古诗词

李东阳

画松为顾良弼主事题

李东阳

画松不必真似松,风骨略与画马同。huà sōng bù bì zhēn shì sōng,fēng gǔ lüè yǔ huà mǎ tóng。
毕宏曹霸两奇绝,妙意止在阿堵中。bì hóng cáo bà liǎng qí jué,miào yì zhǐ zài ā dǔ zhōng。
君家素壁光如雪,上有虬枝老垂铁。jūn jiā sù bì guāng rú xuě,shàng yǒu qiú zhī lǎo chuí tiě。
晚岁长同怪石寒,炎天耻受高云热。wǎn suì zhǎng tóng guài shí hán,yán tiān chǐ shòu gāo yún rè。
江翻树转争喧豗,十步九战何时开。jiāng fān shù zhuǎn zhēng xuān huī,shí bù jiǔ zhàn hé shí kāi。
阴房半扃山鬼啸,海水不断天风来。yīn fáng bàn jiōng shān guǐ xiào,hǎi shuǐ bù duàn tiān fēng lái。
城南野人颇醇古,坐爱凉秋满虚宇。chéng nán yě rén pǒ chún gǔ,zuò ài liáng qiū mǎn xū yǔ。
安得移来十丈青,高价如山弃如土。ān dé yí lái shí zhàng qīng,gāo jià rú shān qì rú tǔ。
知君此兴迥莫攀,谓予苦绊风尘间。zhī jūn cǐ xīng jiǒng mò pān,wèi yǔ kǔ bàn fēng chén jiān。
携琴载鹤招使去,我家自有徂徕山。xié qín zài hè zhāo shǐ qù,wǒ jiā zì yǒu cú lái shān。

题邵容城所藏幽松图

李东阳

种松溪边长十丈,高云对屋团青障。zhǒng sōng xī biān zhǎng shí zhàng,gāo yún duì wū tuán qīng zhàng。
中有幽人爱读书,苎袍纱帽秋萧爽。zhōng yǒu yōu rén ài dú shū,zhù páo shā mào qiū xiāo shuǎng。
青苔白石坐移时,衡门晏起独开迟。qīng tái bái shí zuò yí shí,héng mén yàn qǐ dú kāi chí。
山中繁实雨初落,下面垂萝风倒吹。shān zhōng fán shí yǔ chū luò,xià miàn chuí luó fēng dào chuī。
十年南北江湖梦,野树孤云递迎送。shí nián nán běi jiāng hú mèng,yě shù gū yún dì yíng sòng。
此地材同新甫良,多居官比蓝田重。cǐ dì cái tóng xīn fǔ liáng,duō jū guān bǐ lán tián zhòng。
酌君美酒听我歌,东园桃花能几何。zhuó jūn měi jiǔ tīng wǒ gē,dōng yuán táo huā néng jǐ hé。
丈夫功业在晚节,君今尚壮非蹉跎。zhàng fū gōng yè zài wǎn jié,jūn jīn shàng zhuàng fēi cuō tuó。

蒋御医黄头月桂图

李东阳

一月一花开,开时月常好。yī yuè yī huā kāi,kāi shí yuè cháng hǎo。
黄头少年何翩翩,每见花开被花恼。huáng tóu shǎo nián hé piān piān,měi jiàn huā kāi bèi huā nǎo。
红颜绣羽纷葳蕤,暖风吹春春力微。hóng yán xiù yǔ fēn wēi ruí,nuǎn fēng chuī chūn chūn lì wēi。
芳心艳影莫相妒,共保春光在迟暮。fāng xīn yàn yǐng mò xiāng dù,gòng bǎo chūn guāng zài chí mù。
君不见江花欲落江水深,凭仗黄头过江去。jūn bù jiàn jiāng huā yù luò jiāng shuǐ shēn,píng zhàng huáng tóu guò jiāng qù。

沈刑部所藏墨竹歌

李东阳

沈郎之貌古不妍,满怀清思如涌泉。shěn láng zhī mào gǔ bù yán,mǎn huái qīng sī rú yǒng quán。
手中墨竹风袅袅,坐我一片潇湘天。shǒu zhōng mò zhú fēng niǎo niǎo,zuò wǒ yī piàn xiāo xiāng tiān。
贪愁吟鬓洒霜雪,已觉纱帽随风偏。tān chóu yín bìn sǎ shuāng xuě,yǐ jué shā mào suí fēng piān。
人道湘灵解鼓瑟,此中似有泠泠弦。rén dào xiāng líng jiě gǔ sè,cǐ zhōng shì yǒu líng líng xián。
自言得此意萧索,中夜不敢高堂眠。zì yán dé cǐ yì xiāo suǒ,zhōng yè bù gǎn gāo táng mián。
问谁作者夏太常,平生翰墨江海传。wèn shuí zuò zhě xià tài cháng,píng shēng hàn mò jiāng hǎi chuán。
雪堂无人老可死,此物价重黄金钱。xuě táng wú rén lǎo kě sǐ,cǐ wù jià zhòng huáng jīn qián。
近来画竹有数家,世人皆爱我不怜。jìn lái huà zhú yǒu shù jiā,shì rén jiē ài wǒ bù lián。
我非能画却能看,别有苦思通幽玄。wǒ fēi néng huà què néng kàn,bié yǒu kǔ sī tōng yōu xuán。
病眼挥毫不成字,小者如栗大者拳。bìng yǎn huī háo bù chéng zì,xiǎo zhě rú lì dà zhě quán。
西邻奚老发半白,东邻陆郎美少年。xī lín xī lǎo fā bàn bái,dōng lín lù láng měi shǎo nián。
清歌苦调两不厌,为子和我沧浪篇。qīng gē kǔ diào liǎng bù yàn,wèi zi hé wǒ cāng làng piān。

早朝遇雨道中即事

李东阳

长安五月霖雨多,六月更急如翻河。zhǎng ān wǔ yuè lín yǔ duō,liù yuè gèng jí rú fān hé。
通宵到晚不得寐,茅屋欲破愁嵯峨。tōng xiāo dào wǎn bù dé mèi,máo wū yù pò chóu cuó é。
揽衣当户未能出,却坐蓬窗听疏密。lǎn yī dāng hù wèi néng chū,què zuò péng chuāng tīng shū mì。
纵道君恩屡放朝,端居未敢忘巾栉。zòng dào jūn ēn lǚ fàng cháo,duān jū wèi gǎn wàng jīn zhì。
九衢灯火迷西东,轻蓑瘦马随疲童。jiǔ qú dēng huǒ mí xī dōng,qīng suō shòu mǎ suí pí tóng。
道傍行子顾且笑,谓予亦在泥涂中。dào bàng xíng zi gù qiě xiào,wèi yǔ yì zài ní tú zhōng。
感渠相念不相识,问之不答还匆匆。gǎn qú xiāng niàn bù xiāng shí,wèn zhī bù dá hái cōng cōng。
如闻身是营中卒,畚锸欲赴朝天宫。rú wén shēn shì yíng zhōng zú,běn chā yù fù cháo tiān gōng。
古来王事称靡盬,予亦勤劳竟何补。gǔ lái wáng shì chēng mí gǔ,yǔ yì qín láo jìng hé bǔ。
为渠惭愧久低回,雨急严城听鸣鼓。wèi qú cán kuì jiǔ dī huí,yǔ jí yán chéng tīng míng gǔ。

荷鹭图为薛御史作

李东阳

秋山泬寥秋水阔,一夜天风起蘋末。qiū shān jué liáo qiū shuǐ kuò,yī yè tiān fēng qǐ píng mò。
万籁凋余锦树空,繁花落尽红衣脱。wàn lài diāo yú jǐn shù kōng,fán huā luò jǐn hóng yī tuō。
鵁鶄鸂鶒俱无声,沙边白鹭如有情。jiāo jīng xī chì jù wú shēng,shā biān bái lù rú yǒu qíng。
幽禽相呼落日暝,尺鲤下避寒潭清。yōu qín xiāng hū luò rì míng,chǐ lǐ xià bì hán tán qīng。
寒潭直下几千尺,落羽回波共萧瑟。hán tán zhí xià jǐ qiān chǐ,luò yǔ huí bō gòng xiāo sè。
独立遥怜海屿青,低飞不碍江云白。dú lì yáo lián hǎi yǔ qīng,dī fēi bù ài jiāng yún bái。
诗家画格还相宜,却忆江南初见时。shī jiā huà gé hái xiāng yí,què yì jiāng nán chū jiàn shí。
雍陶池上风雨集,摩诘田中烟火迟。yōng táo chí shàng fēng yǔ jí,mó jí tián zhōng yān huǒ chí。
吾生颇似巢笼鸟,十年尘土长安道。wú shēng pǒ shì cháo lóng niǎo,shí nián chén tǔ zhǎng ān dào。
万里沧浪一片秋,安得闲身此中老。wàn lǐ cāng làng yī piàn qiū,ān dé xián shēn cǐ zhōng lǎo。

题朱仪中雨图

李东阳

菰丛苍苍集烟渚,山头湿云半为雨。gū cóng cāng cāng jí yān zhǔ,shān tóu shī yún bàn wèi yǔ。
垂萝绕屋茅覆墙,石燕林鸠似相语。chuí luó rào wū máo fù qiáng,shí yàn lín jiū shì xiāng yǔ。
桃花落尽梅子黄,南湖北泖俱茫茫。táo huā luò jǐn méi zi huáng,nán hú běi mǎo jù máng máng。
黄泥道路白头浪,知是江南烟水乡。huáng ní dào lù bái tóu làng,zhī shì jiāng nán yān shuǐ xiāng。
长安溽暑秋过半,雨湿书床尽糜烂。zhǎng ān rù shǔ qiū guò bàn,yǔ shī shū chuáng jǐn mí làn。
三年诗逋坐盈案,拂君画图为君叹。sān nián shī bū zuò yíng àn,fú jūn huà tú wèi jūn tàn。
闭门觅句无人催,呼童卷送休徘徊。bì mén mì jù wú rén cuī,hū tóng juǎn sòng xiū pái huái。
君看白石最深处,纸背犹湿青莓苔。jūn kàn bái shí zuì shēn chù,zhǐ bèi yóu shī qīng méi tái。

鳜鱼图为掌教谢先生作

李东阳

泮池雨过新水长,江南鳜鱼大如掌。pàn chí yǔ guò xīn shuǐ zhǎng,jiāng nán guì yú dà rú zhǎng。
沙边细荇时吐吞,水底行云递来往。shā biān xì xìng shí tǔ tūn,shuǐ dǐ xíng yún dì lái wǎng。
其间种类多莫辨,短者如针细如线。qí jiān zhǒng lèi duō mò biàn,duǎn zhě rú zhēn xì rú xiàn。
三年养得鳞甲成,万里空嗟画图见。sān nián yǎng dé lín jiǎ chéng,wàn lǐ kōng jiē huà tú jiàn。
一官蓟北复巴西,丹青不改鬓成丝。yī guān jì běi fù bā xī,dān qīng bù gǎi bìn chéng sī。
遥怜天路飞腾地,长记春风长养时。yáo lián tiān lù fēi téng dì,zhǎng jì chūn fēng zhǎng yǎng shí。
宦途萍水纷无迹,再见此图三叹息。huàn tú píng shuǐ fēn wú jì,zài jiàn cǐ tú sān tàn xī。
远行珍重寄双鱼,鱼中定有长相忆。yuǎn xíng zhēn zhòng jì shuāng yú,yú zhōng dìng yǒu zhǎng xiāng yì。

彭学士先生所藏刘进画鱼

李东阳

鱼为水族类最稠,近时画手安成刘。yú wèi shuǐ zú lèi zuì chóu,jìn shí huà shǒu ān chéng liú。
生绡如云笔如雨,恍惚变态不可求。shēng xiāo rú yún bǐ rú yǔ,huǎng hū biàn tài bù kě qiú。
大者独立为豪酋,小者列从分奴驺。dà zhě dú lì wèi háo qiú,xiǎo zhě liè cóng fēn nú zōu。
翻身煦沫日弄影,一一如在空中游。fān shēn xù mò rì nòng yǐng,yī yī rú zài kōng zhōng yóu。
风鬐雾鬣卷复散,顷刻巨浪高山丘。fēng qí wù liè juǎn fù sàn,qǐng kè jù làng gāo shān qiū。
上摩虚无拂倒景,下逐远势归长流。shàng mó xū wú fú dào jǐng,xià zhú yuǎn shì guī zhǎng liú。
初疑聚石作九岛,咫尺之地皆汀洲。chū yí jù shí zuò jiǔ dǎo,zhǐ chǐ zhī dì jiē tīng zhōu。
又如然犀照牛渚,海若露叫群灵愁。yòu rú rán xī zhào niú zhǔ,hǎi ruò lù jiào qún líng chóu。
问渠类象谁指示,或者神授非人谋。wèn qú lèi xiàng shuí zhǐ shì,huò zhě shén shòu fēi rén móu。
画图贵似不必似,却恐有意伤雕锼。huà tú guì shì bù bì shì,què kǒng yǒu yì shāng diāo sōu。
拟将天地作画笥,此语吾传苏子由。nǐ jiāng tiān dì zuò huà sì,cǐ yǔ wú chuán sū zi yóu。
江湖茫茫隔尘土,吾欲远挂珊瑚钩。jiāng hú máng máng gé chén tǔ,wú yù yuǎn guà shān hú gōu。
临渊之羡亦徒尔,况乃物幻无停眸。lín yuān zhī xiàn yì tú ěr,kuàng nǎi wù huàn wú tíng móu。
诗成日暮酒半醒,萧萧落木高堂秋。shī chéng rì mù jiǔ bàn xǐng,xiāo xiāo luò mù gāo táng qiū。

王世赏席上题林良鹰熊图

李东阳

坡陁连延出林麓,孤鹰盘拿熊蹜伏。pō tuó lián yán chū lín lù,gū yīng pán ná xióng sù fú。
金眸耀日开苍烟,健尾捎风起平陆。jīn móu yào rì kāi cāng yān,jiàn wěi shāo fēng qǐ píng lù。
由来异物乃同性,意气飞扬两撑矗。yóu lái yì wù nǎi tóng xìng,yì qì fēi yáng liǎng chēng chù。
山跑野掠纷路歧,何事相逢辄相肉。shān pǎo yě lüè fēn lù qí,hé shì xiāng féng zhé xiāng ròu。
侧睨翻疑批亢来,迅步直欲空壁逐。cè nì fān yí pī kàng lái,xùn bù zhí yù kōng bì zhú。
乾坤苍茫色惨淡,落木萧飕满空谷。qián kūn cāng máng sè cǎn dàn,luò mù xiāo sōu mǎn kōng gǔ。
群豺敛迹百鸟停,万里长空齐注目。qún chái liǎn jì bǎi niǎo tíng,wàn lǐ zhǎng kōng qí zhù mù。
是谁画者诚崛奇,笔势似与渠争速。shì shuí huà zhě chéng jué qí,bǐ shì shì yǔ qú zhēng sù。
坐间宾客皆起避,阶下儿童骇将蹴。zuò jiān bīn kè jiē qǐ bì,jiē xià ér tóng hài jiāng cù。
当筵看画催索诗,卷帙不待高阁束。dāng yán kàn huà cuī suǒ shī,juǎn zhì bù dài gāo gé shù。
平生搏击非我才,欲赋真愁成刻鹄。píng shēng bó jī fēi wǒ cái,yù fù zhēn chóu chéng kè gǔ。
微酣对此发双竖,酒令诗筹复相督。wēi hān duì cǐ fā shuāng shù,jiǔ lìng shī chóu fù xiāng dū。
顿令拙劣成粗豪,一饮步兵三百斛。dùn lìng zhuō liè chéng cū háo,yī yǐn bù bīng sān bǎi hú。

刘尚质南楼题王舜耕山水图

李东阳

溪声潺湲杂林壑,山势蜿蜒去还却。xī shēng chán yuán zá lín hè,shān shì wān yán qù hái què。
浮云欲起未起时,半在溪头与山脚。fú yún yù qǐ wèi qǐ shí,bàn zài xī tóu yǔ shān jiǎo。
入空高鸟飞欲尽,背屋斜阳惨将落。rù kōng gāo niǎo fēi yù jǐn,bèi wū xié yáng cǎn jiāng luò。
更无剩地与闲人,纵有红尘何处著。gèng wú shèng dì yǔ xián rén,zòng yǒu hóng chén hé chù zhù。
南亩老翁双鬓斑,笔法颇似高房山。nán mǔ lǎo wēng shuāng bìn bān,bǐ fǎ pǒ shì gāo fáng shān。
少年豪宕老疏放,往往醉墨留人间。shǎo nián háo dàng lǎo shū fàng,wǎng wǎng zuì mò liú rén jiān。
平生画癖兼山癖,一见此图三叹息。píng shēng huà pǐ jiān shān pǐ,yī jiàn cǐ tú sān tàn xī。
愧我不如楼上人,日日开窗看秋碧。kuì wǒ bù rú lóu shàng rén,rì rì kāi chuāng kàn qiū bì。

题画鹰送罗缉熙南归

李东阳

大鹰狰狞爪决石,侧目高堂睨秋碧。dà yīng zhēng níng zhǎo jué shí,cè mù gāo táng nì qiū bì。
小鹰倔伏俯且窥,威而不扬岂其雌。xiǎo yīng jué fú fǔ qiě kuī,wēi ér bù yáng qǐ qí cí。
雌雄起伏各异态,意气相看出尘堨。cí xióng qǐ fú gè yì tài,yì qì xiāng kàn chū chén yè。
独立羞将众羽群,高飞怕有浮云碍。dú lì xiū jiāng zhòng yǔ qún,gāo fēi pà yǒu fú yún ài。
山寒木落天始风,日色惨淡川原空。shān hán mù luò tiān shǐ fēng,rì sè cǎn dàn chuān yuán kōng。
人间狐兔自有地,慎勿反击伤鹓鸿。rén jiān hú tù zì yǒu dì,shèn wù fǎn jī shāng yuān hóng。
画图仿佛是谁作,宛似悬韝臂间落。huà tú fǎng fú shì shuí zuò,wǎn shì xuán gōu bì jiān luò。
高堂匹练长风生,万里炎荒尽幽朔。gāo táng pǐ liàn zhǎng fēng shēng,wàn lǐ yán huāng jǐn yōu shuò。
我生奇气空嶙峋,挥毫对此不无神。wǒ shēng qí qì kōng lín xún,huī háo duì cǐ bù wú shén。
送渠羽翼朝天去,亦是云霄得意人。sòng qú yǔ yì cháo tiān qù,yì shì yún xiāo dé yì rén。

徐用和侍御所藏云山图歌

李东阳

何人醉写云山图,浮云澒洞山模糊。hé rén zuì xiě yún shān tú,fú yún hòng dòng shān mó hú。
空明射地日漏影,稍觉树林开扶疏。kōng míng shè dì rì lòu yǐng,shāo jué shù lín kāi fú shū。
平原苍莽不知处,忽有细路通榛芜。píng yuán cāng mǎng bù zhī chù,hū yǒu xì lù tōng zhēn wú。
茅堂枕山半阁水,卷幔正对前峰孤。máo táng zhěn shān bàn gé shuǐ,juǎn màn zhèng duì qián fēng gū。
幽人深居不出户,纵有邻舍无招呼。yōu rén shēn jū bù chū hù,zòng yǒu lín shě wú zhāo hū。
低头把卷苦吟讽,语暗不辨楚与吴。dī tóu bǎ juǎn kǔ yín fěng,yǔ àn bù biàn chǔ yǔ wú。
中流棹歌似相答,欲断未断声呜呜。zhōng liú zhào gē shì xiāng dá,yù duàn wèi duàn shēng wū wū。
云多水阔望不见,知是沧洲旧钓徒。yún duō shuǐ kuò wàng bù jiàn,zhī shì cāng zhōu jiù diào tú。
长安六月晴复雨,若非尘土还泥涂。zhǎng ān liù yuè qíng fù yǔ,ruò fēi chén tǔ hái ní tú。
城中见山如见画,刚可仿佛求形模。chéng zhōng jiàn shān rú jiàn huà,gāng kě fǎng fú qiú xíng mó。
山犹可见水莫涉,尺潦岂足容长舻。shān yóu kě jiàn shuǐ mò shè,chǐ lǎo qǐ zú róng zhǎng lú。
十年旧游忆南国,岁月催人非故吾。shí nián jiù yóu yì nán guó,suì yuè cuī rén fēi gù wú。
鹦鹉洲前汉阳树,此景此诗今有无?yīng wǔ zhōu qián hàn yáng shù,cǐ jǐng cǐ shī jīn yǒu wú?
因君此图意披豁,便欲买棹游江湖。yīn jūn cǐ tú yì pī huō,biàn yù mǎi zhào yóu jiāng hú。

题鲁京尹所藏双鹰图

李东阳

霜风摵摵空林响,朔气随空入萧爽。shuāng fēng shè shè kōng lín xiǎng,shuò qì suí kōng rù xiāo shuǎng。
两鹰意气殊绝群,俯视平川如一掌。liǎng yīng yì qì shū jué qún,fǔ shì píng chuān rú yī zhǎng。
玄云著树凝不飞,野日照地寒无辉。xuán yún zhù shù níng bù fēi,yě rì zhào dì hán wú huī。
缡身欲下不肯下,似觉深山狐兔稀。lí shēn yù xià bù kěn xià,shì jué shēn shān hú tù xī。
丹青落手翩欲活,鞴上惊看锦绦脱。dān qīng luò shǒu piān yù huó,bèi shàng jīng kàn jǐn tāo tuō。
江湖浩荡水烟深,万里阳台渺天末。jiāng hú hào dàng shuǐ yān shēn,wàn lǐ yáng tái miǎo tiān mò。
时维八月炎暑空,两鹰角立如争雄。shí wéi bā yuè yán shǔ kōng,liǎng yīng jiǎo lì rú zhēng xióng。
周旋九弦隘八极,此意岂在风尘中。zhōu xuán jiǔ xián ài bā jí,cǐ yì qǐ zài fēng chén zhōng。
知公有才非搏击,我意亦欲辞樊笼。zhī gōng yǒu cái fēi bó jī,wǒ yì yì yù cí fán lóng。
只应共逐鹓鸾去,去上丹山十二重。zhǐ yīng gòng zhú yuān luán qù,qù shàng dān shān shí èr zhòng。

题陆宽瘦竹卷

李东阳

江南陆郎瘦于竹,种竹城东玉河曲。jiāng nán lù láng shòu yú zhú,zhǒng zhú chéng dōng yù hé qū。
未论千尺势能长,刚道两竿轩也足。wèi lùn qiān chǐ shì néng zhǎng,gāng dào liǎng gān xuān yě zú。
耻随桃李斗芳腴,只共松杉伴幽独。chǐ suí táo lǐ dòu fāng yú,zhǐ gòng sōng shān bàn yōu dú。
茅茨可奈霜雪冷,韦布不受风尘辱。máo cí kě nài shuāng xuě lěng,wéi bù bù shòu fēng chén rǔ。
平生幽赏底须多,爱此清风不盈掬。píng shēng yōu shǎng dǐ xū duō,ài cǐ qīng fēng bù yíng jū。
绝胜长安酒肉徒,醺花褷月空迷复。jué shèng zhǎng ān jiǔ ròu tú,xūn huā shī yuè kōng mí fù。
近从画竹得篆法,坐对凉阴刻寒玉。jìn cóng huà zhú dé zhuàn fǎ,zuò duì liáng yīn kè hán yù。
终教笔硬可通神,且赏骨多能胜肉。zhōng jiào bǐ yìng kě tōng shén,qiě shǎng gǔ duō néng shèng ròu。
江左诗翁太瘦生,墨竹篆书皆绝俗。jiāng zuǒ shī wēng tài shòu shēng,mò zhú zhuàn shū jiē jué sú。
莫言汝瘦不如渠,好为名家继清躅。mò yán rǔ shòu bù rú qú,hǎo wèi míng jiā jì qīng zhú。

画禽

李东阳

高栖野雀低飞燕,长在峰头与溪面。gāo qī yě què dī fēi yàn,zhǎng zài fēng tóu yǔ xī miàn。
竹鸡啼彻雨初晴,山脚泥深路如线。zhú jī tí chè yǔ chū qíng,shān jiǎo ní shēn lù rú xiàn。
崖根老树回余青,树间双鹊闲无声。yá gēn lǎo shù huí yú qīng,shù jiān shuāng què xián wú shēng。
只应识得山中乐,无复人间送喜情。zhǐ yīng shí dé shān zhōng lè,wú fù rén jiān sòng xǐ qíng。

题画

李东阳

风林不定惊枝袅,上有修翎两山鸟。fēng lín bù dìng jīng zhī niǎo,shàng yǒu xiū líng liǎng shān niǎo。
溪边独鹭短丝垂,影落晴波秋渺渺。xī biān dú lù duǎn sī chuí,yǐng luò qíng bō qiū miǎo miǎo。
鸳鸯鸂鶒似争春,锦毛绣翼相鲜新。yuān yāng xī chì shì zhēng chūn,jǐn máo xiù yì xiāng xiān xīn。
寒乌数点寂相背,颇学山翁避贵人。hán wū shù diǎn jì xiāng bèi,pǒ xué shān wēng bì guì rén。
山鸡两翼花如剪,未胜鹅群娇宛转。shān jī liǎng yì huā rú jiǎn,wèi shèng é qún jiāo wǎn zhuǎn。
曲水亭前路有无,黄陵庙下湖深浅。qū shuǐ tíng qián lù yǒu wú,huáng líng miào xià hú shēn qiǎn。
穷崖老树猿倒悬,彼何色者白与玄。qióng yá lǎo shù yuán dào xuán,bǐ hé sè zhě bái yǔ xuán。
山中麛子未生角,错立不知谁后前。shān zhōng mí zi wèi shēng jiǎo,cuò lì bù zhī shuí hòu qián。
世间飞走各有性,诗人自古歌鱼鸢。shì jiān fēi zǒu gè yǒu xìng,shī rén zì gǔ gē yú yuān。
莫将藻绘作物假,此物自是无声篇。mò jiāng zǎo huì zuò wù jiǎ,cǐ wù zì shì wú shēng piān。

题画二首

李东阳

霜枯古树秋飒飒,枝间老猿罢腾踏。shuāng kū gǔ shù qiū sà sà,zhī jiān lǎo yuán bà téng tà。
戏将长臂扑游蜂,半似相欺半相狎。xì jiāng zhǎng bì pū yóu fēng,bàn shì xiāng qī bàn xiāng xiá。
冈峦高下路东西,由来异类不同栖。gāng luán gāo xià lù dōng xī,yóu lái yì lèi bù tóng qī。
应怜野径穿花去,不作空山抱树啼。yīng lián yě jìng chuān huā qù,bù zuò kōng shān bào shù tí。
君不见场中有果房有蜜,共趁园林好风日。jūn bù jiàn chǎng zhōng yǒu guǒ fáng yǒu mì,gòng chèn yuán lín hǎo fēng rì。
丁宁慎勿采桃花,留结山中千岁实。dīng níng shèn wù cǎi táo huā,liú jié shān zhōng qiān suì shí。

题画二首

李东阳

玄猿倦向青林坐,声断长空碧云破。xuán yuán juàn xiàng qīng lín zuò,shēng duàn zhǎng kōng bì yún pò。
林间疏网落蜘蛛,正向连蜷掌中堕。lín jiān shū wǎng luò zhī zhū,zhèng xiàng lián quán zhǎng zhōng duò。
丝轻臂软如不胜,欲掣未掣还腾腾。sī qīng bì ruǎn rú bù shèng,yù chè wèi chè hái téng téng。
极知物性解人意,应向画图观世情。jí zhī wù xìng jiě rén yì,yīng xiàng huà tú guān shì qíng。
由来异类有强弱,幸是相逢不相虐。yóu lái yì lèi yǒu qiáng ruò,xìng shì xiāng féng bù xiāng nüè。
犹胜虚堂万缕丝,无数飞虫挂檐角。yóu shèng xū táng wàn lǚ sī,wú shù fēi chóng guà yán jiǎo。

悼竹

李东阳

园南旧植千竿绿,高者如墙大如屋。yuán nán jiù zhí qiān gān lǜ,gāo zhě rú qiáng dà rú wū。
风狂雨急墙屋翻,干折丛低共倾覆。fēng kuáng yǔ jí qiáng wū fān,gàn zhé cóng dī gòng qīng fù。
忽惊舞罢鸿门会,怒斗纷纷碎苍玉。hū jīng wǔ bà hóng mén huì,nù dòu fēn fēn suì cāng yù。
复似骊山坠石余,数百书生葬坑谷。fù shì lí shān zhuì shí yú,shù bǎi shū shēng zàng kēng gǔ。
初疑凤羽堕当空,更讶箨龙身在陆。chū yí fèng yǔ duò dāng kōng,gèng yà tuò lóng shēn zài lù。
翠落琼飞不复完,顿使泥沙汗人目。cuì luò qióng fēi bù fù wán,dùn shǐ ní shā hàn rén mù。
忆昔新移近水隈,瘦骨棱层不盈束。yì xī xīn yí jìn shuǐ wēi,shòu gǔ léng céng bù yíng shù。
晨浇恐被风日燥,晚护幸免霜雪酷。chén jiāo kǒng bèi fēng rì zào,wǎn hù xìng miǎn shuāng xuě kù。
十年长养成亦艰,一旦摧颓势何速。shí nián zhǎng yǎng chéng yì jiān,yī dàn cuī tuí shì hé sù。
我时夜半惊水至,崛起苍黄问僮仆。wǒ shí yè bàn jīng shuǐ zhì,jué qǐ cāng huáng wèn tóng pū。
彼呆不识人意劳,只顾囊衣与甔粟。bǐ dāi bù shí rén yì láo,zhǐ gù náng yī yǔ dān sù。
观里桃花何足论,堂前楠树犹堪录。guān lǐ táo huā hé zú lùn,táng qián nán shù yóu kān lù。
无家更欲买山林,有径谁当伴松菊。wú jiā gèng yù mǎi shān lín,yǒu jìng shuí dāng bàn sōng jú。
前轩好竹只数个,颇觉幽怀看未足。qián xuān hǎo zhú zhǐ shù gè,pǒ jué yōu huái kàn wèi zú。
春来拟欲探萌芽,苍苔慎勿迷双躅。chūn lái nǐ yù tàn méng yá,cāng tái shèn wù mí shuāng zhú。