古诗词

王弘诲

珠江会同年九人得珠字

王弘诲

少年追随今老夫,看花回首忆玄都。shǎo nián zhuī suí jīn lǎo fū,kàn huā huí shǒu yì xuán dōu。
一时握手欢如昨,千里同心兴不孤。yī shí wò shǒu huān rú zuó,qiān lǐ tóng xīn xīng bù gū。
酌我紫霞歌白苎,怀君青玉报明珠。zhuó wǒ zǐ xiá gē bái zhù,huái jūn qīng yù bào míng zhū。
百年此会还馀几,九老从今拟画图。bǎi nián cǐ huì hái yú jǐ,jiǔ lǎo cóng jīn nǐ huà tú。

都门会曾植斋少宗伯

王弘诲

都门握手意绻绻,一别回看十二年。dōu mén wò shǒu yì quǎn quǎn,yī bié huí kàn shí èr nián。
道在行藏惟与尔,时来得丧任从天。dào zài xíng cáng wéi yǔ ěr,shí lái dé sàng rèn cóng tiān。
吾甚衰矣无周梦,汝往钦哉作舜邻。wú shén shuāi yǐ wú zhōu mèng,rǔ wǎng qīn zāi zuò shùn lín。
珍重明时各努力,乾坤后会尚茫然。zhēn zhòng míng shí gè nǔ lì,qián kūn hòu huì shàng máng rán。

外孙张穆叔从父命远行至今半载杳无消息怅然感怀二首

王弘诲

远别仓皇归路长,王孙芳草怨斜阳。yuǎn bié cāng huáng guī lù zhǎng,wáng sūn fāng cǎo yuàn xié yáng。
只知世子能共命,未念辞亲亦有方。zhǐ zhī shì zi néng gòng mìng,wèi niàn cí qīn yì yǒu fāng。
针虎百身宁可赎,子胥一剑为谁亡。zhēn hǔ bǎi shēn níng kě shú,zi xū yī jiàn wèi shuí wáng。
悠悠思子宫前水,欲赋招魂恐断肠。yōu yōu sī zi gōng qián shuǐ,yù fù zhāo hún kǒng duàn cháng。

外孙张穆叔从父命远行至今半载杳无消息怅然感怀二首

王弘诲

游子天涯慈母衣,密缝曾否意迟归。yóu zi tiān yá cí mǔ yī,mì fèng céng fǒu yì chí guī。
可怜向长婚初毕,漫学卢敖计总非。kě lián xiàng zhǎng hūn chū bì,màn xué lú áo jì zǒng fēi。
霜雁已还虚信息,镜鸾空睹失容辉。shuāng yàn yǐ hái xū xìn xī,jìng luán kōng dǔ shī róng huī。
何时龙剑成双合,萧瑟寒江怨落晖。hé shí lóng jiàn chéng shuāng hé,xiāo sè hán jiāng yuàn luò huī。

中秋忽得穆叔变报惊疑未信遣人再访述怀

王弘诲

楚些歌残安所之,谁堪死别续生离。chǔ xiē gē cán ān suǒ zhī,shuí kān sǐ bié xù shēng lí。
渥洼騕袅空燕市,江海鱼龙恨鸱夷。wò wā yǎo niǎo kōng yàn shì,jiāng hǎi yú lóng hèn chī yí。
双泪把书还字字,一尊伤往独时时。shuāng lèi bǎ shū hái zì zì,yī zūn shāng wǎng dú shí shí。
可怜牛渚槎边客,翻作山阳笛里悲。kě lián niú zhǔ chá biān kè,fān zuò shān yáng dí lǐ bēi。

马生辞予至广常厄而归再此赠别

王弘诲

风波世路尽堪惊,去矣重回百感萦。fēng bō shì lù jǐn kān jīng,qù yǐ zhòng huí bǎi gǎn yíng。
空有绨袍怜范叔,谁将白璧赠虞卿。kōng yǒu tí páo lián fàn shū,shuí jiāng bái bì zèng yú qīng。
艰危历试犹存舌,去往相关不尽情。jiān wēi lì shì yóu cún shé,qù wǎng xiāng guān bù jǐn qíng。
世事茫茫那可料,匣中风雨自悲鸣。shì shì máng máng nà kě liào,xiá zhōng fēng yǔ zì bēi míng。

虎丘

王弘诲

几日看山到虎丘,吴宫寂寞使人愁。jǐ rì kàn shān dào hǔ qiū,wú gōng jì mò shǐ rén chóu。
草深茂苑人何在,花暗横塘水自流。cǎo shēn mào yuàn rén hé zài,huā àn héng táng shuǐ zì liú。
鸱革未消江上恨,鱼肠宁复甬东游。chī gé wèi xiāo jiāng shàng hèn,yú cháng níng fù yǒng dōng yóu。
只今惟有生公石,一悟空门尚点头。zhǐ jīn wéi yǒu shēng gōng shí,yī wù kōng mén shàng diǎn tóu。

题沈宗伯乃翁柏溪公墨竹卷

王弘诲

坡翁文老去千年,潇洒犹疑宝墨传。pō wēng wén lǎo qù qiān nián,xiāo sǎ yóu yí bǎo mò chuán。
晚翠葳蕤浑欲滴,浮筠苍霭总生妍。wǎn cuì wēi ruí hún yù dī,fú yún cāng ǎi zǒng shēng yán。
深根云护龙应卧,孤篱风高凤若骞。shēn gēn yún hù lóng yīng wò,gū lí fēng gāo fèng ruò qiān。
展卷不须还问主,词林早已避如椽。zhǎn juǎn bù xū hái wèn zhǔ,cí lín zǎo yǐ bì rú chuán。

游九华

王弘诲

莲花峰顶息征轮,觉海慈航几问津。lián huā fēng dǐng xī zhēng lún,jué hǎi cí háng jǐ wèn jīn。
九子已非前度客,千秋还有再来人。jiǔ zi yǐ fēi qián dù kè,qiān qiū hái yǒu zài lái rén。
身闲始得逃名趣,心了方知出世因。shēn xián shǐ dé táo míng qù,xīn le fāng zhī chū shì yīn。
历尽天台又南岳,六根何地可寻真。lì jǐn tiān tái yòu nán yuè,liù gēn hé dì kě xún zhēn。

开元塔

王弘诲

宝塔崚嶒突地浮,郁葱佳气满恩州。bǎo tǎ léng céng tū dì fú,yù cōng jiā qì mǎn ēn zhōu。
天开奥窍标铜柱,海涌蓬莱结蜃楼。tiān kāi ào qiào biāo tóng zhù,hǎi yǒng péng lái jié shèn lóu。
华表栖真来白鹤,函关望气过青牛。huá biǎo qī zhēn lái bái hè,hán guān wàng qì guò qīng niú。
相从并是云霄侣,徙倚还堪姓氏留。xiāng cóng bìng shì yún xiāo lǚ,xǐ yǐ hái kān xìng shì liú。

重游环翠堂

王弘诲

花底传杯心事闲,清斋时听鸟间关。huā dǐ chuán bēi xīn shì xián,qīng zhāi shí tīng niǎo jiān guān。
沿阶荔子红堪摘,绕槛芭蕉翠自环。yán jiē lì zi hóng kān zhāi,rào kǎn bā jiāo cuì zì huán。
感旧转因怜白发,倦游翻觉喜青山。gǎn jiù zhuǎn yīn lián bái fā,juàn yóu fān jué xǐ qīng shān。
相逢未可轻相负,回首风云兴未悭。xiāng féng wèi kě qīng xiāng fù,huí shǒu fēng yún xīng wèi qiān。

桂树

王弘诲

庭中有桂树,幽香向人发。tíng zhōng yǒu guì shù,yōu xiāng xiàng rén fā。
何处觅瑶台,开帘坐秋月。hé chù mì yáo tái,kāi lián zuò qiū yuè。

桂树

王弘诲

高干丛丛起,修枝袅袅垂。gāo gàn cóng cóng qǐ,xiū zhī niǎo niǎo chuí。
个中清隐意,不令小山知。gè zhōng qīng yǐn yì,bù lìng xiǎo shān zhī。

桂树

王弘诲

偃蹇凌秋色,芳菲送晚花。yǎn jiǎn líng qiū sè,fāng fēi sòng wǎn huā。
殷勤谢桃李,何处竞春华。yīn qín xiè táo lǐ,hé chù jìng chūn huá。

桂树

王弘诲

种岂依云碧,栽非傍日红。zhǒng qǐ yī yún bì,zāi fēi bàng rì hóng。
吴刚休错认,生意任秋风。wú gāng xiū cuò rèn,shēng yì rèn qiū fēng。

题画

王弘诲

溪上迷秦洞,天边窃汉儿。xī shàng mí qín dòng,tiān biān qiè hàn ér。
无言谁得似,惭谢论功时。wú yán shuí dé shì,cán xiè lùn gōng shí。

题画

王弘诲

丹脸横墙出,红妆拂地垂。dān liǎn héng qiáng chū,hóng zhuāng fú dì chuí。
春风多少意,尽入曲江枝。chūn fēng duō shǎo yì,jǐn rù qū jiāng zhī。

题画

王弘诲

盛夏丹葩艳,高秋玉粒滋。shèng xià dān pā yàn,gāo qiū yù lì zī。
殷勤尚含祝,惟许魏收知。yīn qín shàng hán zhù,wéi xǔ wèi shōu zhī。

题画

王弘诲

着雨靓浓妆,含风散清馥。zhe yǔ jìng nóng zhuāng,hán fēng sàn qīng fù。
舞蝶谩翻翻,花神睡未足。wǔ dié mán fān fān,huā shén shuì wèi zú。

题画

王弘诲

翠叶卷轻烟,素葩乱寒雪。cuì yè juǎn qīng yān,sù pā luàn hán xuě。
江头杜甫吟,相看斗幽绝。jiāng tóu dù fǔ yín,xiāng kàn dòu yōu jué。