古诗词

杨维桢

怀玉山一首书珠帘氏便面

杨维桢

五月江声入阁寒,故人西望倚阑干。wǔ yuè jiāng shēng rù gé hán,gù rén xī wàng yǐ lán gàn。
珠帘新卷西山雨,第一峰前独自看。zhū lián xīn juǎn xī shān yǔ,dì yī fēng qián dú zì kàn。

女史咏十八首

杨维桢

冢上白杨今十年,楼头燕子尚留连。zhǒng shàng bái yáng jīn shí nián,lóu tóu yàn zi shàng liú lián。
铜台多少丁宁恨,谁向西陵望墓田。tóng tái duō shǎo dīng níng hèn,shuí xiàng xī líng wàng mù tián。

宫词十二首

杨维桢

鸡人报晓五门开,卤簿千官泊虎台。jī rén bào xiǎo wǔ mén kāi,lǔ bù qiān guān pō hǔ tái。
天上鴐鹅先有信,九重鸾驾上都回。tiān shàng gē é xiān yǒu xìn,jiǔ zhòng luán jià shàng dōu huí。

宫词十二首

杨维桢

开国遗音乐府传,《白翎》飞上十三弦。kāi guó yí yīn lè fǔ chuán,bái líng fēi shàng shí sān xián。
大金优谏关卿在,伊尹扶汤进剧编。dà jīn yōu jiàn guān qīng zài,yī yǐn fú tāng jìn jù biān。

宫词十二首

杨维桢

海内车书混一时,奎章御笔写乌丝。hǎi nèi chē shū hùn yī shí,kuí zhāng yù bǐ xiě wū sī。
朝来中贵传宣急,南国宫娥拱凤池。cháo lái zhōng guì chuán xuān jí,nán guó gōng é gǒng fèng chí。

宫词十二首

杨维桢

薰风殿阁日初长,南贡新来荔子香。xūn fēng diàn gé rì chū zhǎng,nán gòng xīn lái lì zi xiāng。
西邸阿环方病齿,金笼分赐雪衣娘。xī dǐ ā huán fāng bìng chǐ,jīn lóng fēn cì xuě yī niáng。

宫词十二首

杨维桢

宫锦裁衣锡圣恩,朝来金榜揭天门。gōng jǐn cái yī xī shèng ēn,cháo lái jīn bǎng jiē tiān mén。
老娥元是南州女,私喜南人擢殿元。lǎo é yuán shì nán zhōu nǚ,sī xǐ nán rén zhuó diàn yuán。

宫词十二首

杨维桢

北幸和林幄殿宽,句丽女侍婕妤官。běi xìng hé lín wò diàn kuān,jù lì nǚ shì jié yú guān。
君王自赋昭君曲,敕赐琵琶马上弹。jūn wáng zì fù zhāo jūn qū,chì cì pí pá mǎ shàng dàn。

宫词十二首

杨维桢

后土璚仙属内家,扬州从此绝名花。hòu tǔ qióng xiān shǔ nèi jiā,yáng zhōu cóng cǐ jué míng huā。
君王题品容谁并,萼绿宫中萼绿华。jūn wáng tí pǐn róng shuí bìng,è lǜ gōng zhōng è lǜ huá。

宫词十二首

杨维桢

十二璚楼浸月华,桐花移影上窗纱。shí èr qióng lóu jìn yuè huá,tóng huā yí yǐng shàng chuāng shā。
檐前不插盐枝竹,卧听金羊引小车。yán qián bù chā yán zhī zhú,wò tīng jīn yáng yǐn xiǎo chē。

宫词十二首

杨维桢

金屋秋深露气凉,宫监久不到西厢。jīn wū qiū shēn lù qì liáng,gōng jiān jiǔ bù dào xī xiāng。
丁宁莫窃宁哥笛,鹦姆无情说短长。dīng níng mò qiè níng gē dí,yīng mǔ wú qíng shuō duǎn zhǎng。

宫词十二首

杨维桢

露气夜生鳷鹊楼,井梧叶叶已知秋。lù qì yè shēng zhī què lóu,jǐng wú yè yè yǐ zhī qiū。
君王只禁宫中蛊,不禁流红出御沟。jūn wáng zhǐ jìn gōng zhōng gǔ,bù jìn liú hóng chū yù gōu。

宫词十二首

杨维桢

十三宫女善词章,长立君王玉几傍。shí sān gōng nǚ shàn cí zhāng,zhǎng lì jūn wáng yù jǐ bàng。
阿婉有才还有累,宫中鹦鹉啄条桑。ā wǎn yǒu cái hái yǒu lèi,gōng zhōng yīng wǔ zhuó tiáo sāng。

宫词十二首

杨维桢

蛾眉矉处不胜秋,长带芙蓉小苑愁。é méi pín chù bù shèng qiū,zhǎng dài fú róng xiǎo yuàn chóu。
肯为君王通一笑,羽书烽火误诸侯。kěn wèi jūn wáng tōng yī xiào,yǔ shū fēng huǒ wù zhū hóu。

玉山以诗见招用韵奉答二首其一

杨维桢

君泛脂江我泛娄,沙棠小桨木兰舟。jūn fàn zhī jiāng wǒ fàn lóu,shā táng xiǎo jiǎng mù lán zhōu。
醉吹铁笛珠帘底,端为风流刺史留。zuì chuī tiě dí zhū lián dǐ,duān wèi fēng liú cì shǐ liú。

飞絮

杨维桢

春风门巷欲无花,絮起晴风落又斜。chūn fēng mén xiàng yù wú huā,xù qǐ qíng fēng luò yòu xié。
飞入画帘空惹恨,不知杨柳在谁家?fēi rù huà lián kōng rě hèn,bù zhī yáng liǔ zài shuí jiā?

题芭蕉美人图

杨维桢

髻云浅露月牙弯,独立西风意自闲。jì yún qiǎn lù yuè yá wān,dú lì xī fēng yì zì xián。
书破绿蕉双凤尾,不随红叶到人间。shū pò lǜ jiāo shuāng fèng wěi,bù suí hóng yè dào rén jiān。

题凌波仙图

杨维桢

帝子乘风下九疑,含情欲去更迟迟。dì zi chéng fēng xià jiǔ yí,hán qíng yù qù gèng chí chí。
独怜江草年年长,曾见凌波解佩时。dú lián jiāng cǎo nián nián zhǎng,céng jiàn líng bō jiě pèi shí。

题撚花仕女图

杨维桢

写罢桃花扇底诗,木香手撚小枝枝。xiě bà táo huā shàn dǐ shī,mù xiāng shǒu niǎn xiǎo zhī zhī。
灵犀一点春心密,不许墙东野蝶知。líng xī yī diǎn chūn xīn mì,bù xǔ qiáng dōng yě dié zhī。

水墨四香画

杨维桢

玉龙声嘶五更了,绿衣倒挂榑桑晓。yù lóng shēng sī wǔ gèng le,lǜ yī dào guà fú sāng xiǎo。
道人冲寒酒未醒,梨花零落春云小。dào rén chōng hán jiǔ wèi xǐng,lí huā líng luò chūn yún xiǎo。