古诗词

王世贞

寄应天华大教授

王世贞

秣陵官况似君稀,行散时时信马归。mò líng guān kuàng shì jūn xī,xíng sàn shí shí xìn mǎ guī。
门下书生新绛帐,江南甲第旧乌衣。mén xià shū shēng xīn jiàng zhàng,jiāng nán jiǎ dì jiù wū yī。
三山秀色看应饱,六代浮荣胜即肥。sān shān xiù sè kàn yīng bǎo,liù dài fú róng shèng jí féi。
遮莫吴都赋初就,可凭双鲤到渔矶。zhē mò wú dōu fù chū jiù,kě píng shuāng lǐ dào yú jī。

秋夕同罗大参李宪副会王明辅方伯园亭

王世贞

红亭绿砌吐清幽,四壁图书手自雠。hóng tíng lǜ qì tǔ qīng yōu,sì bì tú shū shǒu zì chóu。
人向并汾夸地主,事从吴楚出风流。rén xiàng bìng fén kuā dì zhǔ,shì cóng wú chǔ chū fēng liú。
芳尊不避飞霜色,小语能宽入暝愁。fāng zūn bù bì fēi shuāng sè,xiǎo yǔ néng kuān rù míng chóu。
除却太行排牖到,岂知蓬迹在他州。chú què tài xíng pái yǒu dào,qǐ zhī péng jì zài tā zhōu。

秋夕同罗大参李宪副会王明辅方伯园亭

王世贞

西北风尘眼暂空,东南名胜迹还同。xī běi fēng chén yǎn zàn kōng,dōng nán míng shèng jì hái tóng。
杯行三雅知从伯,剑出双龙久让雄。bēi xíng sān yǎ zhī cóng bó,jiàn chū shuāng lóng jiǔ ràng xióng。
往事半残红烛后,寸心全向白头中。wǎng shì bàn cán hóng zhú hòu,cùn xīn quán xiàng bái tóu zhōng。
谯钟又动难分手,人世于今似转蓬。qiáo zhōng yòu dòng nán fēn shǒu,rén shì yú jīn shì zhuǎn péng。

谢晋王存问

王世贞

忆初赐谒铜鞮宫,玉壶长倾琥珀红。yì chū cì yè tóng dī gōng,yù hú zhǎng qīng hǔ pò hóng。
已夸相如赋梁雪,复遣季札论唐风。yǐ kuā xiāng rú fù liáng xuě,fù qiǎn jì zhá lùn táng fēng。
寸丹永隔天汉外,尺素忽飞江海东。cùn dān yǒng gé tiān hàn wài,chǐ sù hū fēi jiāng hǎi dōng。
总饶缟纻敢言赠,欲报琼瑶无与同。zǒng ráo gǎo zhù gǎn yán zèng,yù bào qióng yáo wú yǔ tóng。

闻南中流言有感

王世贞

入春忧病未堪除,弹指浮荣业已虚。rù chūn yōu bìng wèi kān chú,dàn zhǐ fú róng yè yǐ xū。
时到覆蕉能得鹿,事违缘木可求鱼。shí dào fù jiāo néng dé lù,shì wéi yuán mù kě qiú yú。
鲛珠掬就机头泪,贝锦裁将箧里书。jiāo zhū jū jiù jī tóu lèi,bèi jǐn cái jiāng qiè lǐ shū。
总为世途成湿束,江湖天远纵吾如。zǒng wèi shì tú chéng shī shù,jiāng hú tiān yuǎn zòng wú rú。

闻南中流言有感

王世贞

自来穷达信乾坤,混沌今劳倏忽论。zì lái qióng dá xìn qián kūn,hùn dùn jīn láo shū hū lùn。
荷弱不堪持作柱,兰芬那晓避当门。hé ruò bù kān chí zuò zhù,lán fēn nà xiǎo bì dāng mén。
毋言白简何人指,只是青山圣主恩。wú yán bái jiǎn hé rén zhǐ,zhǐ shì qīng shān shèng zhǔ ēn。
检遍科条无死窜,可烦词客为招魂。jiǎn biàn kē tiáo wú sǐ cuàn,kě fán cí kè wèi zhāo hún。

闻南中流言有感

王世贞

五湖耕钓足生涯,推毂翻令与覆车。wǔ hú gēng diào zú shēng yá,tuī gǔ fān lìng yǔ fù chē。
角为乞归曾誓马,足缘轻出不成蛇。jiǎo wèi qǐ guī céng shì mǎ,zú yuán qīng chū bù chéng shé。
三年只是留皮骨,六尺从新费齿牙。sān nián zhǐ shì liú pí gǔ,liù chǐ cóng xīn fèi chǐ yá。
任道吴兴荆棘在,也应春雨万人家。rèn dào wú xīng jīng jí zài,yě yīng chūn yǔ wàn rén jiā。

闻南中流言有感

王世贞

马首残星涕泪悬,太行行尽见平阡。mǎ shǒu cán xīng tì lèi xuán,tài xíng xíng jǐn jiàn píng qiān。
那知诘曲羊肠路,只在逶迤豹尾边。nà zhī jí qū yáng cháng lù,zhǐ zài wēi yí bào wěi biān。
水镜几曾当白日,冰壶元自写青天。shuǐ jìng jǐ céng dāng bái rì,bīng hú yuán zì xiě qīng tiān。
虚劳建业诸贤意,未少城南二顷田。xū láo jiàn yè zhū xián yì,wèi shǎo chéng nán èr qǐng tián。

洪武中发三千僧戍边尹山隆法师请焚身以宽其罪仍留瓣香施法雨济旱人主嘉之为诗以纪其事且悉赐三千僧牒后百八十年初地婆罗门王世贞得其遗像塔铭读之敬题于后

王世贞

药王深愿且行因,救得三千果位人。yào wáng shēn yuàn qiě xíng yīn,jiù dé sān qiān guǒ wèi rén。
精进肯图超大劫,慈悲还拟化波旬。jīng jìn kěn tú chāo dà jié,cí bēi hái nǐ huà bō xún。
烟霄不染清凉界,火宅长抛梦幻身。yān xiāo bù rǎn qīng liáng jiè,huǒ zhái zhǎng pāo mèng huàn shēn。
欲识妙圆何处所,中天万古现金轮。yù shí miào yuán hé chù suǒ,zhōng tiān wàn gǔ xiàn jīn lún。

答刘子威佥宪

王世贞

抢榆天汉并逍遥,岂有狂夫爱折腰。qiǎng yú tiān hàn bìng xiāo yáo,qǐ yǒu kuáng fū ài zhé yāo。
老去蛾眉虚见妒,病来鸡骨不辞销。lǎo qù é méi xū jiàn dù,bìng lái jī gǔ bù cí xiāo。
孤松句忝刘桢赠,小草惭从谢傅招。gū sōng jù tiǎn liú zhēn zèng,xiǎo cǎo cán cóng xiè fù zhāo。
为报此生能自决,时清处处好渔樵。wèi bào cǐ shēng néng zì jué,shí qīng chù chù hǎo yú qiáo。

答刘子威佥宪

王世贞

毋言腐鼠吓鹓雏,老马时时倦道途。wú yán fǔ shǔ xià yuān chú,lǎo mǎ shí shí juàn dào tú。
薄宦何曾甘薏苡,新诗真自得明珠。báo huàn hé céng gān yì yǐ,xīn shī zhēn zì dé míng zhū。
一归吾气差犹王,三折浮名旧已无。yī guī wú qì chà yóu wáng,sān zhé fú míng jiù yǐ wú。
最羡冥鸿先矫翼,与君轮日长江湖。zuì xiàn míng hóng xiān jiǎo yì,yǔ jūn lún rì zhǎng jiāng hú。

答寄子与使君及于鳞事

王世贞

长沙南去转悠悠,帝念词臣赋远游。zhǎng shā nán qù zhuǎn yōu yōu,dì niàn cí chén fù yuǎn yóu。
青鸟书来天尽处,碧鸡人在汉梁州。qīng niǎo shū lái tiān jǐn chù,bì jī rén zài hàn liáng zhōu。
未期雷雨芙蓉合,稍许云霞薜荔收。wèi qī léi yǔ fú róng hé,shāo xǔ yún xiá bì lì shōu。
只是骑鲸今李白,中原万古失风流。zhǐ shì qí jīng jīn lǐ bái,zhōng yuán wàn gǔ shī fēng liú。

吴兴慎侍御子正见访

王世贞

须髯如戟气如新,不谓菰芦有此人。xū rán rú jǐ qì rú xīn,bù wèi gū lú yǒu cǐ rén。
稷下书名齐慎到,郊居赋草示王筠。jì xià shū míng qí shèn dào,jiāo jū fù cǎo shì wáng yún。
兰心不隔逢璚树,棠色无多愧白蘋。lán xīn bù gé féng qióng shù,táng sè wú duō kuì bái píng。
莫以浮家易来往,掩关吾计欲终身。mò yǐ fú jiā yì lái wǎng,yǎn guān wú jì yù zhōng shēn。

太仆顾丈伯刚乞归用张召和给事韵索和

王世贞

那因九折始回车,勇退功名世不如。nà yīn jiǔ zhé shǐ huí chē,yǒng tuì gōng míng shì bù rú。
官似骑曹看引马,心同学士爱焚鱼。guān shì qí cáo kàn yǐn mǎ,xīn tóng xué shì ài fén yú。
新篇渐出归田赋,旧草犹存谏猎书。xīn piān jiàn chū guī tián fù,jiù cǎo yóu cún jiàn liè shū。
何谓四愁张给事,也从携手赠琼琚。hé wèi sì chóu zhāng gěi shì,yě cóng xié shǒu zèng qióng jū。

奉送凌汝成中丞抚郧阳因柬汪中丞伯玉

王世贞

才闻抗疏乞林丘,又见除书出帝州。cái wén kàng shū qǐ lín qiū,yòu jiàn chú shū chū dì zhōu。
北极烟云时自变,东山花月未堪留。běi jí yān yún shí zì biàn,dōng shān huā yuè wèi kān liú。
地分秦楚连中夏,城带郧襄控上游。dì fēn qín chǔ lián zhōng xià,chéng dài yún xiāng kòng shàng yóu。
羊杜只今高宴会,千秋岘首失风流。yáng dù zhǐ jīn gāo yàn huì,qiān qiū xiàn shǒu shī fēng liú。

梁廷尉彦国恤刑吴中

王世贞

泣车恩自帝心裁,祝网人夸主圣开。qì chē ēn zì dì xīn cái,zhù wǎng rén kuā zhǔ shèng kāi。
白日御楼双凤诏,青春使者五羊才。bái rì yù lóu shuāng fèng zhào,qīng chūn shǐ zhě wǔ yáng cái。
三年旱色飞章转,六代风流揽辔回。sān nián hàn sè fēi zhāng zhuǎn,liù dài fēng liú lǎn pèi huí。
不为王生堪结袜,异时丹笔在燕台。bù wèi wáng shēng kān jié wà,yì shí dān bǐ zài yàn tái。

子念事解后以酒慰劳得二章

王世贞

与君相见暂开颜,近事惊心梦不闲。yǔ jūn xiāng jiàn zàn kāi yán,jìn shì jīng xīn mèng bù xián。
俗薄转增贫惫后,数奇偏老是非间。sú báo zhuǎn zēng pín bèi hòu,shù qí piān lǎo shì fēi jiān。
苍蝇到处难为璧,黄雀飞时可论环。cāng yíng dào chù nán wèi bì,huáng què fēi shí kě lùn huán。
尘世偶然那足怪,男儿脚底五名山。chén shì ǒu rán nà zú guài,nán ér jiǎo dǐ wǔ míng shān。

子念事解后以酒慰劳得二章

王世贞

犹自逢人气未平,看君白眼太憨生。yóu zì féng rén qì wèi píng,kàn jūn bái yǎn tài hān shēng。
肝胆向来曾借客,文章况尔不藏名。gān dǎn xiàng lái céng jiè kè,wén zhāng kuàng ěr bù cáng míng。
赎将越石能争礼,揖罢曹丘便有情。shú jiāng yuè shí néng zhēng lǐ,yī bà cáo qiū biàn yǒu qíng。
莫以避雠移姓字,燕中倒屣为谁迎。mò yǐ bì chóu yí xìng zì,yàn zhōng dào xǐ wèi shuí yíng。

答李大参师孟时分省吴兴

王世贞

新秋木叶报蓬庐,几见亨途问索居。xīn qiū mù yè bào péng lú,jǐ jiàn hēng tú wèn suǒ jū。
若下一条衣带水,使君三日鲤鱼书。ruò xià yī tiáo yī dài shuǐ,shǐ jūn sān rì lǐ yú shū。
浮云自失论交后,落月长疑入梦馀。fú yún zì shī lùn jiāo hòu,luò yuè zhǎng yí rù mèng yú。
莫向旧游寻宦迹,鬓毛今共白蘋疏。mò xiàng jiù yóu xún huàn jì,bìn máo jīn gòng bái píng shū。

送常熟张令被徵

王世贞

知尔鸣琴报政成,琴川一带尽春声。zhī ěr míng qín bào zhèng chéng,qín chuān yī dài jǐn chūn shēng。
青门忽饯神明宰,紫禁聊为献纳行。qīng mén hū jiàn shén míng zǎi,zǐ jìn liáo wèi xiàn nà xíng。
束发已论当世事,批鳞宁爱异时名。shù fā yǐ lùn dāng shì shì,pī lín níng ài yì shí míng。
争看百里郎官重,天上张星转不轻。zhēng kàn bǎi lǐ láng guān zhòng,tiān shàng zhāng xīng zhuǎn bù qīng。