古诗词

冯瀛王吟诗台

刘因

林壑少佳色,风雷有清秋。lín hè shǎo jiā sè,fēng léi yǒu qīng qiū。
为问北山灵,吟台何久留。wèi wèn běi shān líng,yín tái hé jiǔ liú。
时危亦常事,人生足良谋。shí wēi yì cháng shì,rén shēng zú liáng móu。
不有拨乱功,当乘浮海舟。bù yǒu bō luàn gōng,dāng chéng fú hǎi zhōu。
飘飘扶摇子,脱屣云台游。piāo piāo fú yáo zi,tuō xǐ yún tái yóu。
每闻一朝革,尚作数日愁。měi wén yī cháo gé,shàng zuò shù rì chóu。
朝廷乃自乐,山林为谁忧?cháo tíng nǎi zì lè,shān lín wèi shuí yōu?
视彼昂昂驹,奈此泛泛鸥。shì bǐ áng áng jū,nài cǐ fàn fàn ōu。
四维既不张,三纲遂横流。sì wéi jì bù zhāng,sān gāng suì héng liú。
坐令蚩蚩民,谓兹圣与俦。zuò lìng chī chī mín,wèi zī shèng yǔ chóu。
蚩蚩尚可恕,儒臣岂无尤。chī chī shàng kě shù,rú chén qǐ wú yóu。
不有欧马笔,孰能回万牛。bù yǒu ōu mǎ bǐ,shú néng huí wàn niú。
太行千里来,萧洒横中州。tài xíng qiān lǐ lái,xiāo sǎ héng zhōng zhōu。
今朝此登临,孤怀涨岩幽。jīn cháo cǐ dēng lín,gū huái zhǎng yán yōu。
何当铲叠嶂,一洗佗山羞。hé dāng chǎn dié zhàng,yī xǐ tuó shān xiū。
刘因

刘因

刘因(1249~1293) 元代著名理学家、诗人。字梦吉,号静修。初名骃,字梦骥。雄州容城(今河北容城县)人。3 岁识字,6岁能诗,10岁能文,落笔惊人。年刚20,才华出众,性不苟合。家贫教授生徒,皆有成就。因爱诸葛亮“静以修身”之语,题所居为“静修”。元世祖至元十九年(1282)应召入朝,为承德郎、右赞善大夫。不久借口母病辞官归。母死后居丧在家。至元二十八年,忽必烈再度遣使召刘因为官,他以疾辞。死后追赠翰林学士、资政大夫、上护军、追封“容城郡公”,谥“文靖”。明朝,县官乡绅为刘因建祠堂。 刘因的作品>>

猜您喜欢

人月圆

刘因

茫茫大块洪炉里,何物不寒灰。máng máng dà kuài hóng lú lǐ,hé wù bù hán huī。
古今多少,荒烟废垒,老树遗台。gǔ jīn duō shǎo,huāng yān fèi lěi,lǎo shù yí tái。
太行如砺,黄河如带,等是尘埃。tài xíng rú lì,huáng hé rú dài,děng shì chén āi。
不须更叹,花开花落,春去春来。bù xū gèng tàn,huā kāi huā luò,chūn qù chūn lái。

人月圆

刘因

自从谢病修花史,天意不容闲。zì cóng xiè bìng xiū huā shǐ,tiān yì bù róng xián。
今年新授,平章风月,检校云山。jīn nián xīn shòu,píng zhāng fēng yuè,jiǎn xiào yún shān。
门前报道,曲生来谒,子墨相看。mén qián bào dào,qū shēng lái yè,zi mò xiāng kàn。
先生正尔,天张翠幕,山拥云鬟。xiān shēng zhèng ěr,tiān zhāng cuì mù,shān yōng yún huán。

太常引

刘因

临流相唤百东坡。lín liú xiāng huàn bǎi dōng pō。
君试舞,我当歌。jūn shì wǔ,wǒ dāng gē。
不乐欲如何。bù lè yù rú hé。
看白发、今年渐多。kàn bái fā jīn nián jiàn duō。
青天白日,斜风细雨,尽付一渔蓑。qīng tiān bái rì,xié fēng xì yǔ,jǐn fù yī yú suō。
天地作行窝。tiān dì zuò xíng wō。
把万物、都名太和。bǎ wàn wù dōu míng tài hé。

太常引

刘因

冥鸿有意避云罗。míng hóng yǒu yì bì yún luó。
问何处,是行窝。wèn hé chù,shì xíng wō。
今古一渔蓑。jīn gǔ yī yú suō。
收揽了、闲人最多。shōu lǎn le xián rén zuì duō。
求田问舍,君休笑我,两鬓已成皤。qiú tián wèn shě,jūn xiū xiào wǒ,liǎng bìn yǐ chéng pó。
髀肉尽消磨。bì ròu jǐn xiāo mó。
浑换得、功名几何。hún huàn dé gōng míng jǐ hé。

太常引

刘因

男儿勋业古来难。nán ér xūn yè gǔ lái nán。
叹人世,几千般。tàn rén shì,jǐ qiān bān。
一梦觉邯郸。yī mèng jué hán dān。
好看得、浮生等闲。hǎo kàn dé fú shēng děng xián。
红尘尽处,白云堆里,高卧对青山。hóng chén jǐn chù,bái yún duī lǐ,gāo wò duì qīng shān。
风味似陈抟。fēng wèi shì chén tuán。
休错比、当年谢安。xiū cuò bǐ dāng nián xiè ān。

木兰花

刘因

锦云十里川妃供。jǐn yún shí lǐ chuān fēi gōng。
一棹晚凉风款送。yī zhào wǎn liáng fēng kuǎn sòng。
只愁无处着清香,满载月明船已重。zhǐ chóu wú chù zhe qīng xiāng,mǎn zài yuè míng chuán yǐ zhòng。
冰壶水鉴元空洞。bīng hú shuǐ jiàn yuán kōng dòng。
天意似嫌红翠拥。tiān yì shì xián hóng cuì yōng。
并教风露入吟尊,不惜秋光浑减动。bìng jiào fēng lù rù yín zūn,bù xī qiū guāng hún jiǎn dòng。

木兰花

刘因

未开常探花开未。wèi kāi cháng tàn huā kāi wèi。
又恐开时风雨至。yòu kǒng kāi shí fēng yǔ zhì。
花开风雨不相妨,说甚不来花下醉。huā kāi fēng yǔ bù xiāng fáng,shuō shén bù lái huā xià zuì。
百年枉作千年计。bǎi nián wǎng zuò qiān nián jì。
今日不知明日事。jīn rì bù zhī míng rì shì。
春风欲劝座中人,一片落红当眼坠。chūn fēng yù quàn zuò zhōng rén,yī piàn luò hóng dāng yǎn zhuì。

木兰花

刘因

西山不似庞公傲。xī shān bù shì páng gōng ào。
城府有楼山便到。chéng fǔ yǒu lóu shān biàn dào。
欲将华发染晴岚,千里青青浓可扫。yù jiāng huá fā rǎn qíng lán,qiān lǐ qīng qīng nóng kě sǎo。
人言华发因愁早。rén yán huá fā yīn chóu zǎo。
劝我消愁惟酒好。quàn wǒ xiāo chóu wéi jiǔ hǎo。
夜来一饮尽千钟,今日醒来依旧老。yè lái yī yǐn jǐn qiān zhōng,jīn rì xǐng lái yī jiù lǎo。

水调歌头

刘因

一诺与金重,一笑对河清。yī nuò yǔ jīn zhòng,yī xiào duì hé qīng。
风花不遇真赏,终古未全平。fēng huā bù yù zhēn shǎng,zhōng gǔ wèi quán píng。
前日青春归去,今日尊前笑语,春意满西城。qián rì qīng chūn guī qù,jīn rì zūn qián xiào yǔ,chūn yì mǎn xī chéng。
花鸟喜相对,宾主眼俱明。huā niǎo xǐ xiāng duì,bīn zhǔ yǎn jù míng。
平生事,千古意,两忘情。píng shēng shì,qiān gǔ yì,liǎng wàng qíng。
我醉眠卿且去,扶我有门生。wǒ zuì mián qīng qiě qù,fú wǒ yǒu mén shēng。
窗下烟江白鸟,窗外浮云苍狗,未肯便寒盟。chuāng xià yān jiāng bái niǎo,chuāng wài fú yún cāng gǒu,wèi kěn biàn hán méng。
从此洛阳社,休厌小车行。cóng cǐ luò yáng shè,xiū yàn xiǎo chē xíng。

风中柳饮山亭留宿

刘因

我本渔樵,不是白驹空谷。wǒ běn yú qiáo,bù shì bái jū kōng gǔ。
对西山、悠然自足。duì xī shān yōu rán zì zú。
北窗疏竹。běi chuāng shū zhú。
南窗丛菊。nán chuāng cóng jú。
爱村居、数间茅屋。ài cūn jū shù jiān máo wū。
风烟草屩,满意一川平绿。fēng yān cǎo juē,mǎn yì yī chuān píng lǜ。
问前溪、今朝酒熟。wèn qián xī jīn cháo jiǔ shú。
幽禽歌曲。yōu qín gē qū。
清泉琴筑。qīng quán qín zhù。
欲归来、故人留宿。yù guī lái gù rén liú sù。

玉楼春

刘因

柳梢绿小梅如印。liǔ shāo lǜ xiǎo méi rú yìn。
乍暖还寒犹未定。zhà nuǎn hái hán yóu wèi dìng。
惜花长是为花愁,殢酒却嫌添酒病。xī huā zhǎng shì wèi huā chóu,tì jiǔ què xián tiān jiǔ bìng。
蝇头蜗角都休竞。yíng tóu wō jiǎo dōu xiū jìng。
万古豪华同一尽。wàn gǔ háo huá tóng yī jǐn。
东君晓夜促归期,三十六番花递信。dōng jūn xiǎo yè cù guī qī,sān shí liù fān huā dì xìn。

玉漏迟·泛舟东溪

刘因

故园平似掌。gù yuán píng shì zhǎng。
人生何必,武陵溪上。rén shēng hé bì,wǔ líng xī shàng。
三尺蓑衣,遮断红尘千丈。sān chǐ suō yī,zhē duàn hóng chén qiān zhàng。
不学东山高卧,也不似、鹿门长往。bù xué dōng shān gāo wò,yě bù shì lù mén zhǎng wǎng。
君试望。jūn shì wàng。
远山颦处,白云无恙。yuǎn shān pín chù,bái yún wú yàng。
自唱。zì chàng。
一曲渔歌,觉无复当年,缺壶悲壮。yī qū yú gē,jué wú fù dāng nián,quē hú bēi zhuàng。
老境羲皇,换尽平生豪爽。lǎo jìng xī huáng,huàn jǐn píng shēng háo shuǎng。
天设四时佳兴,要留待、幽人清赏。tiān shè sì shí jiā xīng,yào liú dài yōu rén qīng shǎng。
花又放。huā yòu fàng。
满意一篙春浪。mǎn yì yī gāo chūn làng。

西江月·饮山亭留饮

刘因

看竹何须问主,寻村遥认松萝。kàn zhú hé xū wèn zhǔ,xún cūn yáo rèn sōng luó。
小车到处是行窝。xiǎo chē dào chù shì xíng wō。
门外云山属我。mén wài yún shān shǔ wǒ。
张叟腊醅藏久,王家红药开多。zhāng sǒu là pēi cáng jiǔ,wáng jiā hóng yào kāi duō。
相留一醉意如何。xiāng liú yī zuì yì rú hé。
老子掀髯曰可。lǎo zi xiān rán yuē kě。

西江月·送张大经

刘因

留在平生落落,休嗟世事滔滔。liú zài píng shēng luò luò,xiū jiē shì shì tāo tāo。
青云底柱本来高。qīng yún dǐ zhù běn lái gāo。
立向颓波更好。lì xiàng tuí bō gèng hǎo。
一片花飞春减,可堪万点红飘。yī piàn huā fēi chūn jiǎn,kě kān wàn diǎn hóng piāo。
江花江月可怜宵。jiāng huā jiāng yuè kě lián xiāo。
莫赋招魂便了。mò fù zhāo hún biàn le。

西江月·赠赵提学酒

刘因

买得鸡泉新酿,病中无容同斟。mǎi dé jī quán xīn niàng,bìng zhōng wú róng tóng zhēn。
遣人持送旅窝深。qiǎn rén chí sòng lǚ wō shēn。
呼取毛翁共饮。hū qǔ máo wēng gòng yǐn。
少个散花天女,维摩憔悴难禁。shǎo gè sàn huā tiān nǚ,wéi mó qiáo cuì nán jìn。
安排走马杏花阴。ān pái zǒu mǎ xìng huā yīn。
咫尺春风似锦。zhǐ chǐ chūn fēng shì jǐn。
1901234567»