古诗词

王世贞

肖甫中丞拟八月见过近九日始达吾州贻诗有黄花孟嘉句聊此奉和

王世贞

八月遥闻使者槎,过期霜色近寒花。bā yuè yáo wén shǐ zhě chá,guò qī shuāng sè jìn hán huā。
自云卤簿江州守,偏识柴桑处士家。zì yún lǔ bù jiāng zhōu shǒu,piān shí chái sāng chù shì jiā。
旧事数从杯底得,壮心时傍句中加。jiù shì shù cóng bēi dǐ dé,zhuàng xīn shí bàng jù zhōng jiā。
君知布帽应难堕,莫以风流嗣孟嘉。jūn zhī bù mào yīng nán duò,mò yǐ fēng liú sì mèng jiā。

梁思伯内翰过访

王世贞

芜城分手叹离居,尺素论心岁不虚。wú chéng fēn shǒu tàn lí jū,chǐ sù lùn xīn suì bù xū。
君爱王维诗里画,我悬梁鹄帐中书。jūn ài wáng wéi shī lǐ huà,wǒ xuán liáng gǔ zhàng zhōng shū。
娄江柏叶将云暖,庾岭梅花带月疏。lóu jiāng bǎi yè jiāng yún nuǎn,yǔ lǐng méi huā dài yuè shū。
此会何年更何地,可能杯酒不踌蹰。cǐ huì hé nián gèng hé dì,kě néng bēi jiǔ bù chóu chú。

思伯过小祗园分韵得飞字

王世贞

洗竹穿萝坐钓矶,杯行到手莫教挥。xǐ zhú chuān luó zuò diào jī,bēi xíng dào shǒu mò jiào huī。
峰头初月迎船出,树杪清霜应曲飞。fēng tóu chū yuè yíng chuán chū,shù miǎo qīng shuāng yīng qū fēi。
花色可沾鸡舌施,鬓毛疑拂马肝归。huā sè kě zhān jī shé shī,bìn máo yí fú mǎ gān guī。
君知奉使停青雀,差胜为郎在紫微。jūn zhī fèng shǐ tíng qīng què,chà shèng wèi láng zài zǐ wēi。

陆叔原楚生兄弟自江右归携德甫用晦书见存且剧谈二君相遇之厚赋此寄之

王世贞

三十六鳞秋乍肥,枫江回望思依依。sān shí liù lín qiū zhà féi,fēng jiāng huí wàng sī yī yī。
斗间人觅双龙去,吴下书从二陆归。dòu jiān rén mì shuāng lóng qù,wú xià shū cóng èr lù guī。
剑曲未终迁幸舍,筑歌才和对沾衣。jiàn qū wèi zhōng qiān xìng shě,zhù gē cái hé duì zhān yī。
菰芦何限东南美,其若霜风识者稀。gū lú hé xiàn dōng nán měi,qí ruò shuāng fēng shí zhě xī。

销夏湾

王世贞

挂帆秋色太空低,缥缈峰回上与齐。guà fān qiū sè tài kōng dī,piāo miǎo fēng huí shàng yǔ qí。
别借五湖天一曲,中分双崦地东西。bié jiè wǔ hú tiān yī qū,zhōng fēn shuāng yān dì dōng xī。
松杉翠合家堪隐,橙橘黄萦路不迷。sōng shān cuì hé jiā kān yǐn,chéng jú huáng yíng lù bù mí。
莫问吴王销暑事,采芳春径草萋萋。mò wèn wú wáng xiāo shǔ shì,cǎi fāng chūn jìng cǎo qī qī。

资庆寺

王世贞

径转峰回寺宛然,古桥深草锁戋戋。jìng zhuǎn fēng huí sì wǎn rán,gǔ qiáo shēn cǎo suǒ jiān jiān。
客将流水同无住,僧似长松不记年。kè jiāng liú shuǐ tóng wú zhù,sēng shì zhǎng sōng bù jì nián。
法食喜分龙女供,禅房幽借鹿麑眠。fǎ shí xǐ fēn lóng nǚ gōng,chán fáng yōu jiè lù ní mián。
行歌颇爱归途好,屐齿斜阳乍一穿。xíng gē pǒ ài guī tú hǎo,jī chǐ xié yáng zhà yī chuān。

赠洞庭九十三蔡翁

王世贞

由来黄绮擅高风,今代耆英又属公。yóu lái huáng qǐ shàn gāo fēng,jīn dài qí yīng yòu shǔ gōng。
家住两山人世外,身安六帝太平中。jiā zhù liǎng shān rén shì wài,shēn ān liù dì tài píng zhōng。
青藜暂借还能却,白雪因多转更工。qīng lí zàn jiè hái néng què,bái xuě yīn duō zhuǎn gèng gōng。
自是耳根能入妙,无烦社酒为治聋。zì shì ěr gēn néng rù miào,wú fán shè jiǔ wèi zhì lóng。

登缥缈峰二首

王世贞

不辞芒屩破蒙茸,贾勇先登第一峰。bù cí máng juē pò méng rōng,jiǎ yǒng xiān dēng dì yī fēng。
湖外山围青玉案,波间岛插紫芙蓉。hú wài shān wéi qīng yù àn,bō jiān dǎo chā zǐ fú róng。
龙宫袭籁俄成吹,鹿苑嘘烟忽自封。lóng gōng xí lài é chéng chuī,lù yuàn xū yān hū zì fēng。
指点空蒙浑未定,乍惊云物荡吾胸。zhǐ diǎn kōng méng hún wèi dìng,zhà jīng yún wù dàng wú xiōng。

登缥缈峰二首

王世贞

风物清秋转自佳,抚膺高眺渺无涯。fēng wù qīng qiū zhuǎn zì jiā,fǔ yīng gāo tiào miǎo wú yá。
千家射日鱼鳞上,百舸穿云雁字排。qiān jiā shè rì yú lín shàng,bǎi gě chuān yún yàn zì pái。
天目障青遥入眦,角头分翠近当怀。tiān mù zhàng qīng yáo rù zì,jiǎo tóu fēn cuì jìn dāng huái。
胥涛怒激非吾分,蠡泛逍遥兴不乖。xū tāo nù jī fēi wú fēn,lí fàn xiāo yáo xīng bù guāi。

宿长圻寺赠僧解空

王世贞

偶从湖汊系归船,曳杖寻钟古刹悬。ǒu cóng hú chà xì guī chuán,yè zhàng xún zhōng gǔ shā xuán。
幢石草侵天监字,讲坛松漏莫釐烟。chuáng shí cǎo qīn tiān jiān zì,jiǎng tán sōng lòu mò lí yān。
僧云净社难呼饮,汝不长斋返近禅。sēng yún jìng shè nán hū yǐn,rǔ bù zhǎng zhāi fǎn jìn chán。
临别杨枝犹解赠,宰官重到定何年。lín bié yáng zhī yóu jiě zèng,zǎi guān zhòng dào dìng hé nián。

归自东洞庭望莫釐峰

王世贞

已凭藜杖恣攀缘,兴尽还胜入剡船。yǐ píng lí zhàng zì pān yuán,xīng jǐn hái shèng rù shàn chuán。
远水蒸霞开色界,空林答响奏钧天。yuǎn shuǐ zhēng xiá kāi sè jiè,kōng lín dá xiǎng zòu jūn tiān。
莲华倒挂双帆影,橘柚寒收万井烟。lián huá dào guà shuāng fān yǐng,jú yòu hán shōu wàn jǐng yān。
最是莫釐堪骋望,吴门匹练为谁悬。zuì shì mò lí kān chěng wàng,wú mén pǐ liàn wèi shuí xuán。

陆叔平邀过山庄看菊

王世贞

夫君种菊自年年,买得支公胜地偏。fū jūn zhǒng jú zì nián nián,mǎi dé zhī gōng shèng dì piān。
甘谷移来鸣玉水,给园分作布金田。gān gǔ yí lái míng yù shuǐ,gěi yuán fēn zuò bù jīn tián。
雅闻彭泽翻为具,能使江州忘遗钱。yǎ wén péng zé fān wèi jù,néng shǐ jiāng zhōu wàng yí qián。
今夜东篱月色好,野夫从醉不回船。jīn yè dōng lí yuè sè hǎo,yě fū cóng zuì bù huí chuán。

再游天池诸山

王世贞

十年三踏天池路,路转峰回胜自知。shí nián sān tà tiān chí lù,lù zhuǎn fēng huí shèng zì zhī。
树老寒暄无异色,山深向背有馀姿。shù lǎo hán xuān wú yì sè,shān shēn xiàng bèi yǒu yú zī。
寺当托钵分斋候,僧是闻钟出定时。sì dāng tuō bō fēn zhāi hòu,sēng shì wén zhōng chū dìng shí。
大好忘言领秋兴,笋舆松影夕阳移。dà hǎo wàng yán lǐng qiū xīng,sǔn yú sōng yǐng xī yáng yí。

张助甫至日见访作

王世贞

寒色柴门午未开,谁嘘邹律动葭灰。hán sè chái mén wǔ wèi kāi,shuí xū zōu lǜ dòng jiā huī。
天将化日为长至,人忆丁年访旧来。tiān jiāng huà rì wèi zhǎng zhì,rén yì dīng nián fǎng jiù lái。
夜语莲华惊促点,晨传竹叶喜宽杯。yè yǔ lián huá jīng cù diǎn,chén chuán zhú yè xǐ kuān bēi。
还应太史能书奏,海上祥云片片回。hái yīng tài shǐ néng shū zòu,hǎi shàng xiáng yún piàn piàn huí。

助甫过小祗园分韵得云字

王世贞

王家宾从气凌云,争似风流张长君。wáng jiā bīn cóng qì líng yún,zhēng shì fēng liú zhāng zhǎng jūn。
一片清冰看自见,千秋白雪倡堪闻。yī piàn qīng bīng kàn zì jiàn,qiān qiū bái xuě chàng kān wén。
空林啸月传铙吹,小艇回波荡縠文。kōng lín xiào yuè chuán náo chuī,xiǎo tǐng huí bō dàng hú wén。
今夜子猷斋畔竹,只应翻向夹池分。jīn yè zi yóu zhāi pàn zhú,zhǐ yīng fān xiàng jiā chí fēn。

癸酉元日试笔

王世贞

爆竹严声彻夜传,曈昽旭日渐东悬。bào zhú yán shēng chè yè chuán,tóng lóng xù rì jiàn dōng xuán。
天开万历王正朔,人乐群方大有年。tiān kāi wàn lì wáng zhèng shuò,rén lè qún fāng dà yǒu nián。
及尾屠苏深蜡色,含苞玉蕊媚春烟。jí wěi tú sū shēn là sè,hán bāo yù ruǐ mèi chūn yān。
相逢未卜行藏事,且向条风试酒钱。xiāng féng wèi bo xíng cáng shì,qiě xiàng tiáo fēng shì jiǔ qián。

邀助甫游虎丘

王世贞

寒色高台頫万家,坐来衿袖隐烟霞。hán sè gāo tái fǔ wàn jiā,zuò lái jīn xiù yǐn yān xiá。
逃禅再起生公石,倚醉频呼陆羽茶。táo chán zài qǐ shēng gōng shí,yǐ zuì pín hū lù yǔ chá。
今日青牛干气象,早时白虎出精华。jīn rì qīng niú gàn qì xiàng,zǎo shí bái hǔ chū jīng huá。
司空自有冲星佩,来向兹丘问莫耶。sī kōng zì yǒu chōng xīng pèi,lái xiàng zī qiū wèn mò yé。

哭醉石山人朱察卿二首

王世贞

岁逢单阏日逢斜,玉折兰摧重可嗟。suì féng dān è rì féng xié,yù zhé lán cuī zhòng kě jiē。
不独文章无醉士,何人游侠是朱家。bù dú wén zhāng wú zuì shì,hé rén yóu xiá shì zhū jiā。
孤儿痛检囊中草,旧客愁悬匣里花。gū ér tòng jiǎn náng zhōng cǎo,jiù kè chóu xuán xiá lǐ huā。
此后只应黄浦雪,子猷高兴向谁夸。cǐ hòu zhǐ yīng huáng pǔ xuě,zi yóu gāo xīng xiàng shuí kuā。

哭醉石山人朱察卿二首

王世贞

空闻雅度拟林宗,未有微官及曼容。kōng wén yǎ dù nǐ lín zōng,wèi yǒu wēi guān jí màn róng。
忽陨大星名是酒,纵埋丰狱气成龙。hū yǔn dà xīng míng shì jiǔ,zòng mái fēng yù qì chéng lóng。
人疑一醉还千日,君自孤魂度九峰。rén yí yī zuì hái qiān rì,jūn zì gū hún dù jiǔ fēng。
满目风流都欲尽,莫将吾涕讶无从。mǎn mù fēng liú dōu yù jǐn,mò jiāng wú tì yà wú cóng。

顾丈伯刚重封异数其先大夫再得给事京兆诰封

王世贞

两朝恩数向君偏,圣主人推达孝年。liǎng cháo ēn shù xiàng jūn piān,shèng zhǔ rén tuī dá xiào nián。
共道丝纶徵旧德,自将忠荩格皇天。gòng dào sī lún zhēng jiù dé,zì jiāng zhōng jìn gé huáng tiān。
西清再视中书草,北垄重题京兆阡。xī qīng zài shì zhōng shū cǎo,běi lǒng zhòng tí jīng zhào qiān。
从此江东论四姓,还应甲族表诸贤。cóng cǐ jiāng dōng lùn sì xìng,hái yīng jiǎ zú biǎo zhū xián。