古诗词

唐之淳

池河驿

唐之淳

前日中都雪,都人庆丰年。qián rì zhōng dōu xuě,dōu rén qìng fēng nián。
今日池河雪,寒冰在前川。jīn rì chí hé xuě,hán bīng zài qián chuān。
平明集仆夫,饭熟犹晏眠。píng míng jí pū fū,fàn shú yóu yàn mián。
高呼强之饭,牛冻车不前。gāo hū qiáng zhī fàn,niú dòng chē bù qián。
黄犊成素骊,乌巾为白毡。huáng dú chéng sù lí,wū jīn wèi bái zhān。
却忆荆山外,别有琼瑶田。què yì jīng shān wài,bié yǒu qióng yáo tián。
去京尚十舍,去乡仍渺绵。qù jīng shàng shí shě,qù xiāng réng miǎo mián。
安能讼滕六,旭日布九天。ān néng sòng téng liù,xù rì bù jiǔ tiān。

清流关

唐之淳

过阪当牵驴,过关当下车。guò bǎn dāng qiān lǘ,guò guān dāng xià chē。
下车当用扶,牵驴当用驱。xià chē dāng yòng fú,qiān lǘ dāng yòng qū。
同云蔽曾冈,积雪平丘墟。tóng yún bì céng gāng,jī xuě píng qiū xū。
行客歌苦寒,羸童叹无襦。xíng kè gē kǔ hán,léi tóng tàn wú rú。
稍见迟日升,轻冰犹在须。shāo jiàn chí rì shēng,qīng bīng yóu zài xū。
仰怀多病母,长年卧茅庐。yǎng huái duō bìng mǔ,zhǎng nián wò máo lú。
静言思奋飞,迫切危险涂。jìng yán sī fèn fēi,pò qiè wēi xiǎn tú。
危险不足恤,菽水当何如。wēi xiǎn bù zú xù,shū shuǐ dāng hé rú。

题叶贡士湖曲草堂

唐之淳

客来不骑马,反作艇子嬉。kè lái bù qí mǎ,fǎn zuò tǐng zi xī。
醉来不著巾,倒著白接䍦。zuì lái bù zhù jīn,dào zhù bái jiē lí。
门前一顷菱,个个如红玉。mén qián yī qǐng líng,gè gè rú hóng yù。
收取当秋租,食菱胜食肉。shōu qǔ dāng qiū zū,shí líng shèng shí ròu。
湖稻大颗粒,湖鱼三尺强。hú dào dà kē lì,hú yú sān chǐ qiáng。
稻可饭朝夕,鱼可煮羹汤。dào kě fàn cháo xī,yú kě zhǔ gēng tāng。
东头贺监居,西头放翁宅。dōng tóu hè jiān jū,xī tóu fàng wēng zhái。
看渠作官归,与渠作相识。kàn qú zuò guān guī,yǔ qú zuò xiāng shí。

题画稻

唐之淳

稻田到秋熟,岁岁常食粥。dào tián dào qiū shú,suì suì cháng shí zhōu。
食粥可疗饥,种田当及时。shí zhōu kě liáo jī,zhǒng tián dāng jí shí。

铜雀瓦砚歌

唐之淳

汉日欲没众星紫,老瞒干天扰天纪。hàn rì yù méi zhòng xīng zǐ,lǎo mán gàn tiān rǎo tiān jì。
身辞篡弑遗厥嗣,却付分香兼卖履。shēn cí cuàn shì yí jué sì,què fù fēn xiāng jiān mài lǚ。
铜爵高台五云里,声色娱人死无已。tóng jué gāo tái wǔ yún lǐ,shēng sè yú rén sǐ wú yǐ。
西陵墓草青如洗,舞尘细逐歌声起。xī líng mù cǎo qīng rú xǐ,wǔ chén xì zhú gē shēng qǐ。
台倾土荒产荆杞,遗瓦深川良有以。tái qīng tǔ huāng chǎn jīng qǐ,yí wǎ shēn chuān liáng yǒu yǐ。
豫章得之谀墓鬼,琢配翰墨象焦尾。yù zhāng dé zhī yú mù guǐ,zuó pèi hàn mò xiàng jiāo wěi。
仍铭其阳志其喜,砚工文奇称二美。réng míng qí yáng zhì qí xǐ,yàn gōng wén qí chēng èr měi。
陇西王孙武靖子,宝之不翅琼瑶比。lǒng xī wáng sūn wǔ jìng zi,bǎo zhī bù chì qióng yáo bǐ。
芳春燕客陈棐几,冷电晴云照秋水。fāng chūn yàn kè chén fěi jǐ,lěng diàn qíng yún zhào qiū shuǐ。
研辞释文拂尘滓,红丝无光马蹄毁。yán cí shì wén fú chén zǐ,hóng sī wú guāng mǎ tí huǐ。
邺城狐嘷豫章死,一甓千年置邮耳。yè chéng hú háo yù zhāng sǐ,yī pì qiān nián zhì yóu ěr。
欲镌短歌愧无似,乞借挥毫删魏史。yù juān duǎn gē kuì wú shì,qǐ jiè huī háo shān wèi shǐ。

赋高氏苔竹轩

唐之淳

苍苔绿竹谁所怜,高君作轩苔竹边。cāng tái lǜ zhú shuí suǒ lián,gāo jūn zuò xuān tái zhú biān。
三春雨湿锦纹乱,六月风寒丹凤眠。sān chūn yǔ shī jǐn wén luàn,liù yuè fēng hán dān fèng mián。
有时自引阶前鹤,踏破云根竹华落。yǒu shí zì yǐn jiē qián hè,tà pò yún gēn zhú huá luò。
有时自煮石铛茶,轻烟冥冥萦屋角。yǒu shí zì zhǔ shí dāng chá,qīng yān míng míng yíng wū jiǎo。
我来正值清明时,蜗篆生香入砚池。wǒ lái zhèng zhí qīng míng shí,wō zhuàn shēng xiāng rù yàn chí。
青葱色里无人扫,剥啄声中有客棋。qīng cōng sè lǐ wú rén sǎo,bō zhuó shēng zhōng yǒu kè qí。
我知此君爱幽独,亦欲依君结茅屋。wǒ zhī cǐ jūn ài yōu dú,yì yù yī jūn jié máo wū。
乞借墙阴半亩苔,更植阶西数竿竹。qǐ jiè qiáng yīn bàn mǔ tái,gèng zhí jiē xī shù gān zhú。

射狼曲

唐之淳

甲士重重旗簇簇,一色晴原春草绿。jiǎ shì zhòng zhòng qí cù cù,yī sè qíng yuán chūn cǎo lǜ。
将军小队出峄阳,健如飞鹰不可当。jiāng jūn xiǎo duì chū yì yáng,jiàn rú fēi yīng bù kě dāng。
马人传令弓人受,骍弓在前箭在后。mǎ rén chuán lìng gōng rén shòu,xīng gōng zài qián jiàn zài hòu。
士雄马肥弓力强,胆落北山双白狼。shì xióng mǎ féi gōng lì qiáng,dǎn luò běi shān shuāng bái láng。
吕梁洪边鼓声起,毛血斓斑狼堕水。lǚ liáng hóng biān gǔ shēng qǐ,máo xuè lán bān láng duò shuǐ。

四月六日宿方东轩观方集有作

唐之淳

星离叹暌乖,簪盍欣会晤。xīng lí tàn kuí guāi,zān hé xīn huì wù。
幸兹灯烛光,获睹铿鍧句。xìng zī dēng zhú guāng,huò dǔ kēng hōng jù。
雄若河注海,纤若茧抽绪。xióng ruò hé zhù hǎi,xiān ruò jiǎn chōu xù。
静若禅士定,专若狞妇妒。jìng ruò chán shì dìng,zhuān ruò níng fù dù。
朱弦閟郊坛,画戟森武库。zhū xián bì jiāo tán,huà jǐ sēn wǔ kù。
高将踪汉苏,近或企唐杜。gāo jiāng zōng hàn sū,jìn huò qǐ táng dù。
羁悰涤故烦,隽腹饱新饫。jī cóng dí gù fán,juàn fù bǎo xīn yù。
座有吴子贤,雅多延陵誉。zuò yǒu wú zi xián,yǎ duō yán líng yù。
众乐方具列,善听别音度。zhòng lè fāng jù liè,shàn tīng bié yīn dù。
愧余窘行役,聚鲜别乃遽。kuì yú jiǒng xíng yì,jù xiān bié nǎi jù。
坐席未及温,秣马已在驭。zuò xí wèi jí wēn,mò mǎ yǐ zài yù。
诗殊伐木吟,曲拟骊驹赋。shī shū fá mù yín,qū nǐ lí jū fù。
时夏宵苦长,天凉雨如絮。shí xià xiāo kǔ zhǎng,tiān liáng yǔ rú xù。
城更犹隐楼,庭鸡忽号树。chéng gèng yóu yǐn lóu,tíng jī hū hào shù。
怅矣明发辞,馀音寄遐慕。chàng yǐ míng fā cí,yú yīn jì xiá mù。

送敷竺昙住义乌双林寺二十韵

唐之淳

双林古名刹,婺女之乌伤。shuāng lín gǔ míng shā,wù nǚ zhī wū shāng。
云出汉水白,云归山气黄。yún chū hàn shuǐ bái,yún guī shān qì huáng。
维昔传大士,依山开道场。wéi xī chuán dà shì,yī shān kāi dào chǎng。
六时动天乐,草木生妙香。liù shí dòng tiān lè,cǎo mù shēng miào xiāng。
峰头七佛塔,塔下双神堂。fēng tóu qī fú tǎ,tǎ xià shuāng shén táng。
堂中席久虚,猿鹤愁怨望。táng zhōng xí jiǔ xū,yuán hè chóu yuàn wàng。
吾师霞外秀,六十须眉苍。wú shī xiá wài xiù,liù shí xū méi cāng。
祝发石桥左,挂衣双涧傍。zhù fā shí qiáo zuǒ,guà yī shuāng jiàn bàng。
小笠冒暑雨,轻袍带晨霜。xiǎo lì mào shǔ yǔ,qīng páo dài chén shuāng。
手持文部檄,脚踏龙河航。shǒu chí wén bù xí,jiǎo tà lóng hé háng。
访我玄津西,送之钟山阳。fǎng wǒ xuán jīn xī,sòng zhī zhōng shān yáng。
是时五月朔,绿树薰风凉。shì shí wǔ yuè shuò,lǜ shù xūn fēng liáng。
薝葡白胜云,菖蒲过人长。zhān pú bái shèng yún,chāng pú guò rén zhǎng。
我留看归去,迟回以彷徨。wǒ liú kàn guī qù,chí huí yǐ páng huáng。
师行过越乡,烦师一徜徉。shī xíng guò yuè xiāng,fán shī yī cháng yáng。
乡中多亲友,念我几回肠。xiāng zhōng duō qīn yǒu,niàn wǒ jǐ huí cháng。
为我少安慰,令我羁思忘。wèi wǒ shǎo ān wèi,lìng wǒ jī sī wàng。
马群有骐骥,羽族有凤凰。mǎ qún yǒu qí jì,yǔ zú yǒu fèng huáng。
览德匪称力,如火不用光。lǎn dé fěi chēng lì,rú huǒ bù yòng guāng。
大士迟师久,勉哉宜自彊。dà shì chí shī jiǔ,miǎn zāi yí zì jiàng。

暑坐喜雨

唐之淳

涷雨尘外飞,凉飙霎然至。dōng yǔ chén wài fēi,liáng biāo shà rán zhì。
远岫分夕阴,轻雷阁炎气。yuǎn xiù fēn xī yīn,qīng léi gé yán qì。
云端去翼灭,石罅奔流驶。yún duān qù yì miè,shí xià bēn liú shǐ。
境胜神亦融,无言转多思。jìng shèng shén yì róng,wú yán zhuǎn duō sī。

读和古体凡二十有六韵丰腴醇重有顺无彊第其间与予过实君子宁失于厚公则有之受而不惭正恐不免见讥于识者别用奉答以谢愚拙时戊辰六月癸亥朔日也

唐之淳

王郎长诗壁垒坚,老将睥睨不敢前。wáng láng zhǎng shī bì lěi jiān,lǎo jiāng pì nì bù gǎn qián。
方公偏师扼其吭,如窦车骑登燕然。fāng gōng piān shī è qí kēng,rú dòu chē qí dēng yàn rán。
我闻一鼓避三舍,镞不破的敢言射。wǒ wén yī gǔ bì sān shě,zú bù pò de gǎn yán shè。
闭关朗咏二公篇,累累星斗钟山夜。bì guān lǎng yǒng èr gōng piān,lèi lèi xīng dòu zhōng shān yè。

六月十日夜宿江上韩桥店

唐之淳

晨舻畏炎曦,夕枕爱轻爽。chén lú wèi yán xī,xī zhěn ài qīng shuǎng。
星摇大江动,月送惊潮响。xīng yáo dà jiāng dòng,yuè sòng jīng cháo xiǎng。
微钟答野吹,短梦兴遐想。wēi zhōng dá yě chuī,duǎn mèng xīng xiá xiǎng。
雨止流萤来,荧荧度疏幌。yǔ zhǐ liú yíng lái,yíng yíng dù shū huǎng。

登观音山洞

唐之淳

悬厓临江皋,飞阁栈石面。xuán yá lín jiāng gāo,fēi gé zhàn shí miàn。
空中金像古,舄下云涛溅。kōng zhōng jīn xiàng gǔ,xì xià yún tāo jiàn。
淮楚指顾间,河汉中流见。huái chǔ zhǐ gù jiān,hé hàn zhōng liú jiàn。
幸与风水遭,宁辞登涉倦。xìng yǔ fēng shuǐ zāo,níng cí dēng shè juàn。

渡江至仪真

唐之淳

山月未落潮水平,不闻潮声闻櫓声。shān yuè wèi luò cháo shuǐ píng,bù wén cháo shēng wén lǔ shēng。
乍徐忽远复兴举,宛若秋天鹤鹳鸣。zhà xú hū yuǎn fù xīng jǔ,wǎn ruò qiū tiān hè guàn míng。
龙潭已过仪真近,江南行更江北听。lóng tán yǐ guò yí zhēn jìn,jiāng nán xíng gèng jiāng běi tīng。
瓜步屯边戍卒闲,白沙坝下盐船并。guā bù tún biān shù zú xián,bái shā bà xià yán chuán bìng。
桑麻旆旆黍油油,楚色江光万户秋。sāng má pèi pèi shǔ yóu yóu,chǔ sè jiāng guāng wàn hù qiū。
七十里程弦样直,好风今夜宿扬州。qī shí lǐ chéng xián yàng zhí,hǎo fēng jīn yè sù yáng zhōu。

高邮湖

唐之淳

高邮湖,湖中飞蚊不可驱。gāo yóu hú,hú zhōng fēi wén bù kě qū。
六月七月日未没,春雷隐隐鸣菰蒲。liù yuè qī yuè rì wèi méi,chūn léi yǐn yǐn míng gū pú。
饥蚊如针峰,饱蚊如樱珠。jī wén rú zhēn fēng,bǎo wén rú yīng zhū。
绕船大叫掌流血,有梦不得游华胥。rào chuán dà jiào zhǎng liú xuè,yǒu mèng bù dé yóu huá xū。
前人寄语后人道,不信但看露筋庙。qián rén jì yǔ hòu rén dào,bù xìn dàn kàn lù jīn miào。

往荆山道中即事

唐之淳

小河水深没马颊,浴盘浮渡如浮杯。xiǎo hé shuǐ shēn méi mǎ jiá,yù pán fú dù rú fú bēi。
碾涡咫尺不可上,四夫争挽声喧豗。niǎn wō zhǐ chǐ bù kě shàng,sì fū zhēng wǎn shēng xuān huī。
大河雨馀势业业,邑人来迎具舟楫。dà hé yǔ yú shì yè yè,yì rén lái yíng jù zhōu jí。
片帆天际落春云,万斛空中舞秋叶。piàn fān tiān jì luò chūn yún,wàn hú kōng zhōng wǔ qiū yè。
东边雨响西边日,船上鼓鸣船里笛。dōng biān yǔ xiǎng xī biān rì,chuán shàng gǔ míng chuán lǐ dí。
馀霞闪映一川明,大鱼惊跳双尾赤。yú xiá shǎn yìng yī chuān míng,dà yú jīng tiào shuāng wěi chì。
帆回棹进指淝河,涂山荆山颦翠蛾。fān huí zhào jìn zhǐ féi hé,tú shān jīng shān pín cuì é。
当年辑玉会朝处,今日西风生短莎。dāng nián jí yù huì cháo chù,jīn rì xī fēng shēng duǎn shā。
山前屯兵半降虏,山后人家尽禾黍。shān qián tún bīng bàn jiàng lǔ,shān hòu rén jiā jǐn hé shǔ。
倚滩晚饭已黄昏,将军横槊方怀古。yǐ tān wǎn fàn yǐ huáng hūn,jiāng jūn héng shuò fāng huái gǔ。

和南涧经然灯寺韵

唐之淳

长涂策征騑,解后栖禅处。zhǎng tú cè zhēng fēi,jiě hòu qī chán chù。
入门坐盘石,果得山僧遇。rù mén zuò pán shí,guǒ dé shān sēng yù。
阴泉浥雨漪,阳坡荫云树。yīn quán yì yǔ yī,yáng pō yīn yún shù。
衣留大颠室,马系支公墅。yī liú dà diān shì,mǎ xì zhī gōng shù。
一息神已怡,忘言转多趣。yī xī shén yǐ yí,wàng yán zhuǎn duō qù。
所嗟尘鞅羁,又复扬飙去。suǒ jiē chén yāng jī,yòu fù yáng biāo qù。

和昂霄见怀韵

唐之淳

偶作淮甸游,空烦故人待。ǒu zuò huái diān yóu,kōng fán gù rén dài。
执热思雨凉,驰情寄云海。zhí rè sī yǔ liáng,chí qíng jì yún hǎi。
岂无黄发期,但恐朱颜改。qǐ wú huáng fā qī,dàn kǒng zhū yán gǎi。
共保金石躯,芳名岁寒在。gòng bǎo jīn shí qū,fāng míng suì hán zài。

题徽宗写秋塘翡翠图

唐之淳

藕花红堕莲房老,藕根水涩波声悄。ǒu huā hóng duò lián fáng lǎo,ǒu gēn shuǐ sè bō shēng qiāo。
一双翡翠破苍烟,衔鱼出波飞向天。yī shuāng fěi cuì pò cāng yān,xián yú chū bō fēi xiàng tiān。
日暮无人来荡桨,半黄残柳寒蝉响。rì mù wú rén lái dàng jiǎng,bàn huáng cán liǔ hán chán xiǎng。

题十六罗汉画卷

唐之淳

十六应真谁为写,无住庵主隆茂宗。shí liù yīng zhēn shuí wèi xiě,wú zhù ān zhǔ lóng mào zōng。
茂宗亲入龙眠室,意匠仿佛将无同。mào zōng qīn rù lóng mián shì,yì jiàng fǎng fú jiāng wú tóng。
结跏趺坐侍天女,偏袒右肩降神龙。jié jiā fū zuò shì tiān nǚ,piān tǎn yòu jiān jiàng shén lóng。
手乂布衲云石静,背倚蒲团秋树空。shǒu yì bù nà yún shí jìng,bèi yǐ pú tuán qiū shù kōng。
或圆其颅狞若怒,或帽其首皤而翁。huò yuán qí lú níng ruò nù,huò mào qí shǒu pó ér wēng。
或持经卷面新竹,或撚长须修古容。huò chí jīng juǎn miàn xīn zhú,huò niǎn zhǎng xū xiū gǔ róng。
或陪语笑荫嘉木,或袖麈尾邻枯筇。huò péi yǔ xiào yīn jiā mù,huò xiù zhǔ wěi lín kū qióng。
或憩荦确枕苍虎,草木衣袂皆天风。huò qì luò què zhěn cāng hǔ,cǎo mù yī mèi jiē tiān fēng。
或老无力挟以幼,牙齿脱落双鬓童。huò lǎo wú lì xié yǐ yòu,yá chǐ tuō luò shuāng bìn tóng。
一翁羽扇治茗饮,二士徐行相与从。yī wēng yǔ shàn zhì míng yǐn,èr shì xú xíng xiāng yǔ cóng。
就中笔法各臻极,体态一一清而丰。jiù zhōng bǐ fǎ gè zhēn jí,tǐ tài yī yī qīng ér fēng。
非仙非神亦非鬼,特以戏幻施神通。fēi xiān fēi shén yì fēi guǐ,tè yǐ xì huàn shī shén tōng。
我去天台不千里,赤城烟霞魂梦中。wǒ qù tiān tái bù qiān lǐ,chì chéng yān xiá hún mèng zhōng。
胡麻饭熟木瓜烂,桃花流水春溶溶。hú má fàn shú mù guā làn,táo huā liú shuǐ chūn róng róng。
每思石桥若天上,有脚未踏心忡忡。měi sī shí qiáo ruò tiān shàng,yǒu jiǎo wèi tà xīn chōng chōng。
今日何日展图画,钟山秋雨鸣梧桐。jīn rì hé rì zhǎn tú huà,zhōng shān qiū yǔ míng wú tóng。
欣然矫首望瀛海,应真有灵当我逢。xīn rán jiǎo shǒu wàng yíng hǎi,yīng zhēn yǒu líng dāng wǒ féng。