古诗词

蜀府敬慎斋

方孝孺

天降大命,孔神而明。tiān jiàng dà mìng,kǒng shén ér míng。
巍巍天位,匪德莫承。wēi wēi tiān wèi,fěi dé mò chéng。
赫赫圣皇,天实子之。hè hè shèng huáng,tiān shí zi zhī。
奄宅九有,丕冒四夷。yǎn zhái jiǔ yǒu,pī mào sì yí。
百辟是临,兆民是使。bǎi pì shì lín,zhào mín shì shǐ。
何远弗绥,何悍弗靡。hé yuǎn fú suí,hé hàn fú mí。
德威所加,孰不震惊。dé wēi suǒ jiā,shú bù zhèn jīng。
尚笃祗慎,以奉天明。shàng dǔ zhī shèn,yǐ fèng tiān míng。
矧惟哲王,有此大国。shěn wéi zhé wáng,yǒu cǐ dà guó。
天子之祐,之宠之锡。tiān zi zhī yòu,zhī chǒng zhī xī。
君于西土,厥壤汪汪。jūn yú xī tǔ,jué rǎng wāng wāng。
乔岷大江,式固其疆。qiáo mín dà jiāng,shì gù qí jiāng。
有臣有民,有邻有辅。yǒu chén yǒu mín,yǒu lín yǒu fǔ。
外有戎羌,于徼于圉。wài yǒu róng qiāng,yú jiǎo yú yǔ。
匪格以诚,孰克潜孚。fěi gé yǐ chéng,shú kè qián fú。
匪治以仁,疲羸曷苏。fěi zhì yǐ rén,pí léi hé sū。
教之御之,以恩以礼。jiào zhī yù zhī,yǐ ēn yǐ lǐ。
攘之训之,威武岂弟。rǎng zhī xùn zhī,wēi wǔ qǐ dì。
天有显任,举集王躬。tiān yǒu xiǎn rèn,jǔ jí wáng gōng。
惟克敬慎,乃宁家邦。wéi kè jìng shèn,nǎi níng jiā bāng。
惟圣天子,肇基百世。wéi shèng tiān zi,zhào jī bǎi shì。
众建藩辅,以匡来裔。zhòng jiàn fān fǔ,yǐ kuāng lái yì。
厥或罔恭,民亦罔从。jué huò wǎng gōng,mín yì wǎng cóng。
厥或弗慎,下孰敢信。jué huò fú shèn,xià shú gǎn xìn。
惟王迪德,懋昭大猷。wéi wáng dí dé,mào zhāo dà yóu。
日宣圣学,以祗天休。rì xuān shèng xué,yǐ zhī tiān xiū。
愔愔于思,夔夔于守。yīn yīn yú sī,kuí kuí yú shǒu。
穆穆语言,不惊左右。mù mù yǔ yán,bù jīng zuǒ yòu。
视乎在服,有秩有伦。shì hū zài fú,yǒu zhì yǒu lún。
视乎在廷,纪法具陈。shì hū zài tíng,jì fǎ jù chén。
视乎禁卫,动有矩律。shì hū jìn wèi,dòng yǒu jǔ lǜ。
视乎郊圻,靡有怠逸。shì hū jiāo qí,mí yǒu dài yì。
云孰致之,敬慎使然。yún shú zhì zhī,jìng shèn shǐ rán。
惟克敬慎,乃罔有愆。wéi kè jìng shèn,nǎi wǎng yǒu qiān。
惟尔今王,天子攸倚。wéi ěr jīn wáng,tiān zi yōu yǐ。
四国攸喜,下民攸恃。sì guó yōu xǐ,xià mín yōu shì。
王于斋宫,吉士祁祁。wáng yú zhāi gōng,jí shì qí qí。
教言徐徐,温其有仪。jiào yán xú xú,wēn qí yǒu yí。
跹跹黄发,忠嘉启告。xiān xiān huáng fā,zhōng jiā qǐ gào。
直辞靡挠,不怒以笑。zhí cí mí náo,bù nù yǐ xiào。
古昔格王,永有烈光。gǔ xī gé wáng,yǒng yǒu liè guāng。
彼或慢肆,福禄靡常。bǐ huò màn sì,fú lù mí cháng。
王耽稽古,天下取则。wáng dān jī gǔ,tiān xià qǔ zé。
宜其邦国,稽古惟王。yí qí bāng guó,jī gǔ wéi wáng。
邦国以康,㣧嗣用昌。bāng guó yǐ kāng,yìn sì yòng chāng。
天佑大明,藩辅多贤。tiān yòu dà míng,fān fǔ duō xián。
宜于民人,于千万年。yí yú mín rén,yú qiān wàn nián。
方孝孺

方孝孺

方孝孺(1357—1402年7月25日),宁海人,字希直,一字希古,号逊志,曾以“逊志”名其书斋,因其故里旧属缑城里,故称“缑城先生”;又因在汉中府任教授时,蜀献王赐名其读书处为“正学”,亦称“正学先生”,明朝大臣、学者、文学家、散文家、思想家。后因拒绝为发动“靖难之役”的燕王朱棣草拟即位诏书,被朱棣杀害。南明福王时追谥“文正”。 方孝孺的作品>>

猜您喜欢

峨眉县晓发次韵

方孝孺

渡水蓝舆稳,穿林草径微。dù shuǐ lán yú wěn,chuān lín cǎo jìng wēi。
胜游方外得,乐事世间稀。shèng yóu fāng wài dé,lè shì shì jiān xī。
风过欹僧笠,云来挂道衣。fēng guò yī sēng lì,yún lái guà dào yī。
山林应待久,好去莫相违。shān lín yīng dài jiǔ,hǎo qù mò xiāng wéi。

懿文皇太子挽诗八章

方孝孺

盛德临中夏,黎民望彼苍。shèng dé lín zhōng xià,lí mín wàng bǐ cāng。
少留临宇宙,未必愧成康。shǎo liú lín yǔ zhòu,wèi bì kuì chéng kāng。
宗社千年恨,山陵后世光。zōng shè qiān nián hèn,shān líng hòu shì guāng。
神游思下土,经国意难忘。shén yóu sī xià tǔ,jīng guó yì nán wàng。

懿文皇太子挽诗八章

方孝孺

文华端国本,潜泽被寰区。wén huá duān guó běn,qián zé bèi huán qū。
云绕星辰剑,春回造化炉。yún rào xīng chén jiàn,chūn huí zào huà lú。
变通周典礼,宽大汉规模。biàn tōng zhōu diǎn lǐ,kuān dà hàn guī mó。
厌世嗟何早,苍生泪欲枯。yàn shì jiē hé zǎo,cāng shēng lèi yù kū。

懿文皇太子挽诗八章

方孝孺

监国裨皇政,忧劳二十年。jiān guó bì huáng zhèng,yōu láo èr shí nián。
龙楼方爱日,鹤驭遽宾天。lóng lóu fāng ài rì,hè yù jù bīn tiān。
已失群生望,空余后世传。yǐ shī qún shēng wàng,kōng yú hòu shì chuán。
长江一掬泪,流恨绕虞渊。zhǎng jiāng yī jū lèi,liú hèn rào yú yuān。

懿文皇太子挽诗八章

方孝孺

相宅图方献,还宫疾遽侵。xiāng zhái tú fāng xiàn,hái gōng jí jù qīn。
鼎龟悬宝命,笙鹤动哀音。dǐng guī xuán bǎo mìng,shēng hè dòng āi yīn。
谁绍三王治,徒倾四海心。shuí shào sān wáng zhì,tú qīng sì hǎi xīn。
关中诸父老,犹望翠华临。guān zhōng zhū fù lǎo,yóu wàng cuì huá lín。

懿文皇太子挽诗八章

方孝孺

三朝兼庶政,仁孝感婴孩。sān cháo jiān shù zhèng,rén xiào gǎn yīng hái。
万岁千秋志,经天纬地才。wàn suì qiān qiū zhì,jīng tiān wěi dì cái。
未登宸极定,忍见泰山颓。wèi dēng chén jí dìng,rěn jiàn tài shān tuí。
圣子承皇业,能舒四海哀。shèng zi chéng huáng yè,néng shū sì hǎi āi。

懿文皇太子挽诗八章

方孝孺

懿文光典册,善美过昭明。yì wén guāng diǎn cè,shàn měi guò zhāo míng。
历数归元子,哀荣动圣情。lì shù guī yuán zi,āi róng dòng shèng qíng。
神灵游帝所,陵寝镇天京。shén líng yóu dì suǒ,líng qǐn zhèn tiān jīng。
诔德南郊在,千秋有颂声。lěi dé nán jiāo zài,qiān qiū yǒu sòng shēng。

懿文皇太子挽诗八章

方孝孺

渊默师成宪,端严信若神。yuān mò shī chéng xiàn,duān yán xìn ruò shén。
承天行日月,与世作阳春。chéng tiān xíng rì yuè,yǔ shì zuò yáng chūn。
锐意思宽政,温颜访老臣。ruì yì sī kuān zhèng,wēn yán fǎng lǎo chén。
至今江海士,犹想属车尘。zhì jīn jiāng hǎi shì,yóu xiǎng shǔ chē chén。

懿文皇太子挽诗八章

方孝孺

斥土开瑶殿,因山近翠微。chì tǔ kāi yáo diàn,yīn shān jìn cuì wēi。
神舆离鹤禁,天泪湿龙衣。shén yú lí hè jìn,tiān lèi shī lóng yī。
日月还丹阙,风云送六飞。rì yuè hái dān quē,fēng yún sòng liù fēi。
太平皇业固,清庙咏光辉。tài píng huáng yè gù,qīng miào yǒng guāng huī。

书事

方孝孺

伏枕三旬不整冠,梦魂时复对金銮。fú zhěn sān xún bù zhěng guān,mèng hún shí fù duì jīn luán。
忽闻盛事披衣坐,今日朝廷立谏官。hū wén shèng shì pī yī zuò,jīn rì cháo tíng lì jiàn guān。

二月十四日书事二首

方孝孺

斧扆临轩几砚闲,春风和气满龙颜。fǔ yǐ lín xuān jǐ yàn xián,chūn fēng hé qì mǎn lóng yán。
细听天语挥毫久,携得香烟两袖还。xì tīng tiān yǔ huī háo jiǔ,xié dé xiāng yān liǎng xiù hái。

二月十四日书事二首

方孝孺

风软彤庭尚薄寒,御炉香绕玉阑干。fēng ruǎn tóng tíng shàng báo hán,yù lú xiāng rào yù lán gàn。
黄门忽报文渊阁,天子看书召讲官。huáng mén hū bào wén yuān gé,tiān zi kàn shū zhào jiǎng guān。

谈诗二首

方孝孺

前宋文章配两周,盛时诗律亦无俦。qián sòng wén zhāng pèi liǎng zhōu,shèng shí shī lǜ yì wú chóu。
今人未识昆仑派,却笑黄河是浊流。jīn rén wèi shí kūn lún pài,què xiào huáng hé shì zhuó liú。

谈诗二首

方孝孺

天历诸公制作新,力排旧习祖唐人。tiān lì zhū gōng zhì zuò xīn,lì pái jiù xí zǔ táng rén。
粗豪未脱风沙气,难诋熙丰作后尘。cū háo wèi tuō fēng shā qì,nán dǐ xī fēng zuò hòu chén。

感旧九首

方孝孺

雄文不见林公辅,病眼荒荒何处开。xióng wén bù jiàn lín gōng fǔ,bìng yǎn huāng huāng hé chù kāi。
将相亦输天上乐,多情莫向世间来。jiāng xiāng yì shū tiān shàng lè,duō qíng mò xiàng shì jiān lái。
551234