古诗词

杨维桢

押国宝使

杨维桢

杨仆射,相天子,对泣妻儿不知止。yáng pū shè,xiāng tiān zi,duì qì qī ér bù zhī zhǐ。
砀山之贼着柘黄,金祥殿前送国玺。dàng shān zhī zéi zhe zhè huáng,jīn xiáng diàn qián sòng guó xǐ。
岂不闻谢家傲吏生清风,解玺肯为齐侍中?qǐ bù wén xiè jiā ào lì shēng qīng fēng,jiě xǐ kěn wèi qí shì zhōng?

杭州龙翔宫重建辞

杨维桢

五马渡江一马龙,东邸观阙森开张。wǔ mǎ dù jiāng yī mǎ lóng,dōng dǐ guān quē sēn kāi zhāng。
穆将祀余感生皇,渡以瞟怒威灵仰。mù jiāng sì yú gǎn shēng huáng,dù yǐ piǎo nù wēi líng yǎng。
十一景纬生寒芒,天人南下南斗傍。shí yī jǐng wěi shēng hán máng,tiān rén nán xià nán dòu bàng。
朝与龙飞暮龙翔,翠蓬三度黄尘扬。cháo yǔ lóng fēi mù lóng xiáng,cuì péng sān dù huáng chén yáng。
灵宫特立天中央,湖眉海眼东西望。líng gōng tè lì tiān zhōng yāng,hú méi hǎi yǎn dōng xī wàng。
地柱不顷天乳长,黄须仙伯古冠裳。dì zhù bù qǐng tiān rǔ zhǎng,huáng xū xiān bó gǔ guān shang。
龙脑宝藏声琅琅,上清净扫赤尾蜉。lóng nǎo bǎo cáng shēng láng láng,shàng qīng jìng sǎo chì wěi fú。
六龙在天天下昌,山君海孤纷来王。liù lóng zài tiān tiān xià chāng,shān jūn hǎi gū fēn lái wáng。
南极上寿日重光。nán jí shàng shòu rì zhòng guāng。

松月轩

杨维桢

丈人爱青松,手植西门内。zhàng rén ài qīng sōng,shǒu zhí xī mén nèi。
风声度玉笙,林影翻朱鹭。fēng shēng dù yù shēng,lín yǐng fān zhū lù。
仙鬼夜读骚,衣客秋吟句。xiān guǐ yè dú sāo,yī kè qiū yín jù。
丈人燕坐余,海月生东树。zhàng rén yàn zuò yú,hǎi yuè shēng dōng shù。

老客妇谣

杨维桢

老客妇,老客妇,行年七十又一九。lǎo kè fù,lǎo kè fù,xíng nián qī shí yòu yī jiǔ。
少年嫁夫甚分明,夫死犹存旧箕帚。shǎo nián jià fū shén fēn míng,fū sǐ yóu cún jiù jī zhǒu。
南山阿妹北山姨,劝我再嫁我力辞。nán shān ā mèi běi shān yí,quàn wǒ zài jià wǒ lì cí。
涉江采莲,上山采蘼。shè jiāng cǎi lián,shàng shān cǎi mí。
采莲采蘼,可以疗饥。cǎi lián cǎi mí,kě yǐ liáo jī。
夜来道过娼门首,娼门萧然惊老丑。yè lái dào guò chāng mén shǒu,chāng mén xiāo rán jīng lǎo chǒu。
老丑自有能养身,万两黄金在纤手。lǎo chǒu zì yǒu néng yǎng shēn,wàn liǎng huáng jīn zài xiān shǒu。
上天织得云锦章,绣成愿补舜衣裳。shàng tiān zhī dé yún jǐn zhāng,xiù chéng yuàn bǔ shùn yī shang。
舜衣裳,为妾佩,古意扬清光,辨妾不是邯郸娼。shùn yī shang,wèi qiè pèi,gǔ yì yáng qīng guāng,biàn qiè bù shì hán dān chāng。

青虫

杨维桢

青衣虫,平生读书孝与忠,天子赐第蓬莱宫。qīng yī chóng,píng shēng dú shū xiào yǔ zhōng,tiān zi cì dì péng lái gōng。
东归执笔琼台阙,劝进天平犯天戎。dōng guī zhí bǐ qióng tái quē,quàn jìn tiān píng fàn tiān róng。
青衣虫,献策海岛计亦穷,刘家军师邮汝容。qīng yī chóng,xiàn cè hǎi dǎo jì yì qióng,liú jiā jūn shī yóu rǔ róng。
青衣虫,悔不为白头蠹老死文字中。qīng yī chóng,huǐ bù wèi bái tóu dù lǎo sǐ wén zì zhōng。

姚家有牙将

杨维桢

姚家有牙将,腰佩双青萍。yáo jiā yǒu yá jiāng,yāo pèi shuāng qīng píng。
追行长乐驿,夜杀程务盈。zhuī xíng zhǎng lè yì,yè shā chéng wù yíng。
作表雪主罪,仗脸随自刑。zuò biǎo xuě zhǔ zuì,zhàng liǎn suí zì xíng。
我歌古义烈,岂愧宫门刭?wǒ gē gǔ yì liè,qǐ kuì gōng mén jǐng?

宦官妾妇词

杨维桢

君不见天宝时,云雨丧师君不知。jūn bù jiàn tiān bǎo shí,yún yǔ sàng shī jūn bù zhī。
宦官高力士,独为君言之。huàn guān gāo lì shì,dú wèi jūn yán zhī。
力士忧国岂可卑?又不见,建炎春,盗炎真州君不闻。lì shì yōu guó qǐ kě bēi?yòu bù jiàn,jiàn yán chūn,dào yán zhēn zhōu jūn bù wén。
宦官郤成章,上疏疵大臣。huàn guān xì chéng zhāng,shàng shū cī dà chén。
成章忧君君反嗔。chéng zhāng yōu jūn jūn fǎn chēn。
于乎,咸淳师相势绝伦,襄樊蔽匿谁敢云?yú hū,xián chún shī xiāng shì jué lún,xiāng fán bì nì shuí gǎn yún?
漏语一杀宫中嫔。lòu yǔ yī shā gōng zhōng pín。

春草轩

杨维桢

草生西堂下,沱水含清漪。cǎo shēng xī táng xià,tuó shuǐ hán qīng yī。
皓发在堂上,游子今已归。hào fā zài táng shàng,yóu zi jīn yǐ guī。
大儿佩紫绶,小儿著绯衣。dà ér pèi zǐ shòu,xiǎo ér zhù fēi yī。
严君亲受礼,慈母旧断机。yán jūn qīn shòu lǐ,cí mǔ jiù duàn jī。
春草承雨露,惟恐朝日晞。chūn cǎo chéng yǔ lù,wéi kǒng cháo rì xī。
愿持此日意,永报一春晖。yuàn chí cǐ rì yì,yǒng bào yī chūn huī。

送邓炼师祁雨歌

杨维桢

东海水,枯沃焦,神工无处寻天瓢。dōng hǎi shuǐ,kū wò jiāo,shén gōng wú chù xún tiān piáo。
松陵太平守,闵民苦疾呼。sōng líng tài píng shǒu,mǐn mín kǔ jí hū。
邓师诛寇妖,诛跛妖,役丁甲,蚩尤鼓风旗倒搜,插龙龙走白龙潭,迅霆夜擘干将匣。dèng shī zhū kòu yāo,zhū bǒ yāo,yì dīng jiǎ,chī yóu gǔ fēng qí dào sōu,chā lóng lóng zǒu bái lóng tán,xùn tíng yè bāi gàn jiāng xiá。
于乎县令不积薪,将军不拜井。yú hū xiàn lìng bù jī xīn,jiāng jūn bù bài jǐng。
炉烟一穗达丹诚,三日甘霖云万顷。lú yān yī suì dá dān chéng,sān rì gān lín yún wàn qǐng。
君不见漕家粮船星火急,瓜州渡头河水涩。jūn bù jiàn cáo jiā liáng chuán xīng huǒ jí,guā zhōu dù tóu hé shuǐ sè。
苍天苍天不悔祸,海民尽作枯鱼泣。cāng tiān cāng tiān bù huǐ huò,hǎi mín jǐn zuò kū yú qì。
邓师鬼工烦叱诃,稻田粒粒真珠多。dèng shī guǐ gōng fán chì hē,dào tián lì lì zhēn zhū duō。
松陵太守报新政,和气化作击壤尧民歌。sōng líng tài shǒu bào xīn zhèng,hé qì huà zuò jī rǎng yáo mín gē。

送司农丞杭公还京诗

杨维桢

十年农星晦无光,太史昨夜占五潢。shí nián nóng xīng huì wú guāng,tài shǐ zuó yè zhàn wǔ huáng。
国家大本重谷禄,曰奎曰胃明天仓。guó jiā dà běn zhòng gǔ lù,yuē kuí yuē wèi míng tiān cāng。
中书垣次大司农,署秩列九卿,尊大府,春耕藉亩冬藏冰,六十五官八九扈。zhōng shū yuán cì dà sī nóng,shǔ zhì liè jiǔ qīng,zūn dà fǔ,chūn gēng jí mǔ dōng cáng bīng,liù shí wǔ guān bā jiǔ hù。
杭公均输少卿属,赋足国家民亦足。háng gōng jūn shū shǎo qīng shǔ,fù zú guó jiā mín yì zú。
农田漕运一时了,文如锦绣人如玉。nóng tián cáo yùn yī shí le,wén rú jǐn xiù rén rú yù。
归来奏仪帝曰俞,诏书宽大赐民租。guī lái zòu yí dì yuē yú,zhào shū kuān dà cì mín zū。
太平治象今日见,不用再讲贞元宰相均田图。tài píng zhì xiàng jīn rì jiàn,bù yòng zài jiǎng zhēn yuán zǎi xiāng jūn tián tú。

送杨明归越觐亲

杨维桢

天西白云天东飞,乌台春之乌依依。tiān xī bái yún tiān dōng fēi,wū tái chūn zhī wū yī yī。
高堂游子归未归。gāo táng yóu zi guī wèi guī。
堂前春草生春晖。táng qián chūn cǎo shēng chūn huī。
行行舟发彭郎矶,勿遣霜霜露露沾人衣。xíng xíng zhōu fā péng láng jī,wù qiǎn shuāng shuāng lù lù zhān rén yī。

送康司业诗

杨维桢

赫赫胄监,礼乐攸司。hè hè zhòu jiān,lǐ lè yōu sī。
祭酒长之,师氏贰之。jì jiǔ zhǎng zhī,shī shì èr zhī。
明天子作,我民□极。míng tiān zi zuò,wǒ mín jí。
何以播教?师氏有职。hé yǐ bō jiào?shī shì yǒu zhí。
惟明天子,惟烈祖是,因烈祖始。wéi míng tiān zi,wéi liè zǔ shì,yīn liè zǔ shǐ。
受命肇立成均,天子戾止。shòu mìng zhào lì chéng jūn,tiān zi lì zhǐ。
作尔多士,多士济济。zuò ěr duō shì,duō shì jì jì。
惟天子使,曰若康公,穆穆雍雍。wéi tiān zi shǐ,yuē ruò kāng gōng,mù mù yōng yōng。
多士济济,惟言来从。duō shì jì jì,wéi yán lái cóng。
天子问道,其言如钟。tiān zi wèn dào,qí yán rú zhōng。
天子广化,其德如风。tiān zi guǎng huà,qí dé rú fēng。
维桢作颂,配于乐工。wéi zhēn zuò sòng,pèi yú lè gōng。

渊明抚松图

杨维桢

孤松手自植,保此贞且固。gū sōng shǒu zì zhí,bǎo cǐ zhēn qiě gù。
微微岁寒心,孰乐我迟暮。wēi wēi suì hán xīn,shú lè wǒ chí mù。
留侯报韩仇,还寻赤松去。liú hóu bào hán chóu,hái xún chì sōng qù。
后生同一心,成败顾随遇。hòu shēng tóng yī xīn,chéng bài gù suí yù。
归来抚孤松,犹是晋时树。guī lái fǔ gū sōng,yóu shì jìn shí shù。

重建海道都漕运万户府诗

杨维桢

朔方圣人启中天,天府之国宅幽燕。shuò fāng shèng rén qǐ zhōng tiān,tiān fǔ zhī guó zhái yōu yàn。
帝车回旋统幅员,南海北海无中边。dì chē huí xuán tǒng fú yuán,nán hǎi běi hǎi wú zhōng biān。
海陵餫饷至领颛,龙骧万斛谁开先。hǎi líng yùn xiǎng zhì lǐng zhuān,lóng xiāng wàn hú shuí kāi xiān。
神人手执鲸鲵鞭,朝发扶桑暮咸渊。shén rén shǒu zhí jīng ní biān,cháo fā fú sāng mù xián yuān。
清明风生五两悬,不周风起人南还。qīng míng fēng shēng wǔ liǎng xuán,bù zhōu fēng qǐ rén nán hái。
炮云不作扬不颠,神灯在天大珠圆。pào yún bù zuò yáng bù diān,shén dēng zài tiān dà zhū yuán。
帝曰开府其区堧,出台入省居才贤。dì yuē kāi fǔ qí qū ruán,chū tái rù shěng jū cái xián。
将军来自西子阗,高明大屋重翚骞。jiāng jūn lái zì xī zi tián,gāo míng dà wū zhòng huī qiān。
十风五雨熟大田,天仓如泉积陈身。shí fēng wǔ yǔ shú dà tián,tiān cāng rú quán jī chén shēn。
武夫翼艘挟飞仙,天人交赞利万全。wǔ fū yì sōu xié fēi xiān,tiān rén jiāo zàn lì wàn quán。
漕臣奏功帝曰然,囷星煌煌千万年。cáo chén zòu gōng dì yuē rán,qūn xīng huáng huáng qiān wàn nián。

蹋鞠歌赠刘叔芳

杨维桢

蹋鞠复蹋鞠,佳人当好春。tà jū fù tà jū,jiā rén dāng hǎo chūn。
金刀剪芙蓉,纫作满月轮。jīn dāo jiǎn fú róng,rèn zuò mǎn yuè lún。
落花游丝白日长,年年他宅媚流光。luò huā yóu sī bái rì zhǎng,nián nián tā zhái mèi liú guāng。
绮襦珠络锦绣裆,草裀漫地绿色凉。qǐ rú zhū luò jǐn xiù dāng,cǎo yīn màn dì lǜ sè liáng。
揭门缚彩观如堵,恰呼三三唤五五。jiē mén fù cǎi guān rú dǔ,qià hū sān sān huàn wǔ wǔ。
低过不坠蹴忽高,蛱蝶窥飞燕回舞,步矫且捷如凌波。dī guò bù zhuì cù hū gāo,jiá dié kuī fēi yàn huí wǔ,bù jiǎo qiě jié rú líng bō。
轻尘不上红锦靴,扬眉吐笑颊微涡。qīng chén bù shàng hóng jǐn xuē,yáng méi tǔ xiào jiá wēi wō。
江南年少黄家多,刘娘刘娘奈尔何!jiāng nán nián shǎo huáng jiā duō,liú niáng liú niáng nài ěr hé!
只在当年旧城住,门前一株海棠树。zhǐ zài dāng nián jiù chéng zhù,mén qián yī zhū hǎi táng shù。

海峰亭诗

杨维桢

神峰在何处?云在东海虚。shén fēng zài hé chù?yún zài dōng hǎi xū。
下负六鳌首,上托群仙居。xià fù liù áo shǒu,shàng tuō qún xiān jū。
世人寻地脉,弱水垫轻羽。shì rén xún dì mài,ruò shuǐ diàn qīng yǔ。
高人坐燕上,天游以蜚车。gāo rén zuò yàn shàng,tiān yóu yǐ fēi chē。
挥斥九清表,飘然隘中区。huī chì jiǔ qīng biǎo,piāo rán ài zhōng qū。
笑呼一蓬粒,贮在壶公壶。xiào hū yī péng lì,zhù zài hú gōng hú。

莲花㘰歌

杨维桢

楝花风残啼鴂舌,莲花㘰上春三月。liàn huā fēng cán tí jué shé,lián huā zhēn shàng chūn sān yuè。
㘰上女郎齐踏歌,轻衫白苎飘香雪。zhēn shàng nǚ láng qí tà gē,qīng shān bái zhù piāo xiāng xuě。
青山深锁蓟家村,使君艇子恰当门。qīng shān shēn suǒ jì jiā cūn,shǐ jūn tǐng zi qià dāng mén。
门前满树樱桃子,手摘樱桃招使君。mén qián mǎn shù yīng táo zi,shǒu zhāi yīng táo zhāo shǐ jūn。
使君本是龙门客,身脱宫袍岸乌帻。shǐ jūn běn shì lóng mén kè,shēn tuō gōng páo àn wū zé。
何处江南最有情?新买莲花㘰上宅。hé chù jiāng nán zuì yǒu qíng?xīn mǎi lián huā zhēn shàng zhái。

断腕楼

杨维桢

老膻裹骨木叶山,飞楼突起穹庐间。lǎo shān guǒ gǔ mù yè shān,fēi lóu tū qǐ qióng lú jiān。
云是阏支好风节,快斧斫断红丝腕。yún shì è zhī hǎo fēng jié,kuài fǔ zhuó duàn hóng sī wàn。
红丝腕,为谁断?群酋什什圹中满。hóng sī wàn,wèi shuí duàn?qún qiú shén shén kuàng zhōng mǎn。
赵家侍儿言太迫,阏支面赤情额额。zhào jiā shì ér yán tài pò,è zhī miàn chì qíng é é。
岂如南朝司户妻,断臂旌门大字题。qǐ rú nán cháo sī hù qī,duàn bì jīng mén dà zì tí。
东舟小儿食虎气,引得南兵石桥至。dōng zhōu xiǎo ér shí hǔ qì,yǐn dé nán bīng shí qiáo zhì。
抹搭河边牝豕啼,孽风吹楼作平地。mǒ dā hé biān pìn shǐ tí,niè fēng chuī lóu zuò píng dì。

二月十二日玉山人买百花船泊山塘桥下呼琼花翠屏二姬招予与张渥叔厚于立彦成游虎阜俄而雪霰交作未果此行先以此诗写寄就要诸公各和

杨维桢

百华楼船高入柱,主人春游约春渚。bǎi huá lóu chuán gāo rù zhù,zhǔ rén chūn yóu yuē chūn zhǔ。
山塘桥下风兼雨,正值灌坛西海妇。shān táng qiáo xià fēng jiān yǔ,zhèng zhí guàn tán xī hǎi fù。
桃花巷口小蛮娘,腰身杨柳随风扬。táo huā xiàng kǒu xiǎo mán niáng,yāo shēn yáng liǔ suí fēng yáng。
翡翠屏深未肯出,蹋歌直待踏春阳。fěi cuì píng shēn wèi kěn chū,tà gē zhí dài tà chūn yáng。
喜闻晴语声谷谷,明朝豫作花游曲。xǐ wén qíng yǔ shēng gǔ gǔ,míng cháo yù zuò huā yóu qū。
小蛮约伴合吹笙,解调江南有于鹄。xiǎo mán yuē bàn hé chuī shēng,jiě diào jiāng nán yǒu yú gǔ。

祭曲江

杨维桢

天子忆忠言,前此枉圣恩。tiān zi yì zhōng yán,qián cǐ wǎng shèng ēn。
始知龙虎道,即上是东门。shǐ zhī lóng hǔ dào,jí shàng shì dōng mén。