古诗词

邵宝

秋华十咏次如山木樨

邵宝

秋风梦逐楚江蘋,谁向阶前幻此身。qiū fēng mèng zhú chǔ jiāng píng,shuí xiàng jiē qián huàn cǐ shēn。
最是九歌收不尽,年年相对怨骚人。zuì shì jiǔ gē shōu bù jǐn,nián nián xiāng duì yuàn sāo rén。

秋华十咏次如山木樨

邵宝

中秋月下堕红云,濯濯清波锦有纹。zhōng qiū yuè xià duò hóng yún,zhuó zhuó qīng bō jǐn yǒu wén。
刚道雁来颜色好,更堪江上日初曛。gāng dào yàn lái yán sè hǎo,gèng kān jiāng shàng rì chū xūn。

书姚雪窗扇

邵宝

闲来何处独幽寻,窗对西峰雪正深。xián lái hé chù dú yōu xún,chuāng duì xī fēng xuě zhèng shēn。
万卷三冬非浪语,今人心即古人心。wàn juǎn sān dōng fēi làng yǔ,jīn rén xīn jí gǔ rén xīn。

赠惠训术秋山

邵宝

甲子须臾信矣无,人间元亦有蓬壶。jiǎ zi xū yú xìn yǐ wú,rén jiān yuán yì yǒu péng hú。
等闲悟得循环理,坐倚高松看海枯。děng xián wù dé xún huán lǐ,zuò yǐ gāo sōng kàn hǎi kū。

为顾西津题画

邵宝

太古小年山日长,幽人梦醒坐焚香。tài gǔ xiǎo nián shān rì zhǎng,yōu rén mèng xǐng zuò fén xiāng。
东津有客至未至,乱石滩头系野航。dōng jīn yǒu kè zhì wèi zhì,luàn shí tān tóu xì yě háng。

古琴为外舅题

邵宝

流水高山不在琴,无声那得有知音。liú shuǐ gāo shān bù zài qín,wú shēng nà dé yǒu zhī yīn。
长松落落秋风里,吹尽凡缘剩此心。zhǎng sōng luò luò qiū fēng lǐ,chuī jǐn fán yuán shèng cǐ xīn。

将至安仁豫斋来迓

邵宝

相逢休讶便论诗,海月江云掩映时。xiāng féng xiū yà biàn lùn shī,hǎi yuè jiāng yún yǎn yìng shí。
三十年前歌调在,一声还许野鸥知。sān shí nián qián gē diào zài,yī shēng hái xǔ yě ōu zhī。

将至信州寄冰溪

邵宝

信州山水故多情,当我来时雨却晴。xìn zhōu shān shuǐ gù duō qíng,dāng wǒ lái shí yǔ què qíng。
有客南楼正高坐,凭将短句代通名。yǒu kè nán lóu zhèng gāo zuò,píng jiāng duǎn jù dài tōng míng。

途中即事

邵宝

野花不识春风力,春亦无心为野花。yě huā bù shí chūn fēng lì,chūn yì wú xīn wèi yě huā。
自色自形红更白,祗添诗景与诗家。zì sè zì xíng hóng gèng bái,zhī tiān shī jǐng yǔ shī jiā。

新置观泉巾

邵宝

新制山巾近玉台,正堪泉上咏归来。xīn zhì shān jīn jìn yù tái,zhèng kān quán shàng yǒng guī lái。
鉴中莫笑东坡影,八九年前手自裁。jiàn zhōng mò xiào dōng pō yǐng,bā jiǔ nián qián shǒu zì cái。

怡琴图为唐勉之赋

邵宝

有弦不若无弦妙,人以声音我以心。yǒu xián bù ruò wú xián miào,rén yǐ shēng yīn wǒ yǐ xīn。
坐对南风天籁起,更于何处觅吾琴。zuò duì nán fēng tiān lài qǐ,gèng yú hé chù mì wú qín。

怡琴图为唐勉之赋

邵宝

八十一丝声太古,伯牙山水伯牙知。bā shí yī sī shēng tài gǔ,bó yá shān shuǐ bó yá zhī。
寻常袖手休经鼓,那得黄金铸子期。xún cháng xiù shǒu xiū jīng gǔ,nà dé huáng jīn zhù zi qī。

与孔半痴观予公服小像

邵宝

野人不是庙廊人,袍笏他年偶在身。yě rén bù shì miào láng rén,páo hù tā nián ǒu zài shēn。
昨夜山中看画本,半痴偏说以吾真。zuó yè shān zhōng kàn huà běn,bàn chī piān shuō yǐ wú zhēn。

谢南沙送江鱼

邵宝

江鱼入馔故人心,萱草堂前夜雨深。jiāng yú rù zhuàn gù rén xīn,xuān cǎo táng qián yè yǔ shēn。
每羡杜陵歌白白,只今尤爱色如金。měi xiàn dù líng gē bái bái,zhǐ jīn yóu ài sè rú jīn。

赠李听鹤

邵宝

握手论心廿载前,山人骨相半神仙。wò shǒu lùn xīn niàn zài qián,shān rén gǔ xiāng bàn shén xiān。
而今青眼还相见,笑指乔松不问年。ér jīn qīng yǎn hái xiāng jiàn,xiào zhǐ qiáo sōng bù wèn nián。

题黄明甫扇

邵宝

小江波接大江波,江上潮声入梦多。xiǎo jiāng bō jiē dà jiāng bō,jiāng shàng cháo shēng rù mèng duō。
赋得新诗来慰我,溪人争道濯缨歌。fù dé xīn shī lái wèi wǒ,xī rén zhēng dào zhuó yīng gē。

赠周松月

邵宝

晓起空庭月在松,惠山寺里正鸣钟。xiǎo qǐ kōng tíng yuè zài sōng,huì shān sì lǐ zhèng míng zhōng。
诗人访我来何早,第七峰前一短筇。shī rén fǎng wǒ lái hé zǎo,dì qī fēng qián yī duǎn qióng。

显公房夜坐

邵宝

两宿禅房不问禅,夜深无事足高眠。liǎng sù chán fáng bù wèn chán,yè shēn wú shì zú gāo mián。
西山松竹东山月,共作清凉到榻前。xī shān sōng zhú dōng shān yuè,gòng zuò qīng liáng dào tà qián。

送秦国瞻赴应天判

邵宝

南国今丰镐,东郊旧毕陈。nán guó jīn fēng gǎo,dōng jiāo jiù bì chén。
保釐资一德,相恊赖诸臣。bǎo lí zī yī dé,xiāng xié lài zhū chén。
城险瞻维石,江深渡有津。chéng xiǎn zhān wéi shí,jiāng shēn dù yǒu jīn。
谒陵真对越,适野极咨询。yè líng zhēn duì yuè,shì yě jí zī xún。
汉史闻书凤,周风想赋麟。hàn shǐ wén shū fèng,zhōu fēng xiǎng fù lín。
转输民力竭,湔涤圣恩新。zhuǎn shū mín lì jié,jiān dí shèng ēn xīn。
牧苑曾归地,乘舆亦济人。mù yuàn céng guī dì,chéng yú yì jì rén。
羽仪看筮渐,棠憩听歌豳。yǔ yí kàn shì jiàn,táng qì tīng gē bīn。
日月光偏近,山川气孔神。rì yuè guāng piān jìn,shān chuān qì kǒng shén。
吾贤应妙简,尹伯况同寅。wú xián yīng miào jiǎn,yǐn bó kuàng tóng yín。
此日栖鸾地,他年燕鹿宾。cǐ rì qī luán dì,tā nián yàn lù bīn。
省台虚席在,珍重报君身。shěng tái xū xí zài,zhēn zhòng bào jūn shēn。

追次西涯先生寄题叠嶂楼

邵宝

涯老题诗在,居然见此楼。yá lǎo tí shī zài,jū rán jiàn cǐ lóu。
书邮何日到,碑刻几人留。shū yóu hé rì dào,bēi kè jǐ rén liú。
树色分淮甸,江声接楚流。shù sè fēn huái diān,jiāng shēng jiē chǔ liú。
吾登方恨晚,谁赋不悲秋。wú dēng fāng hèn wǎn,shuí fù bù bēi qiū。
六代孤鸿没,三山片石浮。liù dài gū hóng méi,sān shān piàn shí fú。
村墟多佛塔,野水有渔舟。cūn xū duō fú tǎ,yě shuǐ yǒu yú zhōu。
吴越连诸郡,荆扬跨两州。wú yuè lián zhū jùn,jīng yáng kuà liǎng zhōu。
岁年齐始建,风景白曾游。suì nián qí shǐ jiàn,fēng jǐng bái céng yóu。
谢眺亭偏古,严陵石最幽。xiè tiào tíng piān gǔ,yán líng shí zuì yōu。
傥非公一语,千载若为酬。tǎng fēi gōng yī yǔ,qiān zài ruò wèi chóu。