古诗词

袁宏道

仲春十八日宿上天竺

袁宏道

三步一号呼,十步一礼拜。sān bù yī hào hū,shí bù yī lǐ bài。
万人齐仰瞻,菩萨今何在。wàn rén qí yǎng zhān,pú sà jīn hé zài。
欲寻真大士,当入众生界。yù xún zhēn dà shì,dāng rù zhòng shēng jiè。
试观海潮音,不离浙江外。shì guān hǎi cháo yīn,bù lí zhè jiāng wài。

仲春十八日宿上天竺

袁宏道

若以色见我,是人行邪道。ruò yǐ sè jiàn wǒ,shì rén xíng xié dào。
饶他紫金身,只是泥与草。ráo tā zǐ jīn shēn,zhǐ shì ní yǔ cǎo。
朝来白照面,三十二种好。cháo lái bái zhào miàn,sān shí èr zhǒng hǎo。
终日忙波波,忘却自家宝。zhōng rì máng bō bō,wàng què zì jiā bǎo。

山阴道

袁宏道

钱塘艳若花,山阴芊如草。qián táng yàn ruò huā,shān yīn qiān rú cǎo。
六朝以上人,不闻西湖好。liù cháo yǐ shàng rén,bù wén xī hú hǎo。
平生王献之,酷爱山阴道。píng shēng wáng xiàn zhī,kù ài shān yīn dào。
彼此俱清奇,输他得名早。bǐ cǐ jù qīng qí,shū tā dé míng zǎo。

雾中望山

袁宏道

雾是酲山酒,雾重山如醉。wù shì chéng shān jiǔ,wù zhòng shān rú zuì。
登高气不清,万象争规避。dēng gāo qì bù qīng,wàn xiàng zhēng guī bì。
日无光而毛,天不昏而睡。rì wú guāng ér máo,tiān bù hūn ér shuì。
云影叠飞沙,风花洒空泪。yún yǐng dié fēi shā,fēng huā sǎ kōng lèi。

贺家池

袁宏道

昔闻八百里,今来八百亩。xī wén bā bǎi lǐ,jīn lái bā bǎi mǔ。
为问袁阿宏,何如贺监不。wèi wèn yuán ā hóng,hé rú hè jiān bù。
黄冠吾愿学,其如多八口。huáng guān wú yuàn xué,qí rú duō bā kǒu。
形体作仆奴,礼法成枷钮。xíng tǐ zuò pū nú,lǐ fǎ chéng jiā niǔ。
幸尔略知识,效颦辞五斗。xìng ěr lüè zhī shí,xiào pín cí wǔ dòu。
强作舒眉诗,学饮宽肠酒。qiáng zuò shū méi shī,xué yǐn kuān cháng jiǔ。
所以不脱然,为身非我有。suǒ yǐ bù tuō rán,wèi shēn fēi wǒ yǒu。
恩爱毒其躬,父母掣其肘。ēn ài dú qí gōng,fù mǔ chè qí zhǒu。
未免愧古人,青山空矫首。wèi miǎn kuì gǔ rén,qīng shān kōng jiǎo shǒu。

禹穴

袁宏道

窆石立如人,鼻穿腰半折。biǎn shí lì rú rén,bí chuān yāo bàn zhé。
不看碑头字,那知是禹穴。bù kàn bēi tóu zì,nà zhī shì yǔ xué。
栏楯半摧残,古文尽磨灭。lán dùn bàn cuī cán,gǔ wén jǐn mó miè。
山高仰瘦容,松老添孙鬣。shān gāo yǎng shòu róng,sōng lǎo tiān sūn liè。
古屋闭狐妖,香台蹲豹迹。gǔ wū bì hú yāo,xiāng tái dūn bào jì。

第一泄

袁宏道

踏人肩而行,次第乃得过。tà rén jiān ér xíng,cì dì nǎi dé guò。
射眼风丝飞,置足山毛破。shè yǎn fēng sī fēi,zhì zú shān máo pò。
局身缒草移,定踹盘泥坐。jú shēn zhuì cǎo yí,dìng chuài pán ní zuò。
五水势高低,千峰身顿挫。wǔ shuǐ shì gāo dī,qiān fēng shēn dùn cuò。
路荒雨气腥,树老班皮裹。lù huāng yǔ qì xīng,shù lǎo bān pí guǒ。
度岭羡猿轻,投崖愁虎饿。dù lǐng xiàn yuán qīng,tóu yá chóu hǔ è。
常恐决性命,归来始相贺。cháng kǒng jué xìng mìng,guī lái shǐ xiāng hè。

志别种山阁作

袁宏道

楚国一段云,落地无根蒂。chǔ guó yī duàn yún,luò dì wú gēn dì。
偶尔置膻风,吹作尘霾气。ǒu ěr zhì shān fēng,chuī zuò chén mái qì。
道逢三鹓雏,衔我入云际。dào féng sān yuān chú,xián wǒ rù yún jì。
携手上仙山,长啸起天寐。xié shǒu shàng xiān shān,zhǎng xiào qǐ tiān mèi。
苍竿画古云,踏破春峦翠。cāng gān huà gǔ yún,tà pò chūn luán cuì。
迂谷访长眉,空山顿龙辔。yū gǔ fǎng zhǎng méi,kōng shān dùn lóng pèi。
胥潮隔湘祠,路满一鹏翅。xū cháo gé xiāng cí,lù mǎn yī péng chì。
天长吴楚波,羁影入遥睇。tiān zhǎng wú chǔ bō,jī yǐng rù yáo dì。
知心如冰焰,前程若神谜。zhī xīn rú bīng yàn,qián chéng ruò shén mí。
君看露上枝,无心也垂泪。jūn kàn lù shàng zhī,wú xīn yě chuí lèi。

湘湖

袁宏道

而我游湘湖,恰值湖水小。ér wǒ yóu xiāng hú,qià zhí hú shuǐ xiǎo。
湘湖旧有名,敢道湖不好。xiāng hú jiù yǒu míng,gǎn dào hú bù hǎo。
辟彼如花人,必须眉黛姣。pì bǐ rú huā rén,bì xū méi dài jiāo。
一旦决洪流,山宁不枯老。yī dàn jué hóng liú,shān níng bù kū lǎo。
白鲤曝腮鳞,渔刀蔽深草。bái lǐ pù sāi lín,yú dāo bì shēn cǎo。
水少已不堪,何况酒更少。shuǐ shǎo yǐ bù kān,hé kuàng jiǔ gèng shǎo。

孟生为尊慈索诗信笔题四韵

袁宏道

少年读孟书,长大更聪明。shǎo nián dú mèng shū,zhǎng dà gèng cōng míng。
他日逢滕子,井田行不行。tā rì féng téng zi,jǐng tián xíng bù xíng。
十年奉慈教,督子若先生。shí nián fèng cí jiào,dū zi ruò xiān shēng。
将萱比轲母,知君未嫌轻。jiāng xuān bǐ kē mǔ,zhī jūn wèi xián qīng。

湖上别同方子公赋

袁宏道

宁作西湖奴,不作吴宫主。níng zuò xī hú nú,bù zuò wú gōng zhǔ。
死亦当埋兹,粉香渍丘土。sǐ yì dāng mái zī,fěn xiāng zì qiū tǔ。
一住二三月,天食供穷窭。yī zhù èr sān yuè,tiān shí gōng qióng jù。
万五千树花,百二十回舞。wàn wǔ qiān shù huā,bǎi èr shí huí wǔ。
花为结子忙,人为别花苦。huā wèi jié zi máng,rén wèi bié huā kǔ。
辟彼一天云,时地吹作雨。pì bǐ yī tiān yún,shí dì chuī zuò yǔ。
彼此俱黑头,一夜添霜缕。bǐ cǐ jù hēi tóu,yī yè tiān shuāng lǚ。

湖上别同方子公赋

袁宏道

望望鄂公坟,石龟与人齐。wàng wàng è gōng fén,shí guī yǔ rén qí。
冢前方丈土,浇酒渥成泥。zhǒng qián fāng zhàng tǔ,jiāo jiǔ wò chéng ní。
虽知生者乐,无益死者啼。suī zhī shēng zhě lè,wú yì sǐ zhě tí。
如彼坟前马,张吻不能嘶。rú bǐ fén qián mǎ,zhāng wěn bù néng sī。
天地入海劫,志士合鸾栖。tiān dì rù hǎi jié,zhì shì hé luán qī。
曷为近汤火,为他羊与鸡。hé wèi jìn tāng huǒ,wèi tā yáng yǔ jī。
孤山梅处士,事业未曾低。gū shān méi chù shì,shì yè wèi céng dī。
西陵倡家女,松柏夹广蹊。xī líng chàng jiā nǚ,sōng bǎi jiā guǎng qī。
红粉是活计,山花足品题。hóng fěn shì huó jì,shān huā zú pǐn tí。
奚折稣公柳,策马度花堤。xī zhé sū gōng liǔ,cè mǎ dù huā dī。

湖上别同方子公赋

袁宏道

一段青石堤,袅娜千垂杨。yī duàn qīng shí dī,niǎo nà qiān chuí yáng。
十许种名花,红紫白成行。shí xǔ zhǒng míng huā,hóng zǐ bái chéng xíng。
借问此谁种,云是监中郎。jiè wèn cǐ shuí zhǒng,yún shì jiān zhōng láng。
纱纹织作浪,文玉砌为堂。shā wén zhī zuò làng,wén yù qì wèi táng。
安得冢子山,吹来置此傍。ān dé zhǒng zi shān,chuī lái zhì cǐ bàng。
醉中发狂思,醒后益周张。zuì zhōng fā kuáng sī,xǐng hòu yì zhōu zhāng。
吾身自可移,何必移吾乡。wú shēn zì kě yí,hé bì yí wú xiāng。

湖上别同方子公赋

袁宏道

葛巾不束毛,纱祫常见肘。gé jīn bù shù máo,shā xiá cháng jiàn zhǒu。
无日不酲花,有时坐枯柳。wú rì bù chéng huā,yǒu shí zuò kū liǔ。
天地一排场,谁分旦与丑。tiān dì yī pái chǎng,shuí fēn dàn yǔ chǒu。
神仙既荒唐,富贵复难偶。shén xiān jì huāng táng,fù guì fù nán ǒu。
杭人有谚言,言卑趣则有。háng rén yǒu yàn yán,yán bēi qù zé yǒu。
雷峰变作糟,西湖化为酒。léi fēng biàn zuò zāo,xī hú huà wèi jiǔ。
藕花作美人,一歌了一口。ǒu huā zuò měi rén,yī gē le yī kǒu。
三万六千回,一回三百斗。sān wàn liù qiān huí,yī huí sān bǎi dòu。

湖上别同方子公赋

袁宏道

天地如悬鹄,圣贤若藏阄。tiān dì rú xuán gǔ,shèng xián ruò cáng jiū。
万古愁茫茫,谁是的路头。wàn gǔ chóu máng máng,shuí shì de lù tóu。
官者为利缚,隐者为名囚。guān zhě wèi lì fù,yǐn zhě wèi míng qiú。
玄无点化术,禅有知见忧。xuán wú diǎn huà shù,chán yǒu zhī jiàn yōu。
欲灭身旁影,终迷水底搂。yù miè shēn páng yǐng,zhōng mí shuǐ dǐ lǒu。
十年而一叶,枉自费雕鏉。shí nián ér yī yè,wǎng zì fèi diāo shòu。

湖上别同方子公赋

袁宏道

年年负空箧,满贮不十金。nián nián fù kōng qiè,mǎn zhù bù shí jīn。
自知荷叶命,蓄水终难任。zì zhī hé yè mìng,xù shuǐ zhōng nán rèn。
抱牍苦不治,抱瓮苦不深。bào dú kǔ bù zhì,bào wèng kǔ bù shēn。
安得清神药,止我狂华心。ān dé qīng shén yào,zhǐ wǒ kuáng huá xīn。
苦吟终为病,不苦不成吟。kǔ yín zhōng wèi bìng,bù kǔ bù chéng yín。
飞思入九渊,捃拾到虫禽。fēi sī rù jiǔ yuān,jùn shí dào chóng qín。
闻说三天顶,别有无忧林。wén shuō sān tiān dǐng,bié yǒu wú yōu lín。
何日陟其颠,洗耳听仙琴。hé rì zhì qí diān,xǐ ěr tīng xiān qín。

湖上别同方子公赋

袁宏道

龙井饶甘泉,飞来富石骨。lóng jǐng ráo gān quán,fēi lái fù shí gǔ。
苏桥十里风,胜果一天月。sū qiáo shí lǐ fēng,shèng guǒ yī tiān yuè。
钱祠无佳处,一片好石碣。qián cí wú jiā chù,yī piàn hǎo shí jié。
孤山旧亭子,凉荫满林樾。gū shān jiù tíng zi,liáng yīn mǎn lín yuè。
一年一桃花,一岁一白发。yī nián yī táo huā,yī suì yī bái fā。
南高看云生,比高见日没。nán gāo kàn yún shēng,bǐ gāo jiàn rì méi。
楚人无羽毛,能得几游越。chǔ rén wú yǔ máo,néng dé jǐ yóu yuè。

舟中寄江进之得珠帘字

袁宏道

一月探会稽,二月了西湖。yī yuè tàn huì jī,èr yuè le xī hú。
五日登西目,十日瞰天都。wǔ rì dēng xī mù,shí rì kàn tiān dōu。
醉中逢山神,长笑捋其须。zuì zhōng féng shān shén,zhǎng xiào lǚ qí xū。
渴饮仙人浆,寒分王女襦。kě yǐn xiān rén jiāng,hán fēn wáng nǚ rú。
奚囊虽小狭,所贮尽奇珠。xī náng suī xiǎo xiá,suǒ zhù jǐn qí zhū。
世无售珠人,欲开复踟蹰。shì wú shòu zhū rén,yù kāi fù chí chú。
前者道新安,有客貌类胡。qián zhě dào xīn ān,yǒu kè mào lèi hú。
发箧玩三日,略以宝其肤。fā qiè wán sān rì,lüè yǐ bǎo qí fū。
具眼非无人,要与慧眼殊。jù yǎn fēi wú rén,yào yǔ huì yǎn shū。
持此试江郎,江郎售也无。chí cǐ shì jiāng láng,jiāng láng shòu yě wú。

舟中寄江进之得珠帘字

袁宏道

一病袁小安,五载江犹淹。yī bìng yuán xiǎo ān,wǔ zài jiāng yóu yān。
宦味朝朝尽,乡思刻刻添。huàn wèi cháo cháo jǐn,xiāng sī kè kè tiān。
有愁到眉棱,无工削爪尖。yǒu chóu dào méi léng,wú gōng xuē zhǎo jiān。
枕书调倦眼,照影镊霜髯。zhěn shū diào juàn yǎn,zhào yǐng niè shuāng rán。
东斋草满径,西堂灰一帘。dōng zhāi cǎo mǎn jìng,xī táng huī yī lián。
鼠子溺书箧,侍儿匿牙签。shǔ zi nì shū qiè,shì ér nì yá qiān。
少妇乞画眉,双腕痛花佥。shǎo fù qǐ huà méi,shuāng wàn tòng huā qiān。
管城头转秃,空闺笑无盐。guǎn chéng tóu zhuǎn tū,kōng guī xiào wú yán。
俗吏貌态工,末世礼法严。sú lì mào tài gōng,mò shì lǐ fǎ yán。
饶他潘与陶,风流岂得兼。ráo tā pān yǔ táo,fēng liú qǐ dé jiān。

过吴戏柬江进之

袁宏道

少年作客时,浸浸慕若长。shǎo nián zuò kè shí,jìn jìn mù ruò zhǎng。
干旄络长衢,一呵已神往。gàn máo luò zhǎng qú,yī hē yǐ shén wǎng。
前者为吴令,始复羡游客。qián zhě wèi wú lìng,shǐ fù xiàn yóu kè。
觉彼白衫宽,恨我腰带窄。jué bǐ bái shān kuān,hèn wǒ yāo dài zhǎi。
今日过吴下,客来官已了。jīn rì guò wú xià,kè lái guān yǐ le。
从头细忖量,客比官较好。cóng tóu xì cǔn liàng,kè bǐ guān jiào hǎo。
客是一尺雪,官是一窟尘。kè shì yī chǐ xuě,guān shì yī kū chén。
欲得客兼势,同年作王人。yù dé kè jiān shì,tóng nián zuò wáng rén。