古诗词

江源

过马鞍山

江源

昨过牛栏今马鞍,崚嶒石磴费攀援。zuó guò niú lán jīn mǎ ān,léng céng shí dèng fèi pān yuán。
深林蔽日晴犹湿,古木生风夏亦寒。shēn lín bì rì qíng yóu shī,gǔ mù shēng fēng xià yì hán。
击揖长淮如昨梦,登山全楚是奇观。jī yī zhǎng huái rú zuó mèng,dēng shān quán chǔ shì qí guān。
岩前少憩停车看,爱杀松阴五里村。yán qián shǎo qì tíng chē kàn,ài shā sōng yīn wǔ lǐ cūn。

栗子岭在沅州四十里

江源

栗岭嵯峨千万寻,肩车乘我快登临。lì lǐng cuó é qiān wàn xún,jiān chē chéng wǒ kuài dēng lín。
眼前数点青山小,足侧千岩碧树深。yǎn qián shù diǎn qīng shān xiǎo,zú cè qiān yán bì shù shēn。
奇怪可能摩诘画,形容须倩谪仙吟。qí guài kě néng mó jí huà,xíng róng xū qiàn zhé xiān yín。
啼鹃催得残春去,又听疏林变夏禽。tí juān cuī dé cán chūn qù,yòu tīng shū lín biàn xià qín。

宿晃州驿

江源

风透疏棂雨洒灯,孤怀只合醉腾腾。fēng tòu shū líng yǔ sǎ dēng,gū huái zhǐ hé zuì téng téng。
廿年有病长为客,万里无家亦似僧。niàn nián yǒu bìng zhǎng wèi kè,wàn lǐ wú jiā yì shì sēng。
离别未忘儿女恋,疏慵深负宠恩承。lí bié wèi wàng ér nǚ liàn,shū yōng shēn fù chǒng ēn chéng。
分明一枕还家梦,苦被邻鸡又唤醒。fēn míng yī zhěn hái jiā mèng,kǔ bèi lín jī yòu huàn xǐng。

相见坡去镇远三十里

江源

上尽高坡复下坡,下扶青竹上扪萝。shàng jǐn gāo pō fù xià pō,xià fú qīng zhú shàng mén luó。
乍看世上坦途少,便觉人间险路多。zhà kàn shì shàng tǎn tú shǎo,biàn jué rén jiān xiǎn lù duō。
游子可堪行靡靡,鹧鸪休更唤哥哥。yóu zi kě kān xíng mí mí,zhè gū xiū gèng huàn gē gē。
经过此地名相见,其奈乡关不见何。jīng guò cǐ dì míng xiāng jiàn,qí nài xiāng guān bù jiàn hé。

望城坡去偏桥十里

江源

望城坡上望偏桥,城郭差参物色饶。wàng chéng pō shàng wàng piān qiáo,chéng guō chà cān wù sè ráo。
千涧浮花春水碧,万山推翠晓烟消。qiān jiàn fú huā chūn shuǐ bì,wàn shān tuī cuì xiǎo yān xiāo。
利名客子来还去,风雨鸡声莫复朝。lì míng kè zi lái hái qù,fēng yǔ jī shēng mò fù cháo。
今日登临重回首,乡关迢递雁书遥。jīn rì dēng lín zhòng huí shǒu,xiāng guān tiáo dì yàn shū yáo。

宿偏桥驿

江源

两宿偏桥刚雨夜,异乡孤烛合魂消。liǎng sù piān qiáo gāng yǔ yè,yì xiāng gū zhú hé hún xiāo。
阿儿颇解宽离索,婢子犹能慰寂寥。ā ér pǒ jiě kuān lí suǒ,bì zi yóu néng wèi jì liáo。
边戍此时频击柝,山城何处更吹箫。biān shù cǐ shí pín jī tuò,shān chéng hé chù gèng chuī xiāo。
跏趺久坐浑忘睡,安得绕愁酒百瓢。jiā fū jiǔ zuò hún wàng shuì,ān dé rào chóu jiǔ bǎi piáo。

小腮坡

江源

小腮坡长谁尺寻,我趍全蜀此登临。xiǎo sāi pō zhǎng shuí chǐ xún,wǒ chí quán shǔ cǐ dēng lín。
鸟啼白日千岩静,人度青林十里阴。niǎo tí bái rì qiān yán jìng,rén dù qīng lín shí lǐ yīn。
泉声汩汩自朝暮,山色年年无古今。quán shēng gǔ gǔ zì cháo mù,shān sè nián nián wú gǔ jīn。
词客不知曾几过,天教留与助清吟。cí kè bù zhī céng jǐ guò,tiān jiào liú yǔ zhù qīng yín。

跌驴坡

江源

持节侵农度此坡,长林丰草险偏赊。chí jié qīn nóng dù cǐ pō,zhǎng lín fēng cǎo xiǎn piān shē。
老松倚壁盘龙爪,乱石当途列虎牙。lǎo sōng yǐ bì pán lóng zhǎo,luàn shí dāng tú liè hǔ yá。
崖蜜采晴花作食,山禽投暝树为家。yá mì cǎi qíng huā zuò shí,shān qín tóu míng shù wèi jiā。
跌驴客子今何在,瘦马蹉跎我复过。diē lǘ kè zi jīn hé zài,shòu mǎ cuō tuó wǒ fù guò。

厓门坡

江源

小腮过尽度厓门,万木参天白日昏。xiǎo sāi guò jǐn dù yá mén,wàn mù cān tiān bái rì hūn。
石磴嶙峋春雨滑,碧岩迢递湿云屯。shí dèng lín xún chūn yǔ huá,bì yán tiáo dì shī yún tún。
当年孝子应回辄,今日孤臣合断魂。dāng nián xiào zi yīng huí zhé,jīn rì gū chén hé duàn hún。
何事区区不归去,消埃曾未答君恩。hé shì qū qū bù guī qù,xiāo āi céng wèi dá jūn ēn。

宿湄潭驿

江源

我来古驿悬灯坐,谁与芳尊对酒歌。wǒ lái gǔ yì xuán dēng zuò,shuí yǔ fāng zūn duì jiǔ gē。
未许孤臣归岭海,且留双眼看岷峨。wèi xǔ gū chén guī lǐng hǎi,qiě liú shuāng yǎn kàn mín é。
英雄几曲少年子,富贵一场春梦婆。yīng xióng jǐ qū shǎo nián zi,fù guì yī chǎng chūn mèng pó。
谩想平生弹不寐,茗杯时醒睡中魔。mán xiǎng píng shēng dàn bù mèi,míng bēi shí xǐng shuì zhōng mó。

仁水道中

江源

溪色山光雨后新,也无巇崄也无尘。xī sè shān guāng yǔ hòu xīn,yě wú xī xiǎn yě wú chén。
万竿修竹深藏鸟,几树野花红媚人。wàn gān xiū zhú shēn cáng niǎo,jǐ shù yě huā hóng mèi rén。
壮岁功名惭潦倒,故山归计叹因循。zhuàng suì gōng míng cán lǎo dào,gù shān guī jì tàn yīn xún。
湄潭过去经仁水,蜀道观风定几旬。méi tán guò qù jīng rén shuǐ,shǔ dào guān fēng dìng jǐ xún。

灯下口号

江源

西蜀乘骢按八蛮,筹边经画愧才悭。xī shǔ chéng cōng àn bā mán,chóu biān jīng huà kuì cái qiān。
十年闹处常忘寐,一日闲时即看山。shí nián nào chù cháng wàng mèi,yī rì xián shí jí kàn shān。
驿馆几宵儿对语,乡关何日菊怡颜。yì guǎn jǐ xiāo ér duì yǔ,xiāng guān hé rì jú yí yán。
逢人莫说投闲计,真到归休始是闲。féng rén mò shuō tóu xián jì,zhēn dào guī xiū shǐ shì xián。

永安道中

江源

平林过尽又山坳,三五民居覆短茅。píng lín guò jǐn yòu shān ào,sān wǔ mín jū fù duǎn máo。
春涨□桥人待渡,夕阳穿树鸟归巢。chūn zhǎng qiáo rén dài dù,xī yáng chuān shù niǎo guī cháo。
檐头药裹长防疾,囊里诗篇漫解嘲。yán tóu yào guǒ zhǎng fáng jí,náng lǐ shī piān màn jiě cháo。
荒驿歇来天又晚,看看初月上松梢。huāng yì xiē lái tiān yòu wǎn,kàn kàn chū yuè shàng sōng shāo。

晓发播州

江源

客子始醒孤馆梦,山城又听五更钟。kè zi shǐ xǐng gū guǎn mèng,shān chéng yòu tīng wǔ gèng zhōng。
鸡声送□窗生白,风气穿棂烛荡红。jī shēng sòng chuāng shēng bái,fēng qì chuān líng zhú dàng hóng。
道上清尘嘶四牡,车前黄纸护双龙。dào shàng qīng chén sī sì mǔ,chē qián huáng zhǐ hù shuāng lóng。
如今蜀道平如掌,不数相如负弩□。rú jīn shǔ dào píng rú zhǎng,bù shù xiāng rú fù nǔ。

滴泪三坡

江源

仰面肩舆下上攀,千寻石磴万重山。yǎng miàn jiān yú xià shàng pān,qiān xún shí dèng wàn zhòng shān。
行人负荷长挥泪,壮士驱驰亦惨颜。xíng rén fù hé zhǎng huī lèi,zhuàng shì qū chí yì cǎn yán。
冉冉归云孤岛外,翩翩去鸟夕阳间。rǎn rǎn guī yún gū dǎo wài,piān piān qù niǎo xī yáng jiān。
从来四海男儿志,何必区区蜀道难。cóng lái sì hǎi nán ér zhì,hé bì qū qū shǔ dào nán。

桐梓驿书壁

江源

驿馆荒凉绿树殷,驿门长掩雨苔班。yì guǎn huāng liáng lǜ shù yīn,yì mén zhǎng yǎn yǔ tái bān。
时时野鸟撩人乐,日日溪云伴吏闲。shí shí yě niǎo liāo rén lè,rì rì xī yún bàn lì xián。
一夜思家添白发,十年縻禄负青山。yī yè sī jiā tiān bái fā,shí nián mí lù fù qīng shān。
明朝又说经松坎,曲径长坡在在攀。míng cháo yòu shuō jīng sōng kǎn,qū jìng zhǎng pō zài zài pān。

松坎驿端午

江源

五月双旌度夜郎,又从山驿过端阳。wǔ yuè shuāng jīng dù yè láng,yòu cóng shān yì guò duān yáng。
青螺丹荔思吾土,野艾溪蒲非故乡。qīng luó dān lì sī wú tǔ,yě ài xī pú fēi gù xiāng。
旅邸有诗酬令节,官厨无粽疗饥肠。lǚ dǐ yǒu shī chóu lìng jié,guān chú wú zòng liáo jī cháng。
日长清坐成寥落,满耳鹃声漫自伤。rì zhǎng qīng zuò chéng liáo luò,mǎn ěr juān shēng màn zì shāng。

安稳驿次孙宪副过九盘山韵

江源

西蜀奔驰万里赊,粤南回首在天涯。xī shǔ bēn chí wàn lǐ shē,yuè nán huí shǒu zài tiān yá。
九盘磴道狼牙渭,满目风烟鸟道斜。jiǔ pán dèng dào láng yá wèi,mǎn mù fēng yān niǎo dào xié。
袛恐山灵讥白发,未嫌尘土扑乌纱。dī kǒng shān líng jī bái fā,wèi xián chén tǔ pū wū shā。
可堪情景俱吾会,点检诗囊几首加。kě kān qíng jǐng jù wú huì,diǎn jiǎn shī náng jǐ shǒu jiā。

安稳驿次孙宪副过九盘山韵

江源

肩舆一霎度层冈,思欲振衣心未遑。jiān yú yī shà dù céng gāng,sī yù zhèn yī xīn wèi huáng。
望阙直穷千里目,思乡欲断九回肠。wàng quē zhí qióng qiān lǐ mù,sī xiāng yù duàn jiǔ huí cháng。
谩怜我辈身多病,独喜吾民岁屡穰。mán lián wǒ bèi shēn duō bìng,dú xǐ wú mín suì lǚ ráng。
此去綦江应不远,淩晨呼仆束轻装。cǐ qù qí jiāng yīng bù yuǎn,líng chén hū pū shù qīng zhuāng。

安稳道中

江源

戒晓星轺度翠微,不堪野雾湿征衣。jiè xiǎo xīng yáo dù cuì wēi,bù kān yě wù shī zhēng yī。
长桥跨涧水千尺,古庙依山树四围。zhǎng qiáo kuà jiàn shuǐ qiān chǐ,gǔ miào yī shān shù sì wéi。
愁我岖崎坡上路,爱他潇洒竹间扉。chóu wǒ qū qí pō shàng lù,ài tā xiāo sǎ zhú jiān fēi。
前程去去知何许,啼鸟声中又落晖。qián chéng qù qù zhī hé xǔ,tí niǎo shēng zhōng yòu luò huī。