古诗词

方孝孺

勉学诗八首

方孝孺

人生四海内,同作兄弟看。rén shēng sì hǎi nèi,tóng zuò xiōng dì kàn。
一夫向隅泣,满座为无欢。yī fū xiàng yú qì,mǎn zuò wèi wú huān。
岂无我衣裳,念尔饥且寒。qǐ wú wǒ yī shang,niàn ěr jī qiě hán。
岂无我粱肉,为尔不能飧。qǐ wú wǒ liáng ròu,wèi ěr bù néng sūn。
群生本一原,有此恻隐端。qún shēng běn yī yuán,yǒu cǐ cè yǐn duān。
胡为自汨没,功利日相残。hú wèi zì mì méi,gōng lì rì xiāng cán。
辟如同母儿,给之豆与箪。pì rú tóng mǔ ér,gěi zhī dòu yǔ dān。
夺彼以与此,终非心所安。duó bǐ yǐ yǔ cǐ,zhōng fēi xīn suǒ ān。

勉学诗八首

方孝孺

饮马长城窟,窟中水无多。yǐn mǎ zhǎng chéng kū,kū zhōng shuǐ wú duō。
秋风动百草,水面亦生波。qiū fēng dòng bǎi cǎo,shuǐ miàn yì shēng bō。
长城备外侮,室内起干戈。zhǎng chéng bèi wài wǔ,shì nèi qǐ gàn gē。
非关绝地脉,乃是伤人和。fēi guān jué dì mài,nǎi shì shāng rén hé。
不见丰水上,灵台郁嵯峨。bù jiàn fēng shuǐ shàng,líng tái yù cuó é。
前有《大雅》诗,后有秦民歌。qián yǒu dà yǎ shī,hòu yǒu qín mín gē。
锸涂得苦水,流毒如江河。chā tú dé kǔ shuǐ,liú dú rú jiāng hé。

勉学诗八首

方孝孺

劝尔一杯酒,君行莫匆匆。quàn ěr yī bēi jiǔ,jūn xíng mò cōng cōng。
君心虽欲速,道路久乃通。jūn xīn suī yù sù,dào lù jiǔ nǎi tōng。
东可窥大壑,西能越空同。dōng kě kuī dà hè,xī néng yuè kōng tóng。
不忧岁月晚,但忧筋力穷。bù yōu suì yuè wǎn,dàn yōu jīn lì qióng。
三年刻片楮,九年成一弓。sān nián kè piàn chǔ,jiǔ nián chéng yī gōng。
制作虽云难,为艺则已工。zhì zuò suī yún nán,wèi yì zé yǐ gōng。
小事可喻大,愿言置胸中。xiǎo shì kě yù dà,yuàn yán zhì xiōng zhōng。

勉学诗八首

方孝孺

莫驱屋上乌,乌有返哺诚。mò qū wū shàng wū,wū yǒu fǎn bǔ chéng。
莫烹池中雁,雁行如弟兄。mò pēng chí zhōng yàn,yàn xíng rú dì xiōng。
流观飞走伦,转见天地情。liú guān fēi zǒu lún,zhuǎn jiàn tiān dì qíng。
人生处骨肉,胡不心自平。rén shēng chù gǔ ròu,hú bù xīn zì píng。
田家一聚散,草木为枯荣。tián jiā yī jù sàn,cǎo mù wèi kū róng。
我愿三春日,垂光照紫荆。wǒ yuàn sān chūn rì,chuí guāng zhào zǐ jīng。
同根而并蒂,蔼蔼共生成。tóng gēn ér bìng dì,ǎi ǎi gòng shēng chéng。

题李白对月图

方孝孺

明月出高树,上悬青天中。míng yuè chū gāo shù,shàng xuán qīng tiān zhōng。
下有万顷之长江,扬波泛彩清若空。xià yǒu wàn qǐng zhī zhǎng jiāng,yáng bō fàn cǎi qīng ruò kōng。
江风吹人色凄凛,此时对月谁能寝?十千斗酒何足论,举杯宜就花前饮。jiāng fēng chuī rén sè qī lǐn,cǐ shí duì yuè shuí néng qǐn?shí qiān dòu jiǔ hé zú lùn,jǔ bēi yí jiù huā qián yǐn。
花前饮酒无与俦,酒酣意气轻王侯。huā qián yǐn jiǔ wú yǔ chóu,jiǔ hān yì qì qīng wáng hóu。
仰招行云不可得,但见月与河汉俱西流。yǎng zhāo xíng yún bù kě dé,dàn jiàn yuè yǔ hé hàn jù xī liú。
仙人伐桂树,玉女倚琼楼。xiān rén fá guì shù,yù nǚ yǐ qióng lóu。
顾盼暂相悦,弃去终莫留。gù pàn zàn xiāng yuè,qì qù zhōng mò liú。
昨日已浩浩,今日复悠悠。zuó rì yǐ hào hào,jīn rì fù yōu yōu。
人生如飞光,及时不饮空白头。rén shēng rú fēi guāng,jí shí bù yǐn kōng bái tóu。
君不见月中玉兔捣灵药,不能医此万古愁。jūn bù jiàn yuè zhōng yù tù dǎo líng yào,bù néng yī cǐ wàn gǔ chóu。
何如醉卧长不醒,天地与我同虚舟。hé rú zuì wò zhǎng bù xǐng,tiān dì yǔ wǒ tóng xū zhōu。
混混六合间,浩然何所求。hùn hùn liù hé jiān,hào rán hé suǒ qiú。

李白观瀑图

方孝孺

天宝之乱唐已亡,中兴幸有汾阳王。tiān bǎo zhī luàn táng yǐ wáng,zhōng xīng xìng yǒu fén yáng wáng。
孤军匹马跨河北,手扶红日照万方。gū jūn pǐ mǎ kuà hé běi,shǒu fú hóng rì zhào wàn fāng。
凌烟功臣世争羡,李侯先识英雄面。líng yān gōng chén shì zhēng xiàn,lǐ hóu xiān shí yīng xióng miàn。
沉香亭北对蛾眉,眼中已见渔阳乱。chén xiāng tíng běi duì é méi,yǎn zhōng yǐ jiàn yú yáng luàn。
故令边将储虎臣,为君谈笑靖胡尘。gù lìng biān jiāng chǔ hǔ chén,wèi jūn tán xiào jìng hú chén。
朝廷策勋当第一,圭组不敢縻天人。cháo tíng cè xūn dāng dì yī,guī zǔ bù gǎn mí tiān rén。
西游夜即探月窟,南浮万里穷楚越。xī yóu yè jí tàn yuè kū,nán fú wàn lǐ qióng chǔ yuè。
云山胜地有匡庐,银河挂空洒飞雪。yún shān shèng dì yǒu kuāng lú,yín hé guà kōng sǎ fēi xuě。
醉中信马踏清秋,白眼望天天为愁。zuì zhōng xìn mǎ tà qīng qiū,bái yǎn wàng tiān tiān wèi chóu。
金闺老奴污吾足,更欲坐濯清溪流。jīn guī lǎo nú wū wú zú,gèng yù zuò zhuó qīng xī liú。
英风逸气掀宇宙,千载人间宁复有。yīng fēng yì qì xiān yǔ zhòu,qiān zài rén jiān níng fù yǒu。
梦魂飞度南斗傍,笑酹庐山一卮酒。mèng hún fēi dù nán dòu bàng,xiào lèi lú shān yī zhī jiǔ。
云松可巢今在无,九江落照连苍梧。yún sōng kě cháo jīn zài wú,jiǔ jiāng luò zhào lián cāng wú。
欲从李侯叫虞舜,尽倾江水洗寰区。yù cóng lǐ hóu jiào yú shùn,jǐn qīng jiāng shuǐ xǐ huán qū。

次郑好义见贻韵二首

方孝孺

赤骥困皂枥,垂头避驽骀。chì jì kùn zào lì,chuí tóu bì nú dài。
王良振长辔,蹴踏风云开。wáng liáng zhèn zhǎng pèi,cù tà fēng yún kāi。
古来功名际,何代无奇才。gǔ lái gōng míng jì,hé dài wú qí cái。
当其未遇时,谁免蒙尘埃。dāng qí wèi yù shí,shuí miǎn méng chén āi。
丈夫亮有命,勿使心颜颓。zhàng fū liàng yǒu mìng,wù shǐ xīn yán tuí。

次郑好义见贻韵二首

方孝孺

山中一尊酒,慰此离别肠。shān zhōng yī zūn jiǔ,wèi cǐ lí bié cháng。
清夜步广庭,大星吐寒芒。qīng yè bù guǎng tíng,dà xīng tǔ hán máng。
向来负奇气,举目空四方。xiàng lái fù qí qì,jǔ mù kōng sì fāng。
栖迟盛年至,留滞天南荒。qī chí shèng nián zhì,liú zhì tiān nán huāng。
君看升帝闲,不必真乘黄。jūn kàn shēng dì xián,bù bì zhēn chéng huáng。

徽宗花鸟图

方孝孺

宣仁升遐司马死,宋祚当时已中否。xuān rén shēng xiá sī mǎ sǐ,sòng zuò dāng shí yǐ zhōng fǒu。
岂知祸乱犹未休,更立端王作天子。qǐ zhī huò luàn yóu wèi xiū,gèng lì duān wáng zuò tiān zi。
简书四出捷星驰,重见熙丰旧设施。jiǎn shū sì chū jié xīng chí,zhòng jiàn xī fēng jiù shè shī。
太室既崇荆国祀,朝堂新刊党人碑。tài shì jì chóng jīng guó sì,cháo táng xīn kān dǎng rén bēi。
廷臣往往多钳口,四海祯祥无不有。tíng chén wǎng wǎng duō qián kǒu,sì hǎi zhēn xiáng wú bù yǒu。
万金宝藏造池台,千里楼船载花柳。wàn jīn bǎo cáng zào chí tái,qiān lǐ lóu chuán zài huā liǔ。
君臣自诧文德修,不数唐汉追商周。jūn chén zì chà wén dé xiū,bù shù táng hàn zhuī shāng zhōu。
陈钟考鼓按雅乐,厉甲扬戈昧远谋。chén zhōng kǎo gǔ àn yǎ lè,lì jiǎ yáng gē mèi yuǎn móu。
宫中从容万机暇,酣饮逸游忘昼夜。gōng zhōng cóng róng wàn jī xiá,hān yǐn yì yóu wàng zhòu yè。
御辇时过宰相家,微行或饮倡楼下。yù niǎn shí guò zǎi xiāng jiā,wēi xíng huò yǐn chàng lóu xià。
宣和殿内玉屏风,绮席金炉处处同。xuān hé diàn nèi yù píng fēng,qǐ xí jīn lú chù chù tóng。
诏遣内官宣画史,时拈象笔极形容。zhào qiǎn nèi guān xuān huà shǐ,shí niān xiàng bǐ jí xíng róng。
神机密运回天巧,万岁齐呼尽称好。shén jī mì yùn huí tiān qiǎo,wàn suì qí hū jǐn chēng hǎo。
玉砻装轴锦裁题,墨署花书朱篆宝。yù lóng zhuāng zhóu jǐn cái tí,mò shǔ huā shū zhū zhuàn bǎo。
心怡意适艺愈良,自道丹青过百王。xīn yí yì shì yì yù liáng,zì dào dān qīng guò bǎi wáng。
尽将兵籍付边将,还信奸臣斥俊良。jǐn jiāng bīng jí fù biān jiāng,hái xìn jiān chén chì jùn liáng。
契丹灭后金人喜,犹剖王封赏阉竖。qì dān miè hòu jīn rén xǐ,yóu pōu wáng fēng shǎng yān shù。
露布初腾紫陌尘,天骄已渡黄河水。lù bù chū téng zǐ mò chén,tiān jiāo yǐ dù huáng hé shuǐ。
汴京锁钥一时开,雉扇鸾舆去不回。biàn jīng suǒ yào yī shí kāi,zhì shàn luán yú qù bù huí。
图书万卷入沙漠,奎璧无光天为哀。tú shū wàn juǎn rù shā mò,kuí bì wú guāng tiān wèi āi。
只今俯仰三百载,南北兴亡几更改。zhǐ jīn fǔ yǎng sān bǎi zài,nán běi xīng wáng jǐ gèng gǎi。
废陵已发社无基,尺素谁家尚收在?fèi líng yǐ fā shè wú jī,chǐ sù shuí jiā shàng shōu zài?
吾知此画非人为,当有神物常呵麾。wú zhī cǐ huà fēi rén wèi,dāng yǒu shén wù cháng hē huī。
故留花鸟在人世,要俾后来惩戒之。gù liú huā niǎo zài rén shì,yào bǐ hòu lái chéng jiè zhī。
古来君德在仁义,小技虽工何足计。gǔ lái jūn dé zài rén yì,xiǎo jì suī gōng hé zú jì。
不见昭陵一艺无,伟绩鸿名照天地。bù jiàn zhāo líng yī yì wú,wěi jì hóng míng zhào tiān dì。

题南屏对雪图

方孝孺

昔年岁莫京国还,舣舟夜宿南屏山。xī nián suì mò jīng guó hái,yǐ zhōu yè sù nán píng shān。
山风吹云天欲压,夜半大雪埋江关。shān fēng chuī yún tiān yù yā,yè bàn dà xuě mái jiāng guān。
清晨倚楼望吴越,六合玉花飘未绝。qīng chén yǐ lóu wàng wú yuè,liù hé yù huā piāo wèi jué。
恍疑江水驾山来,万顷银涛涌城阙。huǎng yí jiāng shuǐ jià shān lái,wàn qǐng yín tāo yǒng chéng quē。
山僧好事喜客留,置酒开筵楼上头。shān sēng hǎo shì xǐ kè liú,zhì jiǔ kāi yán lóu shàng tóu。
玉堂仙人宋夫子,红颜白发青貂裘。yù táng xiān rén sòng fū zi,hóng yán bái fā qīng diāo qiú。
坐谈今古如指掌,共看云收月华上。zuò tán jīn gǔ rú zhǐ zhǎng,gòng kàn yún shōu yuè huá shàng。
寒辉素彩相荡摩,碧海琼台迭萧爽。hán huī sù cǎi xiāng dàng mó,bì hǎi qióng tái dié xiāo shuǎng。
酒酣击节心目开,慷慨吊古思英才。jiǔ hān jī jié xīn mù kāi,kāng kǎi diào gǔ sī yīng cái。
荒祠古柏岳王墓,废湖残柳苏公堤。huāng cí gǔ bǎi yuè wáng mù,fèi hú cán liǔ sū gōng dī。
一时嘉会难再得,仙人上天尘世窄。yī shí jiā huì nán zài dé,xiān rén shàng tiān chén shì zhǎi。
王子何年绘此图,正貌南屏旧游迹。wáng zi hé nián huì cǐ tú,zhèng mào nán píng jiù yóu jì。
吾知王也奇崛人,新诗妙墨俱绝伦。wú zhī wáng yě qí jué rén,xīn shī miào mò jù jué lún。
偶然挥洒岂无意,神授仿佛存天真。ǒu rán huī sǎ qǐ wú yì,shén shòu fǎng fú cún tiān zhēn。
世间今古同飞电,回首人豪都不见。shì jiān jīn gǔ tóng fēi diàn,huí shǒu rén háo dōu bù jiàn。
空有萝山石室书,夜夜虹光射霄汉。kōng yǒu luó shān shí shì shū,yè yè hóng guāng shè xiāo hàn。

江山万里图

方孝孺

我昔奉敕辞金阙,西下巴川持使节。wǒ xī fèng chì cí jīn quē,xī xià bā chuān chí shǐ jié。
仙槎二月出龙河,万里春风掉晴雪。xiān chá èr yuè chū lóng hé,wàn lǐ chūn fēng diào qíng xuě。
吴江茫茫入杳冥,棹歌初过蛾眉亭。wú jiāng máng máng rù yǎo míng,zhào gē chū guò é méi tíng。
锦袍不见李供奉,白云遮断三山青。jǐn páo bù jiàn lǐ gōng fèng,bái yún zhē duàn sān shān qīng。
烟芜涨绿知何地,白鸟双双没淮树。yān wú zhǎng lǜ zhī hé dì,bái niǎo shuāng shuāng méi huái shù。
片帆风满疾如飞,矫首惊看溯流去。piàn fān fēng mǎn jí rú fēi,jiǎo shǒu jīng kàn sù liú qù。
大孤小孤横雪波,匡庐五老青嵯峨。dà gū xiǎo gū héng xuě bō,kuāng lú wǔ lǎo qīng cuó é。
九江秀色叹奇绝,半空飞瀑悬银河。jiǔ jiāng xiù sè tàn qí jué,bàn kōng fēi pù xuán yín hé。
推篷竟日闲吟倚,瞬息舟移洞庭水。tuī péng jìng rì xián yín yǐ,shùn xī zhōu yí dòng tíng shuǐ。
君山如黛压中流,十二烟鬟镜光里。jūn shān rú dài yā zhōng liú,shí èr yān huán jìng guāng lǐ。
好山远自峨眉来,潇湘练明天际开。hǎo shān yuǎn zì é méi lái,xiāo xiāng liàn míng tiān jì kāi。
疑峰九点落空翠,重华孤坟安在哉?yí fēng jiǔ diǎn luò kōng cuì,zhòng huá gū fén ān zài zāi?
武昌地转多遗迹,隔岸鸟鸣瞻赤壁。wǔ chāng dì zhuǎn duō yí jì,gé àn niǎo míng zhān chì bì。
烟焰旌旗魏武兵,纶巾羽扇周郎策。yān yàn jīng qí wèi wǔ bīng,lún jīn yǔ shàn zhōu láng cè。
扶醉曾登黄鹤楼,汉阳城对鹦鹉洲。fú zuì céng dēng huáng hè lóu,hàn yáng chéng duì yīng wǔ zhōu。
即从鄂渚棹明月,溯流直上窥荆州。jí cóng è zhǔ zhào míng yuè,sù liú zhí shàng kuī jīng zhōu。
夷陵山势多重叠,楚树蛮云远相接。yí líng shān shì duō zhòng dié,chǔ shù mán yún yuǎn xiāng jiē。
欲向夔城入锦城,还于巴峡穿巫峡。yù xiàng kuí chéng rù jǐn chéng,hái yú bā xiá chuān wū xiá。
神女峰前路欲迷,瞿塘滟滪闻猿啼。shén nǚ fēng qián lù yù mí,qú táng yàn yù wén yuán tí。
五溪越尽见雪岭,但见青天鸟道低。wǔ xī yuè jǐn jiàn xuě lǐng,dàn jiàn qīng tiān niǎo dào dī。
万里桥西看立马,足迹经游半天下。wàn lǐ qiáo xī kàn lì mǎ,zú jì jīng yóu bàn tiān xià。
愧无草檄拟相如,笑掷橐金轻陆贾。kuì wú cǎo xí nǐ xiāng rú,xiào zhì tuó jīn qīng lù jiǎ。
今年诏许临丹丘,梦中往往惊羁愁。jīn nián zhào xǔ lín dān qiū,mèng zhōng wǎng wǎng jīng jī chóu。
江山谁写入图画,眼中历历如经游。jiāng shān shuí xiě rù tú huà,yǎn zhōng lì lì rú jīng yóu。
岸巾一览发长啸,满襟爽气高堂秋。àn jīn yī lǎn fā zhǎng xiào,mǎn jīn shuǎng qì gāo táng qiū。

题王叔明墨竹为郑叔度赋

方孝孺

吴下王蒙艺且文,吴兴赵公之外孙。wú xià wáng méng yì qiě wén,wú xīng zhào gōng zhī wài sūn。
黄尘飘荡今白发,典刑远矣风流存。huáng chén piāo dàng jīn bái fā,diǎn xíng yuǎn yǐ fēng liú cún。
华亭朱芾称善画,每观蒙画必叹诧。huá tíng zhū fèi chēng shàn huà,měi guān méng huà bì tàn chà。
谓言妙处逼古人,世俗相传倍增价。wèi yán miào chù bī gǔ rén,shì sú xiāng chuán bèi zēng jià。
昔年夜到南屏山,高堂素壁五月寒。xī nián yè dào nán píng shān,gāo táng sù bì wǔ yuè hán。
壁间举目见修竹,烟雨冥漠蛟龙蟠。bì jiān jǔ mù jiàn xiū zhú,yān yǔ míng mò jiāo lóng pán。
呼童秉烛久不寐,细看醉墨王蒙字。hū tóng bǐng zhú jiǔ bù mèi,xì kàn zuì mò wáng méng zì。
固知蒙也好天趣,画师岂解知其意。gù zhī méng yě hǎo tiān qù,huà shī qǐ jiě zhī qí yì。
分枝缀叶人所知,要外枝叶求神奇。fēn zhī zhuì yè rén suǒ zhī,yào wài zhī yè qiú shén qí。
天机贵足不贵似,此事不可传诸师。tiān jī guì zú bù guì shì,cǐ shì bù kě chuán zhū shī。
麟溪郑君好奇士,爱画犹能赏其趣。lín xī zhèng jūn hǎo qí shì,ài huà yóu néng shǎng qí qù。
呜呼!世间作者非不多,郑君甚少可奈何。wū hū!shì jiān zuò zhě fēi bù duō,zhèng jūn shén shǎo kě nài hé。

送刘士端归括苍

方孝孺

忆昔高皇定华夏,海内遘屯龙战野。yì xī gāo huáng dìng huá xià,hǎi nèi gòu tún lóng zhàn yě。
帷幄谟谋三数公,君家中丞最潇洒。wéi wò mó móu sān shù gōng,jūn jiā zhōng chéng zuì xiāo sǎ。
舳舻十万捣虚来,帆樯蔽空声吼雷。zhú lú shí wàn dǎo xū lái,fān qiáng bì kōng shēng hǒu léi。
从容决策扫强寇,手扶日月沧溟开。cóng róng jué cè sǎo qiáng kòu,shǒu fú rì yuè cāng míng kāi。
盗犯洪都突彭蠡,炮石星流湖水沸。dào fàn hóng dōu tū péng lí,pào shí xīng liú hú shuǐ fèi。
御舟阁河诸将哗,神箭穿颅逆酋毙。yù zhōu gé hé zhū jiāng huā,shén jiàn chuān lú nì qiú bì。
是时中丞谋略精,指麾英杰江表平。shì shí zhōng chéng móu lüè jīng,zhǐ huī yīng jié jiāng biǎo píng。
掀髯抚掌谈世事,天子称善群臣惊。xiān rán fǔ zhǎng tán shì shì,tiān zi chēng shàn qún chén jīng。
寰区混一定勋赏,铁券金符颁土壤。huán qū hùn yī dìng xūn shǎng,tiě quàn jīn fú bān tǔ rǎng。
中丞独擅翌赞功,赐号每为诸司长。zhōng chéng dú shàn yì zàn gōng,cì hào měi wèi zhū sī zhǎng。
青田宰木三十年,高皇仙驭亦宾天。qīng tián zǎi mù sān shí nián,gāo huáng xiān yù yì bīn tiān。
国初故老尚谁在,几人事业图凌烟?guó chū gù lǎo shàng shuí zài,jǐ rén shì yè tú líng yān?
忽见闻孙三叹息,秀目疏髯遗像逼。hū jiàn wén sūn sān tàn xī,xiù mù shū rán yí xiàng bī。
拟树丰碑墓道边,欲请天朝重褒锡。nǐ shù fēng bēi mù dào biān,yù qǐng tiān cháo zhòng bāo xī。
至尊含笑问近臣,先帝功臣今有孙?zhì zūn hán xiào wèn jìn chén,xiān dì gōng chén jīn yǒu sūn?
胡为拂衣入山去,旰食未敢忘君恩。hú wèi fú yī rù shān qù,gàn shí wèi gǎn wàng jūn ēn。
海内只今无盗贼,幽州兴兵恼邦国。hǎi nèi zhǐ jīn wú dào zéi,yōu zhōu xīng bīng nǎo bāng guó。
庙堂谋议岂无人,我怀中丞泪沽臆。miào táng móu yì qǐ wú rén,wǒ huái zhōng chéng lèi gū yì。
呜呼志士古所稀,留侯武乡今是谁?wū hū zhì shì gǔ suǒ xī,liú hóu wǔ xiāng jīn shì shuí?
九原招公倘可作,为解四海苍生危。jiǔ yuán zhāo gōng tǎng kě zuò,wèi jiě sì hǎi cāng shēng wēi。

食羊虎肉

方孝孺

白额咆哮振山谷,老羝见之惊且伏。bái é páo xiāo zhèn shān gǔ,lǎo dī jiàn zhī jīng qiě fú。
一朝强弱两不存,此肉皆归野人腹。yī cháo qiáng ruò liǎng bù cún,cǐ ròu jiē guī yě rén fù。
腹中惟恐相啖吞,急呼美酒为解纷。fù zhōng wéi kǒng xiāng dàn tūn,jí hū měi jiǔ wèi jiě fēn。
酒酣一醉更怀古,千载英雄羝与虎。jiǔ hān yī zuì gèng huái gǔ,qiān zài yīng xióng dī yǔ hǔ。

感旧九首其六

方孝孺

博陵博士才华盛,汉上畸人道术卑。bó líng bó shì cái huá shèng,hàn shàng jī rén dào shù bēi。
欲寄一书无雁过,相期千古只一心。yù jì yī shū wú yàn guò,xiāng qī qiān gǔ zhǐ yī xīn。

蜀府敬慎斋

方孝孺

天降大命,孔神而明。tiān jiàng dà mìng,kǒng shén ér míng。
巍巍天位,匪德莫承。wēi wēi tiān wèi,fěi dé mò chéng。
赫赫圣皇,天实子之。hè hè shèng huáng,tiān shí zi zhī。
奄宅九有,丕冒四夷。yǎn zhái jiǔ yǒu,pī mào sì yí。
百辟是临,兆民是使。bǎi pì shì lín,zhào mín shì shǐ。
何远弗绥,何悍弗靡。hé yuǎn fú suí,hé hàn fú mí。
德威所加,孰不震惊。dé wēi suǒ jiā,shú bù zhèn jīng。
尚笃祗慎,以奉天明。shàng dǔ zhī shèn,yǐ fèng tiān míng。
矧惟哲王,有此大国。shěn wéi zhé wáng,yǒu cǐ dà guó。
天子之祐,之宠之锡。tiān zi zhī yòu,zhī chǒng zhī xī。
君于西土,厥壤汪汪。jūn yú xī tǔ,jué rǎng wāng wāng。
乔岷大江,式固其疆。qiáo mín dà jiāng,shì gù qí jiāng。
有臣有民,有邻有辅。yǒu chén yǒu mín,yǒu lín yǒu fǔ。
外有戎羌,于徼于圉。wài yǒu róng qiāng,yú jiǎo yú yǔ。
匪格以诚,孰克潜孚。fěi gé yǐ chéng,shú kè qián fú。
匪治以仁,疲羸曷苏。fěi zhì yǐ rén,pí léi hé sū。
教之御之,以恩以礼。jiào zhī yù zhī,yǐ ēn yǐ lǐ。
攘之训之,威武岂弟。rǎng zhī xùn zhī,wēi wǔ qǐ dì。
天有显任,举集王躬。tiān yǒu xiǎn rèn,jǔ jí wáng gōng。
惟克敬慎,乃宁家邦。wéi kè jìng shèn,nǎi níng jiā bāng。
惟圣天子,肇基百世。wéi shèng tiān zi,zhào jī bǎi shì。
众建藩辅,以匡来裔。zhòng jiàn fān fǔ,yǐ kuāng lái yì。
厥或罔恭,民亦罔从。jué huò wǎng gōng,mín yì wǎng cóng。
厥或弗慎,下孰敢信。jué huò fú shèn,xià shú gǎn xìn。
惟王迪德,懋昭大猷。wéi wáng dí dé,mào zhāo dà yóu。
日宣圣学,以祗天休。rì xuān shèng xué,yǐ zhī tiān xiū。
愔愔于思,夔夔于守。yīn yīn yú sī,kuí kuí yú shǒu。
穆穆语言,不惊左右。mù mù yǔ yán,bù jīng zuǒ yòu。
视乎在服,有秩有伦。shì hū zài fú,yǒu zhì yǒu lún。
视乎在廷,纪法具陈。shì hū zài tíng,jì fǎ jù chén。
视乎禁卫,动有矩律。shì hū jìn wèi,dòng yǒu jǔ lǜ。
视乎郊圻,靡有怠逸。shì hū jiāo qí,mí yǒu dài yì。
云孰致之,敬慎使然。yún shú zhì zhī,jìng shèn shǐ rán。
惟克敬慎,乃罔有愆。wéi kè jìng shèn,nǎi wǎng yǒu qiān。
惟尔今王,天子攸倚。wéi ěr jīn wáng,tiān zi yōu yǐ。
四国攸喜,下民攸恃。sì guó yōu xǐ,xià mín yōu shì。
王于斋宫,吉士祁祁。wáng yú zhāi gōng,jí shì qí qí。
教言徐徐,温其有仪。jiào yán xú xú,wēn qí yǒu yí。
跹跹黄发,忠嘉启告。xiān xiān huáng fā,zhōng jiā qǐ gào。
直辞靡挠,不怒以笑。zhí cí mí náo,bù nù yǐ xiào。
古昔格王,永有烈光。gǔ xī gé wáng,yǒng yǒu liè guāng。
彼或慢肆,福禄靡常。bǐ huò màn sì,fú lù mí cháng。
王耽稽古,天下取则。wáng dān jī gǔ,tiān xià qǔ zé。
宜其邦国,稽古惟王。yí qí bāng guó,jī gǔ wéi wáng。
邦国以康,㣧嗣用昌。bāng guó yǐ kāng,yìn sì yòng chāng。
天佑大明,藩辅多贤。tiān yòu dà míng,fān fǔ duō xián。
宜于民人,于千万年。yí yú mín rén,yú qiān wàn nián。
56123