古诗词

邵宝

又答文玉

邵宝

根拨幸知花,自谓将食实。gēn bō xìng zhī huā,zì wèi jiāng shí shí。
高才迥绝尘,名先建安七。gāo cái jiǒng jué chén,míng xiān jiàn ān qī。
清甘入人脾,霜馀啖新蜜。qīng gān rù rén pí,shuāng yú dàn xīn mì。
袖然首王廷,天定真可必。xiù rán shǒu wáng tíng,tiān dìng zhēn kě bì。
礼乐三千言,纵横墨如漆。lǐ lè sān qiān yán,zòng héng mò rú qī。

又答文玉

邵宝

无才甘退藏,观颐自求实。wú cái gān tuì cáng,guān yí zì qiú shí。
吾道负苍生,敢拟作者七。wú dào fù cāng shēng,gǎn nǐ zuò zhě qī。
月夜照松苓,霜秋割崖蜜。yuè yè zhào sōng líng,shuāng qiū gē yá mì。
莲房自君投,知味我应必。lián fáng zì jūn tóu,zhī wèi wǒ yīng bì。
报君此山泉,无劳问胶漆。bào jūn cǐ shān quán,wú láo wèn jiāo qī。

晚坐有怀

邵宝

新雨晴,新月明,道人移坐临前庭。xīn yǔ qíng,xīn yuè míng,dào rén yí zuò lín qián tíng。
东邻偶有琅璈声,墙西双鹤相和鸣。dōng lín ǒu yǒu láng áo shēng,qiáng xī shuāng hè xiāng hé míng。
欣然起步春衣轻,石子阶边莎草生。xīn rán qǐ bù chūn yī qīng,shí zi jiē biān shā cǎo shēng。
松花欲黄蒲叶青,可人不来空复情。sōng huā yù huáng pú yè qīng,kě rén bù lái kōng fù qíng。

题画

邵宝

江上春潮晚来恶,水气冥冥接篱落。jiāng shàng chūn cháo wǎn lái è,shuǐ qì míng míng jiē lí luò。
忽看此景如此图,却怪当年何竹鹤。hū kàn cǐ jǐng rú cǐ tú,què guài dāng nián hé zhú hè。
天风吹云山雨收,明日焉知不如昨。tiān fēng chuī yún shān yǔ shōu,míng rì yān zhī bù rú zuó。
蓉湖望眼尽鄱湖,几向东冈坐高阁。róng hú wàng yǎn jǐn pó hú,jǐ xiàng dōng gāng zuò gāo gé。

我冠

邵宝

生我冠,死我冠,我冠不毁我璧完。shēng wǒ guān,sǐ wǒ guān,wǒ guān bù huǐ wǒ bì wán。
于嗟乎公乃盖棺,给孤寺中白骨寒。yú jiē hū gōng nǎi gài guān,gěi gū sì zhōng bái gǔ hán。
蜀道难于天,臣心有如铁。shǔ dào nán yú tiān,chén xīn yǒu rú tiě。
生前未致尉陀书,死后空还苏武节。shēng qián wèi zhì wèi tuó shū,sǐ hòu kōng hái sū wǔ jié。
于嗟兹游亦奇绝,万古清风一秦越。yú jiē zī yóu yì qí jué,wàn gǔ qīng fēng yī qín yuè。

醉石为王翁赋

邵宝

湖上秋容淡如拭,有人时卧林间石。hú shàng qiū róng dàn rú shì,yǒu rén shí wò lín jiān shí。
石边有路通醉乡,梦邪真邪人不识。shí biān yǒu lù tōng zuì xiāng,mèng xié zhēn xié rén bù shí。
人有托,物无情。rén yǒu tuō,wù wú qíng。
石可醉,亦可醒,一声何处沧浪清。shí kě zuì,yì kě xǐng,yī shēng hé chù cāng làng qīng。

志孝诗

邵宝

人谓坟可迁,我无买山钱。rén wèi fén kě qiān,wǒ wú mǎi shān qián。
水不可虞,涧道可易。shuǐ bù kě yú,jiàn dào kě yì。
我有只手,不可转石。wǒ yǒu zhǐ shǒu,bù kě zhuǎn shí。
石可转,知何时。shí kě zhuǎn,zhī hé shí。
我弗是图,安用我为。wǒ fú shì tú,ān yòng wǒ wèi。
我自钳,矢山鬼。wǒ zì qián,shǐ shān guǐ。
我图不能有如水。wǒ tú bù néng yǒu rú shuǐ。
生无期,死有子。shēng wú qī,sǐ yǒu zi。
钳不释生终释死。qián bù shì shēng zhōng shì sǐ。

有客赠传神张泽民

邵宝

有客来从东海湄,笔弄丹青自得师。yǒu kè lái cóng dōng hǎi méi,bǐ nòng dān qīng zì dé shī。
囊中二像示我亦草草,我于斯人如见之。náng zhōng èr xiàng shì wǒ yì cǎo cǎo,wǒ yú sī rén rú jiàn zhī。
溪翁本丰颔,匏翁故多髭。xī wēng běn fēng hàn,páo wēng gù duō zī。
有神乃在髭颔外,予尝得之朝省委蛇时,客之此艺何太奇。yǒu shén nǎi zài zī hàn wài,yǔ cháng dé zhī cháo shěng wěi shé shí,kè zhī cǐ yì hé tài qí。
客言我先祖,曾荷文皇知。kè yán wǒ xiān zǔ,céng hé wén huáng zhī。
百年貌得几名士,至今海内声犹驰,不才方愧裘与箕。bǎi nián mào dé jǐ míng shì,zhì jīn hǎi nèi shēng yóu chí,bù cái fāng kuì qiú yǔ jī。
今予为亲归,早卧江南野。jīn yǔ wèi qīn guī,zǎo wò jiāng nán yě。
有形未能图,有影何须写。yǒu xíng wèi néng tú,yǒu yǐng hé xū xiě。
君今传我神,谁谓非我者。jūn jīn chuán wǒ shén,shuí wèi fēi wǒ zhě。
君归海上超世尘,应将此纸持示人。jūn guī hǎi shàng chāo shì chén,yīng jiāng cǐ zhǐ chí shì rén。
寻常倘有知我者,谓我今吾真未真。xún cháng tǎng yǒu zhī wǒ zhě,wèi wǒ jīn wú zhēn wèi zhēn。

送萧户部

邵宝

水衡之司天下七,算舟通楮时制同。shuǐ héng zhī sī tiān xià qī,suàn zhōu tōng chǔ shí zhì tóng。
京师南来四千里,浒墅实当吴会中。jīng shī nán lái sì qiān lǐ,hǔ shù shí dāng wú huì zhōng。
地官主事延平彦,鸾栖旧在吴江县。dì guān zhǔ shì yán píng yàn,luán qī jiù zài wú jiāng xiàn。
政平如水起歌谣,今之歌谣乃重见。zhèng píng rú shuǐ qǐ gē yáo,jīn zhī gē yáo nǎi zhòng jiàn。
司徒榷课岁有常,数或不经宁惠商。sī tú què kè suì yǒu cháng,shù huò bù jīng níng huì shāng。
太原周公有是语,至今传诵盈庙堂。tài yuán zhōu gōng yǒu shì yǔ,zhì jīn chuán sòng yíng miào táng。
萧君不苛亦不纵,隐然名为司徒重。xiāo jūn bù kē yì bù zòng,yǐn rán míng wèi sī tú zhòng。
江边野老阅人多,独汲山泉远相送。jiāng biān yě lǎo yuè rén duō,dú jí shān quán yuǎn xiāng sòng。

寄题黄鹤楼

邵宝

片云不向琴台泊,鹗渚飞来共黄鹤。piàn yún bù xiàng qín tái pō,è zhǔ fēi lái gòng huáng hè。
黄鹤千年尚未归,惟见高楼倚寥廓。huáng hè qiān nián shàng wèi guī,wéi jiàn gāo lóu yǐ liáo kuò。
有矶巀嵲非人凿,矶上临观何绎络。yǒu jī jié niè fēi rén záo,jī shàng lín guān hé yì luò。
长史杯缘庾老停,谪仙笔为崔郎阁。zhǎng shǐ bēi yuán yǔ lǎo tíng,zhé xiān bǐ wèi cuī láng gé。
内方迤逦大别峰,远树中开夏后宫。nèi fāng yí lǐ dà bié fēng,yuǎn shù zhōng kāi xià hòu gōng。
朝宗江汉直趋海,天津地脉应流通。cháo zōng jiāng hàn zhí qū hǎi,tiān jīn dì mài yīng liú tōng。
登高能赋亦馀事,天子有使将观风。dēng gāo néng fù yì yú shì,tiān zi yǒu shǐ jiāng guān fēng。
西涯老作动千古,白首载歌还沈翁。xī yá lǎo zuò dòng qiān gǔ,bái shǒu zài gē hái shěn wēng。
都台驻节吾乡彦,五十功名犹未半。dōu tái zhù jié wú xiāng yàn,wǔ shí gōng míng yóu wèi bàn。
不转常持匪石心,无涯每出如流翰。bù zhuǎn cháng chí fěi shí xīn,wú yá měi chū rú liú hàn。
匡庐云隐具区涛,我放扁舟君不见。kuāng lú yún yǐn jù qū tāo,wǒ fàng biǎn zhōu jūn bù jiàn。
清秋贻我洞庭歌,手墨新题溢缄面。qīng qiū yí wǒ dòng tíng gē,shǒu mò xīn tí yì jiān miàn。
君诗原是杜中人,吏在汉廷称老练。jūn shī yuán shì dù zhōng rén,lì zài hàn tíng chēng lǎo liàn。
冯君莫向栋边悬,恐露精光射星汉。féng jūn mò xiàng dòng biān xuán,kǒng lù jīng guāng shè xīng hàn。

题画

邵宝

近山如城人可住,远山如屏带烟雾。jìn shān rú chéng rén kě zhù,yuǎn shān rú píng dài yān wù。
天际孤舟何处来,云中指点津头树。tiān jì gū zhōu hé chù lái,yún zhōng zhǐ diǎn jīn tóu shù。
客至桃源花正春,回首空嗟相见暮。kè zhì táo yuán huā zhèng chūn,huí shǒu kōng jiē xiāng jiàn mù。
苍壁丹厓几万寻,飞鸟回旋不知路。cāng bì dān yá jǐ wàn xún,fēi niǎo huí xuán bù zhī lù。
路逢樵者问山名,山深只为无名故。lù féng qiáo zhě wèn shān míng,shān shēn zhǐ wèi wú míng gù。
中有青莲今古青,时向幽人一披露。zhōng yǒu qīng lián jīn gǔ qīng,shí xiàng yōu rén yī pī lù。
冯生学画举业馀,胸中尘土先扫除。féng shēng xué huà jǔ yè yú,xiōng zhōng chén tǔ xiān sǎo chú。
清秋此幅展向我,请我茅笔纵横书。qīng qiū cǐ fú zhǎn xiàng wǒ,qǐng wǒ máo bǐ zòng héng shū。
南沙风韵杜陵后,随物赋形吾不如。nán shā fēng yùn dù líng hòu,suí wù fù xíng wú bù rú。

七曲湾足旧句

邵宝

七曲湾,七曲湾,邵家亭子面西山。qī qū wān,qī qū wān,shào jiā tíng zi miàn xī shān。
亭荒久矣山长在,一百馀年俯仰间。tíng huāng jiǔ yǐ shān zhǎng zài,yī bǎi yú nián fǔ yǎng jiān。
吾亭今复此,不见鹤飞还。wú tíng jīn fù cǐ,bù jiàn hè fēi hái。
见山如见古人颜,青青千万古,来往白云闲。jiàn shān rú jiàn gǔ rén yán,qīng qīng qiān wàn gǔ,lái wǎng bái yún xián。
策杖临流水,重歌七曲湾。cè zhàng lín liú shuǐ,zhòng gē qī qū wān。

思萱为吴太学辂作

邵宝

伊昔母在萱正华,儿呼母应春满家。yī xī mǔ zài xuān zhèng huá,ér hū mǔ yīng chūn mǎn jiā。
而今见花不见母,家道犹春儿独苦。ér jīn jiàn huā bù jiàn mǔ,jiā dào yóu chūn ér dú kǔ。
苦心对花花亦愁,恸哭披图春复秋。kǔ xīn duì huā huā yì chóu,tòng kū pī tú chūn fù qiū。

潘氏两寿歌

邵宝

伯翁九十常登山,城中策杖犹等闲。bó wēng jiǔ shí cháng dēng shān,chéng zhōng cè zhàng yóu děng xián。
仲翁七十不觉老,笑谈出口人绝倒。zhòng wēng qī shí bù jué lǎo,xiào tán chū kǒu rén jué dào。
两翁本是神仙流,青囊传世真箕裘。liǎng wēng běn shì shén xiān liú,qīng náng chuán shì zhēn jī qiú。
二十年前古稀酒,伯翁杯落仲翁手。èr shí nián qián gǔ xī jiǔ,bó wēng bēi luò zhòng wēng shǒu。
小山雨露年年春,庭前已有折桂人。xiǎo shān yǔ lù nián nián chūn,tíng qián yǐ yǒu zhé guì rén。
先人种德如种树,蜡梅花放春佳处。xiān rén zhǒng dé rú zhǒng shù,là méi huā fàng chūn jiā chù。
从今准拟开寿筵,千二百年如一年。cóng jīn zhǔn nǐ kāi shòu yán,qiān èr bǎi nián rú yī nián。
君不见兄酬弟劝歌且祝,玉林季弟诗如玉。jūn bù jiàn xiōng chóu dì quàn gē qiě zhù,yù lín jì dì shī rú yù。
九峰书院歌涯翁,先生为孙司徒作。jiǔ fēng shū yuàn gē yá wēng,xiān shēng wèi sūn sī tú zuò。

九峰书院歌

邵宝

司徒归欤秋月九,江上寻山历厖纠。sī tú guī yú qiū yuè jiǔ,jiāng shàng xún shān lì páng jiū。
九峰何在郢城西,此景更无他处有。jiǔ fēng hé zài yǐng chéng xī,cǐ jǐng gèng wú tā chù yǒu。
谁将群物名飞走,取类应出前人口。shuí jiāng qún wù míng fēi zǒu,qǔ lèi yīng chū qián rén kǒu。
为鸡为马为象狮,指点相呼故非偶。wèi jī wèi mǎ wèi xiàng shī,zhǐ diǎn xiāng hū gù fēi ǒu。
乌岭焦山自色形,远为神仙近慈母。wū lǐng jiāo shān zì sè xíng,yuǎn wèi shén xiān jìn cí mǔ。
方床若为野人悬,断舸不劳津吏守。fāng chuáng ruò wèi yě rén xuán,duàn gě bù láo jīn lì shǒu。
公心好静复好奇,孰谓伤廉本无取。gōng xīn hǎo jìng fù hǎo qí,shú wèi shāng lián běn wú qǔ。
书堂清敞据中区,曲径烟萝舒复纽。shū táng qīng chǎng jù zhōng qū,qū jìng yān luó shū fù niǔ。
云开画障当南荣,泉送琴声入西牖。yún kāi huà zhàng dāng nán róng,quán sòng qín shēng rù xī yǒu。
别来想像三十年,清梦几回诗几首。bié lái xiǎng xiàng sān shí nián,qīng mèng jǐ huí shī jǐ shǒu。
鉴湖不用乞新恩,故物今还落公手。jiàn hú bù yòng qǐ xīn ēn,gù wù jīn hái luò gōng shǒu。
九峰仿佛在壶中,一笑春风共醇酒。jiǔ fēng fǎng fú zài hú zhōng,yī xiào chūn fēng gòng chún jiǔ。
谢安卧不负东山,杜甫望常依北斗。xiè ān wò bù fù dōng shān,dù fǔ wàng cháng yī běi dòu。
携满青囊采药多,坐温白石观棋久。xié mǎn qīng náng cǎi yào duō,zuò wēn bái shí guān qí jiǔ。
香山老者复何人,此老此峰皆寿耇。xiāng shān lǎo zhě fù hé rén,cǐ lǎo cǐ fēng jiē shòu gǒu。
涯翁大作合磨崖,为问山灵汝知否。yá wēng dà zuò hé mó yá,wèi wèn shān líng rǔ zhī fǒu。

谢徐员外送石子歌

邵宝

秋官西来自三衢,赠我石子舁十夫。qiū guān xī lái zì sān qú,zèng wǒ shí zi yú shí fū。
问渠安所收拾此,急水滩头激浪馀。wèn qú ān suǒ shōu shí cǐ,jí shuǐ tān tóu jī làng yú。
君何太劳我太迂,谁知古意皆可书。jūn hé tài láo wǒ tài yū,shuí zhī gǔ yì jiē kě shū。
世间奇货玉与珠,我独爱此珠玉如。shì jiān qí huò yù yǔ zhū,wǒ dú ài cǐ zhū yù rú。
君看磊磊复落落,长短圆方不须凿。jūn kàn lěi lěi fù luò luò,zhǎng duǎn yuán fāng bù xū záo。
万壑千岩雨送来,沙与揩磨波与濯。wàn hè qiān yán yǔ sòng lái,shā yǔ kāi mó bō yǔ zhuó。
皎然洁素蔚然青,夏造殷因亦惟错。jiǎo rán jié sù wèi rán qīng,xià zào yīn yīn yì wéi cuò。
寻常碌碌未足论,顾我一卷方华岳。xún cháng lù lù wèi zú lùn,gù wǒ yī juǎn fāng huá yuè。
我行两浙西复东,布帆几扬严滩风。wǒ xíng liǎng zhè xī fù dōng,bù fān jǐ yáng yán tān fēng。
一罂置此二三子,澄清激浊胶无功。yī yīng zhì cǐ èr sān zi,chéng qīng jī zhuó jiāo wú gōng。
而今万辈皆我润,润泽不与他山同。ér jīn wàn bèi jiē wǒ rùn,rùn zé bù yǔ tā shān tóng。
便将罗列阶左右,朝夕相看作良友,坦然函丈坚且久。biàn jiāng luó liè jiē zuǒ yòu,cháo xī xiāng kàn zuò liáng yǒu,tǎn rán hán zhàng jiān qiě jiǔ。
君不见一番雨洗一番明,中涵云气上应星。jūn bù jiàn yī fān yǔ xǐ yī fān míng,zhōng hán yún qì shàng yīng xīng。

宝萱堂歌为华文远作

邵宝

宝萱堂前春酒香,东风吹花初日长。bǎo xuān táng qián chūn jiǔ xiāng,dōng fēng chuī huā chū rì zhǎng。
诸郎将儿寿寿母,宾阶有客森成行。zhū láng jiāng ér shòu shòu mǔ,bīn jiē yǒu kè sēn chéng xíng。
具区西来入海去,流到鹅湖未能遽。jù qū xī lái rù hǎi qù,liú dào é hú wèi néng jù。
乾坤汇泽同馀波,正似君家庆钟处。qián kūn huì zé tóng yú bō,zhèng shì jūn jiā qìng zhōng chù。
君不见宜男有种春无涯,一年一觞如此花。jūn bù jiàn yí nán yǒu zhǒng chūn wú yá,yī nián yī shāng rú cǐ huā。

焦山歌

邵宝

焦山古称浮玉山,乃在南徐东北江波之间。jiāo shān gǔ chēng fú yù shān,nǎi zài nán xú dōng běi jiāng bō zhī jiān。
长江西来万馀里,地将到海天为关。zhǎng jiāng xī lái wàn yú lǐ,dì jiāng dào hǎi tiān wèi guān。
金山古金鳌,与此相伯仲。jīn shān gǔ jīn áo,yǔ cǐ xiāng bó zhòng。
高通鸟道两崔嵬,深入龙宫一空洞。gāo tōng niǎo dào liǎng cuī wéi,shēn rù lóng gōng yī kōng dòng。
壮哉大观乾坤中,沧溟有际天无穷。zhuàng zāi dà guān qián kūn zhōng,cāng míng yǒu jì tiān wú qióng。
吐吞兮星日,呼吸兮风云,有时变怪起雷雨,满盈之动成晦蒙。tǔ tūn xī xīng rì,hū xī xī fēng yún,yǒu shí biàn guài qǐ léi yǔ,mǎn yíng zhī dòng chéng huì méng。
上观北斗定天极,下指地势惟兹水上之双峰。shàng guān běi dòu dìng tiān jí,xià zhǐ dì shì wéi zī shuǐ shàng zhī shuāng fēng。
吾尝济瓜州、弭京口,鼓楫中流屡回首。wú cháng jì guā zhōu mǐ jīng kǒu,gǔ jí zhōng liú lǚ huí shǒu。
仙翁招我上金山,指点焦山引杯酒。xiān wēng zhāo wǒ shàng jīn shān,zhǐ diǎn jiāo shān yǐn bēi jiǔ。
君不见百川四渎先江河,安流争似惊涛多。jūn bù jiàn bǎi chuān sì dú xiān jiāng hé,ān liú zhēng shì jīng tāo duō。
中河底柱复碣石,江山非此如此逝者何。zhōng hé dǐ zhù fù jié shí,jiāng shān fēi cǐ rú cǐ shì zhě hé。
子登台,我歌此,吾道茫茫正如水。zi dēng tái,wǒ gē cǐ,wú dào máng máng zhèng rú shuǐ。

青山歌

邵宝

吾闻太湖之上郡山丛,参差一碧皆摩空。wú wén tài hú zhī shàng jùn shān cóng,cān chà yī bì jiē mó kōng。
兹山乃独擅名字,两洞庭北夫椒东。zī shān nǎi dú shàn míng zì,liǎng dòng tíng běi fū jiāo dōng。
南条西来几经络,东将到海还盘薄。nán tiáo xī lái jǐ jīng luò,dōng jiāng dào hǎi hái pán báo。
左旋右引真有情,古色疑从天上落。zuǒ xuán yòu yǐn zhēn yǒu qíng,gǔ sè yí cóng tiān shàng luò。
望湖亭如一巢小,万顷烟涛连树杪。wàng hú tíng rú yī cháo xiǎo,wàn qǐng yān tāo lián shù miǎo。
七十二峰名者谁,今古兴亡云杳杳。qī shí èr fēng míng zhě shuí,jīn gǔ xīng wáng yún yǎo yǎo。
援琴曾和桓山歌,断碑破冢如予何。yuán qín céng hé huán shān gē,duàn bēi pò zhǒng rú yǔ hé。
振衣独上最高处,沧浪调远清风多。zhèn yī dú shàng zuì gāo chù,cāng làng diào yuǎn qīng fēng duō。
旧诏归来病新起,拭目江湖千万里。jiù zhào guī lái bìng xīn qǐ,shì mù jiāng hú qiān wàn lǐ。
丹邱信有在人间,兹山兹山无乃是。dān qiū xìn yǒu zài rén jiān,zī shān zī shān wú nǎi shì。
老僧报我山花春,题诗为报山中人。lǎo sēng bào wǒ shān huā chūn,tí shī wèi bào shān zhōng rén。
它日歌词已陈迹,谓君再拂湖边石。tā rì gē cí yǐ chén jì,wèi jūn zài fú hú biān shí。
吾尝一题少室三匡庐,不知山灵谓我今何如。wú cháng yī tí shǎo shì sān kuāng lú,bù zhī shān líng wèi wǒ jīn hé rú。

谢莫如山惠菖蒲歌

邵宝

我有二奇石,来自上下钟。wǒ yǒu èr qí shí,lái zì shàng xià zhōng。
是时我行自南复之东,二物真相从。shì shí wǒ xíng zì nán fù zhī dōng,èr wù zhēn xiāng cóng。
楼船习习生清风,迩来数年委置庭草丛。lóu chuán xí xí shēng qīng fēng,ěr lái shù nián wěi zhì tíng cǎo cóng。
新春有客赠我石,其数与物皆相同,问之云来自蜀中。xīn chūn yǒu kè zèng wǒ shí,qí shù yǔ wù jiē xiāng tóng,wèn zhī yún lái zì shǔ zhōng。
殊形异状不可以模写,大抵荒崖绝壁自天生质非一日,复有长江之水朝夕相撞舂。shū xíng yì zhuàng bù kě yǐ mó xiě,dà dǐ huāng yá jué bì zì tiān shēng zhì fēi yī rì,fù yǒu zhǎng jiāng zhī shuǐ cháo xī xiāng zhuàng chōng。
其间岁月不知几千百,乃成造化之神功。qí jiān suì yuè bù zhī jǐ qiān bǎi,nǎi chéng zào huà zhī shén gōng。
东坡雪浪何似者,吾此四物无乃堪弟兄。dōng pō xuě làng hé shì zhě,wú cǐ sì wù wú nǎi kān dì xiōng。
有客谓予言,此石置之盆,可种九节仙灵草。yǒu kè wèi yǔ yán,cǐ shí zhì zhī pén,kě zhǒng jiǔ jié xiān líng cǎo。
南沙偶来观,谓客言诚好,我将致之时尚早。nán shā ǒu lái guān,wèi kè yán chéng hǎo,wǒ jiāng zhì zhī shí shàng zǎo。
早闻扣门声,一童手持抱。zǎo wén kòu mén shēng,yī tóng shǒu chí bào。
即令童子洗石分种之,如送仙人上蓬岛。jí lìng tóng zi xǐ shí fēn zhǒng zhī,rú sòng xiān rén shàng péng dǎo。
走笔谢南沙,清贞愿相保。zǒu bǐ xiè nán shā,qīng zhēn yuàn xiāng bǎo。
世上琼瑶何足宝。shì shàng qióng yáo hé zú bǎo。