古诗词

王彦泓

答平陵宋似濂

王彦泓

芳兰竟体总堪怜,宋玉还饶赋几篇。fāng lán jìng tǐ zǒng kān lián,sòng yù hái ráo fù jǐ piān。
豪士未妨兼妩媚,男儿安在负须髯。háo shì wèi fáng jiān wǔ mèi,nán ér ān zài fù xū rán。
高奇嗜酒嵇中散,佻达能歌沈下贤。gāo qí shì jiǔ jī zhōng sàn,tiāo dá néng gē shěn xià xián。
把臂自然风味合,不关家世是同年。bǎ bì zì rán fēng wèi hé,bù guān jiā shì shì tóng nián。

示莲社学人

王彦泓

休恃蒲团坐几春,酒坊淫肆勘才真。xiū shì pú tuán zuò jǐ chūn,jiǔ fāng yín sì kān cái zhēn。
吞针始耐调魔女,嚼饭无妨与解人。tūn zhēn shǐ nài diào mó nǚ,jué fàn wú fáng yǔ jiě rén。
香瓣价同千世界,莲花轮广百由旬。xiāng bàn jià tóng qiān shì jiè,lián huā lún guǎng bǎi yóu xún。
空王彼岸庄严处,求许枯禅得问津。kōng wáng bǐ àn zhuāng yán chù,qiú xǔ kū chán dé wèn jīn。

无题

王彦泓

夜饮朝歌昼未眠,轻狂全是倚娘怜。yè yǐn cháo gē zhòu wèi mián,qīng kuáng quán shì yǐ niáng lián。
妮他细语挑针线,替我排愁肄管弦。nī tā xì yǔ tiāo zhēn xiàn,tì wǒ pái chóu yì guǎn xián。
夜月不移欢枕畔,春山长坐酒垆前。yè yuè bù yí huān zhěn pàn,chūn shān zhǎng zuò jiǔ lú qián。
何当荑玉亲磨墨,立到琉璃砚匣边。hé dāng tí yù qīn mó mò,lì dào liú lí yàn xiá biān。

有女郎手写余诗数十首笔迹柔媚纸光洁滑玩而味之

王彦泓

笔砚精良映绮疏,瘦琼人作瘦筋书。bǐ yàn jīng liáng yìng qǐ shū,shòu qióng rén zuò shòu jīn shū。
古钗妙迹看来似,黄绢妍词愧未如。gǔ chāi miào jì kàn lái shì,huáng juàn yán cí kuì wèi rú。
疏懒未成投芍药,清新先荷赏芙蕖。shū lǎn wèi chéng tóu sháo yào,qīng xīn xiān hé shǎng fú qú。
从今吟得关心句,一望枝娘柳下居。cóng jīn yín dé guān xīn jù,yī wàng zhī niáng liǔ xià jū。

有女郎手写余诗数十首笔迹柔媚纸光洁滑玩而味之

王彦泓

无聊私咏隔天涯,不道吟哦到齿牙。wú liáo sī yǒng gé tiān yá,bù dào yín ó dào chǐ yá。
江令诗才犹剩锦,卫娘书格是簪花。jiāng lìng shī cái yóu shèng jǐn,wèi niáng shū gé shì zān huā。
长将睡压香浓染,怕被娘窥独半遮。zhǎng jiāng shuì yā xiāng nóng rǎn,pà bèi niáng kuī dú bàn zhē。
想得笑和桃叶语,羡伊根蒂属王家。xiǎng dé xiào hé táo yè yǔ,xiàn yī gēn dì shǔ wáng jiā。

感旧游

王彦泓

迷藏斗酒旧成群,夜夜潜游抵夜分。mí cáng dòu jiǔ jiù chéng qún,yè yè qián yóu dǐ yè fēn。
罚盏任冤偏后醉,奇香虽秘得先熏。fá zhǎn rèn yuān piān hòu zuì,qí xiāng suī mì dé xiān xūn。
筝娘乞句留钿带,箫史求书展练裙。zhēng niáng qǐ jù liú diàn dài,xiāo shǐ qiú shū zhǎn liàn qún。
无限断肠踪迹处,坏墙风雨绣苔纹。wú xiàn duàn cháng zōng jì chù,huài qiáng fēng yǔ xiù tái wén。

贺生文战不利愤懑悲骚托之好内以自发摅竟得疾不起比余再过其居凄凉触目即所最欢昵者亦不复在燕子楼矣因怅然书其壁上

王彦泓

翔龙折翼性难驯,判向柔乡顿此身。xiáng lóng zhé yì xìng nán xùn,pàn xiàng róu xiāng dùn cǐ shēn。
奇药剩堪娱一夕,同栏何止浴三人。qí yào shèng kān yú yī xī,tóng lán hé zhǐ yù sān rén。
当时缥帙香沾粉,此日麻筵饭杂尘。dāng shí piāo zhì xiāng zhān fěn,cǐ rì má yán fàn zá chén。
欲觅窈娘重问讯,凤窠飞散别枝春。yù mì yǎo niáng zhòng wèn xùn,fèng kē fēi sàn bié zhī chūn。

贺生文战不利愤懑悲骚托之好内以自发摅竟得疾不起比余再过其居凄凉触目即所最欢昵者亦不复在燕子楼矣因怅然书其壁上

王彦泓

花间歌酒旧同群,烂熳风情独数君。huā jiān gē jiǔ jiù tóng qún,làn màn fēng qíng dú shù jūn。
寝次故持欢镜照,病馀犹出异香分。qǐn cì gù chí huān jìng zhào,bìng yú yóu chū yì xiāng fēn。
谁知国士终埋玉,早见神娥尽变云。shuí zhī guó shì zhōng mái yù,zǎo jiàn shén é jǐn biàn yún。
今日席间谁认得,旧时家令沈休文。jīn rì xí jiān shuí rèn dé,jiù shí jiā lìng shěn xiū wén。

再和叔冽

王彦泓

梅花应恨旧盟寒,路隔溪塘过雨漫。méi huā yīng hèn jiù méng hán,lù gé xī táng guò yǔ màn。
尘眼暂教书浣濯,闲愁全恃酒遮阑。chén yǎn zàn jiào shū huàn zhuó,xián chóu quán shì jiǔ zhē lán。
新诗韵险赓宜稳,妙友神交晤转难。xīn shī yùn xiǎn gēng yí wěn,miào yǒu shén jiāo wù zhuǎn nán。
赖有啸歌生活在,不能驰骤逐金丸。lài yǒu xiào gē shēng huó zài,bù néng chí zhòu zhú jīn wán。

重有感用叔测韵

王彦泓

仅喜他人不我先,此诗才读便愀然。jǐn xǐ tā rén bù wǒ xiān,cǐ shī cái dú biàn qiǎo rán。
素娥计险思奔月,紫玉愁深恐化烟。sù é jì xiǎn sī bēn yuè,zǐ yù chóu shēn kǒng huà yān。
残夜枕函香泽满,隔年衣袖唾花溅。cán yè zhěn hán xiāng zé mǎn,gé nián yī xiù tuò huā jiàn。
一生长羡金泥蝶,颤向钗边与镜边。yī shēng zhǎng xiàn jīn ní dié,chàn xiàng chāi biān yǔ jìng biān。

和叔冽韵二首

王彦泓

掠面东风了不寒,倚楼晴望绿漫漫。lüè miàn dōng fēng le bù hán,yǐ lóu qíng wàng lǜ màn màn。
携茶拟过莺鹭馆,被酒留看斗鸭阑。xié chá nǐ guò yīng lù guǎn,bèi jiǔ liú kàn dòu yā lán。
勾引黑甜开卷便,消磨白日戒诗难。gōu yǐn hēi tián kāi juǎn biàn,xiāo mó bái rì jiè shī nán。
明朝决计湖桥畔,春色抛人似走丸。míng cháo jué jì hú qiáo pàn,chūn sè pāo rén shì zǒu wán。

和叔冽韵二首

王彦泓

欲露相思未敢先,笑容含忍益嫣然。yù lù xiāng sī wèi gǎn xiān,xiào róng hán rěn yì yān rán。
看调石黛添眉翠,喜插玫瑰湿鬓烟。kàn diào shí dài tiān méi cuì,xǐ chā méi guī shī bìn yān。
障袖立时风冉冉,持裙浣处水溅溅。zhàng xiù lì shí fēng rǎn rǎn,chí qún huàn chù shuǐ jiàn jiàn。
情深岂怨横陈晚,领略魂迷眼角边。qíng shēn qǐ yuàn héng chén wǎn,lǐng lüè hún mí yǎn jiǎo biān。

寄怀端己白门

王彦泓

知君愁绝在都城,不向轻烟淡粉行。zhī jūn chóu jué zài dōu chéng,bù xiàng qīng yān dàn fěn xíng。
泪点寄来悲灼灼,口脂封去慰莺莺。lèi diǎn jì lái bēi zhuó zhuó,kǒu zhī fēng qù wèi yīng yīng。
道衡署句归来晚,徐淑题诗病甫轻。dào héng shǔ jù guī lái wǎn,xú shū tí shī bìng fǔ qīng。
应到避风台畔坐,薄施膏粉待逢迎。yīng dào bì fēng tái pàn zuò,báo shī gāo fěn dài féng yíng。

寄怀端己白门

王彦泓

客怀难耐日初长,马影斜阳踏几坊。kè huái nán nài rì chū zhǎng,mǎ yǐng xié yáng tà jǐ fāng。
花下玉杯尝苦笋,灯前银叶试甜香。huā xià yù bēi cháng kǔ sǔn,dēng qián yín yè shì tián xiāng。
愁来但祷清溪庙,醉后无忘紫佩囊。chóu lái dàn dǎo qīng xī miào,zuì hòu wú wàng zǐ pèi náng。
为觅绣鞋金缕样,倒提纤手学南唐。wèi mì xiù xié jīn lǚ yàng,dào tí xiān shǒu xué nán táng。

寄怀端己白门

王彦泓

难将蜜意嘱飞鸿,寄尽相思不语中。nán jiāng mì yì zhǔ fēi hóng,jì jǐn xiāng sī bù yǔ zhōng。
枕上鹊声浑未验,桥南龟兆几回同。zhěn shàng què shēng hún wèi yàn,qiáo nán guī zhào jǐ huí tóng。
神方驻景仙家药,新嫩娇黄病后容。shén fāng zhù jǐng xiān jiā yào,xīn nèn jiāo huáng bìng hòu róng。
更奉办香多宝塔,半天灯影照江红。gèng fèng bàn xiāng duō bǎo tǎ,bàn tiān dēng yǐng zhào jiāng hóng。

寄怀唐云客读书阳羡山中

王彦泓

鹤伴经行虎结邻,古藤幽竹翳苔纹。hè bàn jīng xíng hǔ jié lín,gǔ téng yōu zhú yì tái wén。
朝凭水槛十峰雪,昼锁岩扉一屋云。cháo píng shuǐ kǎn shí fēng xuě,zhòu suǒ yán fēi yī wū yún。
远浦上灯高阁见,下溪鸣橹半山闻。yuǎn pǔ shàng dēng gāo gé jiàn,xià xī míng lǔ bàn shān wén。
西崖木末孤亭上,定有书声达夜分。xī yá mù mò gū tíng shàng,dìng yǒu shū shēng dá yè fēn。

寄怀唐云客读书阳羡山中

王彦泓

翠崖红树压层层,精舍山腰唤即应。cuì yá hóng shù yā céng céng,jīng shě shān yāo huàn jí yīng。
游屐暂逢挑菜女,诗筒偶附采茶僧。yóu jī zàn féng tiāo cài nǚ,shī tǒng ǒu fù cǎi chá sēng。
风掀小艇长歌去,雨滑危梁倚醉登。fēng xiān xiǎo tǐng zhǎng gē qù,yǔ huá wēi liáng yǐ zuì dēng。
信步不忧归径黑,水边乞得罩鱼灯。xìn bù bù yōu guī jìng hēi,shuǐ biān qǐ dé zhào yú dēng。

寄怀唐云客读书阳羡山中

王彦泓

碧磴千盘白石梯,元卿碑版少霞题。bì dèng qiān pán bái shí tī,yuán qīng bēi bǎn shǎo xiá tí。
晴分极浦毫芒见,雾接层峦咫尺迷。qíng fēn jí pǔ háo máng jiàn,wù jiē céng luán zhǐ chǐ mí。
歌啸直穿烟雨上,家园遥掷雪云西。gē xiào zhí chuān yān yǔ shàng,jiā yuán yáo zhì xuě yún xī。
故人不虑难寻觅,剑气横空有白蜺。gù rén bù lǜ nán xún mì,jiàn qì héng kōng yǒu bái ní。

无题

王彦泓

不合将才赋宓妃,烹阿安敢怨燃箕。bù hé jiāng cái fù mì fēi,pēng ā ān gǎn yuàn rán jī。
豢龙谁氏能烧燕,畜鸭何人肯饭狸。huàn lóng shuí shì néng shāo yàn,chù yā hé rén kěn fàn lí。
岂惮谗唇工贝锦,尚甘诗骨堕泥犁。qǐ dàn chán chún gōng bèi jǐn,shàng gān shī gǔ duò ní lí。
明珠海底终探取,莫间骊龙有睡时。míng zhū hǎi dǐ zhōng tàn qǔ,mò jiān lí lóng yǒu shuì shí。

可叹

王彦泓

捣麝成尘到底香,焚兰涅玉任披猖。dǎo shè chéng chén dào dǐ xiāng,fén lán niè yù rèn pī chāng。
传讹易惑人成虎,负气难甘父攘羊。chuán é yì huò rén chéng hǔ,fù qì nán gān fù rǎng yáng。
薄命固当输织室,清言端合死排墙。báo mìng gù dāng shū zhī shì,qīng yán duān hé sǐ pái qiáng。
东亭友爱风流尽,每读遗文泣数行。dōng tíng yǒu ài fēng liú jǐn,měi dú yí wén qì shù xíng。