古诗词

江源

宫词十首

江源

合殿恩中绝,容华落镜中。hé diàn ēn zhōng jué,róng huá luò jìng zhōng。
谁怜团扇妾,不敢怨春风。shuí lián tuán shàn qiè,bù gǎn yuàn chūn fēng。

宫词十首

江源

早被婵娟误,深宫二十年。zǎo bèi chán juān wù,shēn gōng èr shí nián。
自题秋扇后,明月不长悬。zì tí qiū shàn hòu,míng yuè bù zhǎng xuán。

宫词十首

江源

长信翠娥老,无人慰所思。zhǎng xìn cuì é lǎo,wú rén wèi suǒ sī。
更怜光月夜,是妾断肠时。gèng lián guāng yuè yè,shì qiè duàn cháng shí。

宫词十首

江源

古镜菱花暗,双蛾几许长。gǔ jìng líng huā àn,shuāng é jǐ xǔ zhǎng。
云韶何处奏,飞燕在昭阳。yún sháo hé chù zòu,fēi yàn zài zhāo yáng。

宫词十首

江源

何处秋风至,罗衣生暗尘。hé chù qiū fēng zhì,luó yī shēng àn chén。
君王不可见,一望一沾巾。jūn wáng bù kě jiàn,yī wàng yī zhān jīn。

宫词十首

江源

长信多秋色,西风生翠罗。zhǎng xìn duō qiū sè,xī fēng shēng cuì luó。
一年将尽夜,翠辇不曾过。yī nián jiāng jǐn yè,cuì niǎn bù céng guò。

宫词十首

江源

君王宠初歇,宝镜为谁明。jūn wáng chǒng chū xiē,bǎo jìng wèi shuí míng。
寂寂重门掩,孤灯照雨声。jì jì zhòng mén yǎn,gū dēng zhào yǔ shēng。

宫词十首

江源

长信恨何如,君王恩幸疏。zhǎng xìn hèn hé rú,jūn wáng ēn xìng shū。
永怀愁不寝,明月几盈虚。yǒng huái chóu bù qǐn,míng yuè jǐ yíng xū。

宫词十首

江源

春归花殿暗,无计奈春何。chūn guī huā diàn àn,wú jì nài chūn hé。
不寝听金钥,君恩何处多。bù qǐn tīng jīn yào,jūn ēn hé chù duō。

宫词十首

江源

欲泣不成泪,缘愁若个长。yù qì bù chéng lèi,yuán chóu ruò gè zhǎng。
那堪闻凤吹,只是在昭阳。nà kān wén fèng chuī,zhǐ shì zài zhāo yáng。

咏古五首夷齐

江源

嗟来何足吝,饥食首阳薇。jiē lái hé zú lìn,jī shí shǒu yáng wēi。
竟抱固穷节,千载非所知。jìng bào gù qióng jié,qiān zài fēi suǒ zhī。

咏古五首夷齐

江源

君子死知己,哀哉亦可伤。jūn zi sǐ zhī jǐ,āi zāi yì kě shāng。
问君何能尔,厚恩固难忘。wèn jūn hé néng ěr,hòu ēn gù nán wàng。

咏古五首夷齐

江源

渴饮易水流,猖狂独长悲。kě yǐn yì shuǐ liú,chāng kuáng dú zhǎng bēi。
惜哉剑术疏,奄去靡归期。xī zāi jiàn shù shū,yǎn qù mí guī qī。

咏古五首夷齐

江源

嬴氏乱天纪,闲居三十载。yíng shì luàn tiān jì,xián jū sān shí zài。
平原独茫茫,紫芝复谁采。píng yuán dú máng máng,zǐ zhī fù shuí cǎi。

咏古五首夷齐

江源

大象转四时,始觉止为善。dà xiàng zhuǎn sì shí,shǐ jué zhǐ wèi shàn。
不为好爵縻,翱翔令人羡。bù wèi hǎo jué mí,áo xiáng lìng rén xiàn。

题画四首

江源

岩上白云岩下泉,树阴浓罩小桥边。yán shàng bái yún yán xià quán,shù yīn nóng zhào xiǎo qiáo biān。
虽然眼底无多景,不换王家上辋川。suī rán yǎn dǐ wú duō jǐng,bù huàn wáng jiā shàng wǎng chuān。

题画四首

江源

云依草屋青山里,水绕孤村绿树边。yún yī cǎo wū qīng shān lǐ,shuǐ rào gū cūn lǜ shù biān。
我爱此中风物好,几人投笏作神仙。wǒ ài cǐ zhōng fēng wù hǎo,jǐ rén tóu hù zuò shén xiān。

题画四首

江源

面面青山晚翠稠,萧萧落木暮江流。miàn miàn qīng shān wǎn cuì chóu,xiāo xiāo luò mù mù jiāng liú。
山人独爱秋来景,翻叹当年宋玉愁。shān rén dú ài qiū lái jǐng,fān tàn dāng nián sòng yù chóu。

题画四首

江源

商于风景此依稀,下尽仙翁一局棋。shāng yú fēng jǐng cǐ yī xī,xià jǐn xiān wēng yī jú qí。
今日大明天子圣,山中休讶是秦时。jīn rì dà míng tiān zi shèng,shān zhōng xiū yà shì qín shí。

寄娄一斋病中

江源

一别先生一月馀,高斋卧病近何如。yī bié xiān shēng yī yuè yú,gāo zhāi wò bìng jìn hé rú。
青囊不用参苓味,自有中和养太虚。qīng náng bù yòng cān líng wèi,zì yǒu zhōng hé yǎng tài xū。