古诗词

送张子宜赴京

史谨

乐圃先生我乡里,天外相逢官济济。lè pǔ xiān shēng wǒ xiāng lǐ,tiān wài xiāng féng guān jì jì。
阙下公卿半老儒,朝朝待漏金门里。quē xià gōng qīng bàn lǎo rú,cháo cháo dài lòu jīn mén lǐ。
君独胡为入瘴烟,王事贤劳同一体。jūn dú hú wèi rù zhàng yān,wáng shì xián láo tóng yī tǐ。
渥洼神驹暂挫辱,蒿莱槁死终为耻。wò wā shén jū zàn cuò rǔ,hāo lái gǎo sǐ zhōng wèi chǐ。
孔明固弃南阳居,谢傅亦作东山起。kǒng míng gù qì nán yáng jū,xiè fù yì zuò dōng shān qǐ。
冯唐仕汉经两朝,有才不用空老矣。féng táng shì hàn jīng liǎng cháo,yǒu cái bù yòng kōng lǎo yǐ。
人生济遇自有时,莫叹沈沦百僚底。rén shēng jì yù zì yǒu shí,mò tàn shěn lún bǎi liáo dǐ。
今朝重著祖生鞭,直上鹏程万馀里。jīn cháo zhòng zhù zǔ shēng biān,zhí shàng péng chéng wàn yú lǐ。
匹马寒嘶剑阁风,断云时送巫山雨。pǐ mǎ hán sī jiàn gé fēng,duàn yún shí sòng wū shān yǔ。
岂无词赋拟高唐,长剑还须向天倚。qǐ wú cí fù nǐ gāo táng,zhǎng jiàn hái xū xiàng tiān yǐ。
东望蓬莱缥缈间,龙楼凤阁参差峙。dōng wàng péng lái piāo miǎo jiān,lóng lóu fèng gé cān chà zhì。
翰林耆旧皆名公,相见论心尽终始。hàn lín qí jiù jiē míng gōng,xiāng jiàn lùn xīn jǐn zhōng shǐ。
此时问我烦致申,毋惜安缄寄双鲤。cǐ shí wèn wǒ fán zhì shēn,wú xī ān jiān jì shuāng lǐ。

史谨

明苏州府昆山人,字公谨,号吴门野樵。洪武中谪居云南,以荐为应天府推官,迁湘阴县丞。罢官后,侨居南京。性高洁,喜吟咏,工绘画。筑独醉亭,卖药自给。有《独醉亭诗集》。 史谨的作品>>

猜您喜欢

游清凉寺

史谨

冥色护楼台,阴云昼未开。míng sè hù lóu tái,yīn yún zhòu wèi kāi。
始闻圆泽去,复遇远公来。shǐ wén yuán zé qù,fù yù yuǎn gōng lái。
古径依山转,清猿向晚哀。gǔ jìng yī shān zhuǎn,qīng yuán xiàng wǎn āi。
一尘无处着,花雨遍苍苔。yī chén wú chù zhe,huā yǔ biàn cāng tái。

九日吴羽士招饮

史谨

列坐古松根,莓苔作锦茵。liè zuò gǔ sōng gēn,méi tái zuò jǐn yīn。
共倾黄菊酒,半是白头人。gòng qīng huáng jú jiǔ,bàn shì bái tóu rén。
野色轻笼雾,秋光不染尘。yě sè qīng lóng wù,qiū guāng bù rǎn chén。
兴来同一醉,何必正乌巾。xīng lái tóng yī zuì,hé bì zhèng wū jīn。

至武昌

史谨

几年江海客,一命寄孤舟。jǐ nián jiāng hǎi kè,yī mìng jì gū zhōu。
乍到燃犀渚,思登玩月楼。zhà dào rán xī zhǔ,sī dēng wán yuè lóu。
山川非故国,风景入中秋。shān chuān fēi gù guó,fēng jǐng rù zhōng qiū。
安得如椽笔,飘然赋远游。ān dé rú chuán bǐ,piāo rán fù yuǎn yóu。

荆州关帝庙

史谨

华夏无双士,存亡镇此州。huá xià wú shuāng shì,cún wáng zhèn cǐ zhōu。
未涓庞德恨,已中吕公谋。wèi juān páng dé hèn,yǐ zhōng lǚ gōng móu。
古径松阴合,雄刀杀气收。gǔ jìng sōng yīn hé,xióng dāo shā qì shōu。
我来增感慨,日暮更迟留。wǒ lái zēng gǎn kǎi,rì mù gèng chí liú。

西山精舍为文先生赋

史谨

忆造烟霞境,如登吏隐亭。yì zào yān xiá jìng,rú dēng lì yǐn tíng。
卷帘千树碧,拄笏万峰青。juǎn lián qiān shù bì,zhǔ hù wàn fēng qīng。
涧户蜂留蜜,松巢鹤堕翎。jiàn hù fēng liú mì,sōng cháo hè duò líng。
今朝银汉上,清梦绕柴扃。jīn cháo yín hàn shàng,qīng mèng rào chái jiōng。

雪山关

史谨

树杪路千盘,山深白昼寒。shù miǎo lù qiān pán,shān shēn bái zhòu hán。
人行飞鸟上,猿啸暮云端。rén xíng fēi niǎo shàng,yuán xiào mù yún duān。
渐觉吴门远,方知蜀道难。jiàn jué wú mén yuǎn,fāng zhī shǔ dào nán。
瘦妻翻顾我,一步一长叹。shòu qī fān gù wǒ,yī bù yī zhǎng tàn。

过七星关

史谨

万里投南徼,层关度七星。wàn lǐ tóu nán jiǎo,céng guān dù qī xīng。
岭云和瘴黑,木叶向冬青。lǐng yún hé zhàng hēi,mù yè xiàng dōng qīng。
路远家难问,愁多酒易醒。lù yuǎn jiā nán wèn,chóu duō jiǔ yì xǐng。
相逢但樵牧,何以慰飘零。xiāng féng dàn qiáo mù,hé yǐ wèi piāo líng。

次趣上人病中韵

史谨

卧病维摩室,惊闻两月过。wò bìng wéi mó shì,jīng wén liǎng yuè guò。
故人方外少,乡思枕边多。gù rén fāng wài shǎo,xiāng sī zhěn biān duō。
古灶燃松竹,香烟出薜萝。gǔ zào rán sōng zhú,xiāng yān chū bì luó。
兴来聊赋咏,清婉逼阴何。xīng lái liáo fù yǒng,qīng wǎn bī yīn hé。

题画

史谨

风景似东吴,山川过雨初。fēng jǐng shì dōng wú,shān chuān guò yǔ chū。
人家多傍水,稚子尽谙渔。rén jiā duō bàng shuǐ,zhì zi jǐn ān yú。
雁唳白蘋渚,帆开青草湖。yàn lì bái píng zhǔ,fān kāi qīng cǎo hú。
异乡今见画,归兴起莼鲈。yì xiāng jīn jiàn huà,guī xīng qǐ chún lú。

客中寒食

史谨

天地一身在,头颅五十过。tiān dì yī shēn zài,tóu lú wǔ shí guò。
流年消壮志,旧业寄烟波。liú nián xiāo zhuàng zhì,jiù yè jì yān bō。
春色花边尽,莺声柳外多。chūn sè huā biān jǐn,yīng shēng liǔ wài duō。
无家拜先垄,空有泪成河。wú jiā bài xiān lǒng,kōng yǒu lèi chéng hé。

张飞庙

史谨

威名垂万古,勇力冠当时。wēi míng chuí wàn gǔ,yǒng lì guān dāng shí。
义释巴东守,身倾帐下儿。yì shì bā dōng shǒu,shēn qīng zhàng xià ér。
荒祠临涧壑,高树拥旌旗。huāng cí lín jiàn hè,gāo shù yōng jīng qí。
回首三分国,何人赋黍离。huí shǒu sān fēn guó,hé rén fù shǔ lí。

黄牛庙

史谨

怪石欹高岸,荒祠接断厓。guài shí yī gāo àn,huāng cí jiē duàn yá。
人烟兼鸟兽,舟楫控江淮。rén yān jiān niǎo shòu,zhōu jí kòng jiāng huái。
古木如幢列,群峰似剑排。gǔ mù rú chuáng liè,qún fēng shì jiàn pái。
虽云飘泊际,还可试青鞋。suī yún piāo pō jì,hái kě shì qīng xié。

出巫峡

史谨

历险下中流,非同雪夜舟。lì xiǎn xià zhōng liú,fēi tóng xuě yè zhōu。
滩声两岸石,枫叶万家秋。tān shēng liǎng àn shí,fēng yè wàn jiā qiū。
云雨襄王梦,江山宋玉愁。yún yǔ xiāng wáng mèng,jiāng shān sòng yù chóu。
一时经数驿,几日到神州。yī shí jīng shù yì,jǐ rì dào shén zhōu。

宿鼎湖

史谨

万里东归客,今宵宿鼎湖。wàn lǐ dōng guī kè,jīn xiāo sù dǐng hú。
野禽鸣渴旦,邻境接苍梧。yě qín míng kě dàn,lín jìng jiē cāng wú。
多病闲诗侣,长醒厌酒徒。duō bìng xián shī lǚ,zhǎng xǐng yàn jiǔ tú。
回看天际月,同我寸心孤。huí kàn tiān jì yuè,tóng wǒ cùn xīn gū。

自述次文鼎韵

史谨

养拙住山林,霜华两鬓深。yǎng zhuō zhù shān lín,shuāng huá liǎng bìn shēn。
已无轩冕志,长抱岁寒心。yǐ wú xuān miǎn zhì,zhǎng bào suì hán xīn。
子藉医为业,予凭赋卖金。zi jí yī wèi yè,yǔ píng fù mài jīn。
近来无别事,老病日侵寻。jìn lái wú bié shì,lǎo bìng rì qīn xún。
3371234567»