一剑肯贷临淄王?呜呼,巨神秤,称天下,黥奴手,那可把?chūn gōng jié mǐn tòng zhì gǔ,yī jiàn kěn dài lín zī wáng?wū hū,jù shén chèng,chēng tiān xià,qíng nú shǒu,nà kě bǎ?
谁向朱屠借铁锤,锤杀司衡巨神者!shuí xiàng zhū tú jiè tiě chuí,chuí shā sī héng jù shén zhě!

和杨孟载春愁曲之什

杨维桢

小楼日日听雨卧,轻云作团拂帘过。xiǎo lóu rì rì tīng yǔ wò,qīng yún zuò tuán fú lián guò。
金黄杨柳叶初匀,雪色棠梨花半破。jīn huáng yáng liǔ yè chū yún,xuě sè táng lí huā bàn pò。
东家蝴蝶飞无数,西邻燕子来两个。dōng jiā hú dié fēi wú shù,xī lín yàn zi lái liǎng gè。
玉关万里尺书稀,春风不似春愁大。yù guān wàn lǐ chǐ shū xī,chūn fēng bù shì chūn chóu dà。

玉山以诗见招用韵奉答二首其二

杨维桢

沧楼诗招箫史凤,莲艇或踏琴高鱼。cāng lóu shī zhāo xiāo shǐ fèng,lián tǐng huò tà qín gāo yú。
卷尽芙蓉秋万顷,瀛洲信有玉人居。juǎn jǐn fú róng qiū wàn qǐng,yíng zhōu xìn yǒu yù rén jū。

澶渊行

杨维桢

阳城淀,高阳关,边书告急夕五至,皇帝亲至岢岚山。yáng chéng diàn,gāo yáng guān,biān shū gào jí xī wǔ zhì,huáng dì qīn zhì kě lán shān。
殿前寇相一斗胆,楚蜀谋臣谋可斩。diàn qián kòu xiāng yī dòu dǎn,chǔ shǔ móu chén móu kě zhǎn。
阳光抱珥已开光,床机一发中挞揽。yáng guāng bào ěr yǐ kāi guāng,chuáng jī yī fā zhōng tà lǎn。
雄谋独断众勿摇,孤注一掷先成枭。xióng móu dú duàn zhòng wù yáo,gū zhù yī zhì xiān chéng xiāo。
跋河不渡势不止,贾勇况有高嫖姚。bá hé bù dù shì bù zhǐ,jiǎ yǒng kuàng yǒu gāo piáo yáo。
千羊万犬锐若隼,望见龙光气俱尽。qiān yáng wàn quǎn ruì ruò sǔn,wàng jiàn lóng guāng qì jù jǐn。
万岁声呼天可汗,擎天一柱惟付准。wàn suì shēng hū tiān kě hàn,qíng tiān yī zhù wéi fù zhǔn。
飞龙使,修载书,鬼母尚执关南图。fēi lóng shǐ,xiū zài shū,guǐ mǔ shàng zhí guān nán tú。
君不见汉家玉帛赐单于,何尝割地分边隅。jūn bù jiàn hàn jiā yù bó cì dān yú,hé cháng gē dì fēn biān yú。
却怜艺祖岁帛二十万,不博黑子一万蕃枯颅。què lián yì zǔ suì bó èr shí wàn,bù bó hēi zi yī wàn fān kū lú。

玉山草堂

杨维桢

爱汝玉山草堂好,草堂最好是西枝。ài rǔ yù shān cǎo táng hǎo,cǎo táng zuì hǎo shì xī zhī。
浣花杜陵锦官里,载酒山简高阳池。huàn huā dù líng jǐn guān lǐ,zài jiǔ shān jiǎn gāo yáng chí。
花间语燕春常在,竹里清樽晚更移。huā jiān yǔ yàn chūn cháng zài,zhú lǐ qīng zūn wǎn gèng yí。
无奈道人狂太甚,时□红袖写乌丝。wú nài dào rén kuáng tài shén,shí hóng xiù xiě wū sī。

李铁枪歌

杨维桢

古铁枪,五代烈。gǔ tiě qiāng,wǔ dài liè。
今铁枪,万人杰。jīn tiě qiāng,wàn rén jié。
红蛮昨夜斩关来,防关老将泣如孩。hóng mán zuó yè zhǎn guān lái,fáng guān lǎo jiāng qì rú hái。
铁枪手持丈二材,铁马突出擒红魁。tiě qiāng shǒu chí zhàng èr cái,tiě mǎ tū chū qín hóng kuí。
磔红头,凿红骨。zhé hóng tóu,záo hóng gǔ。
誓红不同生,灭红倒红窟。shì hóng bù tóng shēng,miè hóng dào hóng kū。
君不见钱塘城中十万家,十万甲兵赭如血,一夜南风吹作雪。jūn bù jiàn qián táng chéng zhōng shí wàn jiā,shí wàn jiǎ bīng zhě rú xuè,yī yè nán fēng chuī zuò xuě。

四景宫词

杨维桢

漏痕新长莲花斗,龙池草色连沟柳。lòu hén xīn zhǎng lián huā dòu,lóng chí cǎo sè lián gōu liǔ。
忆春还又怯春来,日日春情殢如酒。yì chūn hái yòu qiè chūn lái,rì rì chūn qíng tì rú jiǔ。
小床偷制锦回文,落地针声暗惊手。xiǎo chuáng tōu zhì jǐn huí wén,luò dì zhēn shēng àn jīng shǒu。
梦绕梁三白蝶飞,西园鼓子花开后。mèng rào liáng sān bái dié fēi,xī yuán gǔ zi huā kāi hòu。

四景宫词

杨维桢

金刀落雪瓜如斗,小殿风来水杨柳。jīn dāo luò xuě guā rú dòu,xiǎo diàn fēng lái shuǐ yáng liǔ。
凤窠长簟不成眠,窃饮君王千日酒。fèng kē zhǎng diàn bù chéng mián,qiè yǐn jūn wáng qiān rì jiǔ。
传宣今夜吹玉笙,十指红蚕捻轻手。chuán xuān jīn yè chuī yù shēng,shí zhǐ hóng cán niǎn qīng shǒu。
三十六竿调未齐,小倚琉璃御屏后。sān shí liù gān diào wèi qí,xiǎo yǐ liú lí yù píng hòu。

四景宫词

杨维桢

露下金盘湿星斗,池上乌啼千尺柳。lù xià jīn pán shī xīng dòu,chí shàng wū tí qiān chǐ liǔ。
秋题未写桐叶笺,春妆尚带桃花酒。qiū tí wèi xiě tóng yè jiān,chūn zhuāng shàng dài táo huā jiǔ。
十二帘开乞巧楼,小队金针穿好手。shí èr lián kāi qǐ qiǎo lóu,xiǎo duì jīn zhēn chuān hǎo shǒu。
长生殿里记恩私,夜半牵衣挂楼后。zhǎng shēng diàn lǐ jì ēn sī,yè bàn qiān yī guà lóu hòu。

四景宫词

杨维桢

黛螺新赐量成斗,画眉日画青青柳。dài luó xīn cì liàng chéng dòu,huà méi rì huà qīng qīng liǔ。
长得君王一笑看,眠文不敢朝欣酒。zhǎng dé jūn wáng yī xiào kàn,mián wén bù gǎn cháo xīn jiǔ。
盘珠夜制衮龙衣,红冰笋软呵纤手。pán zhū yè zhì gǔn lóng yī,hóng bīng sǔn ruǎn hē xiān shǒu。
坐听灯人报晓筹,二十五声寒点后。zuò tīng dēng rén bào xiǎo chóu,èr shí wǔ shēng hán diǎn hòu。

题开元王孙挟弹图

杨维桢

开元少年意气雄,任侠不数陈孟公。kāi yuán shǎo nián yì qì xióng,rèn xiá bù shù chén mèng gōng。
文犀束带鹄被小,骄马飒踏如飞龙。wén xī shù dài gǔ bèi xiǎo,jiāo mǎ sà tà rú fēi lóng。
侧身仰望目瞿瞿,为有流莺在高树。cè shēn yǎng wàng mù qú qú,wèi yǒu liú yīng zài gāo shù。
两骑联翩未敢前,看送金丸落飞羽。liǎng qí lián piān wèi gǎn qián,kàn sòng jīn wán luò fēi yǔ。
白头乌啄延秋门,渔阳尘起天地昏。bái tóu wū zhuó yán qiū mén,yú yáng chén qǐ tiān dì hūn。
珊瑚宝玦散原野,空令野客哀王孙。shān hú bǎo jué sàn yuán yě,kōng lìng yě kè āi wáng sūn。
平原公子五色笔,俗史庸工俱辟易。píng yuán gōng zi wǔ sè bǐ,sú shǐ yōng gōng jù pì yì。
写成图画鉴兴衰,未必奢淫不亡国。xiě chéng tú huà jiàn xīng shuāi,wèi bì shē yín bù wáng guó。

苏先生挽者辞叙

杨维桢

飘飘苏仙公,浩气凌八表。piāo piāo sū xiān gōng,hào qì líng bā biǎo。
游戏浊世来,眼底古今了。yóu xì zhuó shì lái,yǎn dǐ gǔ jīn le。
却上食□台,下视燕支沼。què shàng shí tái,xià shì yàn zhī zhǎo。
遗书警世人,翩若鹜鸿矫。yí shū jǐng shì rén,piān ruò wù hóng jiǎo。
双雷苍翠开,清约随空杪。shuāng léi cāng cuì kāi,qīng yuē suí kōng miǎo。
高楼旧时月,照我梦皦皦。gāo lóu jiù shí yuè,zhào wǒ mèng jiǎo jiǎo。
见尔林屋天,屋天夜知晓。jiàn ěr lín wū tiān,wū tiān yè zhī xiǎo。

赋拱北楼呈相君

杨维桢

伍子山头宋旧宫,龙楼改观倍蜚声。wǔ zi shān tóu sòng jiù gōng,lóng lóu gǎi guān bèi fēi shēng。
天连高柱星辰北,地控穷荒岛{山叙}东。tiān lián gāo zhù xīng chén běi,dì kòng qióng huāng dǎo shān xù dōng。
凤引短箫悲落日,鹤归华表语秋风。fèng yǐn duǎn xiāo bēi luò rì,hè guī huá biǎo yǔ qiū fēng。
玉龙一曲千宫晓,江汉朝宗万国同。yù lóng yī qū qiān gōng xiǎo,jiāng hàn cháo zōng wàn guó tóng。