古诗词

邵宝

庐山览秀四咏慕莲

邵宝

石如龙卧也谁瞒,道眼无从物外观。shí rú lóng wò yě shuí mán,dào yǎn wú cóng wù wài guān。
吊罢武侯云满涧,西郊却怪雨来难。diào bà wǔ hóu yún mǎn jiàn,xī jiāo què guài yǔ lái nán。

庐山览秀四咏慕莲

邵宝

菊花似与寄奴仇,草外秋风傍古邮。jú huā shì yǔ jì nú chóu,cǎo wài qiū fēng bàng gǔ yóu。
下马不须歌旧曲,九原应重感行休。xià mǎ bù xū gē jiù qū,jiǔ yuán yīng zhòng gǎn xíng xiū。

米老拜石图

邵宝

伊人一拜石逾高,仆仆长勤笏与袍。yī rén yī bài shí yú gāo,pū pū zhǎng qín hù yǔ páo。
我亦低头敬贞介,焚香时复向岩嶅。wǒ yì dī tóu jìng zhēn jiè,fén xiāng shí fù xiàng yán áo。

偶闻书香

邵宝

少爱新书楮墨香,不辞书价借钱偿。shǎo ài xīn shū chǔ mò xiāng,bù cí shū jià jiè qián cháng。
坐来精舍还怀旧,海鹤诗中万卷堂。zuò lái jīng shě hái huái jiù,hǎi hè shī zhōng wàn juǎn táng。

鹅湖先生以闲居二绝见寄次韵奉答

邵宝

黄阁归来鬓未华,一缄今与故人夸。huáng gé guī lái bìn wèi huá,yī jiān jīn yǔ gù rén kuā。
叫岩东下江如练,犹忆维舟傍荻花。jiào yán dōng xià jiāng rú liàn,yóu yì wéi zhōu bàng dí huā。

鹅湖先生以闲居二绝见寄次韵奉答

邵宝

经纶收却不论功,楼阁新成碧倚空。jīng lún shōu què bù lùn gōng,lóu gé xīn chéng bì yǐ kōng。
读罢黄庭时策杖,还从野老赋鱼虫。dú bà huáng tíng shí cè zhàng,hái cóng yě lǎo fù yú chóng。

冬日山行与从者二僧

邵宝

肩舆乘兴入山中,晴爱西风带北风。jiān yú chéng xīng rù shān zhōng,qíng ài xī fēng dài běi fēng。
指点听松庵外路,冬青树老子初红。zhǐ diǎn tīng sōng ān wài lù,dōng qīng shù lǎo zi chū hóng。

冬日山行与从者二僧

邵宝

游从俗客不如僧,此语吾闻识者曾。yóu cóng sú kè bù rú sēng,cǐ yǔ wú wén shí zhě céng。
今日山中逢二子,袈裟风引路登登。jīn rì shān zhōng féng èr zi,jiā shā fēng yǐn lù dēng dēng。

陶节妇

邵宝

靖江千里建高牙,元是湖南老将家。jìng jiāng qiān lǐ jiàn gāo yá,yuán shì hú nán lǎo jiāng jiā。
一发千钧传寿地,祖姑贞节已褒嘉。yī fā qiān jūn chuán shòu dì,zǔ gū zhēn jié yǐ bāo jiā。

以蜜术问南沙

邵宝

医家白术重天台,郡守曾将蜜浸来。yī jiā bái shù zhòng tiān tái,jùn shǒu céng jiāng mì jìn lái。
嚼罢不知香满室,桃花流水梦瑶台。jué bà bù zhī xiāng mǎn shì,táo huā liú shuǐ mèng yáo tái。

山中杂诗

邵宝

一派泉分九窍流,地中窍窍尽通幽。yī pài quán fēn jiǔ qiào liú,dì zhōng qiào qiào jǐn tōng yōu。
行人到此肠堪断,不用松风满月楼。xíng rén dào cǐ cháng kān duàn,bù yòng sōng fēng mǎn yuè lóu。

山中杂诗

邵宝

八年月会七人同,山水之间一醉翁。bā nián yuè huì qī rén tóng,shān shuǐ zhī jiān yī zuì wēng。
就里园翁更奇绝,每留馀兴托恢公。jiù lǐ yuán wēng gèng qí jué,měi liú yú xīng tuō huī gōng。

秋华十咏次如山木樨

邵宝

小山歌罢剩条柯,漫道香多色未多。xiǎo shān gē bà shèng tiáo kē,màn dào xiāng duō sè wèi duō。
千古广寒真赏在,满天风露夜如何。qiān gǔ guǎng hán zhēn shǎng zài,mǎn tiān fēng lù yè rú hé。

秋华十咏次如山木樨

邵宝

文装簇簇向晨稠,长送星光过孟陬。wén zhuāng cù cù xiàng chén chóu,zhǎng sòng xīng guāng guò mèng zōu。
纵是无声报昏晓,也应有色纪春秋。zòng shì wú shēng bào hūn xiǎo,yě yīng yǒu sè jì chūn qiū。

秋华十咏次如山木樨

邵宝

湘妃髻畔有遗琼,却傍秋风草上生。xiāng fēi jì pàn yǒu yí qióng,què bàng qiū fēng cǎo shàng shēng。
莫为投桃浪相报,贞心须待月华明。mò wèi tóu táo làng xiāng bào,zhēn xīn xū dài yuè huá míng。

秋华十咏次如山木樨

邵宝

菊名非菊恨虚闻,中有幽香为解纷。jú míng fēi jú hèn xū wén,zhōng yǒu yōu xiāng wèi jiě fēn。
采采秋风篱落畔,独嫌荒草欲教芸。cǎi cǎi qiū fēng lí luò pàn,dú xián huāng cǎo yù jiào yún。

秋华十咏次如山木樨

邵宝

翘翘楚楚复茸茸,每向无人觅处通。qiào qiào chǔ chǔ fù rōng rōng,měi xiàng wú rén mì chù tōng。
野客不知莲炬美,晓行刚爱锦为容。yě kè bù zhī lián jù měi,xiǎo xíng gāng ài jǐn wèi róng。

秋华十咏次如山木樨

邵宝

离离秋草缀红芳,春睡初醒又晚妆。lí lí qiū cǎo zhuì hóng fāng,chūn shuì chū xǐng yòu wǎn zhuāng。
不是娇姿解愁绝,人间人自有柔肠。bù shì jiāo zī jiě chóu jué,rén jiān rén zì yǒu róu cháng。

秋华十咏次如山木樨

邵宝

花到秋葵浅着黄,有根还自保无伤。huā dào qiū kuí qiǎn zhe huáng,yǒu gēn hái zì bǎo wú shāng。
野人寸赤能如此,应托芹衷献上方。yě rén cùn chì néng rú cǐ,yīng tuō qín zhōng xiàn shàng fāng。

秋华十咏次如山木樨

邵宝

子母钱成不用蚨,朝朝庭下见金夫。zi mǔ qián chéng bù yòng fú,cháo cháo tíng xià jiàn jīn fū。
采来若也堪沽酒,道上人人醉欲扶。cǎi lái ruò yě kān gū jiǔ,dào shàng rén rén zuì yù fú。