古诗词

江源

闲居感兴六首

江源

家在枚皋旧宅边,浊醪粗饭任吾年。jiā zài méi gāo jiù zhái biān,zhuó láo cū fàn rèn wú nián。
是非莫问门前客,万古知心只老天。shì fēi mò wèn mén qián kè,wàn gǔ zhī xīn zhǐ lǎo tiān。

闲居感兴六首

江源

往事空成半醉来,寸心争忍不成灰。wǎng shì kōng chéng bàn zuì lái,cùn xīn zhēng rěn bù chéng huī。
眼看朝市为陵客,莫遣黄金漫作堆。yǎn kàn cháo shì wèi líng kè,mò qiǎn huáng jīn màn zuò duī。

闲居感兴六首

江源

兵书一箧老无功,独倚栏干怅望中。bīng shū yī qiè lǎo wú gōng,dú yǐ lán gàn chàng wàng zhōng。
几处松筠烧后死,等闲桃李即春红。jǐ chù sōng yún shāo hòu sǐ,děng xián táo lǐ jí chūn hóng。

闲居感兴六首

江源

道非身外更何求,一室无喧事事幽。dào fēi shēn wài gèng hé qiú,yī shì wú xuān shì shì yōu。
试问繁华何处在,石家金谷水空流。shì wèn fán huá hé chù zài,shí jiā jīn gǔ shuǐ kōng liú。

闲居感兴六首

江源

万古交驰一片尘,每回回首即长颦。wàn gǔ jiāo chí yī piàn chén,měi huí huí shǒu jí zhǎng pín。
终军壮节堆黄土,何用浮名绊此身。zhōng jūn zhuàng jié duī huáng tǔ,hé yòng fú míng bàn cǐ shēn。

暮春言怀五首

江源

柳底花阴压路尘,风光别我苦吟身。liǔ dǐ huā yīn yā lù chén,fēng guāng bié wǒ kǔ yín shēn。
春风堪赏还堪恨,一片花飞减却春。chūn fēng kān shǎng hái kān hèn,yī piàn huā fēi jiǎn què chūn。

暮春言怀五首

江源

一片花飞减却春,半随流水半随尘。yī piàn huā fēi jiǎn què chūn,bàn suí liú shuǐ bàn suí chén。
临阶一盏悲春酒,似共东风别有因。lín jiē yī zhǎn bēi chūn jiǔ,shì gòng dōng fēng bié yǒu yīn。

暮春言怀五首

江源

带叶梨花独送春,先期零落更愁人。dài yè lí huā dú sòng chūn,xiān qī líng luò gèng chóu rén。
莫辞酒盏十分醉,明日池塘是绿阴。mò cí jiǔ zhǎn shí fēn zuì,míng rì chí táng shì lǜ yīn。

暮春言怀五首

江源

明日池塘是绿阴,池边扶杖欲闲吟。míng rì chí táng shì lǜ yīn,chí biān fú zhàng yù xián yín。
一春酒费知多少,谁乞长安取酒金。yī chūn jiǔ fèi zhī duō shǎo,shuí qǐ zhǎng ān qǔ jiǔ jīn。

悼亡二十五首

江源

几年辛苦与君同,绿绮离弦海鹤空。jǐ nián xīn kǔ yǔ jūn tóng,lǜ qǐ lí xián hǎi hè kōng。
何处曾经同望月,画楼西畔桂堂东。hé chù céng jīng tóng wàng yuè,huà lóu xī pàn guì táng dōng。

悼亡二十五首

江源

来是空言去绝踪,百年已短更匆匆。lái shì kōng yán qù jué zōng,bǎi nián yǐ duǎn gèng cōng cōng。
思量只合腾腾醉,赢得相思旧恨空。sī liàng zhǐ hé téng téng zuì,yíng dé xiāng sī jiù hèn kōng。

悼亡二十五首

江源

物在人亡无见期,冷猿秋雁不胜悲。wù zài rén wáng wú jiàn qī,lěng yuán qiū yàn bù shèng bēi。
天长地久有时尽,此恨绵绵未易衰。tiān zhǎng dì jiǔ yǒu shí jǐn,cǐ hèn mián mián wèi yì shuāi。

悼亡二十五首

江源

鸾镜佳人旧会稀,况逢寒食欲沾衣。luán jìng jiā rén jiù huì xī,kuàng féng hán shí yù zhān yī。
桃花落尽深红色,惆怅朱颜不复归。táo huā luò jǐn shēn hóng sè,chóu chàng zhū yán bù fù guī。

悼亡二十五首

江源

一世生离恨有馀,白云愁色满苍梧。yī shì shēng lí hèn yǒu yú,bái yún chóu sè mǎn cāng wú。
欲知此恨消难得,见尽扶桑水到枯。yù zhī cǐ hèn xiāo nán dé,jiàn jǐn fú sāng shuǐ dào kū。

悼亡二十五首

江源

不独人间夫与妻,几多红粉委黄泥。bù dú rén jiān fū yǔ qī,jǐ duō hóng fěn wěi huáng ní。
不知精爽落何处,目极伤神谁为携。bù zhī jīng shuǎng luò hé chù,mù jí shāng shén shuí wèi xié。

悼亡二十五首

江源

苍茫罗袖满尘埃,肯信愁肠日九回。cāng máng luó xiù mǎn chén āi,kěn xìn chóu cháng rì jiǔ huí。
不见玉颜空死处,碧山明月照苍苔。bù jiàn yù yán kōng sǐ chù,bì shān míng yuè zhào cāng tái。

悼亡二十五首

江源

一寸相思一寸灰,红颜无奈落花催。yī cùn xiāng sī yī cùn huī,hóng yán wú nài luò huā cuī。
九原莫叹三光隔,可是英灵许再来。jiǔ yuán mò tàn sān guāng gé,kě shì yīng líng xǔ zài lái。

悼亡二十五首

江源

剑逐惊波玉委尘,重泉一念一伤神。jiàn zhú jīng bō yù wěi chén,zhòng quán yī niàn yī shāng shén。
西楼望断芳菲节,不见当时劝酒人。xī lóu wàng duàn fāng fēi jié,bù jiàn dāng shí quàn jiǔ rén。

悼亡二十五首

江源

死生难有再回身,更结来生未了因。sǐ shēng nán yǒu zài huí shēn,gèng jié lái shēng wèi le yīn。
尽日伤心人不见,海棠风外独沾巾。jǐn rì shāng xīn rén bù jiàn,hǎi táng fēng wài dú zhān jīn。

悼亡二十五首

江源

清明时节雨纷纷,泪洒东风忆细君。qīng míng shí jié yǔ fēn fēn,lèi sǎ dōng fēng yì xì jūn。
艳骨已成兰麝土,梦来何处更为云。yàn gǔ yǐ chéng lán shè tǔ,mèng lái hé chù gèng wèi yún。