古诗词

戴良

和陶渊明拟古九首

戴良

白日忽已晚,流光薄西隅。bái rì hū yǐ wǎn,liú guāng báo xī yú。
老人闭关坐,惨惨意不舒。lǎo rén bì guān zuò,cǎn cǎn yì bù shū。
日月我户牖,天地吾室庐。rì yuè wǒ hù yǒu,tiān dì wú shì lú。
自非夺元化,此中宁久居。zì fēi duó yuán huà,cǐ zhōng níng jiǔ jū。
今夕复何夕,凉月满平芜。jīn xī fù hé xī,liáng yuè mǎn píng wú。
悠悠望去途,叹息将焉如。yōu yōu wàng qù tú,tàn xī jiāng yān rú。

和陶渊明拟古九首

戴良

我昔年少时,高视隘八荒。wǒ xī nián shǎo shí,gāo shì ài bā huāng。
惟思涉险道,谁能戒垂堂。wéi sī shè xiǎn dào,shuí néng jiè chuí táng。
南辕与北轨,所历何杳茫。nán yuán yǔ běi guǐ,suǒ lì hé yǎo máng。
一旦十年后,尽化争战场。yī dàn shí nián hòu,jǐn huà zhēng zhàn chǎng。
岂无英雄士,几人归北邙。qǐ wú yīng xióng shì,jǐ rén guī běi máng。
抚此重长叹,壮志失轩昂。fǔ cǐ zhòng zhǎng tàn,zhuàng zhì shī xuān áng。
敛退就衡宇,蹙蹙守一方。liǎn tuì jiù héng yǔ,cù cù shǒu yī fāng。
往事且弃置,身在亦奚伤。wǎng shì qiě qì zhì,shēn zài yì xī shāng。

和陶渊明拟古九首

戴良

圭玷犹足磨,甑堕不可完。guī diàn yóu zú mó,zèng duò bù kě wán。
素行有一失,诚负头上冠。sù xíng yǒu yī shī,chéng fù tóu shàng guān。
孔门诸弟子,贤者是曾颜。kǒng mén zhū dì zi,xián zhě shì céng yán。
超然季孟中,穷达了不关。chāo rán jì mèng zhōng,qióng dá le bù guān。
我尝慕其人,相从叩两端。wǒ cháng mù qí rén,xiāng cóng kòu liǎng duān。
形影忽不及,咄咄指空弹。xíng yǐng hū bù jí,duō duō zhǐ kōng dàn。
取琴置膝上,以之操孤鸾。qǔ qín zhì xī shàng,yǐ zhī cāo gū luán。
寸心固云苦,中有千岁寒。cùn xīn gù yún kǔ,zhōng yǒu qiān suì hán。

和陶渊明拟古九首

戴良

天运相寻绎,世道亦如兹。tiān yùn xiāng xún yì,shì dào yì rú zī。
王孙泣路旁,宁似开元时。wáng sūn qì lù páng,níng shì kāi yuán shí。
所以古达人,是心无磷缁。suǒ yǐ gǔ dá rén,shì xīn wú lín zī。
弁髦视轩冕,草泽去不疑。biàn máo shì xuān miǎn,cǎo zé qù bù yí。
西方有一士,与世亦久辞。xī fāng yǒu yī shì,yǔ shì yì jiǔ cí。
介然守穷独,富贵非所思。jiè rán shǒu qióng dú,fù guì fēi suǒ sī。
岂不瘁且艰,道胜心靡欺。qǐ bù cuì qiě jiān,dào shèng xīn mí qī。
恨无史氏笔,为君振耀之。hèn wú shǐ shì bǐ,wèi jūn zhèn yào zhī。
谁是知音者,请试弦吾诗。shuí shì zhī yīn zhě,qǐng shì xián wú shī。

和陶渊明拟古九首

戴良

劝君勿沉忧,沉忧损天和。quàn jūn wù chén yōu,chén yōu sǔn tiān hé。
尊中有美酒,胡不饮且歌。zūn zhōng yǒu měi jiǔ,hú bù yǐn qiě gē。
我观此身世,变幻一何多。wǒ guān cǐ shēn shì,biàn huàn yī hé duō。
无相亦无坏,信若空中花。wú xiāng yì wú huài,xìn ruò kōng zhōng huā。
戚戚以终老,君今其奈何。qī qī yǐ zhōng lǎo,jūn jīn qí nài hé。

和陶渊明拟古九首

戴良

故国日已久,朝暮但神游。gù guó rì yǐ jiǔ,cháo mù dàn shén yóu。
谁谓相去远,夙昔隘九州。shuí wèi xiāng qù yuǎn,sù xī ài jiǔ zhōu。
此计一云失,坐见岁月流。cǐ jì yī yún shī,zuò jiàn suì yuè liú。
岁月未足惜,恐遂忘首丘。suì yuè wèi zú xī,kǒng suì wàng shǒu qiū。
在昔七人者,抱节去衰周。zài xī qī rén zhě,bào jié qù shuāi zhōu。
不遇鲁中叟,履迹将安求。bù yù lǔ zhōng sǒu,lǚ jì jiāng ān qiú。

和陶渊明拟古九首

戴良

墙头有丛菊,粲粲谁复采。qiáng tóu yǒu cóng jú,càn càn shuí fù cǎi。
蹉跎岁年晚,香色日以改。cuō tuó suì nián wǎn,xiāng sè rì yǐ gǎi。
我欲一往问,渺渺阻烟海。wǒ yù yī wǎng wèn,miǎo miǎo zǔ yān hǎi。
遥知霜霰繁,茎叶不余待。yáo zhī shuāng xiàn fán,jīng yè bù yú dài。
亦既轻去国,已矣今何悔。yì jì qīng qù guó,yǐ yǐ jīn hé huǐ。

和陶渊明饮酒

戴良

好鸟不鸣旦,好水不出山。hǎo niǎo bù míng dàn,hǎo shuǐ bù chū shān。
入冥而止坎,古亦有遗言。rù míng ér zhǐ kǎn,gǔ yì yǒu yí yán。
所以彭泽翁,折腰愧当年。suǒ yǐ péng zé wēng,zhé yāo kuì dāng nián。
不有酣中趣,高风竟谁传。bù yǒu hān zhōng qù,gāo fēng jìng shuí chuán。

和陶渊明饮酒

戴良

一鸟乘风起,逍遥天畔飞。yī niǎo chéng fēng qǐ,xiāo yáo tiān pàn fēi。
一鸟堕泥涂,噭噭鸣声悲。yī niǎo duò ní tú,jiào jiào míng shēng bēi。
升沉亦何常,时去两无依。shēng chén yì hé cháng,shí qù liǎng wú yī。
我昔道力浅,磬折久忘归。wǒ xī dào lì qiǎn,qìng zhé jiǔ wàng guī。
迩来解其会,百念坐自衰。ěr lái jiě qí huì,bǎi niàn zuò zì shuāi。
惟寻醉乡乐,一任壮心违。wéi xún zuì xiāng lè,yī rèn zhuàng xīn wéi。

和陶渊明饮酒

戴良

纷纭世中事,梦幻无乃是。fēn yún shì zhōng shì,mèng huàn wú nǎi shì。
方梦境谓真,既觉境随毁。fāng mèng jìng wèi zhēn,jì jué jìng suí huǐ。
岂惟世事然,我身亦复尔。qǐ wéi shì shì rán,wǒ shēn yì fù ěr。
请看竺乾书,此语谅非绮。qǐng kàn zhú qián shū,cǐ yǔ liàng fēi qǐ。

和陶渊明饮酒

戴良

三春布阳德,万物发华滋。sān chūn bù yáng dé,wàn wù fā huá zī。
凌霄直微类,近亦附乔枝。líng xiāo zhí wēi lèi,jìn yì fù qiáo zhī。
低迷众无睹,高出乃见奇。dī mí zhòng wú dǔ,gāo chū nǎi jiàn qí。
煌煌九霄中,荣夸遽尔为。huáng huáng jiǔ xiāo zhōng,róng kuā jù ěr wèi。
我道似不尔,一笑悬吾羁。wǒ dào shì bù ěr,yī xiào xuán wú jī。

和陶渊明饮酒

戴良

我如北塞驹,困此东南道。wǒ rú běi sāi jū,kùn cǐ dōng nán dào。
有力不获骋,长鸣至于老。yǒu lì bù huò chěng,zhǎng míng zhì yú lǎo。
苒苒阴阳移,万物递荣槁。rǎn rǎn yīn yáng yí,wàn wù dì róng gǎo。
既无腾化术,此身岂长好。jì wú téng huà shù,cǐ shēn qǐ zhǎng hǎo。
一朝委运往,恐遂失吾宝。yī cháo wěi yùn wǎng,kǒng suì shī wú bǎo。
何当携曲生,纵浪游八表。hé dāng xié qū shēng,zòng làng yóu bā biǎo。

和陶渊明饮酒

戴良

靡靡岁云晏,此已非吾时。mí mí suì yún yàn,cǐ yǐ fēi wú shí。
浮居执荡志,逝将与世辞。fú jū zhí dàng zhì,shì jiāng yǔ shì cí。
破屋交悲风,得处正在兹。pò wū jiāo bēi fēng,dé chù zhèng zài zī。
握粟者谁子,无烦决所疑。wò sù zhě shuí zi,wú fán jué suǒ yí。
道丧士失己,节义久吾欺。dào sàng shì shī jǐ,jié yì jiǔ wú qī。
于心苟不愧,穷达一任之。yú xīn gǒu bù kuì,qióng dá yī rèn zhī。

和陶渊明饮酒

戴良

老我爱穷居,蒿蓬荒绕宅。lǎo wǒ ài qióng jū,hāo péng huāng rào zhái。
与世罕所同,车马绝来迹。yǔ shì hǎn suǒ tóng,chē mǎ jué lái jì。
寓形天壤内,几人年满百。yù xíng tiān rǎng nèi,jǐ rén nián mǎn bǎi。
顾独守区区,保此坚与白。gù dú shǒu qū qū,bǎo cǐ jiān yǔ bái。
若复不醉饮,此生端足惜。ruò fù bù zuì yǐn,cǐ shēng duān zú xī。

和陶渊明饮酒

戴良

五十知昨非,伯玉有遗风。wǔ shí zhī zuó fēi,bó yù yǒu yí fēng。
而我岂谓然,野蓬生麻中。ér wǒ qǐ wèi rán,yě péng shēng má zhōng。
年来更世患,颇悟穷与通。nián lái gèng shì huàn,pǒ wù qióng yǔ tōng。
所失岂鲁宝,所亡非楚弓。suǒ shī qǐ lǔ bǎo,suǒ wáng fēi chǔ gōng。

筑新居

戴良

挈杖去中林,卜宅江之边。qiè zhàng qù zhōng lín,bo zhái jiāng zhī biān。
江边多故庐,改筑架斯椽。jiāng biān duō gù lú,gǎi zhù jià sī chuán。
左右皆废墟,南北尽颓垣。zuǒ yòu jiē fèi xū,nán běi jǐn tuí yuán。
昔人固不留,遗迹尚依然。xī rén gù bù liú,yí jì shàng yī rán。
因之悟物理,盛衰恒递迁。yīn zhī wù wù lǐ,shèng shuāi héng dì qiān。
世既异市朝,海亦变桑田。shì jì yì shì cháo,hǎi yì biàn sāng tián。
古来皆有是,念此一长叹。gǔ lái jiē yǒu shì,niàn cǐ yī zhǎng tàn。
何以慰我怀,斗酒倾前轩。hé yǐ wèi wǒ huái,dòu jiǔ qīng qián xuān。
百世非所知,聊且乐当年。bǎi shì fēi suǒ zhī,liáo qiě lè dāng nián。

咏怀三首

戴良

结庐在西市,艺藿仍种葵。jié lú zài xī shì,yì huò réng zhǒng kuí。
谓将究安宅,何意逢乱离。wèi jiāng jiū ān zhái,hé yì féng luàn lí。
三年去复还,邻室无一遗。sān nián qù fù hái,lín shì wú yī yí。
所见但空巷,垣墙亦尽颓。suǒ jiàn dàn kōng xiàng,yuán qiáng yì jǐn tuí。
久行得荒径,披拂认门基。jiǔ xíng dé huāng jìng,pī fú rèn mén jī。
我屋虽仅存,藿悴葵亦衰。wǒ wū suī jǐn cún,huò cuì kuí yì shuāi。
本自住山泽,此悔将何追。běn zì zhù shān zé,cǐ huǐ jiāng hé zhuī。

咏怀三首

戴良

庭前两奇树,常有好容色。tíng qián liǎng qí shù,cháng yǒu hǎo róng sè。
年年遇霜雪,谁谓寒可易。nián nián yù shuāng xuě,shuí wèi hán kě yì。
大道久已丧,末路多凉德。dà dào jiǔ yǐ sàng,mò lù duō liáng dé。
狐裘已适体,谁念寒涂客。hú qiú yǐ shì tǐ,shuí niàn hán tú kè。
古有延陵子,使还过徐国。gǔ yǒu yán líng zi,shǐ hái guò xú guó。
徐君骨已朽,信义逾感激。xú jūn gǔ yǐ xiǔ,xìn yì yú gǎn jī。
解剑挂高树,至宝非所惜。jiě jiàn guà gāo shù,zhì bǎo fēi suǒ xī。
此士难再逢,四顾吾何适!cǐ shì nán zài féng,sì gù wú hé shì!

咏怀三首

戴良

少小秉微尚,游心在《六经》。shǎo xiǎo bǐng wēi shàng,yóu xīn zài liù jīng。
苒苒岁年迟,乃与尘事冥。rǎn rǎn suì nián chí,nǎi yǔ chén shì míng。
入秋多佳日,何以陶我情。rù qiū duō jiā rì,hé yǐ táo wǒ qíng。
园蔬青可摘,新谷亦既升。yuán shū qīng kě zhāi,xīn gǔ yì jì shēng。
命室酿美酒,一壶聊复倾。mìng shì niàng měi jiǔ,yī hú liáo fù qīng。
儿女在我侧,亲戚还合并。ér nǚ zài wǒ cè,qīn qī hái hé bìng。
终觞无杂言,但说岁功成。zhōng shāng wú zá yán,dàn shuō suì gōng chéng。
至乐固如此,是外徒营营。zhì lè gù rú cǐ,shì wài tú yíng yíng。

还旧居

戴良

自我远行游,故庐今始归。zì wǒ yuǎn xíng yóu,gù lú jīn shǐ guī。
如何廿载间,旧事都已非。rú hé niàn zài jiān,jiù shì dōu yǐ fēi。
曳杖过比邻,相呼寻故知。yè zhàng guò bǐ lín,xiāng hū xún gù zhī。
不见垂白翁,但见初长儿。bù jiàn chuí bái wēng,dàn jiàn chū zhǎng ér。
我园既稍葺,我田亦就治。wǒ yuán jì shāo qì,wǒ tián yì jiù zhì。
种秫酿美酒,拾薪煮豆糜。zhǒng shú niàng měi jiǔ,shí xīn zhǔ dòu mí。
一笑集亲朋,相从说暌离。yī xiào jí qīn péng,xiāng cóng shuō kuí lí。
以之感畴昔,俯仰多所悲。yǐ zhī gǎn chóu xī,fǔ yǎng duō suǒ bēi。
人生一世中,所忧渴与饥。rén shēng yī shì zhōng,suǒ yōu kě yǔ jī。
力耕给其用,此外更何思。lì gēng gěi qí yòng,cǐ wài gèng hé sī。
便当息吾驾,皓首以为期。biàn dāng xī wú jià,hào shǒu yǐ wèi qī。
1831234567»