古诗词

刘因

霜落

刘因

霜落清江一夜秋,觉来明月满江楼。shuāng luò qīng jiāng yī yè qiū,jué lái míng yuè mǎn jiāng lóu。
酒醒人散夜将半,花上鸟啼空自愁。jiǔ xǐng rén sàn yè jiāng bàn,huā shàng niǎo tí kōng zì chóu。

雨中闻云溪不在

刘因

灯火幽窗拟对谈,十年不到二龙潭。dēng huǒ yōu chuāng nǐ duì tán,shí nián bù dào èr lóng tán。
白云吹作山前雨,应报高僧不在庵。bái yún chuī zuò shān qián yǔ,yīng bào gāo sēng bù zài ān。

新居

刘因

雪拥闲门尽未除,小斋人道似禅居。xuě yōng xián mén jǐn wèi chú,xiǎo zhāi rén dào shì chán jū。
年来日历无多事,只有求方与借书。nián lái rì lì wú duō shì,zhǐ yǒu qiú fāng yǔ jiè shū。

戏题李渤联德高蹈图四首

刘因

扊扅炊罢补麻衣,习取禁寒抗老饥。yǎn yí chuī bà bǔ má yī,xí qǔ jìn hán kàng lǎo jī。
幸自伯鸾无识者,对人不必案齐眉。xìng zì bó luán wú shí zhě,duì rén bù bì àn qí méi。

戏题李渤联德高蹈图四首

刘因

求人谀鬼果何为,翻忆谋亲入仕时。qiú rén yú guǐ guǒ hé wèi,fān yì móu qīn rù shì shí。
寄谢韩公莫相挽,山妻元不解啼饥。jì xiè hán gōng mò xiāng wǎn,shān qī yuán bù jiě tí jī。

戏题李渤联德高蹈图四首

刘因

伦理天生有自然,莫言家累损清闲。lún lǐ tiān shēng yǒu zì rán,mò yán jiā lèi sǔn qīng xián。
何人会我图中意,说似阳城与鲁山。hé rén huì wǒ tú zhōng yì,shuō shì yáng chéng yǔ lǔ shān。

戏题李渤联德高蹈图四首

刘因

诸生课罢弄烟霞,纺绩乘闲为煮茶。zhū shēng kè bà nòng yān xiá,fǎng jì chéng xián wèi zhǔ chá。
白鹿高风有谁继?bái lù gāo fēng yǒu shuí jì?
草堂贫女晦庵家。cǎo táng pín nǚ huì ān jiā。

读史

刘因

纪录纷纷已失真,语言轻重在词臣。jì lù fēn fēn yǐ shī zhēn,yǔ yán qīng zhòng zài cí chén。
若将字字论心术,恐有无边受屈人。ruò jiāng zì zì lùn xīn shù,kǒng yǒu wú biān shòu qū rén。

咏曾点

刘因

独向舞雩风下来,心斋门外欲生苔。dú xiàng wǔ yú fēng xià lái,xīn zhāi mén wài yù shēng tái。
归时过著颜家巷,说与城南花正开。guī shí guò zhù yán jiā xiàng,shuō yǔ chéng nán huā zhèng kāi。

冯道

刘因

亡国降臣固位难,痴顽老子几朝官。wáng guó jiàng chén gù wèi nán,chī wán lǎo zi jǐ cháo guān。
朝梁暮晋浑闲事,更舍残骸与契丹。cháo liáng mù jìn hún xián shì,gèng shě cán hái yǔ qì dān。

送仲常游北岳

刘因

大茂玄都閟,他山拱万灵。dà mào xuán dōu bì,tā shān gǒng wàn líng。
风霆凛神化,河海尽襟形。fēng tíng lǐn shén huà,hé hǎi jǐn jīn xíng。
昴毕空留影,幽并未了青。mǎo bì kōng liú yǐng,yōu bìng wèi le qīng。
追封王制变,僭祀世尘腥。zhuī fēng wáng zhì biàn,jiàn sì shì chén xīng。
礼乐心虽切,烟霞骨有铭。lǐ lè xīn suī qiè,yān xiá gǔ yǒu míng。
长怀七十户,为我谢仙扃。zhǎng huái qī shí hù,wèi wǒ xiè xiān jiōng。

集杜句赠王运同彦材

刘因

霄汉瞻佳士,公侯出异人。xiāo hàn zhān jiā shì,gōng hóu chū yì rén。
家声同令闻,文雅见天伦。jiā shēng tóng lìng wén,wén yǎ jiàn tiān lún。
玄朔巡天步,危楼望北辰。xuán shuò xún tiān bù,wēi lóu wàng běi chén。
燕王买骏骨,黄阁画麒麟。yàn wáng mǎi jùn gǔ,huáng gé huà qí lín。
妙誉期元宰,苍生倚大臣。miào yù qī yuán zǎi,cāng shēng yǐ dà chén。
蛟龙得云雨,雕鹗离风尘。jiāo lóng dé yún yǔ,diāo è lí fēng chén。
治国明公在,雄图历数屯。zhì guó míng gōng zài,xióng tú lì shù tún。
世儒多汩没,贤俊赞经纶。shì rú duō gǔ méi,xián jùn zàn jīng lún。
开辟乾坤正,调和鼎鼐新。kāi pì qián kūn zhèng,diào hé dǐng nài xīn。
弼谐方一展,风俗尽还淳。bì xié fāng yī zhǎn,fēng sú jǐn hái chún。
经济宜公等,泥涂任此身。jīng jì yí gōng děng,ní tú rèn cǐ shēn。
尊荣瞻地绝,感激异天真。zūn róng zhān dì jué,gǎn jī yì tiān zhēn。
交态遭轻薄,浮生有屈伸。jiāo tài zāo qīng báo,fú shēng yǒu qū shēn。
嗟予意轗轲,抚迹独酸辛!jiē yǔ yì kǎn kē,fǔ jì dú suān xīn!
留滞才难尽,苍茫兴有神。liú zhì cái nán jǐn,cāng máng xīng yǒu shén。
形容真潦倒,世业岂沈沦。xíng róng zhēn lǎo dào,shì yè qǐ shěn lún。
倚著如秦赘,逢迎念席珍。yǐ zhù rú qín zhuì,féng yíng niàn xí zhēn。
壮心久零落,败绩自逡巡。zhuàng xīn jiǔ líng luò,bài jì zì qūn xún。
载感贾生恸,难甘原宪贫。zài gǎn jiǎ shēng tòng,nán gān yuán xiàn pín。
邵平元入汉,王粲不归秦。shào píng yuán rù hàn,wáng càn bù guī qín。
回首躯流俗,生涯脱要津。huí shǒu qū liú sú,shēng yá tuō yào jīn。
稻粱求未足,台衮更谁亲?dào liáng qiú wèi zú,tái gǔn gèng shuí qīn?
碧海真难涉,苍鹰愁易驯。bì hǎi zhēn nán shè,cāng yīng chóu yì xùn。
君能微感激,何处不依仁。jūn néng wēi gǎn jī,hé chù bù yī rén。

韩魏公祠

刘因

定州古北门,作镇多英奇。dìng zhōu gǔ běi mén,zuò zhèn duō yīng qí。
如何郡学傍,独有韩公碑。rú hé jùn xué bàng,dú yǒu hán gōng bēi。
乾坤极厚大,运物物不知。qián kūn jí hòu dà,yùn wù wù bù zhī。
堂堂宋三朝,斡旋公似之。táng táng sòng sān cháo,wò xuán gōng shì zhī。
惟公玄默间,泰山已四维。wéi gōng xuán mò jiān,tài shān yǐ sì wéi。
天宇公之祠,元气非公谁?tiān yǔ gōng zhī cí,yuán qì fēi gōng shuí?
郡人一何愚,而于公欲私。jùn rén yī hé yú,ér yú gōng yù sī。
大者且勿论,绪馀犹世师。dà zhě qiě wù lùn,xù yú yóu shì shī。
千年阅古堂,谁歌郑国诗?qiān nián yuè gǔ táng,shuí gē zhèng guó shī?
徘徊老柏前,目送秋鹤飞。pái huái lǎo bǎi qián,mù sòng qiū hè fēi。
悠悠五色云,怅望今何归。yōu yōu wǔ sè yún,chàng wàng jīn hé guī。

仙台

刘因

碣石来海际,西南奄全燕。jié shí lái hǎi jì,xī nán yǎn quán yàn。
中有学仙台,燕平欲升天。zhōng yǒu xué xiān tái,yàn píng yù shēng tiān。
燕平骨已朽,遗台犹相传。yàn píng gǔ yǐ xiǔ,yí tái yóu xiāng chuán。
虽复生青松,岁久摧为烟。suī fù shēng qīng sōng,suì jiǔ cuī wèi yān。
极目望海波,不见三山巅。jí mù wàng hǎi bō,bù jiàn sān shān diān。
三山巨鳌簪,山人虮虱然。sān shān jù áo zān,shān rén jǐ shī rán。
使无不足论,信有亦可怜。shǐ wú bù zú lùn,xìn yǒu yì kě lián。
大块如洪炉,金石能久坚。dà kuài rú hóng lú,jīn shí néng jiǔ jiān。
天地会有尽,何物为神仙。tiān dì huì yǒu jǐn,hé wù wèi shén xiān。
空山无笙鹤,落日下饥鸢。kōng shān wú shēng hè,luò rì xià jī yuān。
今古非一台,浩叹秋风前。jīn gǔ fēi yī tái,hào tàn qiū fēng qián。

黄金台

刘因

燕山不改色,易水无新声。yàn shān bù gǎi sè,yì shuǐ wú xīn shēng。
谁知数尺台,中有万古情。shuí zhī shù chǐ tái,zhōng yǒu wàn gǔ qíng。
区区后世人,犹爱黄金名。qū qū hòu shì rén,yóu ài huáng jīn míng。
黄金亦何物?能为贤重轻。huáng jīn yì hé wù?néng wèi xián zhòng qīng。
德辉照九仞,凤鸟才一鸣。dé huī zhào jiǔ rèn,fèng niǎo cái yī míng。
伊谁腐鼠弃,坐见饥鸢争。yī shuí fǔ shǔ qì,zuò jiàn jī yuān zhēng。
周道日东渐,二老皆西行。zhōu dào rì dōng jiàn,èr lǎo jiē xī xíng。
养民以致贤,王业自此成。yǎng mín yǐ zhì xián,wáng yè zì cǐ chéng。
黄金与山平,不救兵纵横。huáng jīn yǔ shān píng,bù jiù bīng zòng héng。
落日下荒台,山水有馀清。luò rì xià huāng tái,shān shuǐ yǒu yú qīng。

冯瀛王吟诗台

刘因

林壑少佳色,风雷有清秋。lín hè shǎo jiā sè,fēng léi yǒu qīng qiū。
为问北山灵,吟台何久留。wèi wèn běi shān líng,yín tái hé jiǔ liú。
时危亦常事,人生足良谋。shí wēi yì cháng shì,rén shēng zú liáng móu。
不有拨乱功,当乘浮海舟。bù yǒu bō luàn gōng,dāng chéng fú hǎi zhōu。
飘飘扶摇子,脱屣云台游。piāo piāo fú yáo zi,tuō xǐ yún tái yóu。
每闻一朝革,尚作数日愁。měi wén yī cháo gé,shàng zuò shù rì chóu。
朝廷乃自乐,山林为谁忧?cháo tíng nǎi zì lè,shān lín wèi shuí yōu?
视彼昂昂驹,奈此泛泛鸥。shì bǐ áng áng jū,nài cǐ fàn fàn ōu。
四维既不张,三纲遂横流。sì wéi jì bù zhāng,sān gāng suì héng liú。
坐令蚩蚩民,谓兹圣与俦。zuò lìng chī chī mín,wèi zī shèng yǔ chóu。
蚩蚩尚可恕,儒臣岂无尤。chī chī shàng kě shù,rú chén qǐ wú yóu。
不有欧马笔,孰能回万牛。bù yǒu ōu mǎ bǐ,shú néng huí wàn niú。
太行千里来,萧洒横中州。tài xíng qiān lǐ lái,xiāo sǎ héng zhōng zhōu。
今朝此登临,孤怀涨岩幽。jīn cháo cǐ dēng lín,gū huái zhǎng yán yōu。
何当铲叠嶂,一洗佗山羞。hé dāng chǎn dié zhàng,yī xǐ tuó shān xiū。

张燕公读书堂

刘因

阴壁下寒泉,阳崖隐深洞。yīn bì xià hán quán,yáng yá yǐn shēn dòng。
想像张幽州,当年此弦诵。xiǎng xiàng zhāng yōu zhōu,dāng nián cǐ xián sòng。
遐情纳方寸,灏露惊宵梦。xiá qíng nà fāng cùn,hào lù jīng xiāo mèng。
既有真积功,岂无致时用。jì yǒu zhēn jī gōng,qǐ wú zhì shí yòng。
不然起绝学,犹当垂后统。bù rán qǐ jué xué,yóu dāng chuí hòu tǒng。
济济唐开元,儒臣相伯仲。jì jì táng kāi yuán,rú chén xiāng bó zhòng。
文虽数燕许,名不并姚宋。wén suī shù yàn xǔ,míng bù bìng yáo sòng。
遂令百世下,烟霞抱馀痛。suì lìng bǎi shì xià,yān xiá bào yú tòng。
寻幽纵步贪,怀古清歌送。xún yōu zòng bù tān,huái gǔ qīng gē sòng。
缅思白鹿翁,眼中见连栋。miǎn sī bái lù wēng,yǎn zhōng jiàn lián dòng。
兹山有道气,会遇或天纵。zī shān yǒu dào qì,huì yù huò tiān zòng。
聊以永今朝,白云不可种。liáo yǐ yǒng jīn cháo,bái yún bù kě zhǒng。

龙潭

刘因

盘磴脱交荫,平坛得高岑。pán dèng tuō jiāo yīn,píng tán dé gāo cén。
高岑不可攀,哀湍激幽音。gāo cén bù kě pān,āi tuān jī yōu yīn。
穷源岂不得,爽气来骎骎。qióng yuán qǐ bù dé,shuǎng qì lái qīn qīn。
灵润发山骨,沮洳下崖阴。líng rùn fā shān gǔ,jǔ rù xià yá yīn。
为问石上苔,妙理谁曾寻。wèi wèn shí shàng tái,miào lǐ shuí céng xún。
乾坤有乾溢,此水无古今。qián kūn yǒu qián yì,cǐ shuǐ wú gǔ jīn。
下有灵物栖,倒影毛发森。xià yǒu líng wù qī,dào yǐng máo fā sēn。
东州旱连岁,呼龙动云林。dōng zhōu hàn lián suì,hū lóng dòng yún lín。
顾此百丈潭,岂无三日霖。gù cǐ bǎi zhàng tán,qǐ wú sān rì lín。
为霖此虽能,鞭策由天心。wèi lín cǐ suī néng,biān cè yóu tiān xīn。
日暮碧云合,空山深复深。rì mù bì yún hé,kōng shān shēn fù shēn。

经古城

刘因

我行常山尾,高城下吾前。wǒ xíng cháng shān wěi,gāo chéng xià wú qián。
按辔览形势,依依见全燕。àn pèi lǎn xíng shì,yī yī jiàn quán yàn。
易水开前襟,飞狐连右肩。yì shuǐ kāi qián jīn,fēi hú lián yòu jiān。
遥想豪杰场,抚己增慨然。yáo xiǎng háo jié chǎng,fǔ jǐ zēng kǎi rán。
薪人过我傍,一笑如相怜。xīn rén guò wǒ bàng,yī xiào rú xiāng lián。
指城前问余,考古今几年。zhǐ chéng qián wèn yú,kǎo gǔ jīn jǐ nián。
沉思未及答,行歌入苍烟。chén sī wèi jí dá,xíng gē rù cāng yān。

孤云

刘因

孤云生几时,冉冉何所适?gū yún shēng jǐ shí,rǎn rǎn hé suǒ shì?
岂无昆华高,路远嗟独力。qǐ wú kūn huá gāo,lù yuǎn jiē dú lì。
徘徊天中央,明月为颜色。pái huái tiān zhōng yāng,míng yuè wèi yán sè。
下有幽栖士,岁宴倚青壁。xià yǒu yōu qī shì,suì yàn yǐ qīng bì。
朝饮涧下泉,暮拂松间石。cháo yǐn jiàn xià quán,mù fú sōng jiān shí。
相对澹忘情,倒影寒潭碧。xiāng duì dàn wàng qíng,dào yǐng hán tán bì。
191«45678910