古诗词

鲜于枢

题董北苑山水

鲜于枢

爱山不得山中住,长日空吟忆山句。ài shān bù dé shān zhōng zhù,zhǎng rì kōng yín yì shān jù。
偶然见此虚堂间,顿觉还我沧洲趣。ǒu rán jiàn cǐ xū táng jiān,dùn jué hái wǒ cāng zhōu qù。
阴厓绝壑雷雨黑,苍藤老木蛟龙怒。yīn yá jué hè léi yǔ hēi,cāng téng lǎo mù jiāo lóng nù。
岸石荦确溪涧阔,知有人家入无路。àn shí luò què xī jiàn kuò,zhī yǒu rén jiā rù wú lù。
一重一掩深复深,危桥古屋依云林。yī zhòng yī yǎn shēn fù shēn,wēi qiáo gǔ wū yī yún lín。
是中宜有避世者,我欲径去投冠簪。shì zhōng yí yǒu bì shì zhě,wǒ yù jìng qù tóu guān zān。
源也世本膏粱子,胸中丘壑有如此。yuán yě shì běn gāo liáng zi,xiōng zhōng qiū hè yǒu rú cǐ。
后来仅见僧巨然,笔墨虽工意难似。hòu lái jǐn jiàn sēng jù rán,bǐ mò suī gōng yì nán shì。
想当解衣盘礴初,意匠妙与造化俱。xiǎng dāng jiě yī pán bó chū,yì jiàng miào yǔ zào huà jù。
官闲禄饱日无事,吮墨含毫时自娱。guān xián lù bǎo rì wú shì,shǔn mò hán háo shí zì yú。
谁怜龌龊百僚底,双鬓尘埃对此图。shuí lián wò chuò bǎi liáo dǐ,shuāng bìn chén āi duì cǐ tú。

范宽雪山图

鲜于枢

前山积雪深,隐约形体具。qián shān jī xuě shēn,yǐn yuē xíng tǐ jù。
后山雪不到,槎牙头角露。hòu shān xuě bù dào,chá yá tóu jiǎo lù。
远近复有千万山,一一倚空含太素。yuǎn jìn fù yǒu qiān wàn shān,yī yī yǐ kōng hán tài sù。
悬厓断溜风满壑,野店闭门风倒树。xuán yá duàn liū fēng mǎn hè,yě diàn bì mén fēng dào shù。
店前二客欲安往,一尚稍前一回步。diàn qián èr kè yù ān wǎng,yī shàng shāo qián yī huí bù。
仲冬胡为开此图,寒气满堂风景暮。zhòng dōng hú wèi kāi cǐ tú,hán qì mǎn táng fēng jǐng mù。
荆关以后世有人,几人能写山水真。jīng guān yǐ hòu shì yǒu rén,jǐ rén néng xiě shān shuǐ zhēn。
李郭惜墨固自好,晻霭但若浮空云。lǐ guō xī mò gù zì hǎo,àn ǎi dàn ruò fú kōng yún。
岂如宽也老笔夺造化,苍顽万仞手可扪,匡庐彭蠡雁荡穷海垠。qǐ rú kuān yě lǎo bǐ duó zào huà,cāng wán wàn rèn shǒu kě mén,kuāng lú péng lí yàn dàng qióng hǎi yín。
江南山水固潇洒,敢与嵩高泰华争雄尊。jiāng nán shān shuǐ gù xiāo sǎ,gǎn yǔ sōng gāo tài huá zhēng xióng zūn。
宽也生长嵩华间,下视庸史如埃尘。kuān yě shēng zhǎng sōng huá jiān,xià shì yōng shǐ rú āi chén。
乱离何处得此本,张侯好事轻千缗。luàn lí hé chù dé cǐ běn,zhāng hóu hǎo shì qīng qiān mín。
我家汴水湄,境与嵩华邻。wǒ jiā biàn shuǐ méi,jìng yǔ sōng huá lín。
平生亦有山水癖,爱而不见今十春。píng shēng yì yǒu shān shuǐ pǐ,ài ér bù jiàn jīn shí chūn。
他日思归不可遏,杖藜载酒来敲门。tā rì sī guī bù kě è,zhàng lí zài jiǔ lái qiāo mén。

题赵模拓本兰亭后

鲜于枢

兰亭化身千百亿,贞观赵模推第一。lán tíng huà shēn qiān bǎi yì,zhēn guān zhào mó tuī dì yī。
百家聚讼谩纷纭,正传宁到山中石。bǎi jiā jù sòng mán fēn yún,zhèng chuán níng dào shān zhōng shí。
论书当论气韵神,谁与痴儿较形质。lùn shū dāng lùn qì yùn shén,shuí yǔ chī ér jiào xíng zhì。
想当填郭断手初,帝与欧虞皆太息。xiǎng dāng tián guō duàn shǒu chū,dì yǔ ōu yú jiē tài xī。
昭陵玉匣秘重泉,自此中天无二日。zhāo líng yù xiá mì zhòng quán,zì cǐ zhōng tiān wú èr rì。
元章老去不及见,却见苏家评甲乙。yuán zhāng lǎo qù bù jí jiàn,què jiàn sū jiā píng jiǎ yǐ。
北山居士得何许,购取宁论万金直。běi shān jū shì dé hé xǔ,gòu qǔ níng lùn wàn jīn zhí。
几年僦屋客江海,宝气奎光夜相射。jǐ nián jiù wū kè jiāng hǎi,bǎo qì kuí guāng yè xiāng shè。
南来北人多健者,名色连艘金满室。nán lái běi rén duō jiàn zhě,míng sè lián sōu jīn mǎn shì。
应嗟我辈太痴绝,常抱蠹书论得失。yīng jiē wǒ bèi tài chī jué,cháng bào dù shū lùn dé shī。

华鲸引

鲜于枢

石上桐孙美如玉,化作长鲸唤僧粥。shí shàng tóng sūn měi rú yù,huà zuò zhǎng jīng huàn sēng zhōu。
香严一击六根开,剥落皮毛换凡骨。xiāng yán yī jī liù gēn kāi,bō luò pí máo huàn fán gǔ。
中郎却顾中散惊,初非爨下鸣不平。zhōng láng què gù zhōng sàn jīng,chū fēi cuàn xià míng bù píng。
批鳞拔角就绳墨,龙门绿绮喑无声。pī lín bá jiǎo jiù shéng mò,lóng mén lǜ qǐ yīn wú shēng。
昔闻北溟鱼,化作天池鹏。xī wén běi míng yú,huà zuò tiān chí péng。
今见横海姿,解作威凤鸣。jīn jiàn héng hǎi zī,jiě zuò wēi fèng míng。
薾然败棺材,蠢尔牛阑撑。ěr rán bài guān cái,chǔn ěr niú lán chēng。
龙腾虎变固有待,不遇赏音徒尔灵。lóng téng hǔ biàn gù yǒu dài,bù yù shǎng yīn tú ěr líng。
君不见饭牛自卖亦何者,逢时自致千秋名。jūn bù jiàn fàn niú zì mài yì hé zhě,féng shí zì zhì qiān qiū míng。

赤乌行

鲜于枢

木之用髹漆,初以为美观。mù zhī yòng xiū qī,chū yǐ wèi měi guān。
睹兹赤乌材,乃知漆为木之九转丹。dǔ zī chì wū cái,nǎi zhī qī wèi mù zhī jiǔ zhuǎn dān。
风雨霜露不能入,所以远历晋魏犹坚完。fēng yǔ shuāng lù bù néng rù,suǒ yǐ yuǎn lì jìn wèi yóu jiān wán。
政如厚葬用珠玉,能令血肉经千年。zhèng rú hòu zàng yòng zhū yù,néng lìng xuè ròu jīng qiān nián。
凡物皆尚新,惟琴独求旧。fán wù jiē shàng xīn,wéi qín dú qiú jiù。
古人遗迹既已少,近作吾无千岁寿。gǔ rén yí jì jì yǐ shǎo,jìn zuò wú wú qiān suì shòu。
木不断生意,雨旸犹相通。mù bù duàn shēng yì,yǔ yáng yóu xiāng tōng。
及兹生意尽,发声始与金石同。jí zī shēng yì jǐn,fā shēng shǐ yǔ jīn shí tóng。
巍巍乌龙山,岩壑秀且雄。wēi wēi wū lóng shān,yán hè xiù qiě xióng。
桐江在其南,溟渤居其东。tóng jiāng zài qí nán,míng bó jū qí dōng。
长滩落深峡,灌木号巅峰。zhǎng tān luò shēn xiá,guàn mù hào diān fēng。
子胥朝夕鼓馀怒,子陵庙貌存高风。zi xū cháo xī gǔ yú nù,zi líng miào mào cún gāo fēng。
托根于此岂复有,凡木感化何让龙门桐。tuō gēn yú cǐ qǐ fù yǒu,fán mù gǎn huà hé ràng lóng mén tóng。
我本山林人,奔走鬓已翁。wǒ běn shān lín rén,bēn zǒu bìn yǐ wēng。
何期造物私,锡此哀吾穷。hé qī zào wù sī,xī cǐ āi wú qióng。
琴成灭迹入深谷,歌咏尧舜甘长终。qín chéng miè jì rù shēn gǔ,gē yǒng yáo shùn gān zhǎng zhōng。

高尚书夜山图

鲜于枢

世人看山在山下,李侯看山向绝顶。shì rén kàn shān zài shān xià,lǐ hóu kàn shān xiàng jué dǐng。
世人画山画白日,李侯画山摹夜景。shì rén huà shān huà bái rì,lǐ hóu huà shān mó yè jǐng。
绝顶看山山更奇,夜景摹出人少知。jué dǐng kàn shān shān gèng qí,yè jǐng mó chū rén shǎo zhī。
远山苍苍近山黑,岩树历历汀树微。yuǎn shān cāng cāng jìn shān hēi,yán shù lì lì tīng shù wēi。
天高露下暮潮息,月明一片寒江迟。tiān gāo lù xià mù cháo xī,yuè míng yī piàn hán jiāng chí。
藏深乐渊潜,惊定安林栖。cáng shēn lè yuān qián,jīng dìng ān lín qī。
耳绝城市喧,心息声利机。ěr jué chéng shì xuān,xīn xī shēng lì jī。
古人无因驻清景,高侯有笔能夺移。gǔ rén wú yīn zhù qīng jǐng,gāo hóu yǒu bǐ néng duó yí。
容翁复作有声画,冥搜天巧为补遗。róng wēng fù zuò yǒu shēng huà,míng sōu tiān qiǎo wèi bǔ yí。
后来知有李侯之德高侯画,千年人诵容公诗。hòu lái zhī yǒu lǐ hóu zhī dé gāo hóu huà,qiān nián rén sòng róng gōng shī。

百步洪

鲜于枢

滟滪三蜀险,吕梁天下壮。yàn yù sān shǔ xiǎn,lǚ liáng tiān xià zhuàng。
我昔过彭门,舍舟步青嶂。wǒ xī guò péng mén,shě zhōu bù qīng zhàng。
酾酒神龙祠,凛乎不敢向。shāi jiǔ shén lóng cí,lǐn hū bù gǎn xiàng。
间关一叶下,号呼百人放。jiān guān yī yè xià,hào hū bǎi rén fàng。
篙师稍失律,身入鱼肠葬。gāo shī shāo shī lǜ,shēn rù yú cháng zàng。
至今仆夫辈,言之气辄丧。zhì jīn pū fū bèi,yán zhī qì zhé sàng。
危哉石梁洪,势与吕梁抗。wēi zāi shí liáng hóng,shì yǔ lǚ liáng kàng。
一石截中流,两山束惊浪。yī shí jié zhōng liú,liǎng shān shù jīng làng。
雷霆怒轰訇,鱼龙气慄怆。léi tíng nù hōng hōng,yú lóng qì lì chuàng。
轻船泛顺风,大舰必秋浪。qīng chuán fàn shùn fēng,dà jiàn bì qiū làng。
我行有期程,稽留速官谤。wǒ xíng yǒu qī chéng,jī liú sù guān bàng。
惭愧双白鸥,飘然淩滉漾。cán kuì shuāng bái ōu,piāo rán líng huàng yàng。

武陵胜集得总字

鲜于枢

穷冬十日雪,户外曾未踵。qióng dōng shí rì xuě,hù wài céng wèi zhǒng。
念我平生友,欲往恨不勇。niàn wǒ píng shēng yǒu,yù wǎng hèn bù yǒng。
兹晨剧命驾,相对腹一捧。zī chén jù mìng jià,xiāng duì fù yī pěng。
促招东林远,共念北海孔。cù zhāo dōng lín yuǎn,gòng niàn běi hǎi kǒng。
把酒望六合,琼瑶纷总总。bǎ jiǔ wàng liù hé,qióng yáo fēn zǒng zǒng。
兴极不知休,严城钟鼓动。xīng jí bù zhī xiū,yán chéng zhōng gǔ dòng。

窦璧诗

鲜于枢

谁言河水浊,鸣镝约秦境。shuí yán hé shuǐ zhuó,míng dī yuē qín jìng。
官军闹如蚁,城守申严警。guān jūn nào rú yǐ,chéng shǒu shēn yán jǐng。
窦璧一匹夫,欲汲困短绠。dòu bì yī pǐ fū,yù jí kùn duǎn gěng。
慷慨愿自效,行台可其请。kāng kǎi yuàn zì xiào,xíng tái kě qí qǐng。
从徒二十八,设伏独园静。cóng tú èr shí bā,shè fú dú yuán jìng。
逻骑百蹄翻,倏来落电影。luó qí bǎi tí fān,shū lái luò diàn yǐng。
勇士贵一决,犹豫失马猛。yǒng shì guì yī jué,yóu yù shī mǎ měng。
赏功不逾日,箫鼓喧市井。shǎng gōng bù yú rì,xiāo gǔ xuān shì jǐng。
英风激衰软,胡以倍凄冷。yīng fēng jī shuāi ruǎn,hú yǐ bèi qī lěng。
49123