古诗词

王佐

寄致仕南阳李文明太守

王佐

子寄南州苏合香,为凭双鲤问南阳。zi jì nán zhōu sū hé xiāng,wèi píng shuāng lǐ wèn nán yáng。
不知何处天仙府,得似人间昼锦乡。bù zhī hé chù tiān xiān fǔ,dé shì rén jiān zhòu jǐn xiāng。
云卧闲看千亩白,菊开常醉九秋黄。yún wò xián kàn qiān mǔ bái,jú kāi cháng zuì jiǔ qiū huáng。
何时得脱樊笼去,约与逍遥万仞翔。hé shí dé tuō fán lóng qù,yuē yǔ xiāo yáo wàn rèn xiáng。

和廉州杜同府琼台除夜韵

王佐

杜陵守岁阿咸家,博望穷年西海涯。dù líng shǒu suì ā xián jiā,bó wàng qióng nián xī hǎi yá。
我似杜陵惟少句,君非博望却乘槎。wǒ shì dù líng wéi shǎo jù,jūn fēi bó wàng què chéng chá。
睡呼老妇看春酒,坐待当关报晓衙。shuì hū lǎo fù kàn chūn jiǔ,zuò dài dāng guān bào xiǎo yá。
两地闲忙各成趣,从教爆竹换年华。liǎng dì xián máng gè chéng qù,cóng jiào bào zhú huàn nián huá。

暮年三宠诗喜童

王佐

衰年病体蓄虚风,双耳骎淫走百虫。shuāi nián bìng tǐ xù xū fēng,shuāng ěr qīn yín zǒu bǎi chóng。
毫末秋声鸣飒飒,一腔春意散融融。háo mò qiū shēng míng sà sà,yī qiāng chūn yì sàn róng róng。
许丞谩作老聋客,刘备徒为大耳翁。xǔ chéng mán zuò lǎo lóng kè,liú bèi tú wèi dà ěr wēng。
当日若还知此趣,管教两窍大添聪。dāng rì ruò hái zhī cǐ qù,guǎn jiào liǎng qiào dà tiān cōng。

暮年三宠诗喜童

王佐

怜卿相伴廿来年,每到三冬宠独专。lián qīng xiāng bàn niàn lái nián,měi dào sān dōng chǒng dú zhuān。
东海麻姑新剪爪,汉官钩弋半开拳。dōng hǎi má gū xīn jiǎn zhǎo,hàn guān gōu yì bàn kāi quán。
艮山风竖为妖孽,黎岭寒锋出瘴烟。gěn shān fēng shù wèi yāo niè,lí lǐng hán fēng chū zhàng yān。
动荡烦屙如扫雪,青天白日好高眠。dòng dàng fán ē rú sǎo xuě,qīng tiān bái rì hǎo gāo mián。

暮年三宠诗喜童

王佐

象牙谩与虎须评,槐柳微签亦可情。xiàng yá mán yǔ hǔ xū píng,huái liǔ wēi qiān yì kě qíng。
老景关门多宿物,用时积否肯留行。lǎo jǐng guān mén duō sù wù,yòng shí jī fǒu kěn liú xíng。
来如病体逢砭石,过似伤民见太平。lái rú bìng tǐ féng biān shí,guò shì shāng mín jiàn tài píng。
可惜汉家张柱史,不曾相识过平生。kě xī hàn jiā zhāng zhù shǐ,bù céng xiāng shí guò píng shēng。

别陈廷器

王佐

逢君不用寄家书,琐琐皆烦报敝庐。féng jūn bù yòng jì jiā shū,suǒ suǒ jiē fán bào bì lú。
杜子诗穷行负酒,冯郎歌苦食无鱼。dù zi shī qióng xíng fù jiǔ,féng láng gē kǔ shí wú yú。
十年别恨风尘里,三世通家气谊馀。shí nián bié hèn fēng chén lǐ,sān shì tōng jiā qì yì yú。
归到琼南问江左,白头今拟卜休居。guī dào qióng nán wèn jiāng zuǒ,bái tóu jīn nǐ bo xiū jū。

池州九日阻风和大理府吴守韵

王佐

随例趋朝共质成,阳侯何苦滞前程。suí lì qū cháo gòng zhì chéng,yáng hóu hé kǔ zhì qián chéng。
波涛汹涌来天地,心绪飘摇似旆旌。bō tāo xiōng yǒng lái tiān dì,xīn xù piāo yáo shì pèi jīng。
郡小幸教诸事了,官贫赢得一舟轻。jùn xiǎo xìng jiào zhū shì le,guān pín yíng dé yī zhōu qīng。
重阳遮暮多风雨,吟掩蓬窗坐到明。zhòng yáng zhē mù duō fēng yǔ,yín yǎn péng chuāng zuò dào míng。

到芜湖

王佐

万家烟火大江濆,远望应知不是村。wàn jiā yān huǒ dà jiāng fén,yuǎn wàng yīng zhī bù shì cūn。
丰稔舟船多卖谷,升平闾巷少关门。fēng rěn zhōu chuán duō mài gǔ,shēng píng lǘ xiàng shǎo guān mén。
排商神鼓中流发,贩子吴歌月下闻。pái shāng shén gǔ zhōng liú fā,fàn zi wú gē yuè xià wén。
且喜夜来风浪静,莫教羁思扰吟魂。qiě xǐ yè lái fēng làng jìng,mò jiào jī sī rǎo yín hún。

陈亚参雪窝

王佐

丛丛雪压紫微寒,一庵吟窝雪里安。cóng cóng xuě yā zǐ wēi hán,yī ān yín wō xuě lǐ ān。
承宇瑶华推艮岳,垂檐冰柱长阑干。chéng yǔ yáo huá tuī gěn yuè,chuí yán bīng zhù zhǎng lán gàn。
袁翁节操眠偏稳,郢客遗音和独难。yuán wēng jié cāo mián piān wěn,yǐng kè yí yīn hé dú nán。
只恐玉龙搬得去,散为丰瑞满人寰。zhǐ kǒng yù lóng bān dé qù,sàn wèi fēng ruì mǎn rén huán。

儋州李医士遗白芨点书

王佐

露滴研朱点璧藏,谩劳珍重护芸香。lù dī yán zhū diǎn bì cáng,mán láo zhēn zhòng hù yún xiāng。
未经触手开前卷,遽已翻朱过别行。wèi jīng chù shǒu kāi qián juǎn,jù yǐ fān zhū guò bié xíng。
老大厌观偏乱眼,儿童初读不成章。lǎo dà yàn guān piān luàn yǎn,ér tóng chū dú bù chéng zhāng。
年来再阅新经典,点点丹砂润玉浆。nián lái zài yuè xīn jīng diǎn,diǎn diǎn dān shā rùn yù jiāng。

昔梦

王佐

千载也知无李杜,邯郸梦幻亦何哉。qiān zài yě zhī wú lǐ dù,hán dān mèng huàn yì hé zāi。
形容尚带三巴瘦,神采初游八极回。xíng róng shàng dài sān bā shòu,shén cǎi chū yóu bā jí huí。
星斗在天明似昼,江河行地吼如雷。xīng dòu zài tiān míng shì zhòu,jiāng hé xíng dì hǒu rú léi。
蹉跎四十年前事,久矣吾衰不再来。cuō tuó sì shí nián qián shì,jiǔ yǐ wú shuāi bù zài lái。

病起

王佐

病起无聊只看书,书劳添病又何如。bìng qǐ wú liáo zhǐ kàn shū,shū láo tiān bìng yòu hé rú。
生逢圣代无遗物,死恋残编似蠹鱼。shēng féng shèng dài wú yí wù,sǐ liàn cán biān shì dù yú。
老境乾坤输伏枕,暮途行李戒驰车。lǎo jìng qián kūn shū fú zhěn,mù tú xíng lǐ jiè chí chē。
客身自有还乡日,造化小儿其如予。kè shēn zì yǒu hái xiāng rì,zào huà xiǎo ér qí rú yǔ。

西林三景晓树樵歌

王佐

买臣富贵徒为尔,王质神仙亦已休。mǎi chén fù guì tú wèi ěr,wáng zhì shén xiān yì yǐ xiū。
红日半竿村下路,青山几处担头讴。hóng rì bàn gān cūn xià lù,qīng shān jǐ chù dān tóu ōu。
闲为空谷生音响,静与诗翁助唱酬。xián wèi kōng gǔ shēng yīn xiǎng,jìng yǔ shī wēng zhù chàng chóu。
记得林间初睡起,一声凄寂万山幽。jì dé lín jiān chū shuì qǐ,yī shēng qī jì wàn shān yōu。

西林三景晓树樵歌

王佐

桃源应莫问渔郎,到处神仙自有乡。táo yuán yīng mò wèn yú láng,dào chù shén xiān zì yǒu xiāng。
欲食蟠桃寻洞府,且看修竹向宜黄。yù shí pán táo xún dòng fǔ,qiě kàn xiū zhú xiàng yí huáng。
岁寒一节心常固,月落千寻影更长。suì hán yī jié xīn cháng gù,yuè luò qiān xún yǐng gèng zhǎng。
我若过门闲适兴,主人相见亦无妨。wǒ ruò guò mén xián shì xīng,zhǔ rén xiāng jiàn yì wú fáng。

西林三景晓树樵歌

王佐

杜子夏非卜子夏,汉秋胡异鲁秋胡。dù zi xià fēi bo zi xià,hàn qiū hú yì lǔ qiū hú。
君看世厌刘渊也,岂有人祠石勒乎。jūn kàn shì yàn liú yuān yě,qǐ yǒu rén cí shí lēi hū。
水色山光元自好,古名今姓偶相符。shuǐ sè shān guāng yuán zì hǎo,gǔ míng jīn xìng ǒu xiāng fú。
我逢胜境须题咏,不管神灵有与无。wǒ féng shèng jìng xū tí yǒng,bù guǎn shén líng yǒu yǔ wú。

和宫祠五首

王佐

欲将红袖舞霓裳,羞涩徐妃半面妆。yù jiāng hóng xiù wǔ ní shang,xiū sè xú fēi bàn miàn zhuāng。
侍夜饶他承宠渥,拜恩随例入班行。shì yè ráo tā chéng chǒng wò,bài ēn suí lì rù bān xíng。
花占蝶幸情应懒,竹引羊车事已忘。huā zhàn dié xìng qíng yīng lǎn,zhú yǐn yáng chē shì yǐ wàng。
元夜吹笙鳌足底,坐看庭燎爇沉香。yuán yè chuī shēng áo zú dǐ,zuò kàn tíng liáo ruò chén xiāng。

和宫祠五首

王佐

绿云鬟鬓绣罗裳,新学含章点额妆。lǜ yún huán bìn xiù luó shang,xīn xué hán zhāng diǎn é zhuāng。
长乐宫中陪女伴,蓬莱岛上看仙行。zhǎng lè gōng zhōng péi nǚ bàn,péng lái dǎo shàng kàn xiān xíng。
内家事体元无别,玉殿初心未肯忘。nèi jiā shì tǐ yuán wú bié,yù diàn chū xīn wèi kěn wàng。
卫赵也从微贱起,暗将衣袖夜薰香。wèi zhào yě cóng wēi jiàn qǐ,àn jiāng yī xiù yè xūn xiāng。

和宫祠五首

王佐

晓听促漏着衣裳,梳得朝阳新样妆。xiǎo tīng cù lòu zhe yī shang,shū dé cháo yáng xīn yàng zhuāng。
阿监传呼朝太母,宫司仍与押班行。ā jiān chuán hū cháo tài mǔ,gōng sī réng yǔ yā bān xíng。
金银恩宠难常注,刺绣工夫岂敢忘。jīn yín ēn chǒng nán cháng zhù,cì xiù gōng fū qǐ gǎn wàng。
闻说近来容入道,礼星瞻斗学烧香。wén shuō jìn lái róng rù dào,lǐ xīng zhān dòu xué shāo xiāng。

和宫祠五首

王佐

花牵舞袖柳牵裳,为幸骊山促晓妆。huā qiān wǔ xiù liǔ qiān shang,wèi xìng lí shān cù xiǎo zhuāng。
前世定知天帝谪,此生合作内家行。qián shì dìng zhī tiān dì zhé,cǐ shēng hé zuò nèi jiā xíng。
为云梦断行将老,向日心存未忍忘。wèi yún mèng duàn xíng jiāng lǎo,xiàng rì xīn cún wèi rěn wàng。
欲向明妃借颜色,世间宁有返魂香。yù xiàng míng fēi jiè yán sè,shì jiān níng yǒu fǎn hún xiāng。

和宫祠五首

王佐

浪说珠襦云锦裳,承恩端不在云妆。làng shuō zhū rú yún jǐn shang,chéng ēn duān bù zài yún zhuāng。
凄凉南内情千缕,寂寞长门泪几行。qī liáng nán nèi qíng qiān lǚ,jì mò zhǎng mén lèi jǐ xíng。
唐室放归犹未许,汉宫图画已相忘。táng shì fàng guī yóu wèi xǔ,hàn gōng tú huà yǐ xiāng wàng。
谁家姊妹多恩泽,夸耀金书十里香。shuí jiā zǐ mèi duō ēn zé,kuā yào jīn shū shí lǐ xiāng。
3211234567»