古诗词

王弘诲

嬴惠庵十景诗为邓元宇将军赋莲峰映水

王弘诲

山拥云屏似九疑,行人下马问洪祠。shān yōng yún píng shì jiǔ yí,xíng rén xià mǎ wèn hóng cí。
鹧鸪声里琼台暮,黯淡千秋两地思。zhè gū shēng lǐ qióng tái mù,àn dàn qiān qiū liǎng dì sī。

嬴惠庵十景诗为邓元宇将军赋莲峰映水

王弘诲

季子坡翁怀古间,松楸石窦水潺湲。jì zi pō wēng huái gǔ jiān,sōng qiū shí dòu shuǐ chán yuán。
源源本本钟情处,家在泉南第几山。yuán yuán běn běn zhōng qíng chù,jiā zài quán nán dì jǐ shān。

嬴惠庵十景诗为邓元宇将军赋莲峰映水

王弘诲

盈盈秋水恍银河,登泛时随八月槎。yíng yíng qiū shuǐ huǎng yín hé,dēng fàn shí suí bā yuè chá。
织女支机君莫问,人间往事已蹉跎。zhī nǚ zhī jī jūn mò wèn,rén jiān wǎng shì yǐ cuō tuó。

嬴惠庵十景诗为邓元宇将军赋莲峰映水

王弘诲

年年黍稷纪惟馨,布谷催农尽日听。nián nián shǔ jì jì wéi xīn,bù gǔ cuī nóng jǐn rì tīng。
寂寞一区香火地,千秋血食飨岩扃。jì mò yī qū xiāng huǒ dì,qiān qiū xuè shí xiǎng yán jiōng。

嬴惠庵十景诗为邓元宇将军赋莲峰映水

王弘诲

长虹卷瀑雨花飘,缑岭从谁听玉箫。zhǎng hóng juǎn pù yǔ huā piāo,gōu lǐng cóng shuí tīng yù xiāo。
千载琼浆何处捧,空疑仙子度蓝桥。qiān zài qióng jiāng hé chù pěng,kōng yí xiān zi dù lán qiáo。

嬴惠庵十景诗为邓元宇将军赋莲峰映水

王弘诲

洞口斜阳海气蒸,茫茫宇宙想神凝。dòng kǒu xié yáng hǎi qì zhēng,máng máng yǔ zhòu xiǎng shén níng。
境非吾土终惆怅,不见温陵见万陵。jìng fēi wú tǔ zhōng chóu chàng,bù jiàn wēn líng jiàn wàn líng。

嬴惠庵十景诗为邓元宇将军赋莲峰映水

王弘诲

游魂嬴惠两相依,徙倚层峦吊落晖。yóu hún yíng huì liǎng xiāng yī,xǐ yǐ céng luán diào luò huī。
千载彭殇一抔土,牛山何必泪沾衣。qiān zài péng shāng yī póu tǔ,niú shān hé bì lèi zhān yī。

嬴惠庵十景诗为邓元宇将军赋莲峰映水

王弘诲

石门幽鸟语关关,仙子游踪不可攀。shí mén yōu niǎo yǔ guān guān,xiān zi yóu zōng bù kě pān。
总为伤情无尽处,年年合浦叶飞还。zǒng wèi shāng qíng wú jǐn chù,nián nián hé pǔ yè fēi hái。

燕子楼

王弘诲

为忆青楼春望违,美人应泣燕于飞。wèi yì qīng lóu chūn wàng wéi,měi rén yīng qì yàn yú fēi。
可怜红粉俱销尽,不见人归见燕归。kě lián hóng fěn jù xiāo jǐn,bù jiàn rén guī jiàn yàn guī。

黄楼

王弘诲

澶涧无复昔年流,厌胜城东事已休。chán jiàn wú fù xī nián liú,yàn shèng chéng dōng shì yǐ xiū。
惟有寓公留胜迹,至今烟景尚黄楼。wéi yǒu yù gōng liú shèng jì,zhì jīn yān jǐng shàng huáng lóu。

翠岩

王弘诲

苍翠似经娲后炼,昂藏肯受秦王鞭。cāng cuì shì jīng wā hòu liàn,áng cáng kěn shòu qín wáng biān。
岩瞻壁立风尘表,端笏谁当拜米颠。yán zhān bì lì fēng chén biǎo,duān hù shuí dāng bài mǐ diān。

游南华寺

王弘诲

几载斋心学上乘,入门觉路羡初登。jǐ zài zhāi xīn xué shàng chéng,rù mén jué lù xiàn chū dēng。
梦回欲解无生义,犹愧曹溪一宿僧。mèng huí yù jiě wú shēng yì,yóu kuì cáo xī yī sù sēng。

放生玳瑁

王弘诲

文身介族赋形殊,斗水焉能豢尔躯。wén shēn jiè zú fù xíng shū,dòu shuǐ yān néng huàn ěr qū。
沧海放生吾意足,报恩何敢望明珠。cāng hǎi fàng shēng wú yì zú,bào ēn hé gǎn wàng míng zhū。

题大鉴像

王弘诲

葱岭传衣振钵龙,一花五叶衍南宗。cōng lǐng chuán yī zhèn bō lóng,yī huā wǔ yè yǎn nán zōng。
慈帆不尽空中相,觉海谁图镜里容。cí fān bù jǐn kōng zhōng xiāng,jué hǎi shuí tú jìng lǐ róng。

对菊

王弘诲

粲粲金英美可餐,九秋风露与清寒。càn càn jīn yīng měi kě cān,jiǔ qiū fēng lù yǔ qīng hán。
多情似与诗人约,一夜丛开满药栏。duō qíng shì yǔ shī rén yuē,yī yè cóng kāi mǎn yào lán。

晓发龙江阁和松波太宰赠行韵

王弘诲

晓日河梁促去舟,离情南系水东流。xiǎo rì hé liáng cù qù zhōu,lí qíng nán xì shuǐ dōng liú。
白门回首青山隔,只有江声似鹭州。bái mén huí shǒu qīng shān gé,zhǐ yǒu jiāng shēng shì lù zhōu。

懒融祖师堂二首

王弘诲

为爱幽栖谒慧公,庄严色相半空中。wèi ài yōu qī yè huì gōng,zhuāng yán sè xiāng bàn kōng zhōng。
人间底事堪忙甚,一到堂前意已融。rén jiān dǐ shì kān máng shén,yī dào táng qián yì yǐ róng。

懒融祖师堂二首

王弘诲

一春阮籍似猖狂,放迹空门学隐墙。yī chūn ruǎn jí shì chāng kuáng,fàng jì kōng mén xué yǐn qiáng。
不尽西来传度意,个中疏懒味先尝。bù jǐn xī lái chuán dù yì,gè zhōng shū lǎn wèi xiān cháng。

王昭君辞

王弘诲

惊沙乱雪下阴山,憔悴胡天几日还。jīng shā luàn xuě xià yīn shān,qiáo cuì hú tiān jǐ rì hái。
纵使君王怜念妾,归来应减旧红颜。zòng shǐ jūn wáng lián niàn qiè,guī lái yīng jiǎn jiù hóng yán。

王昭君辞

王弘诲

纨扇秋风怨未消,长门明月望空遥。wán shàn qiū fēng yuàn wèi xiāo,zhǎng mén míng yuè wàng kōng yáo。
人生失意无南北,何必天涯叹寂寥。rén shēng shī yì wú nán běi,hé bì tiān yá tàn jì liáo。