古诗词

史谨

卧游轩为曾日章赋

史谨

先生足迹半天下,行高翻觉交游寡。xiān shēng zú jì bàn tiān xià,xíng gāo fān jué jiāo yóu guǎ。
万里相逢滇海滨,华发萧萧不盈把。wàn lǐ xiāng féng diān hǎi bīn,huá fā xiāo xiāo bù yíng bǎ。
筑室螺峰遍卧游,眼底荣枯塞翁马。zhù shì luó fēng biàn wò yóu,yǎn dǐ róng kū sāi wēng mǎ。
长松夹道青摩空,松下偃息羲皇同。zhǎng sōng jiā dào qīng mó kōng,sōng xià yǎn xī xī huáng tóng。
一时复起□□□,□□□□□□□。yī shí fù qǐ,。

云南

史谨

城南双塔高嵯峨,城北千山如涌波。chéng nán shuāng tǎ gāo cuó é,chéng běi qiān shān rú yǒng bō。
隔断中原万馀里,耳边无处闻弦歌。gé duàn zhōng yuán wàn yú lǐ,ěr biān wú chù wén xián gē。
我来正值兵戈后,厌听边声出刁斗。wǒ lái zhèng zhí bīng gē hòu,yàn tīng biān shēng chū diāo dòu。
壮士沈雄细柳营,岂效棘门空赳赳。zhuàng shì shěn xióng xì liǔ yíng,qǐ xiào jí mén kōng jiū jiū。
金戈铁马拥云雾,顾尔群凶如培塿。jīn gē tiě mǎ yōng yún wù,gù ěr qún xiōng rú péi lǒu。
军中大将汉武侯,气吐虹霓横素秋。jūn zhōng dà jiāng hàn wǔ hóu,qì tǔ hóng ní héng sù qiū。
七擒七纵平其酋,杀气惨淡空中收。qī qín qī zòng píng qí qiú,shā qì cǎn dàn kōng zhōng shōu。
群氓趁虚出方物,蒟酱莋马随氂牛。qún máng chèn xū chū fāng wù,jǔ jiàng zuó mǎ suí máo niú。
蛮语侏离若禽鸟,笑听华言不谙晓。mán yǔ zhū lí ruò qín niǎo,xiào tīng huá yán bù ān xiǎo。
纵横跋扈无尊卑,翻觉王臣眼中小。zòng héng bá hù wú zūn bēi,fān jué wáng chén yǎn zhōng xiǎo。
回首令人忆中国,拔剑高歌倚天立。huí shǒu lìng rén yì zhōng guó,bá jiàn gāo gē yǐ tiān lì。
碧鸡苍苍元气湿,梁王宫殿为荆棘。bì jī cāng cāng yuán qì shī,liáng wáng gōng diàn wèi jīng jí。
鹧鸪朝鸣狐夜集,金满床头总何益。zhè gū cháo míng hú yè jí,jīn mǎn chuáng tóu zǒng hé yì。
不如一醉杏花村,濯足昆明看山色。bù rú yī zuì xìng huā cūn,zhuó zú kūn míng kàn shān sè。

观出猎

史谨

滇阳地阔平如掌,银汉无云气清朗。diān yáng dì kuò píng rú zhǎng,yín hàn wú yún qì qīng lǎng。
五陵公子猎秋风,快马踏沙蹄不响。wǔ líng gōng zi liè qiū fēng,kuài mǎ tà shā tí bù xiǎng。
三千健儿意气同,手撚羽箭腰悬弓。sān qiān jiàn ér yì qì tóng,shǒu niǎn yǔ jiàn yāo xuán gōng。
杀声日暮动南极,远近一过山林空。shā shēng rì mù dòng nán jí,yuǎn jìn yī guò shān lín kōng。
良犬争驰疾于电,狡兔呜呼命如线。liáng quǎn zhēng chí jí yú diàn,jiǎo tù wū hū mìng rú xiàn。
苍鹰脱鞲云际来,击落鴐鹅翅为剑。cāng yīng tuō gōu yún jì lái,jī luò gē é chì wèi jiàn。
旌旗翩翩晚明灭,黄尘涨天笳鼓咽。jīng qí piān piān wǎn míng miè,huáng chén zhǎng tiān jiā gǔ yàn。
青兕玄熊马上驮,争还喜似成功捷。qīng sì xuán xióng mǎ shàng tuó,zhēng hái xǐ shì chéng gōng jié。
山河混一升平久,此乐何须印如斗。shān hé hùn yī shēng píng jiǔ,cǐ lè hé xū yìn rú dòu。
视我区区草莽臣,壮心不在诸公后。shì wǒ qū qū cǎo mǎng chén,zhuàng xīn bù zài zhū gōng hòu。

捣衣曲

史谨

西风落梧桐,凉透纱窗里。xī fēng luò wú tóng,liáng tòu shā chuāng lǐ。
无限玉关情,暗逐风声起。wú xiàn yù guān qíng,àn zhú fēng shēng qǐ。
梧桐落尽芙蓉衰,含愁强整边城衣。wú tóng luò jǐn fú róng shuāi,hán chóu qiáng zhěng biān chéng yī。
妾心如丝为君理,头绪虽多终自持。qiè xīn rú sī wèi jūn lǐ,tóu xù suī duō zhōng zì chí。
箧笥纷纷出素帛,染紫翻红费颜色。qiè sì fēn fēn chū sù bó,rǎn zǐ fān hóng fèi yán sè。
双杵捣砧空外鸣,声声尽是闺中力。shuāng chǔ dǎo zhēn kōng wài míng,shēng shēng jǐn shì guī zhōng lì。
火燃金斗熨贴平,纫针补缀对短檠。huǒ rán jīn dòu yùn tiē píng,rèn zhēn bǔ zhuì duì duǎn qíng。
自把腰身试宽窄,恐君不称平生情。zì bǎ yāo shēn shì kuān zhǎi,kǒng jūn bù chēng píng shēng qíng。
妾心用尽君应识,愿君著时须爱惜。qiè xīn yòng jǐn jūn yīng shí,yuàn jūn zhù shí xū ài xī。

画马歌

史谨

房公平生爱挥洒,醉扫骅骝动朝野。fáng gōng píng shēng ài huī sǎ,zuì sǎo huá liú dòng cháo yě。
致使无心入神妙,声名不在韩曹下。zhì shǐ wú xīn rù shén miào,shēng míng bù zài hán cáo xià。
复为何人写此图,意态深稳皆良驹。fù wèi hé rén xiě cǐ tú,yì tài shēn wěn jiē liáng jū。
奚官森列不敢骑,仗退畏脱黄金羁。xī guān sēn liè bù gǎn qí,zhàng tuì wèi tuō huáng jīn jī。
青骢衮尘赤骠嘶,落花缤纷满大堤。qīng cōng gǔn chén chì biāo sī,luò huā bīn fēn mǎn dà dī。
后来八疋亦殊相,可与八骏争驱驰。hòu lái bā pǐ yì shū xiāng,kě yǔ bā jùn zhēng qū chí。
天上人间遗笔迹,华山之阳若云集。tiān shàng rén jiān yí bǐ jì,huá shān zhī yáng ruò yún jí。
凤膺龙眷总相似,苜蓿连天暮云碧。fèng yīng lóng juàn zǒng xiāng shì,mù xu lián tiān mù yún bì。

送张子宜赴京

史谨

乐圃先生我乡里,天外相逢官济济。lè pǔ xiān shēng wǒ xiāng lǐ,tiān wài xiāng féng guān jì jì。
阙下公卿半老儒,朝朝待漏金门里。quē xià gōng qīng bàn lǎo rú,cháo cháo dài lòu jīn mén lǐ。
君独胡为入瘴烟,王事贤劳同一体。jūn dú hú wèi rù zhàng yān,wáng shì xián láo tóng yī tǐ。
渥洼神驹暂挫辱,蒿莱槁死终为耻。wò wā shén jū zàn cuò rǔ,hāo lái gǎo sǐ zhōng wèi chǐ。
孔明固弃南阳居,谢傅亦作东山起。kǒng míng gù qì nán yáng jū,xiè fù yì zuò dōng shān qǐ。
冯唐仕汉经两朝,有才不用空老矣。féng táng shì hàn jīng liǎng cháo,yǒu cái bù yòng kōng lǎo yǐ。
人生济遇自有时,莫叹沈沦百僚底。rén shēng jì yù zì yǒu shí,mò tàn shěn lún bǎi liáo dǐ。
今朝重著祖生鞭,直上鹏程万馀里。jīn cháo zhòng zhù zǔ shēng biān,zhí shàng péng chéng wàn yú lǐ。
匹马寒嘶剑阁风,断云时送巫山雨。pǐ mǎ hán sī jiàn gé fēng,duàn yún shí sòng wū shān yǔ。
岂无词赋拟高唐,长剑还须向天倚。qǐ wú cí fù nǐ gāo táng,zhǎng jiàn hái xū xiàng tiān yǐ。
东望蓬莱缥缈间,龙楼凤阁参差峙。dōng wàng péng lái piāo miǎo jiān,lóng lóu fèng gé cān chà zhì。
翰林耆旧皆名公,相见论心尽终始。hàn lín qí jiù jiē míng gōng,xiāng jiàn lùn xīn jǐn zhōng shǐ。
此时问我烦致申,毋惜安缄寄双鲤。cǐ shí wèn wǒ fán zhì shēn,wú xī ān jiān jì shuāng lǐ。

东郊行

史谨

君不见昆明池东一片土,半是桑麻半陵墓。jūn bù jiàn kūn míng chí dōng yī piàn tǔ,bàn shì sāng má bàn líng mù。
华屋山邱今古人,长夜漫漫终不寤。huá wū shān qiū jīn gǔ rén,zhǎng yè màn màn zhōng bù wù。
残魂零落无所依,白草黄沙共朝暮。cán hún líng luò wú suǒ yī,bái cǎo huáng shā gòng cháo mù。
乡关近者凭谁诉,远者多年未闻讣。xiāng guān jìn zhě píng shuí sù,yuǎn zhě duō nián wèi wén fù。
可怜白骨陷重泉,亲老儿单岂能顾。kě lián bái gǔ xiàn zhòng quán,qīn lǎo ér dān qǐ néng gù。
阴风惨惨集乌鸢,落日萧萧走狐兔。yīn fēng cǎn cǎn jí wū yuān,luò rì xiāo xiāo zǒu hú tù。
断碑无文牛砺角,野烧穿林烟结雾。duàn bēi wú wén niú lì jiǎo,yě shāo chuān lín yān jié wù。
应笑人生不识察,黄金愈多心愈慕。yīng xiào rén shēng bù shí chá,huáng jīn yù duō xīn yù mù。
百年到底将如何,贵贱皆为草头露。bǎi nián dào dǐ jiāng rú hé,guì jiàn jiē wèi cǎo tóu lù。

游清凉寺分得已字韵

史谨

梵王楼阁西山里,满目岚光翠如洗。fàn wáng lóu gé xī shān lǐ,mǎn mù lán guāng cuì rú xǐ。
一尘不动昼冥冥,万壑松声座中起。yī chén bù dòng zhòu míng míng,wàn hè sōng shēng zuò zhōng qǐ。
远公方丈居上头,仲舒先生邀我游。yuǎn gōng fāng zhàng jū shàng tóu,zhòng shū xiān shēng yāo wǒ yóu。
置酒张筵纵谈笑,听得河汉西南流。zhì jiǔ zhāng yán zòng tán xiào,tīng dé hé hàn xī nán liú。
醉倚阑干望南北,风景晴来自春色。zuì yǐ lán gàn wàng nán běi,fēng jǐng qíng lái zì chūn sè。
蓬莱苍苍元气湿,五色云高蔽南极。péng lái cāng cāng yuán qì shī,wǔ sè yún gāo bì nán jí。
王母桃花云际开,看花亦有玄都客。wáng mǔ táo huā yún jì kāi,kàn huā yì yǒu xuán dōu kè。
予今忝作烟霞侣,一卧林泉几寒暑。yǔ jīn tiǎn zuò yān xiá lǚ,yī wò lín quán jǐ hán shǔ。
今朝会合须尽欢,有酒重倾醉当止。jīn cháo huì hé xū jǐn huān,yǒu jiǔ zhòng qīng zuì dāng zhǐ。
屈平不饮徒为耳,李白刘伶在何许。qū píng bù yǐn tú wèi ěr,lǐ bái liú líng zài hé xǔ。
但见长江天际来,万古茫茫流不已。dàn jiàn zhǎng jiāng tiān jì lái,wàn gǔ máng máng liú bù yǐ。

听琴

史谨

高堂流月明,万籁不到耳。gāo táng liú yuè míng,wàn lài bù dào ěr。
座中有客元龙孙,为我焚香弹绿绮。zuò zhōng yǒu kè yuán lóng sūn,wèi wǒ fén xiāng dàn lǜ qǐ。
初调春鸟鸣,宛转似得春风情。chū diào chūn niǎo míng,wǎn zhuǎn shì dé chūn fēng qíng。
再弄秋风起,离鸿声断衡阳渚。zài nòng qiū fēng qǐ,lí hóng shēng duàn héng yáng zhǔ。
师孔虽云亡,君今得其旨。shī kǒng suī yún wáng,jūn jīn dé qí zhǐ。
须臾忽变风雨来,飞湍急濑争喧豗。xū yú hū biàn fēng yǔ lái,fēi tuān jí lài zhēng xuān huī。
又变文姬胡笳拍中语,离车出关声绕指。yòu biàn wén jī hú jiā pāi zhōng yǔ,lí chē chū guān shēng rào zhǐ。
移宫换羽恨绵绵,尽在君臣数弦里。yí gōng huàn yǔ hèn mián mián,jǐn zài jūn chén shù xián lǐ。
猗兰久不操,大雅久不闻。yī lán jiǔ bù cāo,dà yǎ jiǔ bù wén。
请君为我拂拭弹南薰,使我一听清心魂,落花飞絮春纷纷。qǐng jūn wèi wǒ fú shì dàn nán xūn,shǐ wǒ yī tīng qīng xīn hún,luò huā fēi xù chūn fēn fēn。

江雨轩

史谨

江云惨淡江树黑,殷殷雷声震蛟室。jiāng yún cǎn dàn jiāng shù hēi,yīn yīn léi shēng zhèn jiāo shì。
老龙怒挟风雨来,恍若骊珠散空碧。lǎo lóng nù xié fēng yǔ lái,huǎng ruò lí zhū sàn kōng bì。
已知凉气入桃笙,不觉秋声起芦荻。yǐ zhī liáng qì rù táo shēng,bù jué qiū shēng qǐ lú dí。
渔艇纵横木叶飞,雪山巃嵷银涛立。yú tǐng zòng héng mù yè fēi,xuě shān lóng sǒng yín tāo lì。
鼋鼍出没吼烟雾,鸿雁离披立沙碛。yuán tuó chū méi hǒu yān wù,hóng yàn lí pī lì shā qì。
轩中美人惊梦回,画思诗情满胸臆。xuān zhōng měi rén jīng mèng huí,huà sī shī qíng mǎn xiōng yì。
欲赋阳台朝暮情,当用子美春秋笔。yù fù yáng tái cháo mù qíng,dāng yòng zi měi chūn qiū bǐ。
须臾风定雨乍息,自倚阑干观八极。xū yú fēng dìng yǔ zhà xī,zì yǐ lán gàn guān bā jí。
江南江北若混沌,金山焦山如水黑。jiāng nán jiāng běi ruò hùn dùn,jīn shān jiāo shān rú shuǐ hēi。
米老难移书画船,志和不弄烟波笛。mǐ lǎo nán yí shū huà chuán,zhì hé bù nòng yān bō dí。
我寻酒伴扣柴门,落红满地无行迹。wǒ xún jiǔ bàn kòu chái mén,luò hóng mǎn dì wú xíng jì。

山斋寓意

史谨

幽轩俯碧涧,潇洒异风俗。yōu xuān fǔ bì jiàn,xiāo sǎ yì fēng sú。
门巷绝轮鞅,庭除带松菊。mén xiàng jué lún yāng,tíng chú dài sōng jú。
虽云世虑远,委弃同草木。suī yún shì lǜ yuǎn,wěi qì tóng cǎo mù。
腊社会高年,晨昏课童仆。là shè huì gāo nián,chén hūn kè tóng pū。
谬蒙朝士荐,被此微名缚。miù méng cháo shì jiàn,bèi cǐ wēi míng fù。
自惭樗散才,束带事简牍。zì cán chū sàn cái,shù dài shì jiǎn dú。
一朝念归旋,挥手谢鸿鹄。yī cháo niàn guī xuán,huī shǒu xiè hóng gǔ。
万事忽若遗,忻然恣游瞩。wàn shì hū ruò yí,xīn rán zì yóu zhǔ。
烟霞不改色,流水清可濯。yān xiá bù gǎi sè,liú shuǐ qīng kě zhuó。
贵贱只如此,长歌候樵牧。guì jiàn zhǐ rú cǐ,zhǎng gē hòu qiáo mù。

松石轩

史谨

知君旧是山林友,新搆层轩傍钟阜。zhī jūn jiù shì shān lín yǒu,xīn gòu céng xuān bàng zhōng fù。
一径萦回入万松,黛色参天蔽星斗。yī jìng yíng huí rù wàn sōng,dài sè cān tiān bì xīng dòu。
松根白石卧如羊,忽过云来势如走。sōng gēn bái shí wò rú yáng,hū guò yún lái shì rú zǒu。
平生爱松仍爱石,节操同坚谅难易。píng shēng ài sōng réng ài shí,jié cāo tóng jiān liàng nán yì。
设拜当时笑米公,哦诗几度闻斯立。shè bài dāng shí xiào mǐ gōng,ó shī jǐ dù wén sī lì。
采得茯苓还共煮,老驻童颜即仙侣。cǎi dé fú líng hái gòng zhǔ,lǎo zhù tóng yán jí xiān lǚ。
谁从勾漏问丹砂,幸遇陶公为地主。shuí cóng gōu lòu wèn dān shā,xìng yù táo gōng wèi dì zhǔ。
同来坐石听松风,赤日行天不知暑。tóng lái zuò shí tīng sōng fēng,chì rì xíng tiān bù zhī shǔ。

竹窝为司叔端赋

史谨

以竹名窝竹为瓦,先生乐道居其下。yǐ zhú míng wō zhú wèi wǎ,xiān shēng lè dào jū qí xià。
清风一枕傲羲皇,眼底荣枯总虚假。qīng fēng yī zhěn ào xī huáng,yǎn dǐ róng kū zǒng xū jiǎ。
座中趣味如安乐,我亦曾来共盘礴。zuò zhōng qù wèi rú ān lè,wǒ yì céng lái gòng pán bó。
无边清气贮心胸,琴响松风雨鸣瀑。wú biān qīng qì zhù xīn xiōng,qín xiǎng sōng fēng yǔ míng pù。
黄州竹楼今已无,杜陵茅屋埋烟芜。huáng zhōu zhú lóu jīn yǐ wú,dù líng máo wū mái yān wú。
二老仙游去不返,至今清誉闻江湖。èr lǎo xiān yóu qù bù fǎn,zhì jīn qīng yù wén jiāng hú。
先生之窝可相继,地位清高远华丽。xiān shēng zhī wō kě xiāng jì,dì wèi qīng gāo yuǎn huá lì。
时闻松桂起秋声,一片笙竽绕檐际。shí wén sōng guì qǐ qiū shēng,yī piàn shēng yú rào yán jì。

览翠轩为周经历赋

史谨

濂溪有馀裔,卜壤依林泉。lián xī yǒu yú yì,bo rǎng yī lín quán。
长松落圆阴,远岫排青莲。zhǎng sōng luò yuán yīn,yuǎn xiù pái qīng lián。
公馀拄笏坐,迥绝尘虑牵。gōng yú zhǔ hù zuò,jiǒng jué chén lǜ qiān。
岚光遍轩楹,草色远郊原。lán guāng biàn xuān yíng,cǎo sè yuǎn jiāo yuán。
览之日成趣,不觉时序迁。lǎn zhī rì chéng qù,bù jué shí xù qiān。
欲招陶渊明,共赋归来篇。yù zhāo táo yuān míng,gòng fù guī lái piān。

环翠轩为江文初题

史谨

文初先生住天目,种竹千竿绕茅屋。wén chū xiān shēng zhù tiān mù,zhǒng zhú qiān gān rào máo wū。
高者昂然拂霄汉,低者森然护帘幕。gāo zhě áng rán fú xiāo hàn,dī zhě sēn rán hù lián mù。
座中浑无尘俗气,深处自有鸾凤宿。zuò zhōng hún wú chén sú qì,shēn chù zì yǒu luán fèng sù。
先生曳杖时吟眺,苍雪无声落乌帽。xiān shēng yè zhàng shí yín tiào,cāng xuě wú shēng luò wū mào。
百年世事了无闻,三伏炎光岂能到。bǎi nián shì shì le wú wén,sān fú yán guāng qǐ néng dào。
醉坐石磴如巢云,襟怀不异长庚老,嶰谷筼筜眼中小。zuì zuò shí dèng rú cháo yún,jīn huái bù yì zhǎng gēng lǎo,xiè gǔ yún dāng yǎn zhōng xiǎo。

黄河

史谨

朝为川,暮成堤,发源远自昆仑西。cháo wèi chuān,mù chéng dī,fā yuán yuǎn zì kūn lún xī。
浊流扬波声惨悽,走沙埋船命斯须。zhuó liú yáng bō shēng cǎn qī,zǒu shā mái chuán mìng sī xū。
下有神龙护明珠,阴火夜映青玻瓈。xià yǒu shén lóng hù míng zhū,yīn huǒ yè yìng qīng bō lí。
无人为招翟乾祐,平夫此险安群黎。wú rén wèi zhāo dí qián yòu,píng fū cǐ xiǎn ān qún lí。

谢江文初惠笔

史谨

有客清晨来扣门,长揖赠我中书君。yǒu kè qīng chén lái kòu mén,zhǎng yī zèng wǒ zhōng shū jūn。
数枝彤管截寒玉,凛凛霜气凌秋云。shù zhī tóng guǎn jié hán yù,lǐn lǐn shuāng qì líng qiū yún。
小试银笺价应倍,玄霜渍毫凝石髓。xiǎo shì yín jiān jià yīng bèi,xuán shuāng zì háo níng shí suǐ。
未经草檄动朝端,犹记题诗泣山鬼。wèi jīng cǎo xí dòng cháo duān,yóu jì tí shī qì shān guǐ。
感君之德安敢忘,速令收贮归文房。gǎn jūn zhī dé ān gǎn wàng,sù lìng shōu zhù guī wén fáng。
明朝更写换鹅帖,字体不用遵钟王。míng cháo gèng xiě huàn é tiē,zì tǐ bù yòng zūn zhōng wáng。

赠杨彦常

史谨

我家吴门枕江浙,君住钱唐近南越。wǒ jiā wú mén zhěn jiāng zhè,jūn zhù qián táng jìn nán yuè。
长安道上忽相逢,手握青藜鬓如雪。zhǎng ān dào shàng hū xiāng féng,shǒu wò qīng lí bìn rú xuě。
虽云踪迹类浮云,不向人间附炎热。suī yún zōng jì lèi fú yún,bù xiàng rén jiān fù yán rè。
蓬阆群仙久相待,醉后常期浴东海。péng láng qún xiān jiǔ xiāng dài,zuì hòu cháng qī yù dōng hǎi。
手攀若木弄金乌,却把珊瑚作薪采。shǒu pān ruò mù nòng jīn wū,què bǎ shān hú zuò xīn cǎi。
归来自卧三天竺,静守玄关处幽独。guī lái zì wò sān tiān zhú,jìng shǒu xuán guān chù yōu dú。
白云为衾石为枕,五粒松脂胜粱肉。bái yún wèi qīn shí wèi zhěn,wǔ lì sōng zhī shèng liáng ròu。
却怜吾辈系樊笼,未暇栖身向麋鹿。què lián wú bèi xì fán lóng,wèi xiá qī shēn xiàng mí lù。