古诗词

邵宝

舜弼去张提学汝立至复用韵一首

邵宝

旧游回首几鄱湖,白鹿堂坛半欲芜。jiù yóu huí shǒu jǐ pó hú,bái lù táng tán bàn yù wú。
周氏图书元自孔,楚邦风壤尚连吴。zhōu shì tú shū yuán zì kǒng,chǔ bāng fēng rǎng shàng lián wú。
壮观独泛三江水,正学先驱万里途。zhuàng guān dú fàn sān jiāng shuǐ,zhèng xué xiān qū wàn lǐ tú。
闻道春来多雨露,山城桃李已开无。wén dào chūn lái duō yǔ lù,shān chéng táo lǐ yǐ kāi wú。

春日访莫如山不遇

邵宝

南郭沙边一系舟,山亭步转更登楼。nán guō shā biān yī xì zhōu,shān tíng bù zhuǎn gèng dēng lóu。
仆知旧事问能答,客有馀情行复留。pū zhī jiù shì wèn néng dá,kè yǒu yú qíng xíng fù liú。
背谷且看花独放,隔林曾听鸟相求。bèi gǔ qiě kàn huā dú fàng,gé lín céng tīng niǎo xiāng qiú。
主人试屐今何处,应在龙峰最上头。zhǔ rén shì jī jīn hé chù,yīng zài lóng fēng zuì shàng tóu。

华藏寺和玉林

邵宝

涌金亭倚水云高,三月馀寒尚绮袍。yǒng jīn tíng yǐ shuǐ yún gāo,sān yuè yú hán shàng qǐ páo。
古寺客来敲柳瘿,老僧门外扫松毛。gǔ sì kè lái qiāo liǔ yǐng,lǎo sēng mén wài sǎo sōng máo。
天风欲定还舟楫,春色无端漫酒醪。tiān fēng yù dìng hái zhōu jí,chūn sè wú duān màn jiǔ láo。
独立苍茫思何限,吴山烟树越江涛。dú lì cāng máng sī hé xiàn,wú shān yān shù yuè jiāng tāo。

送潘侍御起溟

邵宝

柱史新从两浙还,清风随鹢过吴山。zhù shǐ xīn cóng liǎng zhè hái,qīng fēng suí yì guò wú shān。
南方郡国巡行后,北极朝廷仰望间。nán fāng jùn guó xún xíng hòu,běi jí cháo tíng yǎng wàng jiān。
八月秋涛虚谷震,六桥春雨落花斑。bā yuè qiū tāo xū gǔ zhèn,liù qiáo chūn yǔ luò huā bān。
朝来暂舣蓉湖棹,却爱沙鸥水际闲。cháo lái zàn yǐ róng hú zhào,què ài shā ōu shuǐ jì xián。

吹笛

邵宝

吹笛禅堂夏日长,月明还忆玉河觞。chuī dí chán táng xià rì zhǎng,yuè míng hái yì yù hé shāng。
弟兄于我交能世,山水而今会在乡。dì xiōng yú wǒ jiāo néng shì,shān shuǐ ér jīn huì zài xiāng。
兴逐微波生绿酒,梦将幻景出黄粱。xīng zhú wēi bō shēng lǜ jiǔ,mèng jiāng huàn jǐng chū huáng liáng。
清秋更拟酬君地,高阁松风坐夕阳。qīng qiū gèng nǐ chóu jūn dì,gāo gé sōng fēng zuò xī yáng。

午热书事用西涯公韵公用杜韵

邵宝

矮矮床如席地然,十分昼漏七分眠。ǎi ǎi chuáng rú xí dì rán,shí fēn zhòu lòu qī fēn mián。
铜盘水石自手弄,山阁风松犹梦牵。tóng pán shuǐ shí zì shǒu nòng,shān gé fēng sōng yóu mèng qiān。
故人馈酒江浙上,童子诵书秦汉边。gù rén kuì jiǔ jiāng zhè shàng,tóng zi sòng shū qín hàn biān。
东街铃声冰水过,时向慈闱须买钱。dōng jiē líng shēng bīng shuǐ guò,shí xiàng cí wéi xū mǎi qián。

午热书事用西涯公韵公用杜韵

邵宝

古涧泉如为我然,松阴有石更堪眠。gǔ jiàn quán rú wèi wǒ rán,sōng yīn yǒu shí gèng kān mián。
仰高长对山灵在,习静将胜尘务牵。yǎng gāo zhǎng duì shān líng zài,xí jìng jiāng shèng chén wù qiān。
大孤小孤汇泽畔,南高北高潮海边。dà gū xiǎo gū huì zé pàn,nán gāo běi gāo cháo hǎi biān。
人间山水即风月,清兴到时那用钱。rén jiān shān shuǐ jí fēng yuè,qīng xīng dào shí nà yòng qián。

喜得精舍地有作用杜韵

邵宝

寺门东北径悠然,小洞阴多鹿惯眠。sì mén dōng běi jìng yōu rán,xiǎo dòng yīn duō lù guàn mián。
出地泉声无石碍,倚天松骨有萝牵。chū dì quán shēng wú shí ài,yǐ tiān sōng gǔ yǒu luó qiān。
病馀杖几三年后,梦里堂坛五老边。bìng yú zhàng jǐ sān nián hòu,mèng lǐ táng tán wǔ lǎo biān。
莲社在邻吾不入,门人今助买山钱。lián shè zài lín wú bù rù,mén rén jīn zhù mǎi shān qián。

苦热用虞邵庵韵

邵宝

酷暑凌人未肯休,深居谢客汗还流。kù shǔ líng rén wèi kěn xiū,shēn jū xiè kè hàn hái liú。
月星影照此堂夜,风雨梦回何处秋。yuè xīng yǐng zhào cǐ táng yè,fēng yǔ mèng huí hé chù qiū。
吾道江湖应久病,谁歌云汉不深忧。wú dào jiāng hú yīng jiǔ bìng,shuí gē yún hàn bù shēn yōu。
长松古涧新精舍,愿与诸君裹茗游。zhǎng sōng gǔ jiàn xīn jīng shě,yuàn yǔ zhū jūn guǒ míng yóu。

雪洲追吊夏叔度亦用涯翁尊师韵

邵宝

月寒沙白水如烟,兴在中洲望宛然。yuè hán shā bái shuǐ rú yān,xīng zài zhōng zhōu wàng wǎn rán。
岂有机心将避世,不知医道已通仙。qǐ yǒu jī xīn jiāng bì shì,bù zhī yī dào yǐ tōng xiān。
孤舟自系须人渡,一鹤时飞为客传。gū zhōu zì xì xū rén dù,yī hè shí fēi wèi kè chuán。
雨露春来江岸阔,吊君何处放湖船。yǔ lù chūn lái jiāng àn kuò,diào jūn hé chù fàng hú chuán。

怡闲翁七十寿诗

邵宝

不须开燕却须诗,七十年来两好儿。bù xū kāi yàn què xū shī,qī shí nián lái liǎng hǎo ér。
晨策杖时无地碍,夜焚香处有天知。chén cè zhàng shí wú dì ài,yè fén xiāng chù yǒu tiān zhī。
中书宅畔云连合,罗汉祠前水满池。zhōng shū zhái pàn yún lián hé,luó hàn cí qián shuǐ mǎn chí。
莫向人间问蓬岛,人间人以百为期。mò xiàng rén jiān wèn péng dǎo,rén jiān rén yǐ bǎi wèi qī。

正月三日小饯施克和于惠山酒间克和诵刘后村元日诗为令因用其韵再致别意是日予奉老母观新精舍故别设于知微山房云

邵宝

精舍初成近惠泉,几回辰至起僧眠。jīng shě chū chéng jìn huì quán,jǐ huí chén zhì qǐ sēng mián。
新正屈指今三日,旧约惊心又一年。xīn zhèng qū zhǐ jīn sān rì,jiù yuē jīng xīn yòu yī nián。
慈母板舆应偶尔,佳宾草饭乃居然。cí mǔ bǎn yú yīng ǒu ěr,jiā bīn cǎo fàn nǎi jū rán。
凭君莫问山中事,万里青云彩鹢前。píng jūn mò wèn shān zhōng shì,wàn lǐ qīng yún cǎi yì qián。

精舍成答徐侍御侍御拟复命还日来观故结语云

邵宝

宪台檄至筑书台,野寺东头辟草莱。xiàn tái xí zhì zhù shū tái,yě sì dōng tóu pì cǎo lái。
新水槛前看正脉,古松坛下赏遗材。xīn shuǐ kǎn qián kàn zhèng mài,gǔ sōng tán xià shǎng yí cái。
诗传涯老能千纸,酒酹山灵又一杯。shī chuán yá lǎo néng qiān zhǐ,jiǔ lèi shān líng yòu yī bēi。
刚道暮春吾兴在,绣衣天上亦朝回。gāng dào mù chūn wú xīng zài,xiù yī tiān shàng yì cháo huí。

春日怀僧知微

邵宝

今雨山中未煮茶,僧房岑寂闭梅花。jīn yǔ shān zhōng wèi zhǔ chá,sēng fáng cén jì bì méi huā。
云心逐我俱无迹,草色逢春渐有涯。yún xīn zhú wǒ jù wú jì,cǎo sè féng chūn jiàn yǒu yá。
林径几时松叶满,洞门何处竹枝斜。lín jìng jǐ shí sōng yè mǎn,dòng mén hé chù zhú zhī xié。
野人持赠青藜杖,欲向吟诗社里夸。yě rén chí zèng qīng lí zhàng,yù xiàng yín shī shè lǐ kuā。

寄题宜兴李宗源双桐用吴宁庵韵

邵宝

双桐自比双南金,地得宽闲谢斧寻。shuāng tóng zì bǐ shuāng nán jīn,dì dé kuān xián xiè fǔ xún。
吴老诗题从始植,文郎图画已成阴。wú lǎo shī tí cóng shǐ zhí,wén láng tú huà yǐ chéng yīn。
霜黄碧叶秋将及,月白青枝夜不禁。shuāng huáng bì yè qiū jiāng jí,yuè bái qīng zhī yè bù jìn。
吾树在庭须客赋,为君还作短长吟。wú shù zài tíng xū kè fù,wèi jūn hái zuò duǎn zhǎng yín。

秦氏山庄用慰国英韵

邵宝

五峰东下见平林,中老当年卜隐心。wǔ fēng dōng xià jiàn píng lín,zhōng lǎo dāng nián bo yǐn xīn。
龙尾白云看不远,水心明月坐曾深。lóng wěi bái yún kàn bù yuǎn,shuǐ xīn míng yuè zuò céng shēn。
谁家桃李春无色,此地松筠晚有阴。shuí jiā táo lǐ chūn wú sè,cǐ dì sōng yún wǎn yǒu yīn。
欲过荒亭桥板断,几时香茗更相寻。yù guò huāng tíng qiáo bǎn duàn,jǐ shí xiāng míng gèng xiāng xún。

和答乔司马

邵宝

参赞堂高倚碧天,旧章新贺又今年。cān zàn táng gāo yǐ bì tiān,jiù zhāng xīn hè yòu jīn nián。
野情不问山深浅,春色争看雨后前。yě qíng bù wèn shān shēn qiǎn,chūn sè zhēng kàn yǔ hòu qián。
梅柳云霞俱物候,江湖廊庙各诗篇。méi liǔ yún xiá jù wù hòu,jiāng hú láng miào gè shī piān。
江南二月多游兴,独放清溪爱我船。jiāng nán èr yuè duō yóu xīng,dú fàng qīng xī ài wǒ chuán。

观梅

邵宝

病起逢春意渐宽,梅花又向槛前看。bìng qǐ féng chūn yì jiàn kuān,méi huā yòu xiàng kǎn qián kàn。
色如桃李无尘俗,心与冰霜共岁寒。sè rú táo lǐ wú chén sú,xīn yǔ bīng shuāng gòng suì hán。
素后也知施采易,黄时才觉作酸难。sù hòu yě zhī shī cǎi yì,huáng shí cái jué zuò suān nán。
东风吹雨花朝近,对酒题诗政未阑。dōng fēng chuī yǔ huā cháo jìn,duì jiǔ tí shī zhèng wèi lán。

寄复张提学用旧韵

邵宝

两月东巡历四州,几多诗景待君收。liǎng yuè dōng xún lì sì zhōu,jǐ duō shī jǐng dài jūn shōu。
节从海上应遄返,题为泉头合再留。jié cóng hǎi shàng yīng chuán fǎn,tí wèi quán tóu hé zài liú。
湖上晚风云未定,山中春水鸟相求。hú shàng wǎn fēng yún wèi dìng,shān zhōng chūn shuǐ niǎo xiāng qiú。
濯缨别有沧浪调,何处兰亭水曲流。zhuó yīng bié yǒu cāng làng diào,hé chù lán tíng shuǐ qū liú。

答南沙用前韵

邵宝

红梅又发旧年枝,多事相寻酒与诗。hóng méi yòu fā jiù nián zhī,duō shì xiāng xún jiǔ yǔ shī。
草木欲蕃先喜色,冰霜虽老独贞姿。cǎo mù yù fān xiān xǐ sè,bīng shuāng suī lǎo dú zhēn zī。
君歌已到能言地,我赏偏于半醉时。jūn gē yǐ dào néng yán dì,wǒ shǎng piān yú bàn zuì shí。
谁道忘忧但萱草,北堂移此亦应宜。shuí dào wàng yōu dàn xuān cǎo,běi táng yí cǐ yì yīng yí。