古诗词

唐之淳

竹坡辞为汤公子赋

唐之淳

繄坡陀兮岩谷,荫蒙茏兮修竹。yī pō tuó xī yán gǔ,yīn méng lóng xī xiū zhú。
月湛湛兮照夜,烟冥冥兮升旭。yuè zhàn zhàn xī zhào yè,yān míng míng xī shēng xù。
坡之人兮相羊,依密荫兮开洞房。pō zhī rén xī xiāng yáng,yī mì yīn xī kāi dòng fáng。
剪春箨以为冠兮,制秋云以为裳。jiǎn chūn tuò yǐ wèi guān xī,zhì qiū yún yǐ wèi shang。
截高枝以为竿兮,钓溪流之鲤鲂。jié gāo zhī yǐ wèi gān xī,diào xī liú zhī lǐ fáng。
窍玲珑以为管兮,集高台之凤凰。qiào líng lóng yǐ wèi guǎn xī,jí gāo tái zhī fèng huáng。
凤凰兮来下,食有鱼兮饮有醑。fèng huáng xī lái xià,shí yǒu yú xī yǐn yǒu xǔ。
挺持节兮养幽素,坡之人兮受天祜。tǐng chí jié xī yǎng yōu sù,pō zhī rén xī shòu tiān hù。

期高公子不至分韵得佳字

唐之淳

坐起对凉雨,绿苔生碧阶。zuò qǐ duì liáng yǔ,lǜ tái shēng bì jiē。
如何跬步间,竟作万里乖。rú hé kuǐ bù jiān,jìng zuò wàn lǐ guāi。
远雁送秋色,白云满秦淮。yuǎn yàn sòng qiū sè,bái yún mǎn qín huái。
所思如钟山,日夕空自佳。suǒ sī rú zhōng shān,rì xī kōng zì jiā。
何能一飞堕,翔泳展中怀。hé néng yī fēi duò,xiáng yǒng zhǎn zhōng huái。

中秋有怀

唐之淳

去年夜醉渔阳月,身逐边鸿寄天末。qù nián yè zuì yú yáng yuè,shēn zhú biān hóng jì tiān mò。
幕中文采六七翁,歌舞喧呼至明发。mù zhōng wén cǎi liù qī wēng,gē wǔ xuān hū zhì míng fā。
今年独客钟山阳,有家不归仍异乡。jīn nián dú kè zhōng shān yáng,yǒu jiā bù guī réng yì xiāng。
午时雨落晚未息,桂树无影星收芒。wǔ shí yǔ luò wǎn wèi xī,guì shù wú yǐng xīng shōu máng。
寒砧楚曲秋声早,南北东西故人少。hán zhēn chǔ qū qiū shēng zǎo,nán běi dōng xī gù rén shǎo。
明年又复在何乡,且吸清尊慰怀抱。míng nián yòu fù zài hé xiāng,qiě xī qīng zūn wèi huái bào。

题桐庐孙盘谷中峰先生兄弟墓铭卷后

唐之淳

盘谷先生贤伯叔,棣萼荧荧照岩谷。pán gǔ xiān shēng xián bó shū,dì è yíng yíng zhào yán gǔ。
伯也仕宋不仕元,叔也居家不干禄。bó yě shì sòng bù shì yuán,shū yě jū jiā bù gàn lù。
一门恂恂服儒雅,讲道哦诗化乡族。yī mén xún xún fú rú yǎ,jiǎng dào ó shī huà xiāng zú。
白云原上扫烟霞,桐君山中友麋鹿。bái yún yuán shàng sǎo yān xiá,tóng jūn shān zhōng yǒu mí lù。
当时故老歌黍离,前代龙头秉钧轴。dāng shí gù lǎo gē shǔ lí,qián dài lóng tóu bǐng jūn zhóu。
先生谢病王公起,方守再来留相辱。xiān shēng xiè bìng wáng gōng qǐ,fāng shǒu zài lái liú xiāng rǔ。
弟兄心事向谁诉,钓台苍苍江水绿。dì xiōng xīn shì xiàng shuí sù,diào tái cāng cāng jiāng shuǐ lǜ。
百年寿考摧栋梁,双冢青葱荫松竹。bǎi nián shòu kǎo cuī dòng liáng,shuāng zhǒng qīng cōng yīn sōng zhú。
幽光潜德谁所写,阡表埋名耀珠玉。yōu guāng qián dé shuí suǒ xiě,qiān biǎo mái míng yào zhū yù。
荣名过眼等流电,节义于人有馀馥。róng míng guò yǎn děng liú diàn,jié yì yú rén yǒu yú fù。
后来孙子亦多贤,带经锄田故山麓。hòu lái sūn zi yì duō xián,dài jīng chú tián gù shān lù。
到今过者仰高风,草际碑文再三读。dào jīn guò zhě yǎng gāo fēng,cǎo jì bēi wén zài sān dú。

雪水烹茶

唐之淳

乞得银河水,来烹龙井茶。qǐ dé yín hé shuǐ,lái pēng lóng jǐng chá。
枪旗开雨叶,风浪熟天华。qiāng qí kāi yǔ yè,fēng làng shú tiān huá。
玉液渗云旗,寒铛独煮时。yù yè shèn yún qí,hán dāng dú zhǔ shí。
一瓯醒酒困,谁道愧粗儿。yī ōu xǐng jiǔ kùn,shuí dào kuì cū ér。

鹰攫鸟呈公相

唐之淳

海西黄鹰双翅团,绣帽锦韝霜日寒。hǎi xī huáng yīng shuāng chì tuán,xiù mào jǐn gōu shuāng rì hán。
忽然乘风张老拳,批杀鸱枭松树端。hū rán chéng fēng zhāng lǎo quán,pī shā chī xiāo sōng shù duān。
身轻势急飞复堕,枭鬼无声鹰眼怒。shēn qīng shì jí fēi fù duò,xiāo guǐ wú shēng yīng yǎn nù。
愿公奋翼如此鹰,剪除枭獍威凭陵,不击凡鸟夸多能。yuàn gōng fèn yì rú cǐ yīng,jiǎn chú xiāo jìng wēi píng líng,bù jī fán niǎo kuā duō néng。

答友人

唐之淳

峄阳之山看孤桐,昔来春初今暮冬。yì yáng zhī shān kàn gū tóng,xī lái chūn chū jīn mù dōng。
天寒日薄河水冻,圯下不逢黄石公。tiān hán rì báo hé shuǐ dòng,yí xià bù féng huáng shí gōng。
州城之南古儒宫,老屋数间围破墉。zhōu chéng zhī nán gǔ rú gōng,lǎo wū shù jiān wéi pò yōng。
入门穹碑立四五,石黑字青苔藓红。rù mén qióng bēi lì sì wǔ,shí hēi zì qīng tái xiǎn hóng。
中有一士瑰而颙,问之姓名无极翁。zhōng yǒu yī shì guī ér yóng,wèn zhī xìng míng wú jí wēng。
自言少壮取科甲,明光奏赋声摩空。zì yán shǎo zhuàng qǔ kē jiǎ,míng guāng zòu fù shēng mó kōng。
运移世改双鬓秃,寄食齐鲁如萍蓬。yùn yí shì gǎi shuāng bìn tū,jì shí qí lǔ rú píng péng。
见我揖我邀我坐,示我新词兼古风。jiàn wǒ yī wǒ yāo wǒ zuò,shì wǒ xīn cí jiān gǔ fēng。
读之琅然合音度,如列牺象鸣笙镛。dú zhī láng rán hé yīn dù,rú liè xī xiàng míng shēng yōng。
乍疑渊源泻江汉,浩浩万里来朝宗。zhà yí yuān yuán xiè jiāng hàn,hào hào wàn lǐ lái cháo zōng。
又惊百卉兢春媚,秀者杰出惟孤松。yòu jīng bǎi huì jīng chūn mèi,xiù zhě jié chū wéi gū sōng。
赠我雄文更奇绝,组织经史成山龙。zèng wǒ xióng wén gèng qí jué,zǔ zhī jīng shǐ chéng shān lóng。
俄然谓我古作者,愧我所得非所蒙。é rán wèi wǒ gǔ zuò zhě,kuì wǒ suǒ dé fēi suǒ méng。
是日积雪明远峰,夕霞照作青芙蓉。shì rì jī xuě míng yuǎn fēng,xī xiá zhào zuò qīng fú róng。
空庭马嘶客当去,邻壁鸡啼人晓舂。kōng tíng mǎ sī kè dāng qù,lín bì jī tí rén xiǎo chōng。
子坐皋比咏芹藻,我走南北如宾鸿。zi zuò gāo bǐ yǒng qín zǎo,wǒ zǒu nán běi rú bīn hóng。
区区聚散何足恤,独有道义能初终。qū qū jù sàn hé zú xù,dú yǒu dào yì néng chū zhōng。
酬子短歌歌未工,冻墨著纸书秋虫。chóu zi duǎn gē gē wèi gōng,dòng mò zhù zhǐ shū qiū chóng。
城南有酒薄如水,与子一醉三千钟,下视粗俗犹盲聋。chéng nán yǒu jiǔ báo rú shuǐ,yǔ zi yī zuì sān qiān zhōng,xià shì cū sú yóu máng lóng。

岁暮奉呈公相

唐之淳

发春食沂水,岁晏复来兹。fā chūn shí yí shuǐ,suì yàn fù lái zī。
如何羁旅踪,涉历绵绵时。rú hé jī lǚ zōng,shè lì mián mián shí。
朝从我公出,驰猎北山陲。cháo cóng wǒ gōng chū,chí liè běi shān chuí。
骍弓挟白羽,紫燕从文骊。xīng gōng xié bái yǔ,zǐ yàn cóng wén lí。
莫归戎府闲,初月照大旗。mò guī róng fǔ xián,chū yuè zhào dà qí。
城近刁斗急,令严人语稀。chéng jìn diāo dòu jí,lìng yán rén yǔ xī。
亦有二三友,摛毫匹书诗。yì yǒu èr sān yǒu,chī háo pǐ shū shī。
铿锵节征鼓,倡和叶埙篪。kēng qiāng jié zhēng gǔ,chàng hé yè xūn chí。
今夕匪恒夕,岁律行推移。jīn xī fěi héng xī,suì lǜ xíng tuī yí。
作乐陈火戏,张灯送瑶卮。zuò lè chén huǒ xì,zhāng dēng sòng yáo zhī。
献酬岂不欢,终觞前致辞。xiàn chóu qǐ bù huān,zhōng shāng qián zhì cí。
春秋贵谨始,君子慎知几。chūn qiū guì jǐn shǐ,jūn zi shèn zhī jǐ。
愿公益崇德,如彼星日辉。yuàn gōng yì chóng dé,rú bǐ xīng rì huī。
上为国柱石,下作民蓍龟。shàng wèi guó zhù shí,xià zuò mín shī guī。
受脤殄凶丑,垂绅赞雍熙。shòu shèn tiǎn xiōng chǒu,chuí shēn zàn yōng xī。
惟音和则钧,在器满乃隳。wéi yīn hé zé jūn,zài qì mǎn nǎi huī。
吾人依末耀,共仰黄发期。wú rén yī mò yào,gòng yǎng huáng fā qī。

对酒

唐之淳

对酒勿伤,偶会何常?duì jiǔ wù shāng,ǒu huì hé cháng?
今日同堂,出门异乡。jīn rì tóng táng,chū mén yì xiāng。
同堂之乐,乐过千春。tóng táng zhī lè,lè guò qiān chūn。
来日大难,苦口焦唇。lái rì dà nán,kǔ kǒu jiāo chún。
翩翩飞燕,冬藏秋见。piān piān fēi yàn,dōng cáng qiū jiàn。
邕邕鸿雁,翱翔云汉。yōng yōng hóng yàn,áo xiáng yún hàn。
顾尔百鸟,啸侣鸣俦。gù ěr bǎi niǎo,xiào lǚ míng chóu。
我欲弯弓,其声啁啁。wǒ yù wān gōng,qí shēng zhāo zhāo。
此物虽微,拙诚所慎。cǐ wù suī wēi,zhuō chéng suǒ shèn。
爱屋及乌,柔远能近。ài wū jí wū,róu yuǎn néng jìn。
吴中白苎,细若缣素。wú zhōng bái zhù,xì ruò jiān sù。
制为君袍,愿君永御。zhì wèi jūn páo,yuàn jūn yǒng yù。

一斋铭有序

唐之淳

天地之道,博厚高明。tiān dì zhī dào,bó hòu gāo míng。
惟其不二,物乃化生。wéi qí bù èr,wù nǎi huà shēng。
人生两间,贵乎克一。rén shēng liǎng jiān,guì hū kè yī。
一则无欲,静虚动直。yī zé wú yù,jìng xū dòng zhí。
在昔伊尹,相于商汤。zài xī yī yǐn,xiāng yú shāng tāng。
咸有一德,训其嗣王。xián yǒu yī dé,xùn qí sì wáng。
姬文法汤,纯亦不已。jī wén fǎ tāng,chún yì bù yǐ。
参登孔门,一贯而唯。cān dēng kǒng mén,yī guàn ér wéi。
下学希圣,致礼治躬。xià xué xī shèng,zhì lǐ zhì gōng。
勿二勿三,勿西勿东。wù èr wù sān,wù xī wù dōng。
及其至也,一于恭敬。jí qí zhì yě,yī yú gōng jìng。
恭则体信,敬则达顺。gōng zé tǐ xìn,jìng zé dá shùn。
信体顺达,礼明乐崇。xìn tǐ shùn dá,lǐ míng lè chóng。
谁其尸之,位育之功。shuí qí shī zhī,wèi yù zhī gōng。
有美公子,一名斋室。yǒu měi gōng zi,yī míng zhāi shì。
我刻斯铭,敢告无斁。wǒ kè sī míng,gǎn gào wú yì。

夜坐怀钱塘友人六言

唐之淳

过却山山水水,不知暮暮朝朝。guò què shān shān shuǐ shuǐ,bù zhī mù mù cháo cháo。
笑我塞中看月,忆君江上闻潮。xiào wǒ sāi zhōng kàn yuè,yì jūn jiāng shàng wén cháo。

题秋山晓霁图六言

唐之淳

藤杖高县晓日,笋鞋软踏秋云。téng zhàng gāo xiàn xiǎo rì,sǔn xié ruǎn tà qiū yún。
好拉镜湖贺老,同寻句曲茅君。hǎo lā jìng hú hè lǎo,tóng xún jù qū máo jūn。

山居八事诗耕田

唐之淳

饭牛每遇夜半,犁田喜及春初。fàn niú měi yù yè bàn,lí tián xǐ jí chūn chū。
但祝五风十雨,不愁官税私租。dàn zhù wǔ fēng shí yǔ,bù chóu guān shuì sī zū。

山居八事诗耕田

唐之淳

耕云东坞西坞,饮水前溪后溪。gēng yún dōng wù xī wù,yǐn shuǐ qián xī hòu xī。
野老时能叩角,家童已解扶犁。yě lǎo shí néng kòu jiǎo,jiā tóng yǐ jiě fú lí。

山居八事诗耕田

唐之淳

饮食秋菘春韭,不辞短瓮长瓶。yǐn shí qiū sōng chūn jiǔ,bù cí duǎn wèng zhǎng píng。
汉阴丈人知已,北山隐者同盟。hàn yīn zhàng rén zhī yǐ,běi shān yǐn zhě tóng méng。

山居八事诗耕田

唐之淳

云护灵苗胜雪,日蒸香气成霞。yún hù líng miáo shèng xuě,rì zhēng xiāng qì chéng xiá。
自拟老来扶疾,傍人错道医家。zì nǐ lǎo lái fú jí,bàng rén cuò dào yī jiā。

山居八事诗耕田

唐之淳

雨露香生蓓蕾,烟霞满贮笭箵。yǔ lù xiāng shēng bèi lěi,yān xiá mǎn zhù líng xīng。
学得卢仝煮吃,去从陆羽修经。xué dé lú tóng zhǔ chī,qù cóng lù yǔ xiū jīng。

山居八事诗耕田

唐之淳

煎茶煮药供炊,拾薪扫箨归迟。jiān chá zhǔ yào gōng chuī,shí xīn sǎo tuò guī chí。
山北山南万树,斧柯不到青枝。shān běi shān nán wàn shù,fǔ kē bù dào qīng zhī。

山居八事诗耕田

唐之淳

道士传将种法,山僧乞与松栽。dào shì chuán jiāng zhǒng fǎ,shān sēng qǐ yǔ sōng zāi。
日日闲中爱看,不论晴雨须来。rì rì xián zhōng ài kàn,bù lùn qíng yǔ xū lái。

山居八事诗耕田

唐之淳

节下洗出繁叶,向阳留护高枝。jié xià xǐ chū fán yè,xiàng yáng liú hù gāo zhī。
待取好风凉月,不教雨怪云奇。dài qǔ hǎo fēng liáng yuè,bù jiào yǔ guài yún qí。