古诗词

江源

四皓围棋图

江源

对奕商山已许时,沉吟当局算无遗。duì yì shāng shān yǐ xǔ shí,chén yín dāng jú suàn wú yí。
如何误下安刘着,人□宫中泣懦儿。rú hé wù xià ān liú zhe,rén gōng zhōng qì nuò ér。

蔡琰归汉图

江源

远嫁胡沙过十秋,哀弦弹怨不弹羞。yuǎn jià hú shā guò shí qiū,āi xián dàn yuàn bù dàn xiū。
诗书徒继中郎业,掩卷何颜看柏舟。shī shū tú jì zhōng láng yè,yǎn juǎn hé yán kàn bǎi zhōu。

张子房

江源

都将隆隼作宽仁,独悟斯人竟少恩。dōu jiāng lóng sǔn zuò kuān rén,dú wù sī rén jìng shǎo ēn。
况复主家仇亦雪,拂衣来叩赤松门。kuàng fù zhǔ jiā chóu yì xuě,fú yī lái kòu chì sōng mén。

陶元亮

江源

莫道先生只任真,平生出处卧龙人。mò dào xiān shēng zhǐ rèn zhēn,píng shēng chū chù wò lóng rén。
门前五柳自春色,却叹延年作宋臣。mén qián wǔ liǔ zì chūn sè,què tàn yán nián zuò sòng chén。

约轩为余进士题二首

江源

半亩清轩绝俗埃,圣贤规度日徘徊。bàn mǔ qīng xuān jué sú āi,shèng xián guī dù rì pái huái。
时时点检吾门户,蟊贼何由得入来。shí shí diǎn jiǎn wú mén hù,máo zéi hé yóu dé rù lái。

约轩为余进士题二首

江源

落魄江湖唐杜牧,纵情诗酒晋稽康。luò pò jiāng hú táng dù mù,zòng qíng shī jiǔ jìn jī kāng。
吾兄正尔希贤哲,竟日从容礼法场。wú xiōng zhèng ěr xī xián zhé,jìng rì cóng róng lǐ fǎ chǎng。

花山

江源

红白缤纷草树斑,路人遥指是花山。hóng bái bīn fēn cǎo shù bān,lù rén yáo zhǐ shì huā shān。
谁知紫塞黄沙裹,亦有春风着玉颜。shuí zhī zǐ sāi huáng shā guǒ,yì yǒu chūn fēng zhe yù yán。

灯下闲书

江源

羁客峦州空有梦,病妻燕市亦无书。jī kè luán zhōu kōng yǒu mèng,bìng qī yàn shì yì wú shū。
试将急景从头数,旅邸风霜五月馀。shì jiāng jí jǐng cóng tóu shù,lǚ dǐ fēng shuāng wǔ yuè yú。

漫兴

江源

屈指流年四十过,鬓毛才白两三科。qū zhǐ liú nián sì shí guò,bìn máo cái bái liǎng sān kē。
边城几月风霜苦,把镜朝看白更多。biān chéng jǐ yuè fēng shuāng kǔ,bǎ jìng cháo kàn bái gèng duō。

题宣府十五铺壁二绝

江源

使节煌煌过北平,无端春色满边城。shǐ jié huáng huáng guò běi píng,wú duān chūn sè mǎn biān chéng。
胡儿远遁三千里,闲杀中原百万兵。hú ér yuǎn dùn sān qiān lǐ,xián shā zhōng yuán bǎi wàn bīng。

题宣府十五铺壁二绝

江源

三边将相皆韩范,万里狼烟尽息红。sān biān jiāng xiāng jiē hán fàn,wàn lǐ láng yān jǐn xī hóng。
回首凤池趍阙地,愧无三策贺平戎。huí shǒu fèng chí chí quē dì,kuì wú sān cè hè píng róng。

望夏屋山在代州东三十里

江源

夏屋崔嵬四面开,攒青飞翠望中回。xià wū cuī wéi sì miàn kāi,zǎn qīng fēi cuì wàng zhōng huí。
何人当日操铜斗,曾向山中灭代来。hé rén dāng rì cāo tóng dòu,céng xiàng shān zhōng miè dài lái。

玉屏山在蔚州西北六十里,金李纨甫自号玉屏山主

江源

骑马玉屏山下过,万松交翠鸟争呼。qí mǎ yù píng shān xià guò,wàn sōng jiāo cuì niǎo zhēng hū。
石桥水洞今犹在,借问主人还有无。shí qiáo shuǐ dòng jīn yóu zài,jiè wèn zhǔ rén hái yǒu wú。

晓出广灵

江源

寒芜满地北风尖,扑面霜威折短髯。hán wú mǎn dì běi fēng jiān,pū miàn shuāng wēi zhé duǎn rán。
住马欲寻沽酒店,荒山何处觅青帘。zhù mǎ yù xún gū jiǔ diàn,huāng shān hé chù mì qīng lián。

次庄定山韵二首一以忆定山先生一以赠用美寅长

江源

春风庭草上青袍,双眼乾坤见此豪。chūn fēng tíng cǎo shàng qīng páo,shuāng yǎn qián kūn jiàn cǐ háo。
叹我浮名成底事,黄尘回首定山高。tàn wǒ fú míng chéng dǐ shì,huáng chén huí shǒu dìng shān gāo。

次庄定山韵二首一以忆定山先生一以赠用美寅长

江源

特立青霄豸绣袍,将军胆落旧英豪。tè lì qīng xiāo zhì xiù páo,jiāng jūn dǎn luò jiù yīng háo。
先生风裁知何似,合与灵山相并高。xiān shēng fēng cái zhī hé shì,hé yǔ líng shān xiāng bìng gāo。

为尹挥使题马图

江源

云锦成群大宛来,天闲十二尽龙媒。yún jǐn chéng qún dà wǎn lái,tiān xián shí èr jǐn lóng méi。
将军曾得君王赐,百战沙场斩虏回。jiāng jūn céng dé jūn wáng cì,bǎi zhàn shā chǎng zhǎn lǔ huí。

戏题女儿港

江源

此港何年唤女儿,冰霜肌肉远山眉。cǐ gǎng hé nián huàn nǚ ér,bīng shuāng jī ròu yuǎn shān méi。
小姑嫁作彭郎妇,誓不相从作媵姬。xiǎo gū jià zuò péng láng fù,shì bù xiāng cóng zuò yìng jī。

闺情十绝次金诚之先生韵

江源

山茶开后又闻莺,一种相思泪欲倾。shān chá kāi hòu yòu wén yīng,yī zhǒng xiāng sī lèi yù qīng。
万里辽阳书不到,凭谁传语此衷情。wàn lǐ liáo yáng shū bù dào,píng shuí chuán yǔ cǐ zhōng qíng。

闺情十绝次金诚之先生韵

江源

良人如玉映冰壶,何事年年在远涂。liáng rén rú yù yìng bīng hú,hé shì nián nián zài yuǎn tú。
为国防秋青海去,不如庭树两栖乌。wèi guó fáng qiū qīng hǎi qù,bù rú tíng shù liǎng qī wū。