古诗词

于谦

残春漫书

于谦

借问春归何处所,天涯芳草路茫茫。jiè wèn chūn guī hé chù suǒ,tiān yá fāng cǎo lù máng máng。
杨花不解留春住,空逐东风上下狂。yáng huā bù jiě liú chūn zhù,kōng zhú dōng fēng shàng xià kuáng。

读参同契有感

于谦

蓬岛瀛洲事渺茫,婴儿姹女竟分张。péng dǎo yíng zhōu shì miǎo máng,yīng ér chà nǚ jìng fēn zhāng。
仙凡自古云泥隔,空读人间不死方。xiān fán zì gǔ yún ní gé,kōng dú rén jiān bù sǐ fāng。

宋宫

于谦

龙楼高处彩云飞,艮岳才成事已非。lóng lóu gāo chù cǎi yún fēi,gěn yuè cái chéng shì yǐ fēi。
寂寂长门金锁合,中州无复二龙归。jì jì zhǎng mén jīn suǒ hé,zhōng zhōu wú fù èr lóng guī。

七夕

于谦

鹊桥千丈跨银河,夜静风恬水不波。què qiáo qiān zhàng kuà yín hé,yè jìng fēng tián shuǐ bù bō。
牛女相逢又相失,欢情不似别情多。niú nǚ xiāng féng yòu xiāng shī,huān qíng bù shì bié qíng duō。

雁字

于谦

界破青天印碧波,分明点画与波戈。jiè pò qīng tiān yìn bì bō,fēn míng diǎn huà yǔ bō gē。
右军不识其中意,却把黄庭换白鹅。yòu jūn bù shí qí zhōng yì,què bǎ huáng tíng huàn bái é。

雨中山行

于谦

湿云拖雨过前山,远树冥冥烟雾间。shī yún tuō yǔ guò qián shān,yuǎn shù míng míng yān wù jiān。
碎石乱流人不渡,晚来惟有一僧还。suì shí luàn liú rén bù dù,wǎn lái wéi yǒu yī sēng hái。

春归

于谦

红芳老尽绿阴肥,到处杨花作雪飞。hóng fāng lǎo jǐn lǜ yīn féi,dào chù yáng huā zuò xuě fēi。
塞北从来无杜宇,不知何物动春归。sāi běi cóng lái wú dù yǔ,bù zhī hé wù dòng chūn guī。

山行驻马

于谦

沾衣数点雨馀雨,极目万重山外山。zhān yī shù diǎn yǔ yú yǔ,jí mù wàn zhòng shān wài shān。
立马平原看秋色,独怜寒菊映衰颜。lì mǎ píng yuán kàn qiū sè,dú lián hán jú yìng shuāi yán。

上太行山

于谦

西风落日草班班,云薄秋空鸟独还。xī fēng luò rì cǎo bān bān,yún báo qiū kōng niǎo dú hái。
两鬓霜华千里客,马蹄又上太行山。liǎng bìn shuāng huá qiān lǐ kè,mǎ tí yòu shàng tài xíng shān。

春寒喜和暖

于谦

东风消尽山头雪,和气挽回天下春。dōng fēng xiāo jǐn shān tóu xuě,hé qì wǎn huí tiān xià chūn。
笑杀堤边千树柳,才舒青眼便窥人。xiào shā dī biān qiān shù liǔ,cái shū qīng yǎn biàn kuī rén。

腊月二十四夜口号

于谦

金炉银烛夜生春,爆竹声催节候新。jīn lú yín zhú yè shēng chūn,bào zhú shēng cuī jié hòu xīn。
自笑中年强随俗,买饧裂纸祀厨神。zì xiào zhōng nián qiáng suí sú,mǎi táng liè zhǐ sì chú shén。

十七夜灯

于谦

一杯浊酒送残灯,岁月无情感慨增。yī bēi zhuó jiǔ sòng cán dēng,suì yuè wú qíng gǎn kǎi zēng。
垂老渐忘儿女态,从教客况似山僧。chuí lǎo jiàn wàng ér nǚ tài,cóng jiào kè kuàng shì shān sēng。

读悟真篇

于谦

金丹元只在红尘,混俗方能得至真。jīn dān yuán zhǐ zài hóng chén,hùn sú fāng néng dé zhì zhēn。
自是书生守名节,莫惭辜负指迷人。zì shì shū shēng shǒu míng jié,mò cán gū fù zhǐ mí rén。

春晓

于谦

晓风吹月下长空,渐觉东窗日影红。xiǎo fēng chuī yuè xià zhǎng kōng,jiàn jué dōng chuāng rì yǐng hóng。
寄语邻鸡莫惊觉,家山正在梦魂中。jì yǔ lín jī mò jīng jué,jiā shān zhèng zài mèng hún zhōng。

蚤春即景

于谦

弱柳千条拂地垂,向阳亭馆日迟迟。ruò liǔ qiān tiáo fú dì chuí,xiàng yáng tíng guǎn rì chí chí。
杏花最得春光蚤,屋角斜横四五枝。xìng huā zuì dé chūn guāng zǎo,wū jiǎo xié héng sì wǔ zhī。

春日写怀

于谦

赏心乐事久蹉跎,景物关情奈尔何。shǎng xīn lè shì jiǔ cuō tuó,jǐng wù guān qíng nài ěr hé。
独上高楼望乡国,一川芳草夕阳多。dú shàng gāo lóu wàng xiāng guó,yī chuān fāng cǎo xī yáng duō。

暮春小雨

于谦

霏霏小雨不沾衣,细逐斜风密又稀。fēi fēi xiǎo yǔ bù zhān yī,xì zhú xié fēng mì yòu xī。
好湿香尘沾柳絮,莫教零乱送春归。hǎo shī xiāng chén zhān liǔ xù,mò jiào líng luàn sòng chūn guī。

贪睡

于谦

气昏无奈困人天,才说看书便欲眠。qì hūn wú nài kùn rén tiān,cái shuō kàn shū biàn yù mián。
分付家童添活火,莫教断却煮茶烟。fēn fù jiā tóng tiān huó huǒ,mò jiào duàn què zhǔ chá yān。

宿徐沟

于谦

霜台寂寂夜无哗,远近边城动鼓笳。shuāng tái jì jì yè wú huā,yuǎn jìn biān chéng dòng gǔ jiā。
客路弥漫归思远,绛台银烛谩开花。kè lù mí màn guī sī yuǎn,jiàng tái yín zhú mán kāi huā。

登太行思亲

于谦

马足车尘不暂闲,一年两度太行山。mǎ zú chē chén bù zàn xián,yī nián liǎng dù tài xíng shān。
庭闱缥缈孤云下,游子思亲几日还。tíng wéi piāo miǎo gū yún xià,yóu zi sī qīn jǐ rì hái。