古诗词

江源

宫词

江源

忆昨朱颜入汉宫,曾将弦管侍重瞳。yì zuó zhū yán rù hàn gōng,céng jiāng xián guǎn shì zhòng tóng。
如今抛掷长门里,细雨寒灯泣夜虫。rú jīn pāo zhì zhǎng mén lǐ,xì yǔ hán dēng qì yè chóng。

宫词

江源

永巷秋风老妾容,主恩何处着人浓。yǒng xiàng qiū fēng lǎo qiè róng,zhǔ ēn hé chù zhe rén nóng。
明妃莫恨龙沙远,对面宫墙即万重。míng fēi mò hèn lóng shā yuǎn,duì miàn gōng qiáng jí wàn zhòng。

宫词

江源

心绪纷纭懒出门,出门何处望金根。xīn xù fēn yún lǎn chū mén,chū mén hé chù wàng jīn gēn。
鹍弦欲拨无愁曲,只恐愁多更断魂。kūn xián yù bō wú chóu qū,zhǐ kǒng chóu duō gèng duàn hún。

宫词

江源

忆得年时二七春,金宫一日岁华深。yì dé nián shí èr qī chūn,jīn gōng yī rì suì huá shēn。
妾身元是杭州女,曾把中官寄饼金。qiè shēn yuán shì háng zhōu nǚ,céng bǎ zhōng guān jì bǐng jīn。

宫词

江源

一饭深宫为主忧,秋风时节献功裘。yī fàn shēn gōng wèi zhǔ yōu,qiū fēng shí jié xiàn gōng qiú。
如何近日承恩者,阿姊封秦弟拜侯。rú hé jìn rì chéng ēn zhě,ā zǐ fēng qín dì bài hóu。

宫词

江源

掖庭秋夜苦偏长,燕寝遥焚一炷香。yē tíng qiū yè kǔ piān zhǎng,yàn qǐn yáo fén yī zhù xiāng。
离别人间莫惆怅,下堂无语看参商。lí bié rén jiān mò chóu chàng,xià táng wú yǔ kàn cān shāng。

宫词

江源

小殿寒消又见春,内园花柳色匀匀。xiǎo diàn hán xiāo yòu jiàn chūn,nèi yuán huā liǔ sè yún yún。
君恩亦有阳和意,何恨宫中未幸人。jūn ēn yì yǒu yáng hé yì,hé hèn gōng zhōng wèi xìng rén。

宫词

江源

懒把双鬟绾绿云,北风衾枕且浓薰。lǎn bǎ shuāng huán wǎn lǜ yún,běi fēng qīn zhěn qiě nóng xūn。
辟寒金赐昭阳女,肯许馀恩妾半分。pì hán jīn cì zhāo yáng nǚ,kěn xǔ yú ēn qiè bàn fēn。

过严先生祠堂

江源

归去桐江觅钓舟,百年经济亚伊周。guī qù tóng jiāng mì diào zhōu,bǎi nián jīng jì yà yī zhōu。
故人脱解如汤武,谁谓先生不肯留。gù rén tuō jiě rú tāng wǔ,shuí wèi xiān shēng bù kěn liú。

扇面山水次东陵韵

江源

细雨空蒙津树合,小桥迢递水烟通。xì yǔ kōng méng jīn shù hé,xiǎo qiáo tiáo dì shuǐ yān tōng。
春风杖屦寻诗客,不在孤山定剡中。chūn fēng zhàng jù xún shī kè,bù zài gū shān dìng shàn zhōng。

客中思亲八首

江源

一见清明一改容,悔将名利役疏慵。yī jiàn qīng míng yī gǎi róng,huǐ jiāng míng lì yì shū yōng。
一身千里家何在,持酒无因洒墓松。yī shēn qiān lǐ jiā hé zài,chí jiǔ wú yīn sǎ mù sōng。

客中思亲八首

江源

一生三万六千日,一日思亲十二时。yī shēng sān wàn liù qiān rì,yī rì sī qīn shí èr shí。
清秩偶叨非养望,一杯成喜亦成悲。qīng zhì ǒu dāo fēi yǎng wàng,yī bēi chéng xǐ yì chéng bēi。

客中思亲八首

江源

世上功名好是闲,百年人子痛如山。shì shàng gōng míng hǎo shì xián,bǎi nián rén zi tòng rú shān。
初过寒食一百六,故国烟花想已残。chū guò hán shí yī bǎi liù,gù guó yān huā xiǎng yǐ cán。

客中思亲八首

江源

山上有山归未得,白云归处寄乡心。shān shàng yǒu shān guī wèi dé,bái yún guī chù jì xiāng xīn。
三年一别不相见,先垄应添碧满林。sān nián yī bié bù xiāng jiàn,xiān lǒng yīng tiān bì mǎn lín。

客中思亲八首

江源

三十年前此布衣,十年甘旨误庭闱。sān shí nián qián cǐ bù yī,shí nián gān zhǐ wù tíng wéi。
家山至日将何日,老柏苍苍已合围。jiā shān zhì rì jiāng hé rì,lǎo bǎi cāng cāng yǐ hé wéi。

客中思亲八首

江源

空斋长掩白云深,探尽囊中换赋金。kōng zhāi zhǎng yǎn bái yún shēn,tàn jǐn náng zhōng huàn fù jīn。
莫道官忙身老大,八千里外望云心。mò dào guān máng shēn lǎo dà,bā qiān lǐ wài wàng yún xīn。

客中思亲八首

江源

南望千山无尽期,几回吟断四愁诗。nán wàng qiān shān wú jǐn qī,jǐ huí yín duàn sì chóu shī。
游丝不系春晖住,欲语潸然便泪垂。yóu sī bù xì chūn huī zhù,yù yǔ shān rán biàn lèi chuí。

客中思亲八首

江源

十载功名翰墨林,平时何敢叹英沉。shí zài gōng míng hàn mò lín,píng shí hé gǎn tàn yīng chén。
愁云遮断望乡处,愁绝天涯寸草心。chóu yún zhē duàn wàng xiāng chù,chóu jué tiān yá cùn cǎo xīn。

宫词四首

江源

长门花泣一枝春,但保红颜莫保恩。zhǎng mén huā qì yī zhī chūn,dàn bǎo hóng yán mò bǎo ēn。
翠辇不来金殿闭,月明花落又黄昏。cuì niǎn bù lái jīn diàn bì,yuè míng huā luò yòu huáng hūn。

宫词四首

江源

怅望春襟郁未开,且将团扇暂徘徊。chàng wàng chūn jīn yù wèi kāi,qiě jiāng tuán shàn zàn pái huái。
金舆玉辇无踪迹,肯信愁肠日九回。jīn yú yù niǎn wú zōng jì,kěn xìn chóu cháng rì jiǔ huí。