古诗词

邵宝

次韵答见素先生

邵宝

一别金溪十载馀,郊斋犹忆识荆初。yī bié jīn xī shí zài yú,jiāo zhāi yóu yì shí jīng chū。
吟诗坛远旗频偃,执法台高席屡虚。yín shī tán yuǎn qí pín yǎn,zhí fǎ tái gāo xí lǚ xū。
闽峤衣冠千里梦,蜀川兵革几封书。mǐn jiào yī guān qiān lǐ mèng,shǔ chuān bīng gé jǐ fēng shū。
花篱竹径寻常地,惭愧先生问卜居。huā lí zhú jìng xún cháng dì,cán kuì xiān shēng wèn bo jū。

寄夏德树用素翁见寄韵

邵宝

赤城别我十年馀,犹忆麻城语我初。chì chéng bié wǒ shí nián yú,yóu yì má chéng yǔ wǒ chū。
夜月江南鸿雁少,春风海上翠屏虚。yè yuè jiāng nán hóng yàn shǎo,chūn fēng hǎi shàng cuì píng xū。
佳人空谷长劳梦,远道平生未尽书。jiā rén kōng gǔ zhǎng láo mèng,yuǎn dào píng shēng wèi jǐn shū。
闻道草玄多暇日,杖藜时过野翁居。wén dào cǎo xuán duō xiá rì,zhàng lí shí guò yě wēng jū。

闻庞方伯元化讣

邵宝

激昂意气欲凌云,他日同朝仅见君。jī áng yì qì yù líng yún,tā rì tóng cháo jǐn jiàn jūn。
国论是非谁史笔,諌垣轻重几弹文。guó lùn shì fēi shuí shǐ bǐ,dǒng yuán qīng zhòng jǐ dàn wén。
山连吴楚三台近,水出江河两纪分。shān lián wú chǔ sān tái jìn,shuǐ chū jiāng hé liǎng jì fēn。
信宿信州成永诀,旧诗凄楚不堪闻。xìn sù xìn zhōu chéng yǒng jué,jiù shī qī chǔ bù kān wén。

山中访王校书

邵宝

闲看书法到山中,骑从多烦两县公。xián kàn shū fǎ dào shān zhōng,qí cóng duō fán liǎng xiàn gōng。
茶鼎润生移竹雨,墨池清起落梅风。chá dǐng rùn shēng yí zhú yǔ,mò chí qīng qǐ luò méi fēng。
闭门谢客精庐右,扫榻劳僧丈室东。bì mén xiè kè jīng lú yòu,sǎo tà láo sēng zhàng shì dōng。
只恐春深游客到,青松林外万花红。zhǐ kǒng chūn shēn yóu kè dào,qīng sōng lín wài wàn huā hóng。

山中访王校书

邵宝

连阴晓为北风开,春入山中第一回。lián yīn xiǎo wèi běi fēng kāi,chūn rù shān zhōng dì yī huí。
亭上远天须卷幔,槛前新水欲浮杯。tíng shàng yuǎn tiān xū juǎn màn,kǎn qián xīn shuǐ yù fú bēi。
校书客避参军辟,问字人传别驾来。xiào shū kè bì cān jūn pì,wèn zì rén chuán bié jià lái。
明日更邀朱趣玉,黄公涧畔踏苍苔。míng rì gèng yāo zhū qù yù,huáng gōng jiàn pàn tà cāng tái。

红梅一首用涯翁壬申岁韵

邵宝

红梅阑畔兴无涯,颇觉诗从去岁赊。hóng méi lán pàn xīng wú yá,pǒ jué shī cóng qù suì shē。
贞白心肠元绝物,寻常颜色自成家。zhēn bái xīn cháng yuán jué wù,xún cháng yán sè zì chéng jiā。
品题合著孤山月,行辈休论二月花。pǐn tí hé zhù gū shān yuè,xíng bèi xiū lùn èr yuè huā。
剩取馀情与来岁,只今谁逊复谁夸。shèng qǔ yú qíng yǔ lái suì,zhǐ jīn shuí xùn fù shuí kuā。

上巳日私试诸生于二泉精舍

邵宝

一从修禊起流觞,千载高风尚未忘。yī cóng xiū xì qǐ liú shāng,qiān zài gāo fēng shàng wèi wàng。
此日闲来非此客,吾山佳处复吾堂。cǐ rì xián lái fēi cǐ kè,wú shān jiā chù fù wú táng。
卧龙庵外寻黄石,活水源头见紫阳。wò lóng ān wài xún huáng shí,huó shuǐ yuán tóu jiàn zǐ yáng。
沂上是非人莫问,草亭真对海天长。yí shàng shì fēi rén mò wèn,cǎo tíng zhēn duì hǎi tiān zhǎng。

观锡山塔基寄顾少参与成

邵宝

东峰石塔对西峰,云去云来俯仰中。dōng fēng shí tǎ duì xī fēng,yún qù yún lái fǔ yǎng zhōng。
万古不磨铭地语,百年谁试补天功。wàn gǔ bù mó míng dì yǔ,bǎi nián shuí shì bǔ tiān gōng。
雷将化雨春回蛰,斗避文星夜起虹。léi jiāng huà yǔ chūn huí zhé,dòu bì wén xīng yè qǐ hóng。
何日落成须我报,望湖亭上一樽同。hé rì luò chéng xū wǒ bào,wàng hú tíng shàng yī zūn tóng。

夜坐复用韵寄与成

邵宝

夜闻雷雨过前峰,忽见浮图在眼中。yè wén léi yǔ guò qián fēng,hū jiàn fú tú zài yǎn zhōng。
最喜江城增胜概,却愁山鬼妒成功。zuì xǐ jiāng chéng zēng shèng gài,què chóu shān guǐ dù chéng gōng。
白云影护无声瀑,碧海光摇不霁虹。bái yún yǐng hù wú shēng pù,bì hǎi guāng yáo bù jì hóng。
东望怡亭西剑井,路人传谶定应同。dōng wàng yí tíng xī jiàn jǐng,lù rén chuán chèn dìng yīng tóng。

龚守诚为山于水北庄诗以讯之用玉林韵

邵宝

却对真山作假山,白云来往隔松关。què duì zhēn shān zuò jiǎ shān,bái yún lái wǎng gé sōng guān。
屐从一径委蛇处,亭在双峰掩映间。jī cóng yī jìng wěi shé chù,tíng zài shuāng fēng yǎn yìng jiān。
地僻有人能散逸,时清何物不幽闲。dì pì yǒu rén néng sàn yì,shí qīng hé wù bù yōu xián。
二泉精舍长邻近,日见林翁杖屦还。èr quán jīng shě zhǎng lín jìn,rì jiàn lín wēng zhàng jù hái。

连日在听松冗未有诗雨中补之

邵宝

谁将第一扁西神,竹径新开及晚春。shuí jiāng dì yī biǎn xī shén,zhú jìng xīn kāi jí wǎn chūn。
劫火不烧无屋地,海鸥如避有机人。jié huǒ bù shāo wú wū dì,hǎi ōu rú bì yǒu jī rén。
池边水脉通时活,阁上松声听后真。chí biān shuǐ mài tōng shí huó,gé shàng sōng shēng tīng hòu zhēn。
闻道观音经卷在,欲从老衲话来因。wén dào guān yīn jīng juǎn zài,yù cóng lǎo nà huà lái yīn。

再用前韵

邵宝

休将冥漠问山神,绣岭花开别样春。xiū jiāng míng mò wèn shān shén,xiù lǐng huā kāi bié yàng chūn。
竹少千竿分两径,松高百尺抱三人。zhú shǎo qiān gān fēn liǎng jìng,sōng gāo bǎi chǐ bào sān rén。
茶垆欲试新泉在,画壁曾看老衲真。chá lú yù shì xīn quán zài,huà bì céng kàn lǎo nà zhēn。
内翰中书前辈行,闲来衰劣愧相因。nèi hàn zhōng shū qián bèi xíng,xián lái shuāi liè kuì xiāng yīn。

又用前韵专咏松风

邵宝

高阁松风似有神,骤如秋雨细如春。gāo gé sōng fēng shì yǒu shén,zhòu rú qiū yǔ xì rú chūn。
病馀每爱同游客,静里偏宜独听人。bìng yú měi ài tóng yóu kè,jìng lǐ piān yí dú tīng rén。
已向陶庐夸地远,更于庄籁认天真。yǐ xiàng táo lú kuā dì yuǎn,gèng yú zhuāng lài rèn tiān zhēn。
眼前一片虚空界,童子何知问起因。yǎn qián yī piàn xū kōng jiè,tóng zi hé zhī wèn qǐ yīn。

雨中和答浦文玉

邵宝

五月江寒昼阁清,雨中草色唤愁生。wǔ yuè jiāng hán zhòu gé qīng,yǔ zhōng cǎo sè huàn chóu shēng。
系舟未问水深浅,策杖还看云重轻。xì zhōu wèi wèn shuǐ shēn qiǎn,cè zhàng hái kàn yún zhòng qīng。
客去不知谈未尽,诗来刚及梦初醒。kè qù bù zhī tán wèi jǐn,shī lái gāng jí mèng chū xǐng。
百年吾道今如此,何处沧浪共濯缨。bǎi nián wú dào jīn rú cǐ,hé chù cāng làng gòng zhuó yīng。

雨中次文玉

邵宝

庭下双松相对清,东风吹花松子生。tíng xià shuāng sōng xiāng duì qīng,dōng fēng chuī huā sōng zi shēng。
四檐飞雨葛衣薄,一径带云藜杖轻。sì yán fēi yǔ gé yī báo,yī jìng dài yún lí zhàng qīng。
课诗未足销多暇,戒酒非关爱独醒。kè shī wèi zú xiāo duō xiá,jiè jiǔ fēi guān ài dú xǐng。
何处沧洲堪一眺,已知吾道负冠缨。hé chù cāng zhōu kān yī tiào,yǐ zhī wú dào fù guān yīng。

送潘平阳

邵宝

东归匝月复南游,百里封疆旧是州。dōng guī zā yuè fù nán yóu,bǎi lǐ fēng jiāng jiù shì zhōu。
雁荡峰高连两越,钱塘潮长及中秋。yàn dàng fēng gāo lián liǎng yuè,qián táng cháo zhǎng jí zhōng qiū。
琴横昼日随鸣鹤,冕露春风起卧牛。qín héng zhòu rì suí míng hè,miǎn lù chūn fēng qǐ wò niú。
更喜老亲迎养便,冯公舆接少微舟。gèng xǐ lǎo qīn yíng yǎng biàn,féng gōng yú jiē shǎo wēi zhōu。

登华甥西楼用唐人韵

邵宝

满天风雨独登楼,林杪清烟淡欲收。mǎn tiān fēng yǔ dú dēng lóu,lín miǎo qīng yān dàn yù shōu。
云重不知今日午,月明还忆去年秋。yún zhòng bù zhī jīn rì wǔ,yuè míng hái yì qù nián qiū。
道经南郭蒲帆近,望入东庐草径幽。dào jīng nán guō pú fān jìn,wàng rù dōng lú cǎo jìng yōu。
何处新晴堪试屐,溪桥北去有高邱。hé chù xīn qíng kān shì jī,xī qiáo běi qù yǒu gāo qiū。

雨中在堠阳闻徐东之讣垂涕对客情见乎辞

邵宝

老来方恨少知音,忽报斯人又陆沈。lǎo lái fāng hèn shǎo zhī yīn,hū bào sī rén yòu lù shěn。
万里枯槎空一水,百年敝帚独千金。wàn lǐ kū chá kōng yī shuǐ,bǎi nián bì zhǒu dú qiān jīn。
唐衢泪尽江湖远,李渤盟寒岁月深。táng qú lèi jǐn jiāng hú yuǎn,lǐ bó méng hán suì yuè shēn。
头白门生君自道,晋陵回首重伤心。tóu bái mén shēng jūn zì dào,jìn líng huí shǒu zhòng shāng xīn。

雨中自堠阳还冉泾

邵宝

雨斋正喜故人来,兴尽将归雨又催。yǔ zhāi zhèng xǐ gù rén lái,xīng jǐn jiāng guī yǔ yòu cuī。
溪上船如春水坐,云中帆似楚江回。xī shàng chuán rú chūn shuǐ zuò,yún zhōng fān shì chǔ jiāng huí。
傍沙白鸟时双下,隔浦红蕖已半开。bàng shā bái niǎo shí shuāng xià,gé pǔ hóng qú yǐ bàn kāi。
回首东庐休惜别,月明曾约共登台。huí shǒu dōng lú xiū xī bié,yuè míng céng yuē gòng dēng tái。

一室

邵宝

郁蒸今两异他年,一室焚香坐且眠。yù zhēng jīn liǎng yì tā nián,yī shì fén xiāng zuò qiě mián。
门外刺常愁客入,社中诗却喜人传。mén wài cì cháng chóu kè rù,shè zhōng shī què xǐ rén chuán。
古盘水石堪时弄,高阁风松亦梦牵。gǔ pán shuǐ shí kān shí nòng,gāo gé fēng sōng yì mèng qiān。
短壑层冰何处所,杜陵歌罢兴悠然。duǎn hè céng bīng hé chù suǒ,dù líng gē bà xīng yōu rán。