古诗词

王彦泓

即事十首

王彦泓

雨下春泥月下霜,几年辛苦傲萧郎。yǔ xià chūn ní yuè xià shuāng,jǐ nián xīn kǔ ào xiāo láng。
休论犯雪邀宜主,只忆藏花遇妥娘。xiū lùn fàn xuě yāo yí zhǔ,zhǐ yì cáng huā yù tuǒ niáng。
獭髓易求非玉杵,鸩媒轻泄似胡香。tǎ suǐ yì qiú fēi yù chǔ,zhèn méi qīng xiè shì hú xiāng。
天台再许刘晨到,肯惜千回度石梁。tiān tái zài xǔ liú chén dào,kěn xī qiān huí dù shí liáng。

即事十首

王彦泓

崖蜜含桃易得尝,玉人性格费猜量。yá mì hán táo yì dé cháng,yù rén xìng gé fèi cāi liàng。
初逢薄怒偏娇倩,暂露微颦已讳藏。chū féng báo nù piān jiāo qiàn,zàn lù wēi pín yǐ huì cáng。
飞燕风情疑近远,惊鸿神彩乍阴阳。fēi yàn fēng qíng yí jìn yuǎn,jīng hóng shén cǎi zhà yīn yáng。
关心正此堪研赏,似较横陈味颇长。guān xīn zhèng cǐ kān yán shǎng,shì jiào héng chén wèi pǒ zhǎng。

贫甚戏书示所近

王彦泓

尘情端不上娇颦,瀹茗皆为一笑真。chén qíng duān bù shàng jiāo pín,yuè míng jiē wèi yī xiào zhēn。
膏粉末饶宜主费,琴书偏泥长卿贫。gāo fěn mò ráo yí zhǔ fèi,qín shū piān ní zhǎng qīng pín。
风流不载钱愚论,仙艳真非火食人。fēng liú bù zài qián yú lùn,xiān yàn zhēn fēi huǒ shí rén。
看待倾城无长物,半帘烟月影秋筠。kàn dài qīng chéng wú zhǎng wù,bàn lián yān yuè yǐng qiū yún。

密纬兄侍姬名曰秋雪长斋事佛诗以纪之

王彦泓

嫁得才人百自由,岂须佛力散闲愁。jià dé cái rén bǎi zì yóu,qǐ xū fú lì sàn xián chóu。
机锋夙世同灵照,福慧他年在阿侯。jī fēng sù shì tóng líng zhào,fú huì tā nián zài ā hóu。
姑射仙人真似雪,京江好女故名秋。gū shè xiān rén zhēn shì xuě,jīng jiāng hǎo nǚ gù míng qiū。
西方定与郎同去,只愿莲开是并头。xī fāng dìng yǔ láng tóng qù,zhǐ yuàn lián kāi shì bìng tóu。

密纬兄侍姬名曰秋雪长斋事佛诗以纪之

王彦泓

风摇幡带拂钗梁,手摘盆花供法王。fēng yáo fān dài fú chāi liáng,shǒu zhāi pén huā gōng fǎ wáng。
佛号教将鹦鹉念,仙容分与黛螺妆。fú hào jiào jiāng yīng wǔ niàn,xiān róng fēn yǔ dài luó zhuāng。
擎来茗碗俱禅味,熏彻罗衣是戒香。qíng lái míng wǎn jù chán wèi,xūn chè luó yī shì jiè xiāng。
敢笑玉环根气浅,写经徒为李三郎。gǎn xiào yù huán gēn qì qiǎn,xiě jīng tú wèi lǐ sān láng。

以诗得过复诗以解之

王彦泓

佳名诗字偶然同,锦瑟蒙疑锁阁东。jiā míng shī zì ǒu rán tóng,jǐn sè méng yí suǒ gé dōng。
好遇未如厮养卒,微词先累主人翁。hǎo yù wèi rú sī yǎng zú,wēi cí xiān lèi zhǔ rén wēng。
篇章岂待风流接,恸哭仍无意绪通。piān zhāng qǐ dài fēng liú jiē,tòng kū réng wú yì xù tōng。
何计解酲聊用酒,再吟狂句献司空。hé jì jiě chéng liáo yòng jiǔ,zài yín kuáng jù xiàn sī kōng。

贫遣

王彦泓

愁中白日费销磨,酒畔棋边是处过。chóu zhōng bái rì fèi xiāo mó,jiǔ pàn qí biān shì chù guò。
杜牧看花当意少,元稹吟草断肠多。dù mù kàn huā dāng yì shǎo,yuán zhěn yín cǎo duàn cháng duō。
谁知沉饮非荒宴,聊寄孤怀与啸歌。shuí zhī chén yǐn fēi huāng yàn,liáo jì gū huái yǔ xiào gē。
安得暂酬心恨了,芒鞋擎钵一头陀。ān dé zàn chóu xīn hèn le,máng xié qíng bō yī tóu tuó。

贫遣

王彦泓

纵未能狂已胜痴,与僧闲说与儿嬉。zòng wèi néng kuáng yǐ shèng chī,yǔ sēng xián shuō yǔ ér xī。
牵萝岂有珠堪卖,折桂仍无玉可炊。qiān luó qǐ yǒu zhū kān mài,zhé guì réng wú yù kě chuī。
千载孰知回择菜,三年无复妇蒸藜。qiān zài shú zhī huí zé cài,sān nián wú fù fù zhēng lí。
秋来始拟今宵醉,远客还书有一鸱。qiū lái shǐ nǐ jīn xiāo zuì,yuǎn kè hái shū yǒu yī chī。

擘莲

王彦泓

露冷莲房翠茧匀,玻璃指爪擘清芬。lù lěng lián fáng cuì jiǎn yún,bō lí zhǐ zhǎo bāi qīng fēn。
粉郎去傍车中掷,娇妹来从袖底分。fěn láng qù bàng chē zhōng zhì,jiāo mèi lái cóng xiù dǐ fēn。
名实偶同怜忆字,身形生就合欢纹。míng shí ǒu tóng lián yì zì,shēn xíng shēng jiù hé huān wén。
甘芳亦是寻常味,一点茶心剖赠君。gān fāng yì shì xún cháng wèi,yī diǎn chá xīn pōu zèng jūn。

感咏

王彦泓

别有琴心隔世尘,浅颦轻怒总相亲。bié yǒu qín xīn gé shì chén,qiǎn pín qīng nù zǒng xiāng qīn。
创痕著面浑闲事,齿折行歌亦可人。chuàng hén zhù miàn hún xián shì,chǐ zhé xíng gē yì kě rén。
薄命生涯花底活,无聊心胆醉时真。báo mìng shēng yá huā dǐ huó,wú liáo xīn dǎn zuì shí zhēn。
生成骨相多愁料,非为狂名故效颦。shēng chéng gǔ xiāng duō chóu liào,fēi wèi kuáng míng gù xiào pín。

代友人赠妓

王彦泓

绿水桥西住谪仙,丽华肤发丽娟年。lǜ shuǐ qiáo xī zhù zhé xiān,lì huá fū fā lì juān nián。
偷游乍识都知面,庇酒难忘录事怜。tōu yóu zhà shí dōu zhī miàn,bì jiǔ nán wàng lù shì lián。
窗下有时思梦笑,灯前长不卸头眠。chuāng xià yǒu shí sī mèng xiào,dēng qián zhǎng bù xiè tóu mián。
一双弱手宜丝管,莫学河间但数钱。yī shuāng ruò shǒu yí sī guǎn,mò xué hé jiān dàn shù qián。

此妓方图落籍有人恐其委身者非佳士也复乞一诗以讽尼之

王彦泓

莺舌吹兰善笑谈,客来端合带双柑。yīng shé chuī lán shàn xiào tán,kè lái duān hé dài shuāng gān。
泥莲渍染虽堪痛,金屋沉埋更不甘。ní lián zì rǎn suī kān tòng,jīn wū chén mái gèng bù gān。
眼慧未妨身是女,气卑争耐世无男。yǎn huì wèi fáng shēn shì nǚ,qì bēi zhēng nài shì wú nán。
眼前才士称量遍,毕竟何人是子南。yǎn qián cái shì chēng liàng biàn,bì jìng hé rén shì zi nán。

访叔叔闻郊墅

王彦泓

几度披萝独访君,醉吟醒读隔篱闻。jǐ dù pī luó dú fǎng jūn,zuì yín xǐng dú gé lí wén。
白杨废圃鸦千点,绿水闲门鸭一群。bái yáng fèi pǔ yā qiān diǎn,lǜ shuǐ xián mén yā yī qún。
肯屑汉宫金买赋,拟寻萧寺冢埋文。kěn xiè hàn gōng jīn mǎi fù,nǐ xún xiāo sì zhǒng mái wén。
聊堪自悦难持赠,淡宕新诗似白云。liáo kān zì yuè nán chí zèng,dàn dàng xīn shī shì bái yún。

长至前一日霜月甚冷饮于先孝斋头俄而醉矣睡矣端己韬仲孝先频呼不觉继以扶携拥掖余竟颓然其时僮仆无一人从者韬仲卒倩一客负余以归且行歌相送直至余居呼吾儿起置余于所坐胡床覆以被裘而后去四鼓始醒儿云若此因纪以一诗志友生之志爱云

王彦泓

醒时相劝醉相扶,感谢朋欢念病夫。xǐng shí xiāng quàn zuì xiāng fú,gǎn xiè péng huān niàn bìng fū。
岂有僮奴堪荷锸,固应儿子自肩舆。qǐ yǒu tóng nú kān hé chā,gù yīng ér zi zì jiān yú。
幽人偶遇驮黄蘖,瞑坐仍容据槁梧。yōu rén ǒu yù tuó huáng niè,míng zuò réng róng jù gǎo wú。
纯是鹿车风谊在,不容徒作酒狂呼。chún shì lù chē fēng yì zài,bù róng tú zuò jiǔ kuáng hū。

有治具相邀者恐其未能脱略也先寄此诗以广其意

王彦泓

宾至愁君昼寝惊,茶炉想已沸秋声。bīn zhì chóu jūn zhòu qǐn jīng,chá lú xiǎng yǐ fèi qiū shēng。
无烦座客矜牛炙,只倩厨娘点雉羹。wú fán zuò kè jīn niú zhì,zhǐ qiàn chú niáng diǎn zhì gēng。
欢极有人能一石,狂来无饮不三更。huān jí yǒu rén néng yī shí,kuáng lái wú yǐn bù sān gèng。
何须鲭鲊方相授,明日重过觅解酲。hé xū qīng zhǎ fāng xiāng shòu,míng rì zhòng guò mì jiě chéng。

有赠四首

王彦泓

国花第一数姚黄,更共明珠字夜光。guó huā dì yī shù yáo huáng,gèng gòng míng zhū zì yè guāng。
笑靥乍圆全似母,病容尤好莫羞郎。xiào yè zhà yuán quán shì mǔ,bìng róng yóu hǎo mò xiū láng。
三年怀袖僧弥扇,十里流闻望子香。sān nián huái xiù sēng mí shàn,shí lǐ liú wén wàng zi xiāng。
嘱向桂堂休避客,暂容图画看真娘。zhǔ xiàng guì táng xiū bì kè,zàn róng tú huà kàn zhēn niáng。

有赠四首

王彦泓

矜严时已逗风情,五字诗中目乍成。jīn yán shí yǐ dòu fēng qíng,wǔ zì shī zhōng mù zhà chéng。
折齿幽人犹有我,扫眉才子更无卿。zhé chǐ yōu rén yóu yǒu wǒ,sǎo méi cái zi gèng wú qīng。
当筵心借调琴语,入户行防触瑟声。dāng yán xīn jiè diào qín yǔ,rù hù xíng fáng chù sè shēng。
何事胆娘偏小胆,略闻鹦鹉便心惊。hé shì dǎn niáng piān xiǎo dǎn,lüè wén yīng wǔ biàn xīn jīng。

有赠四首

王彦泓

睡晓犹然怯曙晖,芙蓉颜色慰朝饥。shuì xiǎo yóu rán qiè shǔ huī,fú róng yán sè wèi cháo jī。
因留宋玉亲炊饭,却赏王敦竟脱衣。yīn liú sòng yù qīn chuī fàn,què shǎng wáng dūn jìng tuō yī。
心许湔裙三日去,人知叠骑几时归。xīn xǔ jiān qún sān rì qù,rén zhī dié qí jǐ shí guī。
还愁守到浓欢夜,瘦得蛮腰剩一围。hái chóu shǒu dào nóng huān yè,shòu dé mán yāo shèng yī wéi。

有赠四首

王彦泓

秋风长簟恨三年,续命曾闻唤小怜。qiū fēng zhǎng diàn hèn sān nián,xù mìng céng wén huàn xiǎo lián。
已向绿珠称弟子,倘容张硕伴神仙。yǐ xiàng lǜ zhū chēng dì zi,tǎng róng zhāng shuò bàn shén xiān。
筵前笑顾樱桃掷,烛下偷分茉莉穿。yán qián xiào gù yīng táo zhì,zhú xià tōu fēn mò lì chuān。
端似悼亡唐后主,见伊枝叶又情牵。duān shì dào wáng táng hòu zhǔ,jiàn yī zhī yè yòu qíng qiān。

珥村赠别

王彦泓

细径斜穿柿叶林,红油车子去骎骎。xì jìng xié chuān shì yè lín,hóng yóu chē zi qù qīn qīn。
风前漫切持裙恨,云外犹关堕珥心。fēng qián màn qiè chí qún hèn,yún wài yóu guān duò ěr xīn。
误喜乘槎春水舫,如闻响佩夜村砧。wù xǐ chéng chá chūn shuǐ fǎng,rú wén xiǎng pèi yè cūn zhēn。
何须更订玄霜约,一夕邻舟忆最深。hé xū gèng dìng xuán shuāng yuē,yī xī lín zhōu yì zuì shēn。