古诗词

王佐

椰园写景二首

王佐

九天仙子送琼浆,散入园林万颗黄。jiǔ tiān xiān zi sòng qióng jiāng,sàn rù yuán lín wàn kē huáng。
清庙周罍云捧得,渑池秦缶化陶将。qīng miào zhōu léi yún pěng dé,miǎn chí qín fǒu huà táo jiāng。
涵濡璞玉蓝田嫩,美满金茎霄汉香。hán rú pú yù lán tián nèn,měi mǎn jīn jīng xiāo hàn xiāng。
欲和金丹餐玉屑,茂陵曾有寿生方。yù hé jīn dān cān yù xiè,mào líng céng yǒu shòu shēng fāng。

椰园写景二首

王佐

半空张翠复垂黄,仿佛云端见上方。bàn kōng zhāng cuì fù chuí huáng,fǎng fú yún duān jiàn shàng fāng。
黄目上尊看荏苒,高牙大纛倚苍茫。huáng mù shàng zūn kàn rěn rǎn,gāo yá dà dào yǐ cāng máng。
两间硕果输魁品,五岭高株在列行。liǎng jiān shuò guǒ shū kuí pǐn,wǔ lǐng gāo zhū zài liè xíng。
遮莫中原多沃壤,只知琼岛是生乡。zhē mò zhōng yuán duō wò rǎng,zhǐ zhī qióng dǎo shì shēng xiāng。

和李司训中秋前十二夜月韵

王佐

七满三亏月在天,世情偏斗小婵娟。qī mǎn sān kuī yuè zài tiān,shì qíng piān dòu xiǎo chán juān。
怪来诗老初弦后,欲对嫦娥未嫁前。guài lái shī lǎo chū xián hòu,yù duì cháng é wèi jià qián。
且尽四更拚酩酊,还过三夜看团圆。qiě jǐn sì gèng pàn mǐng dīng,hái guò sān yè kàn tuán yuán。
殷勤更向吴刚道,先借清光结早缘。yīn qín gèng xiàng wú gāng dào,xiān jiè qīng guāng jié zǎo yuán。

二花叹

王佐

岩桂清香无美色,海棠色美少清香。yán guì qīng xiāng wú měi sè,hǎi táng sè měi shǎo qīng xiāng。
我怜王粲侵时貌,谁惜杨妃醉晚妆。wǒ lián wáng càn qīn shí mào,shuí xī yáng fēi zuì wǎn zhuāng。
七里园林醒蝶梦,五更风雨断莺肠。qī lǐ yuán lín xǐng dié mèng,wǔ gèng fēng yǔ duàn yīng cháng。
词人怪得千般恨,二美难并世所伤。cí rén guài dé qiān bān hèn,èr měi nán bìng shì suǒ shāng。

东路纪行

王佐

东入云山深复深,千家园圃万家林。dōng rù yún shān shēn fù shēn,qiān jiā yuán pǔ wàn jiā lín。
商寮路绕槟榔树,庄屋门开刺竹阴。shāng liáo lù rào bīn láng shù,zhuāng wū mén kāi cì zhú yīn。
独木断桥春水渡,孤烟荒落夕阳岑。dú mù duàn qiáo chūn shuǐ dù,gū yān huāng luò xī yáng cén。
久逢亲故情偏好,黏酒开樽引满斟。jiǔ féng qīn gù qíng piān hǎo,nián jiǔ kāi zūn yǐn mǎn zhēn。

海边纪行

王佐

外家家住海南边,垂老频来岂偶然。wài jiā jiā zhù hǎi nán biān,chuí lǎo pín lái qǐ ǒu rán。
几个渔舟依海港,两三灶户傍盐田。jǐ gè yú zhōu yī hǎi gǎng,liǎng sān zào hù bàng yán tián。
潮痕每准星长短,水候仍催月次躔。cháo hén měi zhǔn xīng zhǎng duǎn,shuǐ hòu réng cuī yuè cì chán。
风景苍苍今似昔,可怜华发半盈颠。fēng jǐng cāng cāng jīn shì xī,kě lián huá fā bàn yíng diān。

乾采庄书事

王佐

水落初冬晚稻收,杖藜徐步望平畴。shuǐ luò chū dōng wǎn dào shōu,zhàng lí xú bù wàng píng chóu。
村童挂笠闲招鸭,牧竖讴歌散放牛。cūn tóng guà lì xián zhāo yā,mù shù ōu gē sàn fàng niú。
乡约尽扳红日待,隐窝无奈白云留。xiāng yuē jǐn bān hóng rì dài,yǐn wō wú nài bái yún liú。
寄书转托王承事,早晚诗传杜若洲。jì shū zhuǎn tuō wáng chéng shì,zǎo wǎn shī chuán dù ruò zhōu。

黄龙观海

王佐

云门西北总茫然,大地无形只有天。yún mén xī běi zǒng máng rán,dà dì wú xíng zhǐ yǒu tiān。
回视江湖难说水,自从开辟不知年。huí shì jiāng hú nán shuō shuǐ,zì cóng kāi pì bù zhī nián。
幽人乐在游鱼外,渔父机忘白鸟边。yōu rén lè zài yóu yú wài,yú fù jī wàng bái niǎo biān。
偏趁主翁观玩暇,沧洲凉雨日高眠。piān chèn zhǔ wēng guān wán xiá,cāng zhōu liáng yǔ rì gāo mián。

桐墩书事

王佐

桐墩墩上唤华英,舞袖当筵缓缓行。tóng dūn dūn shàng huàn huá yīng,wǔ xiù dāng yán huǎn huǎn xíng。
一个神仙张果老,两枝天女董双成。yī gè shén xiān zhāng guǒ lǎo,liǎng zhī tiān nǚ dǒng shuāng chéng。
娥眉不解怜秋态,鹤发还能按曲声。é méi bù jiě lián qiū tài,hè fā hái néng àn qū shēng。
邀我暮年同结社,此心已许白鸥盟。yāo wǒ mù nián tóng jié shè,cǐ xīn yǐ xǔ bái ōu méng。

后寄桐墩

王佐

桐墩遥望在天涯,西顾桐乡是我家。tóng dūn yáo wàng zài tiān yá,xī gù tóng xiāng shì wǒ jiā。
老去墩材堪绿绮,秋来乡景负黄花。lǎo qù dūn cái kān lǜ qǐ,qiū lái xiāng jǐng fù huáng huā。
已悲燕雁炎凉改,渐觉莼鲈兴味赊。yǐ bēi yàn yàn yán liáng gǎi,jiàn jué chún lú xīng wèi shē。
开到玉梅今岁晚,拟来桐下割烟霞。kāi dào yù méi jīn suì wǎn,nǐ lái tóng xià gē yān xiá。

次挽邢都宪韵

王佐

薤歌声冷已难堪,尚仰高名北斗南。xiè gē shēng lěng yǐ nán kān,shàng yǎng gāo míng běi dòu nán。
柏府冰霜推劲节,林泉风月寝清谈。bǎi fǔ bīng shuāng tuī jìn jié,lín quán fēng yuè qǐn qīng tán。
太初玄酒世推一,清庙朱弦我叹三。tài chū xuán jiǔ shì tuī yī,qīng miào zhū xián wǒ tàn sān。
见说楼台无地起,应知后死有人惭。jiàn shuō lóu tái wú dì qǐ,yīng zhī hòu sǐ yǒu rén cán。

美泷滩和先兄韵

王佐

无边诗景半消沉,岁晏还来憩绿阴。wú biān shī jǐng bàn xiāo chén,suì yàn hái lái qì lǜ yīn。
山折水更怜地老,鸟啼花落恨春深。shān zhé shuǐ gèng lián dì lǎo,niǎo tí huā luò hèn chūn shēn。
梦回池草还联句,眼看江蓠但洒襟。mèng huí chí cǎo hái lián jù,yǎn kàn jiāng lí dàn sǎ jīn。
当日已成伤往事,况无欢会到如今。dāng rì yǐ chéng shāng wǎng shì,kuàng wú huān huì dào rú jīn。

和友人归姜驿夜宿胡澹庵祠

王佐

炎荒回首望中原,云海茫茫正断魂。yán huāng huí shǒu wàng zhōng yuán,yún hǎi máng máng zhèng duàn hún。
空有寸心悬日月,难将一手转乾坤。kōng yǒu cùn xīn xuán rì yuè,nán jiāng yī shǒu zhuǎn qián kūn。
北人府库千金费,南国封章万古存。běi rén fǔ kù qiān jīn fèi,nán guó fēng zhāng wàn gǔ cún。
当日戴天称叔侄,可曾都是赵家昆。dāng rì dài tiān chēng shū zhí,kě céng dōu shì zhào jiā kūn。

次友人游载酒堂韵

王佐

鹃送南声到洛阳,浮云白昼掩阳光。juān sòng nán shēng dào luò yáng,fú yún bái zhòu yǎn yáng guāng。
世忧文字乱天下,天遣先生閟海乡。shì yōu wén zì luàn tiān xià,tiān qiǎn xiān shēng bì hǎi xiāng。
过化真成孚草木,人心犹自爱桄榔。guò huà zhēn chéng fú cǎo mù,rén xīn yóu zì ài guāng láng。
无因得载城南酒,仰止惟持一炷香。wú yīn dé zài chéng nán jiǔ,yǎng zhǐ wéi chí yī zhù xiāng。

题东坡祠

王佐

先生辙迹到遐荒,象魏新年法渐详。xiān shēng zhé jì dào xiá huāng,xiàng wèi xīn nián fǎ jiàn xiáng。
卜世渐看杭易汴,传衣又见吕仍王。bo shì jiàn kàn háng yì biàn,chuán yī yòu jiàn lǚ réng wáng。
本来大块为安宅,不道眉山是故乡。běn lái dà kuài wèi ān zhái,bù dào méi shān shì gù xiāng。
人定胜天千载下,尽输琼岛一枝香。rén dìng shèng tiān qiān zài xià,jǐn shū qióng dǎo yī zhī xiāng。

苦大风雨

王佐

海国今秋风雨多,等闲平地欲成河。hǎi guó jīn qiū fēng yǔ duō,děng xián píng dì yù chéng hé。
折腰半是遭风树,生耳惊看厌雨禾。zhé yāo bàn shì zāo fēng shù,shēng ěr jīng kàn yàn yǔ hé。
处处路傍虞陷辙,家家屋底浚泉窝。chù chù lù bàng yú xiàn zhé,jiā jiā wū dǐ jùn quán wō。
娲皇昔炼补天石,不补漏天将奈何。wā huáng xī liàn bǔ tiān shí,bù bǔ lòu tiān jiāng nài hé。

秋日病起即事

王佐

林下萧疏秋气清,物华人意两难平。lín xià xiāo shū qiū qì qīng,wù huá rén yì liǎng nán píng。
空庭霜扫桐千叶,远浦风飘雁一声。kōng tíng shuāng sǎo tóng qiān yè,yuǎn pǔ fēng piāo yàn yī shēng。
老去悲秋偏作恶,病来对酒似无情。lǎo qù bēi qiū piān zuò è,bìng lái duì jiǔ shì wú qíng。
渊明已矣灵均远,坐看黄花忆友生。yuān míng yǐ yǐ líng jūn yuǎn,zuò kàn huáng huā yì yǒu shēng。

读宋史

王佐

南边七叶选重光,世及重昏亦可伤。nán biān qī yè xuǎn zhòng guāng,shì jí zhòng hūn yì kě shāng。
宫色渐非天水碧,柘袍又看女真黄。gōng sè jiàn fēi tiān shuǐ bì,zhè páo yòu kàn nǚ zhēn huáng。
外夷岂敢分中夏,一汴何因说二杭。wài yí qǐ gǎn fēn zhōng xià,yī biàn hé yīn shuō èr háng。
堪恨三朝谋国是,是谁惟有杀忠良。kān hèn sān cháo móu guó shì,shì shuí wéi yǒu shā zhōng liáng。

海外四逐客四首李忠定公纲

王佐

公来方始是朝廷,争奈吴儿苦讳兵。gōng lái fāng shǐ shì cháo tíng,zhēng nài wú ér kǔ huì bīng。
当扆戴天宁国是,杜邮兴念岂人情。dāng yǐ dài tiān níng guó shì,dù yóu xīng niàn qǐ rén qíng。
忍教丞相过南海,更有何人说北征。rěn jiào chéng xiāng guò nán hǎi,gèng yǒu hé rén shuō běi zhēng。
自古浮云能蔽日,重昏世及几时明。zì gǔ fú yún néng bì rì,zhòng hūn shì jí jǐ shí míng。

海外四逐客四首李忠定公纲

王佐

身骑箕尾作山河,气壮中原胜概多。shēn qí jī wěi zuò shān hé,qì zhuàng zhōng yuán shèng gài duō。
立赞建康开左纛,坐挥羯虏倒前戈。lì zàn jiàn kāng kāi zuǒ dào,zuò huī jié lǔ dào qián gē。
孤忠唯有皇天在,万口其如国是何。gū zhōng wéi yǒu huáng tiān zài,wàn kǒu qí rú guó shì hé。
直待崖州沧海涸,英雄遗恨始消磨。zhí dài yá zhōu cāng hǎi hé,yīng xióng yí hèn shǐ xiāo mó。