古诗词

邵宝

中秋客歌东庐至邀南沙

邵宝

今夕中秋月有华,古奇石下有幽花。jīn xī zhōng qiū yuè yǒu huá,gǔ qí shí xià yǒu yōu huā。
惠山泉水荆溪茶,酒名且出仙坛麻。huì shān quán shuǐ jīng xī chá,jiǔ míng qiě chū xiān tán má。
客皆能赋无喧哗。kè jiē néng fù wú xuān huā。
南沙未来东庐去,抗手掉头不肯住。nán shā wèi lái dōng lú qù,kàng shǒu diào tóu bù kěn zhù。
兴在王猷放舟处,雪月皆堪入诗句。xīng zài wáng yóu fàng zhōu chù,xuě yuè jiē kān rù shī jù。
东庐去后南沙来,草堂独对秋星开。dōng lú qù hòu nán shā lái,cǎo táng dú duì qiū xīng kāi。
晚云冉冉生苍苔,我行中庭往复回。wǎn yún rǎn rǎn shēng cāng tái,wǒ xíng zhōng tíng wǎng fù huí。
鹤声报客慰我怀,海月东生酒在杯。hè shēng bào kè wèi wǒ huái,hǎi yuè dōng shēng jiǔ zài bēi。
亦有澜庵在我斋,今夕不乐何为哉。yì yǒu lán ān zài wǒ zhāi,jīn xī bù lè hé wèi zāi。
我题诗,如作史。wǒ tí shī,rú zuò shǐ。
明日挥毫二三纸,东报东庐公,南报南沙子。míng rì huī háo èr sān zhǐ,dōng bào dōng lú gōng,nán bào nán shā zi。

天趣园十景歌

邵宝

石壁巉岩天斫成,一屏万古长青青。shí bì chán yán tiān zhuó chéng,yī píng wàn gǔ zhǎng qīng qīng。
萧园卜邻得正直,谁谓与立天无情。xiāo yuán bo lín dé zhèng zhí,shuí wèi yǔ lì tiān wú qíng。
磐石坦然在平地,四望烟霞以为际。pán shí tǎn rán zài píng dì,sì wàng yān xiá yǐ wèi jì。
数人共坐尚有馀,下布莓苔作文罽。shù rén gòng zuò shàng yǒu yú,xià bù méi tái zuò wén jì。
原泉混混何处来,白虹委地声鸣雷。yuán quán hùn hùn hé chù lái,bái hóng wěi dì shēng míng léi。
水哉有本故如是,清泠未受人间埃。shuǐ zāi yǒu běn gù rú shì,qīng líng wèi shòu rén jiān āi。
曲水流随石渠曲,曲曲春风动新渌,觞泛兰亭客如玉。qū shuǐ liú suí shí qú qū,qū qū chūn fēng dòng xīn lù,shāng fàn lán tíng kè rú yù。
方池水亦潴为方,汪洋数顷涵天光。fāng chí shuǐ yì zhū wèi fāng,wāng yáng shù qǐng hán tiān guāng。
昔人曾赋半亩塘,今也有客歌沧浪。xī rén céng fù bàn mǔ táng,jīn yě yǒu kè gē cāng làng。
水碓有机非作巧,终古周旋曾未了。shuǐ duì yǒu jī fēi zuò qiǎo,zhōng gǔ zhōu xuán céng wèi le。
寻常成物不言劳,更复何心较多少。xún cháng chéng wù bù yán láo,gèng fù hé xīn jiào duō shǎo。
钓矶垂钓者何人,千秋再睹磻溪春。diào jī chuí diào zhě hé rén,qiān qiū zài dǔ pán xī chūn。
水清见石鱼可数,旁有闲地堪经纶。shuǐ qīng jiàn shí yú kě shù,páng yǒu xián dì kān jīng lún。
丹穴于今亦何有,有窟如屋大于斗。dān xué yú jīn yì hé yǒu,yǒu kū rú wū dà yú dòu。
垆鼎已亡存杵臼,应是山灵为诃守。lú dǐng yǐ wáng cún chǔ jiù,yīng shì shān líng wèi hē shǒu。
漱清轩外水涟漪,仰高亭前山崛奇。shù qīng xuān wài shuǐ lián yī,yǎng gāo tíng qián shān jué qí。
丹青尽物不尽意,意在地官南望时。dān qīng jǐn wù bù jǐn yì,yì zài dì guān nán wàng shí。

蓉溪书屋歌

邵宝

绵州城东结书屋,秋晚芙蓉花簇簇。mián zhōu chéng dōng jié shū wū,qiū wǎn fú róng huā cù cù。
主人他日一归来,手检牙签三万轴。zhǔ rén tā rì yī guī lái,shǒu jiǎn yá qiān sān wàn zhóu。
花谢花开清梦遥,主人执法立中朝。huā xiè huā kāi qīng mèng yáo,zhǔ rén zhí fǎ lì zhōng cháo。
门前不植渊明柳,观里曾歌禹锡桃。mén qián bù zhí yuān míng liǔ,guān lǐ céng gē yǔ xī táo。
主人怀思客赋诗,此是诸郎擢第时。zhǔ rén huái sī kè fù shī,cǐ shì zhū láng zhuó dì shí。
西曹法吏春秋笔,东阁儒臣雅颂词。xī cáo fǎ lì chūn qiū bǐ,dōng gé rú chén yǎ sòng cí。
君不见剑阁巉岩去天近,左右峰峦相控引,回首蓉溪云隐隐。jūn bù jiàn jiàn gé chán yán qù tiān jìn,zuǒ yòu fēng luán xiāng kòng yǐn,huí shǒu róng xī yún yǐn yǐn。

松棚歌奉次涯翁先生

邵宝

涯翁壮游尽南东,品题到处皆留踪。yá wēng zhuàng yóu jǐn nán dōng,pǐn tí dào chù jiē liú zōng。
老闲逸事情亦钟,笔底云气成巃嵷。lǎo xián yì shì qíng yì zhōng,bǐ dǐ yún qì chéng lóng sǒng。
乾坤奇观此卷中,有歌落落称棚松。qián kūn qí guān cǐ juǎn zhōng,yǒu gē luò luò chēng péng sōng。
眼前烟雾如郁葱,野无夏屋胡为幪。yǎn qián yān wù rú yù cōng,yě wú xià wū hú wèi méng。
胡不梁柱明光宫,君子若人能固穷。hú bù liáng zhù míng guāng gōng,jūn zi ruò rén néng gù qióng。
周旋地占五十弓,脱去尘土将腾空。zhōu xuán dì zhàn wǔ shí gōng,tuō qù chén tǔ jiāng téng kōng。
上辞鹳鹤下蛇虫,天留奇崛当严冬。shàng cí guàn hè xià shé chóng,tiān liú qí jué dāng yán dōng。
实看纠结虚玲珑,蟠根定与东海通。shí kàn jiū jié xū líng lóng,pán gēn dìng yǔ dōng hǎi tōng。
不然何以游群龙,在渊在陆天机同。bù rán hé yǐ yóu qún lóng,zài yuān zài lù tiān jī tóng。
多言莫如图画工,神品妙得吟哦功。duō yán mò rú tú huà gōng,shén pǐn miào dé yín ó gōng。
使君骢马缨垂红,偶入野寺披蒙茸。shǐ jūn cōng mǎ yīng chuí hóng,ǒu rù yě sì pī méng rōng。
闲将手剔古苔封,行遍天涯亡是公。xián jiāng shǒu tī gǔ tái fēng,xíng biàn tiān yá wáng shì gōng。
几回世上儿成翁,青云后拥风前冲。jǐ huí shì shàng ér chéng wēng,qīng yún hòu yōng fēng qián chōng。
工师过眼徒憧憧,岂复斤斧遭樵童。gōng shī guò yǎn tú chōng chōng,qǐ fù jīn fǔ zāo qiáo tóng。
松兮如鸟已出笼,时来贵客僧鸣钟。sōng xī rú niǎo yǐ chū lóng,shí lái guì kè sēng míng zhōng。
寻常曲直嗟麻蓬,谁将此物惊盲聋。xún cháng qū zhí jiē má péng,shuí jiāng cǐ wù jīng máng lóng。
涯翁诗成五色虹,突然平地起危峰。yá wēng shī chéng wǔ sè hóng,tū rán píng dì qǐ wēi fēng。
南来吏牍兼诗筒,知音千里如相逢,雅哉淇澳非卫风。nán lái lì dú jiān shī tǒng,zhī yīn qiān lǐ rú xiāng féng,yǎ zāi qí ào fēi wèi fēng。

太白山人歌为关西孙太初赋

邵宝

山人西从太白来,东南胜览穷天台。shān rén xī cóng tài bái lái,dōng nán shèng lǎn qióng tiān tái。
凤歌落落复自和,笑问楚狂安在哉。fèng gē luò luò fù zì hé,xiào wèn chǔ kuáng ān zài zāi。
江陵曾见子微否,道骨仙风子真有。jiāng líng céng jiàn zi wēi fǒu,dào gǔ xiān fēng zi zhēn yǒu。
神游八极偕者谁,江上听潮何太久。shén yóu bā jí xié zhě shuí,jiāng shàng tīng cháo hé tài jiǔ。
山人西望几回首,石室高寒逼星斗。shān rén xī wàng jǐ huí shǒu,shí shì gāo hán bī xīng dòu。
六月争传雪未消,万峰谁遣云长守。liù yuè zhēng chuán xuě wèi xiāo,wàn fēng shuí qiǎn yún zhǎng shǒu。
南来遗我方山冠,何以报之青琅玕。nán lái yí wǒ fāng shān guān,hé yǐ bào zhī qīng láng gān。
杜陵诗人不可作,击节虚堂风雨寒。dù líng shī rén bù kě zuò,jī jié xū táng fēng yǔ hán。

再作太白山人歌

邵宝

吾闻太白之山倚西极,华岳崚嶒势相敌。wú wén tài bái zhī shān yǐ xī jí,huá yuè léng céng shì xiāng dí。
上凌刚风太古雪尚寒,下抚苍茫鸟无力。shàng líng gāng fēng tài gǔ xuě shàng hán,xià fǔ cāng máng niǎo wú lì。
吁嗟兹山有径不与终南通,士将避世往往游其中,超历万壑巢云松。xū jiē zī shān yǒu jìng bù yǔ zhōng nán tōng,shì jiāng bì shì wǎng wǎng yóu qí zhōng,chāo lì wàn hè cháo yún sōng。
伊昔丈人负刍者,危言曾动河汾公,至今谈麈流清风。yī xī zhàng rén fù chú zhě,wēi yán céng dòng hé fén gōng,zhì jīn tán zhǔ liú qīng fēng。
孙君关中豪,仰止兹山高。sūn jūn guān zhōng háo,yǎng zhǐ zī shān gāo。
自称山人巾葛白布袍,入山静坐观众妙,出指八极将翔翱。zì chēng shān rén jīn gé bái bù páo,rù shān jìng zuò guān zhòng miào,chū zhǐ bā jí jiāng xiáng áo。
胸有五色文,眼底无青紫。xiōng yǒu wǔ sè wén,yǎn dǐ wú qīng zǐ。
名家自视出杜陵,走笔题诗乃如史。míng jiā zì shì chū dù líng,zǒu bǐ tí shī nǎi rú shǐ。
子长有语称董生,季主何心讥贾子。zi zhǎng yǒu yǔ chēng dǒng shēng,jì zhǔ hé xīn jī jiǎ zi。
迩来五见江东春,南寻禹穴能知津。ěr lái wǔ jiàn jiāng dōng chūn,nán xún yǔ xué néng zhī jīn。
相逢下我东野拜,何人复谓秦无人。xiāng féng xià wǒ dōng yě bài,hé rén fù wèi qín wú rén。
我作山人歌,物色其柰山人何。wǒ zuò shān rén gē,wù sè qí nài shān rén hé。
山林岁年晚,江海风雨多。shān lín suì nián wǎn,jiāng hǎi fēng yǔ duō。
山人不归太白空嵯峨。shān rén bù guī tài bái kōng cuó é。

水北山庄图歌

邵宝

近来善学孟端画,眼中吾许张临湘。jìn lái shàn xué mèng duān huà,yǎn zhōng wú xǔ zhāng lín xiāng。
临湘病后作此幅,树色惨淡山苍苍。lín xiāng bìng hòu zuò cǐ fú,shù sè cǎn dàn shān cāng cāng。
水北山人好事者,要我题诗惠泉下。shuǐ běi shān rén hǎo shì zhě,yào wǒ tí shī huì quán xià。
秋林逝矣不可招,临湘临湘亦其亚。qiū lín shì yǐ bù kě zhāo,lín xiāng lín xiāng yì qí yà。
菊有黄华夜榻深,长吟偶坐吾玉林。jú yǒu huáng huá yè tà shēn,zhǎng yín ǒu zuò wú yù lín。
樽前击节与未已,谁能和以无弦琴。zūn qián jī jié yǔ wèi yǐ,shuí néng hé yǐ wú xián qín。
听松庵里庐山壁,少日相看眼双碧。tīng sōng ān lǐ lú shān bì,shǎo rì xiāng kàn yǎn shuāng bì。
酒酣且作山人歌,莫向山僧问畴昔。jiǔ hān qiě zuò shān rén gē,mò xiàng shān sēng wèn chóu xī。

金山行送林提学之山西

邵宝

大江之中,有峰崔嵬。dà jiāng zhī zhōng,yǒu fēng cuī wéi。
屹然独立不可动,百川到此皆萦回。yì rán dú lì bù kě dòng,bǎi chuān dào cǐ jiē yíng huí。
乾坤风气,与水相移推。qián kūn fēng qì,yǔ shuǐ xiāng yí tuī。
来今往古无断续,中间有阖复有开。lái jīn wǎng gǔ wú duàn xù,zhōng jiān yǒu hé fù yǒu kāi。
顺流直泻忽此突然者,俨如玄圭锡禹戴履参三才。shùn liú zhí xiè hū cǐ tū rán zhě,yǎn rú xuán guī xī yǔ dài lǚ cān sān cái。
吾闻岷山导江,东沱北汇,茫然两涯。wú wén mín shān dǎo jiāng,dōng tuó běi huì,máng rán liǎng yá。
瞿塘谁为峡,滟滪谁为堆。qú táng shuí wèi xiá,yàn yù shuí wèi duī。
洞庭东去小孤小,又东千里行绕凤凰之高台。dòng tíng dōng qù xiǎo gū xiǎo,yòu dōng qiān lǐ xíng rào fèng huáng zhī gāo tái。
南徐望海只尺是青天,如宇置此㘭堂杯。nán xú wàng hǎi zhǐ chǐ shì qīng tiān,rú yǔ zhì cǐ ào táng bēi。
兹峰非柱亦非碣,清泠隔绝人间埃。zī fēng fēi zhù yì fēi jié,qīng líng gé jué rén jiān āi。
神宫佛刹半参倚,唐镌宋刻剥落生莓苔。shén gōng fú shā bàn cān yǐ,táng juān sòng kè bō luò shēng méi tái。
蛟龙隐盘窟,鸾鹄栖悬崖。jiāo lóng yǐn pán kū,luán gǔ qī xuán yá。
上摩苍茫下临空洞兮,不可以测度,但见海有西户江有东南隈。shàng mó cāng máng xià lín kōng dòng xī,bù kě yǐ cè dù,dàn jiàn hǎi yǒu xī hù jiāng yǒu dōng nán wēi。
一山二水理应尔,嗟此卷石直从何地天将来。yī shān èr shuǐ lǐ yīng ěr,jiē cǐ juǎn shí zhí cóng hé dì tiān jiāng lái。
水神夜戒百灵护,万骑驱逐疾走如衔枚。shuǐ shén yè jiè bǎi líng hù,wàn qí qū zhú jí zǒu rú xián méi。
吁嗟乎,尾闾去终日,昆仑几时回。xū jiē hū,wěi lǘ qù zhōng rì,kūn lún jǐ shí huí。
振陵风雨潮汐争喧豗。zhèn líng fēng yǔ cháo xī zhēng xuān huī。
大哉吾道一逝者,夫何为乎有澜日倒波今颓。dà zāi wú dào yī shì zhě,fū hé wèi hū yǒu lán rì dào bō jīn tuí。
若非藉此作孤障,彼狂且悍将谁与之裁。ruò fēi jí cǐ zuò gū zhàng,bǐ kuáng qiě hàn jiāng shuí yǔ zhī cái。
吾人定力如此石,沧桑不变此石无倾隤。wú rén dìng lì rú cǐ shí,cāng sāng bù biàn cǐ shí wú qīng tuí。
送君须上最高处,商声击石开君怀。sòng jūn xū shàng zuì gāo chù,shāng shēng jī shí kāi jūn huái。
太行绝顶更回首,一航东海何如哉。tài xíng jué dǐng gèng huí shǒu,yī háng dōng hǎi hé rú zāi。

貘皮行

邵宝

客从巴东至,遗我一兽皮。kè cóng bā dōng zhì,yí wǒ yī shòu pí。
观之非虎非熊罴,三十年前尝见之。guān zhī fēi hǔ fēi xióng pí,sān shí nián qián cháng jiàn zhī。
貘哉貘哉古白泽,蜀中诸山多窟宅。mò zāi mò zāi gǔ bái zé,shǔ zhōng zhū shān duō kū zhái。
嚼铁复吞铜,他物更何择。jué tiě fù tūn tóng,tā wù gèng hé zé。
独出不知云雾深,狂奔但恨林原窄。dú chū bù zhī yún wù shēn,kuáng bēn dàn hèn lín yuán zhǎi。
辟邪亦袪湿,此语自古闻,今夕何夕来吾门。pì xié yì qū shī,cǐ yǔ zì gǔ wén,jīn xī hé xī lái wú mén。
貘乎貘乎汝诚武,吾将高坐论斯文。mò hū mò hū rǔ chéng wǔ,wú jiāng gāo zuò lùn sī wén。

禽言

邵宝

看蚕看火。kàn cán kàn huǒ。
昨夜小姑今夜我。zuó yè xiǎo gū jīn yè wǒ。
夜不能眠昼不坐。yè bù néng mián zhòu bù zuò。
火弗戒兮蚕受祸。huǒ fú jiè xī cán shòu huò。
无丝可。wú sī kě。
无绵可。wú mián kě。
蚕死惨那。cán sǐ cǎn nà。
看蚕看火。kàn cán kàn huǒ。

思山翁辞二首

邵宝

山中人兮逾上寿。shān zhōng rén xī yú shàng shòu。
饮石泉兮卧岩窦。yǐn shí quán xī wò yán dòu。
女萝衣兮薜荔裳,朝飧霞兮夕白云以为覆。nǚ luó yī xī bì lì shang,cháo sūn xiá xī xī bái yún yǐ wèi fù。
百草纷兮与邻,予独友兮三秀。bǎi cǎo fēn xī yǔ lín,yǔ dú yǒu xī sān xiù。
世莫知兮已哉,孰姓予兮何首。shì mò zhī xī yǐ zāi,shú xìng yǔ xī hé shǒu。

思山翁辞二首

邵宝

山中人兮予所求。shān zhōng rén xī yǔ suǒ qiú。
梦悠悠兮繇昭昭。mèng yōu yōu xī yáo zhāo zhāo。
操予锸兮登高邱。cāo yǔ chā xī dēng gāo qiū。
聊尽日兮延伫,招松乔兮千秋。liáo jǐn rì xī yán zhù,zhāo sōng qiáo xī qiān qiū。
山中人兮盍从我游。shān zhōng rén xī hé cóng wǒ yóu。

水仙

邵宝

若有人兮江之中,委翠带兮含天风。ruò yǒu rén xī jiāng zhī zhōng,wěi cuì dài xī hán tiān fēng。
敛玉颜兮掩春露,婉清扬兮谁容。liǎn yù yán xī yǎn chūn lù,wǎn qīng yáng xī shuí róng。
汉之北兮湘之东,将帝子兮吾从。hàn zhī běi xī xiāng zhī dōng,jiāng dì zi xī wú cóng。
汀有兰兮岸有芷,恨千古兮如水。tīng yǒu lán xī àn yǒu zhǐ,hèn qiān gǔ xī rú shuǐ。

云庄十石辞仰高

邵宝

有石兮山巅,咫尺兮青天。yǒu shí xī shān diān,zhǐ chǐ xī qīng tiān。
日延企兮愁予,何星辰兮渺然。rì yán qǐ xī chóu yǔ,hé xīng chén xī miǎo rán。

云庄十石辞仰高

邵宝

左予顾兮骋怀,下方忽兮云开。zuǒ yǔ gù xī chěng huái,xià fāng hū xī yún kāi。
坐商谣兮击石,见双鹤兮飞来。zuò shāng yáo xī jī shí,jiàn shuāng hè xī fēi lái。

云庄十石辞仰高

邵宝

山北顾兮又东,云冥冥兮海蒙蒙。shān běi gù xī yòu dōng,yún míng míng xī hǎi méng méng。
扶桑眷兮安在,空叹息兮桴翁。fú sāng juàn xī ān zài,kōng tàn xī xī fú wēng。

云庄十石辞仰高

邵宝

山苍苍兮白云,白杨风兮夕曛。shān cāng cāng xī bái yún,bái yáng fēng xī xī xūn。
怀伊人兮终古,秋吾黍兮春芹。huái yī rén xī zhōng gǔ,qiū wú shǔ xī chūn qín。

云庄十石辞仰高

邵宝

夫何为兮此峰,中砑然兮有容。fū hé wèi xī cǐ fēng,zhōng yà rán xī yǒu róng。
云纷纷兮在下,欲跻攀兮焉从。yún fēn fēn xī zài xià,yù jī pān xī yān cóng。

云庄十石辞仰高

邵宝

云际兮山麓,原离离兮芳菉。yún jì xī shān lù,yuán lí lí xī fāng lù。
天风起兮樵歌,思幽人兮在谷。tiān fēng qǐ xī qiáo gē,sī yōu rén xī zài gǔ。

云庄十石辞仰高

邵宝

目窅窅兮天涯,岑遥碧兮参差。mù yǎo yǎo xī tiān yá,cén yáo bì xī cān chà。
望重华兮未极,渺何方兮九疑。wàng zhòng huá xī wèi jí,miǎo hé fāng xī jiǔ yí。