古诗词

鲜于枢

观寂照蒲萄

鲜于枢

阿师已把书为画,俗客那知色是空。ā shī yǐ bǎ shū wèi huà,sú kè nà zhī sè shì kōng。
却忆西湖酒醒处,一棚凉影卧秋风。què yì xī hú jiǔ xǐng chù,yī péng liáng yǐng wò qiū fēng。

高亭道中一绝留题净慧壁

鲜于枢

野酴醾发气薰然,睡起时惊雪入船。yě tú mí fā qì xūn rán,shuì qǐ shí jīng xuě rù chuán。
安得鸱夷三百乘,空令馋客口流涎。ān dé chī yí sān bǎi chéng,kōng lìng chán kè kǒu liú xián。

又戏题广严僧房壁

鲜于枢

几年门外策征骖,不料能来共一龛。jǐ nián mén wài cè zhēng cān,bù liào néng lái gòng yī kān。
壁上未须书岁月,褚河南是护伽蓝。bì shàng wèi xū shū suì yuè,chǔ hé nán shì hù gā lán。

僧巨然画

鲜于枢

秋鲈春鳜足杯羹,万顷烟波两棹横。qiū lú chūn guì zú bēi gēng,wàn qǐng yān bō liǎng zhào héng。
就使直钩随分曲,不将浮世钓浮名。jiù shǐ zhí gōu suí fēn qū,bù jiāng fú shì diào fú míng。

净慧寺四绝

鲜于枢

寂寂僧房半梦中,萧萧修竹四山风。jì jì sēng fáng bàn mèng zhōng,xiāo xiāo xiū zhú sì shān fēng。
唯应门外苍髯叟,解乱儋州秃鬓翁。wéi yīng mén wài cāng rán sǒu,jiě luàn dān zhōu tū bìn wēng。

净慧寺四绝

鲜于枢

晚雨才收日已西,石梁沙路净无泥。wǎn yǔ cái shōu rì yǐ xī,shí liáng shā lù jìng wú ní。
清泉㶁㶁千峰迥,绿柳阴阴一鸟啼。qīng quán guó guó qiān fēng jiǒng,lǜ liǔ yīn yīn yī niǎo tí。

净慧寺四绝

鲜于枢

坏壁苍苍上绿苔,笼纱无复护尘埃。huài bì cāng cāng shàng lǜ tái,lóng shā wú fù hù chén āi。
只应枉驾游山客,总为坡仙宝墨来。zhǐ yīng wǎng jià yóu shān kè,zǒng wèi pō xiān bǎo mò lái。

净慧寺四绝

鲜于枢

学道当知髓与皮,圣门壶奥要探窥。xué dào dāng zhī suǐ yǔ pí,shèng mén hú ào yào tàn kuī。
十年来往临平道,争信山中有许奇。shí nián lái wǎng lín píng dào,zhēng xìn shān zhōng yǒu xǔ qí。

王大令保母帖四首

鲜于枢

撞破烟楼固未然,唐摹晋刻绝相悬。zhuàng pò yān lóu gù wèi rán,táng mó jìn kè jué xiāng xuán。
莫将定武城中石,轻比黄閍墓下塼。mò jiāng dìng wǔ chéng zhōng shí,qīng bǐ huáng bēng mù xià zhuān。

王大令保母帖四首

鲜于枢

姜侯才气亦人豪,办折区区漫尔劳。jiāng hóu cái qì yì rén háo,bàn zhé qū qū màn ěr láo。
不向骊黄求驵骏,书家自有九方皋。bù xiàng lí huáng qiú zǎng jùn,shū jiā zì yǒu jiǔ fāng gāo。

王大令保母帖四首

鲜于枢

临摹旧说范新妇,古刻今看李意如。lín mó jiù shuō fàn xīn fù,gǔ kè jīn kàn lǐ yì rú。
却笑南宫米夫子,一生辛苦学何书。què xiào nán gōng mǐ fū zi,yī shēng xīn kǔ xué hé shū。

王大令保母帖四首

鲜于枢

千年郁郁閟重泉,暂出还随劫火烟。qiān nián yù yù bì zhòng quán,zàn chū hái suí jié huǒ yān。
靳惜乾坤如有意,流传君我岂无缘。jìn xī qián kūn rú yǒu yì,liú chuán jūn wǒ qǐ wú yuán。

方方壶苍颉作字图

鲜于枢

石间点笔撚吟须,雄览江山为发舒。shí jiān diǎn bǐ niǎn yín xū,xióng lǎn jiāng shān wèi fā shū。
脱口欲令神鬼泣,临池清逼右军书。tuō kǒu yù lìng shén guǐ qì,lín chí qīng bī yòu jūn shū。

宝林寺

鲜于枢

越国龟峰寺,楼台曜锦翚。yuè guó guī fēng sì,lóu tái yào jǐn huī。
许询初有造,徐浩久相依。xǔ xún chū yǒu zào,xú hào jiǔ xiāng yī。
开户琅玕裂,登山窣堵危。kāi hù láng gān liè,dēng shān sū dǔ wēi。
昔闻禅板少,今见讲花飞。xī wén chán bǎn shǎo,jīn jiàn jiǎng huā fēi。
祷雨灵鳗跃,看云老鹤归。dǎo yǔ líng mán yuè,kàn yún lǎo hè guī。
童烹罗汉菜,客礼国师衣。tóng pēng luó hàn cài,kè lǐ guó shī yī。
白足三千指,苍松四十围。bái zú sān qiān zhǐ,cāng sōng sì shí wéi。
星河上界近,烟火下方微。xīng hé shàng jiè jìn,yān huǒ xià fāng wēi。
浮世自荣辱,深林无是非。fú shì zì róng rǔ,shēn lín wú shì fēi。
天台五台远,何必更骖騑。tiān tái wǔ tái yuǎn,hé bì gèng cān fēi。

戊午十二月十二日别家

鲜于枢

玄冬尚闭藏,游子戒远涂。xuán dōng shàng bì cáng,yóu zi jiè yuǎn tú。
出门少人迹,霜露沾衣裾。chū mén shǎo rén jì,shuāng lù zhān yī jū。
强颜辞老亲,低首恋蓬庐。qiáng yán cí lǎo qīn,dī shǒu liàn péng lú。
牵舟逆北风,堕指哀仆夫。qiān zhōu nì běi fēng,duò zhǐ āi pū fū。
十年赋倦游,卜筑沧海隅。shí nián fù juàn yóu,bo zhù cāng hǎi yú。
既无官守责,亦作饥寒驱。jì wú guān shǒu zé,yì zuò jī hán qū。
宴坐固所怀,复此畏简书。yàn zuò gù suǒ huái,fù cǐ wèi jiǎn shū。
仰惭随阳雁,俯羡在藻鱼。yǎng cán suí yáng yàn,fǔ xiàn zài zǎo yú。

过桐庐漏港滩示舟人

鲜于枢

惊流激长滩,百折怒未已。jīng liú jī zhǎng tān,bǎi zhé nù wèi yǐ。
篙师与水争,退尺进才咫。gāo shī yǔ shuǐ zhēng,tuì chǐ jìn cái zhǐ。
技穷解衣下,力排过乃止。jì qióng jiě yī xià,lì pái guò nǎi zhǐ。
维时春冬交,冰雪寒堕指。wéi shí chūn dōng jiāo,bīng xuě hán duò zhǐ。
我时卧舟中,起视颡有泚。wǒ shí wò zhōu zhōng,qǐ shì sǎng yǒu cǐ。
迂疏一何补,辛苦愧舟子。yū shū yī hé bǔ,xīn kǔ kuì zhōu zi。

望峄山

鲜于枢

东方巨镇宗岱宗,群山列侍臣妾同。dōng fāng jù zhèn zōng dài zōng,qún shān liè shì chén qiè tóng。
西南崛起一万仞,却立不屈如争雄。xī nán jué qǐ yī wàn rèn,què lì bù qū rú zhēng xióng。
何年天星下天宫,坠地化作青芙蓉。hé nián tiān xīng xià tiān gōng,zhuì dì huà zuò qīng fú róng。
外如刻削中空同,阆风玄圃遥相通。wài rú kè xuē zhōng kōng tóng,láng fēng xuán pǔ yáo xiāng tōng。
我昔东游访青童,群仙招我游中峰。wǒ xī dōng yóu fǎng qīng tóng,qún xiān zhāo wǒ yóu zhōng fēng。
悔不绝粒巢云松,失身误落尘网中。huǐ bù jué lì cháo yún sōng,shī shēn wù luò chén wǎng zhōng。
如今可望不可到,舣舟空羡冥飞鸿。rú jīn kě wàng bù kě dào,yǐ zhōu kōng xiàn míng fēi hóng。
神仙可学事亦晚,安用屑屑悲秋蓬。shén xiān kě xué shì yì wǎn,ān yòng xiè xiè bēi qiū péng。
吾闻峄阳有孤桐,凤皇鸣处朝阳红。wú wén yì yáng yǒu gū tóng,fèng huáng míng chù cháo yáng hóng。
安得斫为宝琴献天子,为民解愠歌《南风》。ān dé zhuó wèi bǎo qín xiàn tiān zi,wèi mín jiě yùn gē nán fēng。

题唐摸兰亭墨迹

鲜于枢

君家禊帖评甲乙,和璧隋珠价相敌。jūn jiā xì tiē píng jiǎ yǐ,hé bì suí zhū jià xiāng dí。
神龙贞观苦未远,赵葛冯汤总名迹。shén lóng zhēn guān kǔ wèi yuǎn,zhào gé féng tāng zǒng míng jì。
主人熊鱼两兼爱,彼短此长俱有得。zhǔ rén xióng yú liǎng jiān ài,bǐ duǎn cǐ zhǎng jù yǒu dé。
三百二十有七字,字字龙蛇怒腾掷。sān bǎi èr shí yǒu qī zì,zì zì lóng shé nù téng zhì。
嗟余到手眼生障,有数存焉岂人力。jiē yú dào shǒu yǎn shēng zhàng,yǒu shù cún yān qǐ rén lì。
吾闻神龙之初,《黄庭》《乐毅》真迹尚无恙,此帖犹为时所惜。wú wén shén lóng zhī chū,huáng tíng lè yì zhēn jì shàng wú yàng,cǐ tiē yóu wèi shí suǒ xī。
况今相去又千载,古帖消磨万无一。kuàng jīn xiāng qù yòu qiān zài,gǔ tiē xiāo mó wàn wú yī。
有馀不足贵相通,欲抱奇书求博易。yǒu yú bù zú guì xiāng tōng,yù bào qí shū qiú bó yì。

水荒子歌二首

鲜于枢

水荒子,日日悲歌向城市。shuǐ huāng zi,rì rì bēi gē xiàng chéng shì。
辞危调苦不忍闻,妻孥散尽馀一身。cí wēi diào kǔ bù rěn wén,qī nú sàn jǐn yú yī shēn。
城中米贵丐者众,崎岖一饱经千门。chéng zhōng mǐ guì gài zhě zhòng,qí qū yī bǎo jīng qiān mén。
城中昔食城外米,城外人今食城里。chéng zhōng xī shí chéng wài mǐ,chéng wài rén jīn shí chéng lǐ。
耕者渐少田渐荒,政恐明年不如此。gēng zhě jiàn shǎo tián jiàn huāng,zhèng kǒng míng nián bù rú cǐ。
水荒子,行歌乞食良不恶,犹胜弄兵狱中死。shuǐ huāng zi,xíng gē qǐ shí liáng bù è,yóu shèng nòng bīng yù zhōng sǐ。

湖上曲

鲜于枢

湖边荡桨谁家女?绿惨红愁问无语。hú biān dàng jiǎng shuí jiā nǚ?lǜ cǎn hóng chóu wèn wú yǔ。
低回忍泪并人船,贪得缠头强歌舞。dī huí rěn lèi bìng rén chuán,tān dé chán tóu qiáng gē wǔ。
玉壶美酒不消忧,鱼腹熊蹯弃如土。yù hú měi jiǔ bù xiāo yōu,yú fù xióng fán qì rú tǔ。
阳台梦短匆匆去,鸳锁生寒愁日暮。yáng tái mèng duǎn cōng cōng qù,yuān suǒ shēng hán chóu rì mù。
安得义士掷千金,坐令桑濮歌行露。ān dé yì shì zhì qiān jīn,zuò lìng sāng pú gē xíng lù。
49123